Chương 10
Khi thấy tấm thân trong sạch sắp mất đi, tôi lật người đá văng kẻ kia ra. Kim Mẫn Khuê không kịp phòng bị, giường lại chật, anh ngã phịch xuống đất. Một tiếng rên đau đớn vang lên. Tôi vội bò ra mép giường nhìn xuống.
Anh nằm ngửa, ánh mắt đầy uất ức nhìn tôi: "Bé cưng... em... không muốn sao?"
Gương mặt thanh tú kiêu sa lộ vẻ thất vọng: "Có phải vì tuyến thể của anh bị tổn thương nên em chê anh không?"
Tôi là Beta, vốn không nhạy cảm với pheromone, sao có thể vì tuyến thể của anh mà chê bai chứ? Đơn giản là tôi chưa kịp định thần! Đáng lẽ là một Omega thơm mềm, sao lại hóa thành Alpha rồi?
Tôi bứt rứt vò đầu, đưa tay giúp anh đứng dậy: "Đứng lên đi, nền đất lạnh lắm."
Kim Mẫn Khuê ngoan ngoãn đứng dậy, ngồi ngay ngắn bên giường. Anh có vẻ khó chịu, đuôi mắt đỏ ửng, hơi thở gấp gáp. Áo sơ mi xộc xệch để lộ bờ ngực căng đầy nhấp nhô. Trên làn da trắng nõn, vài vết hồng ửng rõ rệt - dấu tích từ lúc nãy của tôi... Kết hợp với ánh mắt chất vấn của Kim Mẫn Khuê, khiến tôi tựa như kẻ côn đồ.
Tôi bịt mắt bật thốt: "Xin lỗi... Em tưởng anh là Omega nên mới cưới về. Không cố ý đâu, nếu biết anh là Alpha, lúc nãy đã không cắn bừa..."
Kim Mẫn Khuê im lặng hồi lâu, khẽ hỏi: "Em... chỉ thích Omega thôi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro