19.
(Ngoài lề nhgma t bị nghiện nghe bài trên luôn á kkk, thoi vào truyện nò...)
.
.
Bữa tiệc dần đến lúc cao trào.
Bỗng nhiên lại thêm một người xuất hiện giữa đại sảnh, khiến xung quanh hoàn toàn im lặng.
Tôi tò mò nhìn sang.
Đôi mắt sắc bén, đường nét trên gương mặt như điêu khắc, dáng người cao lớn, toát lên phong thái vương giả bẩm sinh.
Nhưng mà, tôi không nhận ra kẻ ấy là ai.
Mọi người cứ thế im lặng trong vòng 30 giây.
Tên họ Choi xấu xa chậc chậc hai tiếng, đưa ly rượu về phía tôi.
Tôi thắc mắc nhìn về phía hắn.
Choi SeungCheol đưa tay vuốt tóc, nói: "Cầm giúp tôi. Tôi cũng muốn đi trên "sân khấu" đại sảnh."
Tôi điên tiết, thầm gào lên: "Có cần tôi lấy rượu nhuộm tóc cậu cho đẹp trai hơn không?"
Hắn bấy giờ mới chịu im lặng một chút.
Tôi quay đầu định hỏi học trưởng có biết kẻ kia hay không.
Nhưng có vẻ anh ấy đã ra trò chuyện cùng các vị khách giới thượng lưu rồi. Tôi tính chạy đến hỏi nhưng thôi, cùng là tổng giám đốc của 2 công ty, học trưởng và tôi lại khác một trời một vực.
Tôi trở lại cái xó mình đứng ban nãy, phát hiện tên họ Choi xấu xa chạy đâu mất rồi.
Tôi nhìn xung quanh, liền trông thấy tên xấu xa ấy đuổi theo một dáng người. Người đó, không phải là công tử Chwe sao?
Trong lúc tình cờ, tôi phát giác người mới tới ban nãy đang hung hăng nhìn về phía tôi.
Ya? Tôi còn chưa gặp anh ta bao giờ mà? Mới chỉ nghe qua và nhìn thấy trên TV thôi.
Tôi đang mải suy nghĩ, ai ngờ, anh ta trừng mắt liếc tôi một cái rồi bỏ đi.
Có ai nói cho tôi đây là loại hoàn cảnh gì không?
Đúng là một mớ hỗn loạn mà!
Tôi quay đầu, liền thấy Mingyu đứng phía sau.
Nó nghi hoặc nhìn về phía người thanh niên vừa rời khỏi kia, lẩm bẩm: "Sao cậu ta lại đến đây?"
Tôi hoàn toàn ngu người.
...
Bữa tiệc vẫn tiếp tục.
Thế nhưng chúng tôi đã bỏ về trước.
Mingyu lái xe.
Tôi im lặng.
Không khí kì quặc vẫn duy trì cho đến lúc về nhà.
Vừa mới bước vào cửa. Mingyu đã nói: "Anh giận tôi vì đem hết bánh ngọt sang khu vực nhi đồng sao?"
Tôi nhìn nó một cái, không nói lời nào.
Kỳ thực Mingyu không làm gì sai. Chuyện bánh ngọt đúng là tôi từng muốn cãi vã với nó một trận, nhưng không hiểu vì sao bây giờ tôi lại không muốn mở miệng chút nào.
Vừa đặt giày xuống, Mingyu đã nắm lấy tay tôi kéo vào bên trong.
Tôi chỉ có thể để mặc nó kéo đến nhà bếp.
Sau đó liền thấy một bàn bày đầy bánh trái không thua gì chiếc bàn dành riêng cho khu vực nhi đồng trong bữa tiệc. Bánh ngọt, bích quy đều đủ cả.
Mingyu làm vẻ mặt khó chịu đứng yên đó, nói: "Bộ tôi giống loại người hẹp hòi lắm sao? Từ sớm tôi đã bảo vài người mang một ít về đây rồi."
Tôi mỉm cười một chút, thế nhưng gương mặt vẫn không toát lên chút vui mừng.
Kéo ghế ngồi xuống.
Mingyu đưa một cái muỗng cho tôi.
Tôi múc một ít kem tươi hương trà, nhấm nháp từng chút từng chút một.
Mingyu cũng kéo một cái ghế ngồi xuống, nhìn tôi một lúc, đột nhiên nói: "Cô gái kia là bạn thời đại học của tôi. Lần này vừa trở về chơi, đúng lúc công ty mở tiệc. Cô ấy là nữ vương PARTY, cứ nhất quyết đòi đến."
Tôi "Ừm" một tiếng.
Đột nhiên thấy bánh kem rất ngọt, hương trà thơm ngát, dường như ngọt đến tận tim.
Mingyu ho một tiếng, vò vò đầu, nói: "Tôi tại sao lại nói với anh mấy thứ này vậy trời."
Khóe môi vô thức cong lên, tôi cũng không biết tại sao.
Vừa múc một muỗng kem chuẩn bị cho vào miệng, Mingyu thoáng cái đã nắm lấy tay tôi, hướng thẳng về phía miệng nó. Cứ như vậy, muỗng kem đáng yêu của tôi đột ngột bốc hơi.
Tôi giận, la lên: "Bên cạnh không phải cũng có ư? Tại sao lại cướp của ba?"
Mingyu điềm tĩnh nói: "Cái của anh trông ngon hơn."
Bốc hỏa, tiện tay cầm ly nước trái cây uống một ngụm.
Vừa buông ra đã bị Mingyu cướp mất.
Lúc giành lại được, nước trái cây chỉ còn lại phân nửa mà thôi.
Quay sang chuẩn bị ăn bánh kem, đã không còn thấy bóng dáng nó đâu rồi.
Liếc mắt, liền thấy Mingyu đang thỏa mãn giải quyết nó.
"Bánh kem của ba~!" Tôi gào lên.
Mingyu vừa ăn vừa nói: "Đừng ồn. Tôi lúc nãy cũng đâu ăn gì..."
"Này, con không phải không thích uống nước trái cây sao?"
"Này, bên kia cũng có bánh mà, đừng cướp của ba"
"Này, con thật đáng ghét, đừng tranh bánh quy với ba chứ"
"KIM MINGYU, dù tất cả đều do con mua, ba cũng không cho con ăn!!!"
.
.
.
.
Vì chuyển ver thành AllHan (nhg kết là GyuHan) nên t phải thay đổi truyện một chút cho hợp lý nha huhu
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro