Đi nhờ xe
"Tôi cho rằng người thích hợp với chú chó này hơn là tôi." Anh nhìn nhìn cậu, lại giơ tay trước mặt mà quơ quơ vài cái rồi thầm nghĩ mình mất lịch sự, nhưng anh thật khó tưởng tượng ánh mắt xanh thẳm sâu hun hút như biển cả kia mà lại không nhìn thấy. Lúc này, Elliot nhớ tới lúc sau phải cầu cứu bạn mình rút thăm hộ cho đỡ đen,"Tao cần các mày giúp rút thăm thắng được quyền nhận nuôi cún con", bọn họ đều sẽ trả lời "Mày trông thế mà lại đi tranh giành với người khuyết tật!"
"Tôi nhìn không thấy nhưng không có nghĩa tôi không biết anh đang làm gì." Lucas nói
Elliot lập tức từ trong tưởng tượng chui ra, giống như làm việc xấu bị người ta bắt gặp mà đem tay thả xuống dưới:"Tôi hy vọng cậu không để bụng" Anh nói, anh chăm chú nhìn đôi mắt không có tiêu cự của cậu"Tôi tên Elliot"
"Lucas" Cậu nói: " Tôi nghĩ tôi sẽ nuôi dưỡng chú chó này thật tốt. Thính lực tốt nên tôi miễn cưỡng một mình vẫn sống được, hơn nữa trí nhớ của tôi cũng rất tốt. Tôi so với anh càng thích hợp nhận nuôi chú chó này hơn"
"Tôi không có nói rằng vì mắt cậu không tốt mà không thể nuôi chó. Mà là tôi cảm giác tôi có thể đi dạo và chơi đùa cùng chú cún này tốt hơn cậu"
"Tôi không có đi làm nên có thể đi dạo với nó lúc nào cũng được, tôi làm không được việc gì thì bạn bè sẽ nhiệt tình giúp. Còn có thể cùng nó đi dạo, cùng vui đùa mỗi buổi chiều" nói đến đây Lucas không giấu được nụ cười mỉm của mình
"Chú cún này với cậu xem ra cũng không cách biệt lắm đều là bị nhốt trong lồng sắt không biết được thứ gì."
Lucas hơi hạ đầu hướng tới lồng sắt:"Tôi cũng không phải không biết cái gì, thanh âm của anh thể hiện nhiều điều hơn anh tưởng đấy"
"Thứ nhất anh cao hơn tôi rất nhiều," Lucas nói," Anh khả năng cao không có cạo sạch râu, anh tự cho rằng như vậy là ưu nhã nhưng xin lỗi tôi thấy thật lôi thôi"
Elliot nhìn Lucas, không tự chủ mà lấy tay sờ lên cằm mình
"Dù sao tôi cũng nhất quyết nhận nuôi chú chó này,"
Elliot nói, anh nhìn thẳng vào mắt Lucas.
Elliot cảm thấy thực có lỗi, nhưng vấn đề là anh sẽ không từ bỏ chú chó này, anh cho rằng so với cậu nhóc này anh thích hợp với chú chó này hơn
"Ryze." Lucas nói
"Ryze?" Elliot,"Đó là cái tên tôi cũng định đặt cho nó"
"Tôi thích cái tên này, vừa trong trẻo lại dễ thương." Lucas nói, đôi mắt xanh lơ của cậu hiện ý cười nhàn nhạt
Elliot buông xuống hàng mi, nhìn Ryze.
"Ryze,"Elliot nhìn cục bông mà nói,"Haizz, nếu mày nói chuyện được thì không phải chuyện này sẽ dễ dàng hơn sao?"
Lucas không đáp lại, cậu không muốn để ý anh nói nhảm, móng vuốt Ryze ở trong lòng bàn tay cậu, chúng sờ thật nhỏ. Elliot khoanh chân trên mặt đất ngồi, chẳng được bao lâu, Ryze liền vẫy đuôi đến bên cạnh anh làm nũng.
Lucas hướng Elliot, Elliot liền lén liếc mắt nhìn cậu -- mặc dù cạnh tranh nhưng anh phải thừa nhận Lucas trông thật xinh đẹp, cái đẹp vô thực mà chỉ có trong tiểu thuyết
Bất quá vì nhận nuôi chú chó này, đối thủ vẫn chính là đối thủ.
"Hẹn gặp lại, Ryze." Lucas đụng đến móng vuốt,
Elliot không có định chào hỏi Lucas, cậu nhìn qua cũng không có vẻ gì muốn chào hỏi anh
Lucas sờ sờ hàng rào, từ mặt đất đứng lên:"Hẹn gặp lại, Elliot."
Elliot ngẩng đầu, nhìn Lucas, sửng sốt hai giây:"Hẹn gặp lại, Lucas"
Lucas men theo hành lang đi về phía trước, ánh mắt Elliot như dán lên người cậu. Lucas nhìn không thấy, cũng không có mang gậy dẫn đường, nhìn qua cậu như sắp đụng phải bức tường phía trước, nhưng may cậu vươn tay ra phía trước.
Elliot ngứa ngáy trong lòng, muốn nói "Để tôi tiễn cậu về", nhưng khi anh chuẩn bị nói ra thì Lucas đã đẩy cửa ra, hướng bên ngoài đi.
Elliot biết rõ ràng, từ nơi này đi ra ngoài cần phải qua vài đoạn hành lang rất vòng vèo, hơn nữa đi xuống một chút sẽ có vũng nước đọng ở cầu thang rất nguy hiểm.
"Xin lỗi, Ryze," Elliot nhìn cún con bất đắc nói,"Tao rời đi một lát rồi quay lại"
Anh đứng lên, đi đến hành lang, đẩy cửa ra, gọi tên Lucas.
"Lucas, cậu có muốn tôi tiễn cậu về không?" Elliot nói.
"Trí nhớ của tôi rất tốt" Lucas nói,"Tôi nhớ rõ đường đi mà, không cần lo lắng"
"Tôi không có ý đó, ý tôi là tôi cũng phải về rồi, đi chung tiện đường mà." [xạo ke quá anh ơi =))))] Elliot trả lời. Lucas đã từng nói cậu làm được mọi việc, Elliot cũng không muốn cho cậu cảm giác anh thương hại cậu, thực tế thì anh cũng không có thương hại cậu, chỉ là cảm giác nếu như bị nước đọng này làm trượt chân ngã thì sẽ rất đau.
"Cầu thang ở đây nước đọng sẽ làm bẩn giày cậu" Elliot nói.
"Tôi hôm nay đeo một đôi giày cũ chơi bóng" Lucas nói.
Elliot vẫn là đi qua, đi tới phía trước Lucas. Lucas cũng không có cự tuyệt, cậu đem tay đặt lên vai Elliot
Lucas không có mùi hương nước hoa, cũng không có sử dụng sáp thơm, người cậu toả ra hương thơm tự nhiên của cam thảo. Quần áo cũng rất đơn giản, mềm mại thật giống quần áo Elliot mặc khi còn học đại học
Mà Elliot trên người có nước hoa cao cấp, anh sử dụng keo xịt tóc vị bạc hà. Trên người anh tây trang áo khoác chỉ bằng xúc cảm của tay cũng biết là vải cao cấp
"Anh cao thật đấy" Lucas cảm thán.
"Nghe giọng nói biết được chiều cao của tôi?" Elliot hỏi, có lẽ đối với Lucas mà nói, tây trang cùng mùi hương nước hoa cao cấp này không làm cậu có hứng thú
"Thực ra tôi chỉ dựa vào giọng nói mà đoán mò thôi" Lucas nói, cậu đi theo phía sau Elliot, tay khẽ chạm vai anh.
Elliot dẫn Lucas đi qua hành lang, tránh qua mấy bậc thang nước đọng, đem Lucas ra đến cửa.
"Cậu về như thế nào ?" Elliot hỏi.
"Tôi ra bến rồi bắt xe bus về" Lucas trả lời.
Elliot nhíu nhíu mày, giờ anh có chút hối hận rồi. Anh hối hận ở chỗ anh mới vừa nói với Ryze "Lát sau gặp", anh không thể cứ như vậy nhuốt lời được
"Cậu có thể ở nơi này chờ tôi một lúc được không?" Elliot nói,"Tôi đi làm cái này rất nhanh sẽ quay lại"
Elliot để Lucas ở lại, nhanh chóng chạy qua hành lang chạy tới trung tâm cho chó hoang. Anh đi đến lồng sắt của Ryze: "Tao hôm nay phải đi trước". "Ngày mai tao hứa sẽ sớm đến thăm mày nha"
Elliot lại chạy xuống lầu, đi đến trước cổng quản lý,
Lucas vẫn đứng đó
"Cậu có thể đi nhờ xe tôi về." Elliot nói.
[ huhu cute v ]
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro