Chương 7
"Mặc dù tuyến thể của anh bị tổn thương, khó có được con nối dòng với em..."
"Nhưng nếu em cần, anh sẽ cố gắng hết sức..."
Hức... Anh quan tâm quá đi mất. Rõ ràng là lỗi của tôi - một Beta khó khiến Omega thụ thai, thế mà anh lại ôm hết trách nhiệm về mình, bảo do tuyến thể tổn thương nên khó có con.
Tôi thầm quyết tâm phải đối xử tốt hơn với anh. Thủ tục kết hôn được xử lý nhanh chóng do tỷ lệ sinh thấp. Ngay cả khi Kim Mẫn Khuê mất CMND, họ cũng chẳng đòi hỏi. Chúng tôi chỉ cần đến điểm danh là lập tức nhận được giấy đăng ký kết hôn cùng 10.000 tệ tiền thưởng và tấm biển "Vinh quang hôn nhân - Anh hùng tam tử".
Tôi và Kim Mẫn Khuê nhìn nhau ngơ ngác. Bắt một Beta và Omega tuyến thể hỏng sinh ba đứa con sao? Thân chưa mà giỡn vậy...
Sau nửa tháng dưỡng thương, Kim Mẫn Khuê đã hồi phục hẳn. Anh khoác chiếc áo sơ mi trắng giản dị với khuy tay nhựa năm tệ, vẫn toát lên vẻ quý phái lạ thường. Ánh mắt lạnh lùng ban đầu đã thay bằng sự dịu dàng, dù vẫn ít nói như xưa.
Anh nắm tay tôi rất tự nhiên, dẫn đến nhà hàng đã đặt: "Trời trở lạnh rồi, em cứ dựa vào người tôi". Tôi gật đầu dính chặt lấy cánh tay cơ bắp cuồn cuộn của anh. Chợt nghĩ: Khoan đã! Ảnh là Omega mà! Lẽ ra tôi mới phải là người che chở anh chứ? Thôi kệ, dựa vào vợ mình có gì xấu hổ. Lạnh quá, dí sát thêm chút nữa mới được...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro