I
Hôm nay, là buổi tham quan cuối cùng trước khi tốt nghiệp Cao Trung. Joohyun do để quên đồ ở tiệm ăn, phải quay về lấy, cho nên thời điểm lên xe buýt trễ hơn người khác. Chỗ ngồi phía trước đều đã đông nghẹt, nàng chỉ đành đi về phía cuối xe, cố gắng xê dịch một đống hành lý mới tìm được một chỗ ngồi tạm ổn, cô đơn ngồi xuống.
Ngưỡng cổ ra nhìn về phía trước, một đám người đang đùa giỡn ầm ĩ, một thanh niên cùng với đám người ngồi ở phía đầu xe chính là bạn trai nàng, Bogum. Vừa đánh bài, vừa nói chuyện phiếm, chơi tới quên trời quên đất. Quên mất sự tồn tại của người bạn gái này, vừa nãy lên xe trễ, nàng cũng cố tình đi đến bên cạnh hắn, đi qua đi lại vài lần, nhưng cũng bị lơ tiệc, thậm chí không thèm nhìn nàng đến một cái.
Thực tế chứng minh, trong lòng nàng thực sự rất khổ sở. Bắt đầu từ hai tuần trước, nàng nhìn thấy một tấm hình Bogum đang cùng một cô gái ra ngoài dạo chơi, còn quá đáng hơn là để nàng nhìn thấy một tấm hình thân mật.
Bên trong ảnh chụp, là một nam sinh dáng vẻ phong trần, cùng với một nữ sinh nóng bỏng, hai người dán lại gần nhau, nàng nhận ra nữ sinh kia chính là trợ lý chủ nhiệm đội bóng rổ Bogum tham gia, Hayeon. Còn về nam sinh kia có phải Bogum hay không, nàng thật sự không dám khẳng định.
Bởi vì nàng không tin, hoặc là đang cố thuyết phục bản thân mình đừng tin, Joohyun nàng nhất định phải đem việc này tra cho rõ ràng! Nhưng nàng thật sự không phải loại người tùy hứng, mọi chuyện đều phải có đầu có đuôi, vòng vo mười bảy mười tám lần mới kết luận, bao gồm cả chuyện như thế này, cũng không có ngoại lệ.
Nàng muốn hỏi rõ hắn, nhưng không biết tại sao không có đủ dũng khí. Kết quả là, buổi tham quan cuối cùng này, vì quá rối rắm, nên đối với Bogum xa cách, làm cho hắn cũng nổi điên lên. Cuối cùng, hai ngày tham quan kết thúc không hề tốt đẹp, hắn lo chơi phần hắn, nhất quyết không để ý đến nàng.
Joohyun thật có nhiều điều muốn nói, có nhiều thứ muốn chia sẻ, nhưng lại không tìm được người thích hợp. Ngồi một mình, không khí quá lạnh, nàng khoanh tay trước ngực tự ôm chính mình. Nhìn ra ngoài cửa sổ, tại sao mọi chuyện lại trở nên tệ như thế này?
Trong đầu không tự chủ hiện lên một ít hình ảnh dĩ vãng. Hình ảnh một nam sinh cùng hai nữ sinh, luôn túm lại, cùng nhau chơi đùa, đó là Bogum khi còn nhỏ, Seulgi khi còn nhỏ, và Joohyun khi còn nhỏ. Ba người chơi với nhau từ khi còn ở mẫu giáo, thấm thoát đã đến cao trung. Học cùng một trường, ở cùng một lớp.
Bọn họ cùng nhau chơi, cùng nhau làm bài tập, cùng nhau đọc sách, cùng nhau mắng người, cùng nhau vượt qua rất nhiều năm tháng tốt đẹp, khi đó còn trẻ không có nhiều tâm tư, cảm tình đều chân thật, phát ra từ tâm. Mãi cho đến khi nàng và Bogum quen nhau. Hắn giống như ánh mặt trời, toàn thân tỏa ra năng lượng nhiệt tình, cùng hắn ở bên nhau thực lòng vui sướng, lúc đó nàng không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đồng ý.
Cũng từ khi đó, nàng ý thức được mình phải đặt bạn trai lên hàng đầu và dần có khoảng cách với Seulgi. Việc có bạn trai sớm nàng không dám nói cho mẫu thân đại nhân biết, bởi vì bà luôn ân cần dạy dỗ nàng không thể, cũng tuyệt đối không thể yêu sớm.
Chỉ là, chạy trời không khỏi nắng, mẫu thân vẫn biết được.
Nàng lúc đó bị đánh một trận tơi bời, đặc biệt bị cảnh cáo, tuyệt đối không thể để ảnh hưởng đến kết quả học tập, phải thi đậu vào đại học.
Nàng là đệ nhất học phủ hệ ngoại ngữ của trường, đương nhiên không thể xao lãng việc học. Cứ như vậy mà quen nhau ba năm, bây giờ cũng sắp tốt nghiệp cao trung, nàng vẫn giữ lập trường, hai người trừ nắm tay, hôn cũng không quá mười lần, đặc biệt là thời gian gần đây nàng muốn chuyên tâm ôn tập, Bogum đã nhiều lần bị nàng cự tuyệt....
Hắn không cao hứng, nếu vì lý do này mà hắn có người khác, nguyên nhân thật ra cũng không khó đoán.
Nàng suy nghĩ một hồi ngồi đến xuất thần, đột nhiên vị trí kế bên trùng xuống, nàng theo phản xạ quay đầu lại nhìn, là một người tuy là học sinh cao trung nhưng lại trưởng thành, tự lập hơn rất nhiều, Seulgi.
"Chỗ này an tĩnh." Trong tay Seulgi cầm theo một quyển sách, ánh mắt nhàn nhạt liếc nàng một cái, à, thì ra là ngại phía trên ồn ào mới xuống đây.
Nàng đương nhiên không mong muốn, Seulgi đối với nàng có điểm gì kỳ lạ, từ nhỏ đến lớn cả ba chơi với nhau, mỗi lần nàng khóc chỉ có một mình Bogum mắng nàng, còn Seulgi luôn luôn ngồi im lặng một bên, cái gì cũng không nói, chỉ làm duy nhất một điều đó là nắm chặt tay nàng.
Nói thật, Seulgi tuy là con gái nhưng so với Bogum lại xuất sắc hơn, có điều Seulgi quá lạnh lùng, lúc nào cũng im lặng, một tí điểm phản ứng cũng không có, Seulgi thật rất xinh đẹp, xinh đẹp kiểu cả nam nữ đều muốn được cô chà đạp, có vài người coi trọng cô, nhưng đều bị cự tuyệt một cách rất mất mặt. Có lần Joohyun đã tận mắt chứng kiến cảnh Seulgi thẳng thừng từ chối một cô gái, thật sự rất đáng sợ!
———————
vote cho mềnhhh👉👈
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro