Lo lắng
"Twain, mày có biết là khi yêu người ta sẽ thay đổi 180 độ không?" Nigel lớn tiếng hỏi.
"Mày nói gì cơ?" Twain quay đầu hỏi Nigel.
Lúc đang đáp máy bay, mọi người đều ù tai nghe không rõ,
"Mày nhìn Elliot đi !" Nigel rống lớn nói," Nó hôm đó không dùng nước hoa mà ra ngoài! Khoá quần còn chưa kéo ! trở về thì lải nhải linh tinh !"
Ngồi gần bọn họ có rất nhiều người, họ đều ù tai, chỉ nghe được có khoá quần còn chưa kéo Tất cả ánh mắt đổ dồn vào 3 người bọn họ, nhìn một cách kỳ quái
" Con chó kia! Không liên quan gì đến thay đổi tính cách nhớ !" Elliot cau mày rống lớn nói.
"Mày không phải từng nói không xịt nước hoa không sống được à"
"Tao không nghe thấy mày nói gì, tí nữa hạ cánh nói chuyện không phải tốt hơn sao!" Elliot nói.
Buổi sáng thứ năm bắt đầu, bọn họ cùng nhau thảo luận loại giấy, kiểu thiết kế rồi cũng tiến hành làm.
Mọi việc giải quyết xong thì đã là buổi chiều thứ bảy, bởi vậy, Elliot liền muốn đi về Mĩ, nếu bây giờ về thì sáng thứ hai mới về được đến New York, điều này làm anh cảm thấy rất nuối tiếc vì đã lỡ mất hẹn với Lucas.
Công việc kết thúc, Elliot vò đầu bứt tai thoạt nhìn thật đáng thương , thế nên Nigel cũng không có hứng đi tham quan. Twain thậm chí lo lắng anh sẽ khóc nức nở, đi ra ngoài lấy một bao giấy ăn to để gần Elliot.
Elliot ngồi trên giường khách sạn, Tay cầm giấy ăn, hai người kia ngồi cạnh anh
"Lucas vẫn không nhận điện thoại mày à?" Twain hỏi.
"Không có......" Elliot đem mặt chôn ở trong tay,"Tao lo cho cậu ấy xảy ra chuyện gì quá."
"Cả đời không xảy ra chuyện gì, chẳng nhẽ lúc chúng ta đi Đức lại xảy ra chuyện? , mày nghĩ mày quan trọng đến vậy sao ." Twain nói
Elliot phát ra một tiếng dài rên rỉ:"Không sai, tao đối với cậu ấy không quan trọng như vậy.
"Có thể là Lucas không nghe đến điện thoại." Nigel vỗ vai Elliot.
Elliot ngẩng đầu, lông mày buông xuống , nhìn qua thật đáng thương:"Lucas sẽ nghe thấy điện thoại vang, tai cậu ấy rất tốt."
" Chắc vứt điện thoại ở đâu đó thoii"
"Tao nói với cậu ấy thứ 6, thứ 7 sẽ gọi điện, nếu không gọi thì như trước hứa đi công viên với nhau. Cậu ấy không lý do nào không đem điện thoại theo bên người. Nếu cậu ấy buổi chiều đi công viên như trước, sẽ phải chờ tao cả buổi chiều. Tao tuyệt đối không thể để cậu ấy đứng đợi cả buổi chiều."
"Nghe này, chúng ta gọi điện thoại cho Frye, bắt nó mang theo Ryze đi ra công viên, Ryze nhìn Lucas xuất hiện sẽ nhận ra cậu ấy, Frye có thể giải thích cho Lucas." Nigel nói.
"Thông minh!." Elliot được cứu vớt rồi
"Trời ôi, mày thật sự điên tình." Nigel một bên gọi điện thoại cho Frye vừa nói.
"Tao lo cho Lucas, tao mà không ở công viên. Tao nghĩ cậu ấy sẽ hoảng sợ lắm." Elliot lại một lần nữa đem mặt vùi vào trong tay.
"Thằng này bị Lucas bỏ bùa rồi, bất quá chúng ta sẽ giúp nó theo đuổi cậu ấy." Twain nói.
"Tao nghĩ theo đuổi cậu ấy không phải ý hay đâu."
"Mày ngu thật hay giả ngu vậy, cậu ấy sẽ thích mày thôi." Twain nói
"Tao không cảm giác được gì cả." Elliot trả lời.
"Lúc trước mày có yêu qua người nào sao mà nói?" Twain nói.
"Tao so với thích Ryze còn thích Lucas nhiều hơn." Elliot lại phát ra một tiếng rên rỉ,"Tao muốn lúc nào cũng ở bên Lucas."
Twain nhìn thoáng qua Nigel:"Chúng ta thật sự đang cứu trợ một thằng thất bại, không cả dám theo đuổi người mình thích."
Đúng lúc này, Nigel gọi được cho Frye .
"Buổi sáng tốt lành, sweetie." Nigel nói.
"Sao lại gọi cho tôi?" Frye hỏi.
"Ngủ sớm dậy sớm, thân thể khỏe mạnh, cưng quá à."
"Nếu anh không vào luôn vấn đề chính thì tôi tắt máy đây ."
"Nghe này, sweetie, buổi chiều hôm nay, em mang Ryze đi công viên, tí nữa anh sẽ gửi địa chỉ. Chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của Elliot, em phải hoàn thành nghiêm túc nha"
"Hạnh phúc cả đời?" Frye nữa tỉnh nữa mơ nghi hoặc hỏi," Bọn anh tìm người yêu cho Ryze á?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro