25 (P1+P2)


(1)

he thấy âm thanh khàn khàn mang chút không vui, Kang Ami ngửa khuôn mặt nhỏ lên nhìn nam sinh đột ngột xuất hiện trước mặt mình.

Cô còn chưa kịp phản ứng tình huống trước mắt là thế nào, nhưng lại theo bản năng mà gật đầu.

"Em biết."

Jeon Jungkook nhìn người bên cạnh một lát, đáy mắt hơi lạnh lẽo.

"Vậy em mới vừa làm cái gì?"

"Em giảng đề cho cậu ấy."

Kang Ami thành khẩn trả lời, sau khi nói xong mới hiểu rõ câu nói lúc nãy của Jeon Jungkook là có ý gì.

Cô gái nhỏ vì thế mà nhăn cái mũi lại: "Nhưng câu nói kia là nói nam nữ khác biệt không nên tiếp xúc trực tiếp."

"Giảng đề không tính là tiếp xúc sao?"

Kang Ami nghiêm túc suy nghĩ hai giây mới gật đầu.

"Xác thật có tính."

Nhưng giống như là có chỗ nào đó không đúng.....

Cô gái nhỏ nhăn mày suy tư, rốt cuộc là không logic chỗ nào nhỉ?

Không đợi Kang Ami nghĩ ra, Jeon Jungkook đã nghiêng người, nhìn về phía Kim Minhyun đang đứng bất động ở chỗ ngồi.

Hắn hơi rũ mắt, tay phải đút trong túi quần, tay trái đem thân hình nhỏ xinh bảo hộ phía đằng sau, ngũ quan tuấn mỹ mang theo biểu tình hờ hững.

Dáng người của Jeon Jungkook vốn đã cao, lúc này từ trên cao nhìn xuống với ánh mắt đầy bễ nghễ, chỉ một cái liếc mắt cũng khiến người khác lạnh sống lưng.

Thấy phản ứng của Kim Minhyun có hơi sợ, môi mỏng của Jeon Jungkook mới cong lên, đáy mắt đầy ý cười trào phúng.

Tay phải trong túi quần liền rút ra, hắn cúi người về phía trước, không tiếng động đập tay xuống mặt bàn.

Đồng thời, động tác cúi người ngừng lại, thân hình như một dây cung đang giương lên, tùy thời có thể bắn ra một mũi tên đâm tới đối thủ.

"......Minhyun?"

Từ trên cao nhìn xuống nam sinh, nở nụ cười thật tươi, môi hồng răng trắng, con ngươi đen nhánh như là bóng tối bao trùm không nhìn thấy một tia sáng.

"........."

Kim Minhyun cảm thấy giống như bị ánh mắt của ác lang theo dõi, trái tim như có một bàn tay vô hình bóp lấy thật chặt.

Hắn có chút khó khăn nhìn thoáng qua cô gái nhỏ đang bị che giấu phía sau Jeon Jungkook .

Hắn chưa thu hồi tầm mắt, Jeon Jungkook đã cười nhạt, biểu tình lạnh như băng.

——

"Mày liếc nhìn cô ấy một cái thử xem."

Nghe thấy âm thanh khiến người ta rét run của nam sinh, Kang Ami đang còn đắm chìm trong vấn đề "không logic" liền có ý thức trở lại.

Nhìn thấy rõ không khí trước mắt có chút lạnh lẽo căng thẳng, Kang Ami ngây người một chút, sau đó nhẹ nhàng túm túm chặt cánh tay Jeon Jungkook .

Lực chú ý của Jeon Jungkook mạnh mẽ bị kéo theo.

Hắn quay lại rũ mắt nhìn cô gái nho nhỏ.

Khuôn mặt cô gái nhỏ nhăn lại có chút không hiểu mà nhìn hắn, ánh mắt buồn rầu.

"Jeon Jungkook , sao anh lại tức giận?"

"........."

Jeon Jungkook không nói chuyện, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Kang Ami.

Qua vài giây, hắn mới chớp mắt, nhẹ "Chậc" một tiếng.

"........ Đại khái là anh có bệnh."

——

Bằng không một khắc trước mình còn đang tức giận, chỉ quay lại nhìn em ấy một cái, tâm tình đột nhiên bình tĩnh trở lại, thậm chí còn có chút vui vẻ?"

Kang Ami nghe xong lời này liền ngẩng đầu thì nhìn thấy khuôn mặt nghiêng của nam sinh, môi hơi cong lên.

Lời chuẩn bị nói có chút phức tạp.

Kang Ami nhăn cái mũi nhỏ lại.

..........Lúc vui lúc buồn, cũng có khả năng là có bệnh a.

Kang Ami chưa tự hỏi xong, Jeon Jungkook đã cầm lấy sách vở của cô, kéo Kang Ami đi ra ngoài phòng học.

Lúc đi ngang qua, Jeon Jungkook làm như vô tình liếc nhìn Kim Minhyun một cái.

Đáy mắt lạnh lẽo như băng.

Kim Minhyun nhìn thấy mà run run.

Kang Ami không kịp phản ứng liền bị kéo ra ngoài.

Hai người đi ra khỏi phòng học, đúng lúc đụng phải Park Hyunsu và Kim Minchae đang thở hồng hộc chạy tới.

Vừa nhìn thấy Jeon Jungkook lôi kéo Kang Ami đi ra, liếc mắt nhìn ánh mắt sắc lạnh, Kim Minchae và Park Hyunsu liếc nhìn nhau, vội vàng đón nhận.

Đi tới trước mặt, tâm Kim Minchae liền dừng lại theo bước chân.

"Jeon đca.........người kia còn sống không?"

".........."

Jeon Jungkook vô cảm liếc nhìn Kim Minchae một cái.

Kim Minchae âm thầm líu lưỡi, xem tình huống này, chắc chắn là không phát sinh chuyện lớn gì.

Thật không biết là nên nói tính tình nhẫn nại của Jeon đca bọn họ càng tốt hơn.....

Hắn còn chưa có cân nhắc xong, bước chân của Jeon Jungkook chưa dừng lại, kéo Kang Ami chừa ra một khoảng cách.

Kim Minchae và Park Hyunsu lần lượt thở phào, quay đầu nhìn lại, nghe thấy âm thanh kháng nghị của bạn học nhỏ phía xa xa ——

"Em còn chưa giảng đề xong cho bạn kia mà."

"Hắn nói không cần."

".... Cậu ấy có nói sao, sao em lại không nghe thấy?"

"Có nói."

Ở phía sau, Kim Minchae và Park Hyunsu biểu tình rất phứt tạp mà nhìn nhau, cuối cùng Kim Minchae mới đuổi theo tới.

"Bạn học Kang Ami, cậu biết Kim Minhyunsao?"

Kang Ami nhìn thấy Kim Minchae đuổi theo hỏi, cô hơi mở to mắt, qua hai giây mới lên tiếng.

"Ân, trước đó cậu ấy đã tự giới thiệu."

"...... Trước đó nữa đã biết nhau?"

Jeon Jungkook bỗng nhiên dừng bước lại.

Kang Ami cũng dừng lại theo, con ngươi trong suốt xinh đẹp lại vô hại: "Đúng vậy."

Kim Minchae cảm thấy xấu hổ cười, nói tiếp: "Bạn học Kang Ami, Kim Minhyunnày ở Nhất Trung* danh tiếng không tốt."

"........."

Kang Ami mờ mịt nhìn về phía hắn.

Bị ánh mắt vô tội kia nhìn tới, ánh mắt Kim Minchae vội vàng né tránh.

"Hắn là hot boy trường Nhất Trung, dựa vào gương mặt xinh đẹp kia lừa biết bao nhiêu cô gái nhỏ giống như vậy."

Park Hyunsu đi theo bên cạnh Kim Minchae, nói tiếp câu sau.

"Bạn gái cũ cùng với những đối tượng ái muội khác cũng có thể xếp cả hàng dài nhỉ?"

Kim Minchae quan sát biểu tình của cô gái nhỏ, nhân cô hội này tâng bốc một phen ——

"Đúng vậy, giống như jeon đca giữ mình trong sạch tuyệt đối là hiếm thấy."

Ngay lúc này, Kang Ami chưa phản ứng lại, giọng nói của Jeon Jungkook liền chặn lại.

"Sau này đừng tùy tiện giảng đề cho người khác."

Ánh mắt Kang Ami hơi ngốc ngốc, quay lại hỏi: "Chính là người khác tới hỏi......."

Jeon Jungkook ngước mắt.

"Vậy em nói với bọn họ, anh chỉ cho em giảng đề cho anh."

"—— ai?"

Kang Ami ngẩn ra, mở miệng theo bản năng: "Nhưng anh không thích học tập."

Jeon Jungkook : "........."

Kim Minchae và Park Hyunsu đứng một bên nhịn cười đến mức nội thương.

"............."

Jeon Jungkook vô cảm nhìn hai người kia một cái.

Hắn lôi kéo cô gái nhỏ trở về:

"Từ hôm nay trở đi, hai người bọn họ và anh cùng nhau học tập."

*( nhất trung là Hayang nha )

(2)

"..........."

Ngay lúc này, biểu tình của hai người liền cứng đờ.

.......................

Jeon Jungkook nói được thì làm được. Vừa tới lớp học, hắn liền kéo bạn học nhỏ tới bàn của mình.

Tiết tự học không có giáo viên quản lý nên có chút ồn ào, Jeon Jungkook vừa xuất hiện, hơn phân nửa lớp học đều an tĩnh, không dám lên tiếng. Bọn họ nhìn thấy bạn học mới đi theo phía sau tới chỗ ngồi của Jeon Jungkook , có không ít người vì tò mò mà ngó tới.

Vừa đến chỗ ngồi, một tay của Jeon Jungkook xách cái ghế cao ra, đặt ở bên cạnh, tự ngồi xuống.

Chờ hắn ngồi xuống ngước mắt lên nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của cô gái nhỏ đang nhìn hắn.

Biểu tình kia khiến cho Jeon Jungkook cảm thấy trong lòng mình như có một móng vuốt mèo cào cào bên trong, ánh mắt hắn tối lại, môi hơi cong lên.

"Không ngồi?"

Kang Ami chớp chớp mắt: "Em ngồi ở đây sao?"

"........" Jeon Jungkook cười nhẹ, giọng nói hơi khàn: "Em nghĩ muốn ngồi trong lòng anh?"

Hai con ngươi tối đen lại rạng rỡ sáng lên.

Nghe câu này Kang Ami mặt không đổi sắc, hơi cúi đầu xuống, nhanh chóng liếc nhìn Jeon Jungkook một cái, sau đó mới ngồi xuống.

Bàn học sạch sẽ, gần tầm mắt nhất chính là cái gối mềm mềm màu xám.

Kang Ami suy nghĩ, có chút chần chừ mà mở miệng: "Anh lấy bài tập toán hôm qua ra, để em xem thử kiến thức của anh bị hỏng ở chỗ nào."

Âm thanh của cô gái nhỏ hạ xuống rất thấp, những học sinh ngồi gần đó phải dựng hết tai lên mới nghe được động tĩnh. Khi vừa nghe thấy những lời này, có vài học sinh bị sặc nước miếng, theo bản năng lùi lại, ánh mắt đầy hoảng sợ.

Kang Ami vẫn chưa phát hiện, Jeon Jungkook vừa nhấc mí mắt, lười biếng quét mắt một vòng.

Mọi người nhanh chóng rụt rụt cổ lại.

Tầm mắt Jeon Jungkook một lần nữa nhìn xuống, đáy mắt có ba phần ý cười.

"Anh thường không có bài tập."

Kang Ami: "......."

"Anh đợi chút."

Kang Ami đứng dậy đi về chỗ ngồi của mình.

Làm cán bộ môn Toán, lúc trước Kang Ami cũng có tò mò —— vì sao mỗi lần phát bài tập, cuối cùng cũng dư lại mấy bài.

Thì ra là ở đây.

Không quá hai phút, Kang Ami quay lại với khuôn mặt rất nghiêm túc.

"Chỉ có làm bài mới có thể nâng cao trình độ kiến thức, không làm bài thì không thể giỏi được."

Jeon Jungkook nhìn bộ dáng nghiêm túc của cô gái nhỏ liền không nhịn được cười.

Hắn cong môi, thấp giọng hỏi: "Những lời này em cũng học từ chỗ bác của em?"

Kang Ami ngẩn ngơ:

"..........Sao anh biết?"

Âm thanh mềm mại, cô gái nhỏ có phản ứng đáng yêu dưới ánh nắng mặt trời, làn da trắng như trong suốt, con ngươi đen láy nhàn nhạt ánh sáng, do cảm thấy khó hiểu nên hơi nhíu mày nhưng cực kỳ xinh đẹp, mỗi chi tiết mỗi cảm xúc biểu lộ làm Jeon Jungkook không thể dời tầm mắt.

"........."

Đôi mắt của Jeon Jungkook càng lúc càng thâm trầm như mực nước sâu dưới đáy biển.

Hầu kết hắn khẽ nhúc nhích, cuối cùng đành phải dời ánh mắt.

........Qủa thật là muốn mệnh mà.

Kang Ami thì vẫn bất động buồn rầu nhìn Jeon Jungkook .

——

Kang Ami nghĩ thầm tính tình người này thật cổ quái, sao đang nói giữa chừng lại đột nhiên lại không để ý đến người ta nữa?

Trong lòng tuy khó hiểu, Kang Ami vẫn cầm bài tập đặt xuống trước mặt Jeon Jungkook , kéo ghế ra ngồi xuống.

Bài thi trống trơn được đặt trên bàn.

Một bên cẩn thận cầm bài tập, Kang Ami mở miệng nói: "Nội dung bài tập này rất cơ bản, đề cập tới nhiều kiến thức mà anh đã học qua. Anh suy nghĩ và giải một số câu trong đây, để em xem anh bị hỏng kiến thức chỗ nào."

Không đợi Jeon Jungkook nói cái gì, Kang Ami đã cầm lấy bài thi và bút đẩy về phía tay hắn.

Ánh mắt của Jeon Jungkook chợt lóe, vươn tay cầm lấy cây bút hình con thỏ lên.

Vật giống như chủ, quả nhiên không sai.

Vài phút sau.

Kang Ami đau khổ nhìn chằm chằm bài tập một hồi lâu, sau đó căng khuôn mặt nhỏ, ngước mắt lên nhìn nam sinh không một chút thân thiện.

"Lúc lên lớp anh không chịu nghiêm túc học toán sao?"

"........"

Jeon Jungkook không trả lời, cười như không cười nhìn Kang Ami.

Kang Ami nản lòng cúi đầu. Qua hai giây mới lấy lại tinh thần, kéo bài tập từ chỗ Jeon Jungkook tới, bản thân thì nghiêng người qua, nghiêm túc cầm lấy bút phân tích từng câu hỏi cho đối phương, đưa ra các phương án giải.......

Chỉ là Kang Ami nói rất chăm chú và dụng tâm, người nghe thì lại có chút thất thần.

Trên thực tế, từ lúc cô gái nhỏ dựa lại gần, chớp mắt cả người của Jeon Jungkook liền cứng đờ.

Nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng, âm thanh mềm mại đã vang lên bên tai hắn, bàn tay nhỏ cầm bút dao động trên trang giấy, đem toàn bộ lực chú ý của hắn cướp lấy.

Đến cuối cùng, ánh nắng chiếu rọi lấp lánh, cả thế giới giống như chỉ còn tiếng bút cọ sát, âm thanh của cô gái nhỏ gần trong gang tấc.

Mỗi một âm thanh như có hương vị, làm cho người ta mơ màng trầm mê.

...........

Sauk hi nói xong câu thứ nhất, Kang Ami nghỉ một lát, di chuyển tầm mắt sang người bên cạnh ——

"Chúng ta tuần tự giải từng câu, mỗi ngày một phần. Phần này anh đã hiểu chưa?"

Ý nghĩ hiện lên hết rõ trên mặt, ánh mắt của Jeon Jungkook lóe lên.

"Không hiểu."

Kang Ami bị nghẹn.

Môi nam sinh cong lên, âm thanh khàn khàn trầm thấp.

"Nói lại một lần nữa đi."

Kang Ami trầm mặc hai giây, thở dài.

"Jeon Jungkook , kiến thức cơ bản của anh quá kém."

Kang Ami chống cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, cuối cùng lấy bài tập đặt qua một bên.

"Em giúp anh khoanh lại kiến thức trọng tâm ở trong sách một lần, sau khi nắm được cơ bản, chúng ta lại làm ví dụ cụ thể hơn để củng cố lại."

Nói xong Kang Ami liền đứng dậy, định trở về lấy sách giáo khoa của mình.

Ngay lúc này, ánh mắt đảo tới nhìn thấy một cuốn sách có bìa "Toán học" nằm trên góc bàn.

"Vẫn nên dùng của anh cho thuận tiện." Kang Ami nhón chân, duỗi tay lấy quyến sách kia.

Jeon Jungkook nghe vậy, tầm mắt từ trên người cô gái nhỏ dời đi, rơi xuống bao bì sách trước mặt.

Chân mày liền nhướn lên.

.......Sao hắn không nhớ rõ bìa sách toán của mình giống như vậy nhỉ?

Chỉ là Jeon Jungkook chưa kịp suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, Kang Ami đã cầm lấy cuốn sách.

——

Độ dày có chút kỳ lạ?

Kang Ami không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng mở cuốn "Toán học" ra.

Vừa mở ra, một cô gái nóng bỏng khỏa thân với làn da trắng nõn đập vào mắt.

Kang Ami ngẩn ngơ, đôi mắt xinh đẹp liền mở to.

Vài giây sau, từ cổ trắng nõn liền bắt đầu ửng đỏ đi lên, cho tới vành tai cũng nhiễm đỏ. Hai má như đánh phấn, màu dau trắng ở dưới cũng đỏ bừng.

".......Jeon Jungkook !"

Càng khẩn trương, âm thanh của cô gái nhỏ giống như muỗi kêu, mềm mại không có khí lực.

Nhưng động tĩnh nhỏ như vậy, các học sinh ở phía sau vẫn tò mò quay đầu lại nhìn.

Tất nhiên lúc này Kang Ami không rảnh nghe những chuyện đó, con ngươi trong suốt long lanh, vô cùng chọc tâm người ta ngứa ngáy.

Qua vài giây, Kang Ami mới ngẩng đầu, vừa thẹn lại vừa tức nhìn hung thủ một cái.

Tay nhỏ gắt gao nắm chặt cuốn tạp chí.

"Đây là.....cái gì?"

Âm thanh cô gái nhỏ có chút run rẩy, khuôn mặt càng banh ra, hai má đỏ bừng kia đã bán đứng mình.

Lúc này cô gái nhỏ đã đứng cạnh bàn, từ góc nhìn của Jeon Jungkook chỉ có thể thấy bao bìa cuốn toán học che kín kẽ.

Đôi môi đang mỉm cười liền ngừng lại, Jeon Jungkook ngẩng đầu hỏi:

"Làm sao vậy?"

Hắn duỗi tay muốn cầm lấy quyển sách kia.

"........"

"Bang" một tiếng, cuốn sách bị ném xuống, cô gái nhỏ quay đầu chạy mất.

Jeon Jungkook sửng sốt, rũ mắt nhìn.

Bìa cuốn sách lộ ra, một cô gái trần trụi đang õng ẹo tạo dáng, cười rất nóng bỏng.

"..........Mẹ nó."

....................

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro