30. Muốn tôi đút vào không ? ( H+ )
Thanh Pháp sau khi ra khỏi phòng làm việc của hắn cũng không gấp gáp nữa, mà cố gắng giữ cho bước đi chậm lại, càng đi nhanh, cậu càng cảm thấy người khó chịu hơn!
Thanh Pháp chậm rãi bước trên phố, cố gắng hít thở đều đều. Cậu cũng không dám gọi taxi, chỉ sợ ngồi trên xe với tình trạng này sẽ càng không tốt.
Từ công ty muốn về nhà cậu sẽ băng ngang qua một công viên, không khí trong lành lại có gió thổi thoáng qua mang theo hương hoa dịu nhẹ, nhờ vậy cậu mới cảm thấy bản thân thoải mái hơn.
Vừa về đến nhà, Thanh Pháp mệt mỏi nằm thằng xuống giường, đến giờ cơm tối mới bị mẹ Nguyễn gọi xuống ăn cơm. Tâm trạng của cậu hiện vẫn đang như trên mây, còn thỉnh thoảng nghĩ về Trần Đăng Dương nữa... mà là nhớ đến mùi hương nam tính cùng cơ bắp rắn chắc của hắn!
Ngồi ăn cơm mà mặt cậu đỏ lựng, bất giác lại nhớ hình ảnh hai người thân mật, mặt càng nóng và đỏ hơn nữa. Ăn vội ăn vàng cho xong liền tiếp tục chùm chăn đi ngủ...
Cũng may tối nay không mơ thấy mộng xuân, nhưng chỉ một đêm mà cậu tỉnh dậy đến mấy lần, mỗi lần đều bứt rức khó chịu vô cùng. Đột nhiên lúc đó cậu lại có suy nghĩ thà mơ thấy mộng xuân còn dễ chịu hơn!
__________________________
"Kiều, em lại không khỏe sao?"
Trần Đăng Dương vẫn ngồi ở bàn làm việc của mình, nhưng đôi mắt thường xuyên hướng về Thanh Pháp, liền thấy chàng trai nhỏ cũng đang nhìn mình, khuôn mặt đỏ hồng, hình như hơi thở cũng nặng nề...
Thanh Pháp lắc lắc đầu, một tay đặt lên trán mình, một tay lại đặt lên tim mình, trán không nóng, nhưng tim đập nhanh quá!
Vả lại bên dưới cũng....
Hôm nay mùi hương đó vẫn còn, cậu nghĩ chính nó là nguyên nhân gây ra mọi chuyện.
Nhưng chợt nhớ đến hôm qua Nguyễn Thu Trà cùng Vũ Thúy Quỳnh cũng ở trong phòng này nhưng có bị gì đâu? Nên cũng nhanh chóng gạt bỏ nghi ngờ xuống.
Từ sáng đến giờ cậu cứ không tự chủ được mà nhìn về hướng của Trần Đăng Dương, cậu đương nhiên biết hắn đẹp trai, nhưng hôm nay lại đặc biệt hơn thì phải, cậu dường như không thể rời mắt khỏi hắn.
Cảm thấy hắn thật nam tính, đặc biệt là lúc hắn nuốt nước bọt, trái khế lên xuống, thật sự khiến cả người cậu liền nóng ran. Phản ứng còn mãnh liệt hơn cả ngày hôm qua nữa! Cậu lại bất giác rất nhớ đến lần trước hai người hoan ái, cảm giác thật sự rất tuyệt...
"Trời ơi, mình đang nghĩ cái gì vậy?"
Thanh Pháp tự vỗ vào trán mình một cái, cũng không nhớ hiện tại Đăng Dương vẫn đang nhìn cậu chăm chú...
"Để tôi đoán xem... Em đang nghĩ về tôi đúng không?"
Trần Đăng Dương nhếch miệng cười, tiến đến chỗ cậu, còn vô sỉ mở sẵn vài ba cúc áo trước ngực...
Thanh Pháp không thèm để ý đến lòi trêu chọc của hắn, đôi mắt cứ dán vào người hắn, vẻ mặt có chút say mê mà ngay cả bản thân cậu cũng không nhận ra.
Dáng vẻ cậu thế này rất chọc vào bản tính đàn ông của Trần Đăng Dương, cổ họng hắn cũng cảm thấy khô ran rồi, nên không ngần ngại mà kéo mạnh cậu vào người ôm hôn.
Thanh Pháp bị hôn nhưng không hề phản kháng, bởi vì nụ hôn này khiến cậu rất dễ chịu, hôm nay môi lưỡi hắn chạm vào cậu không khiến cậu thấy nóng, mà ngược lại man mát, lưỡi hắn lướt đến đâu, cậu lại không kìm được mà cùng hắn quấn quýt, bàn tay hắn chà xát lưng cậu cũng khiến cậu thật thoải mái...
Trần Đăng Dương được cậu đáp lại, lửa nóng trong người càng hừng hực, lực đạo cũng mạnh hơn, nhàu nhăn cả áo cậu. Môi hắn mút thật mạnh môi cậu, mãnh liệt như muốn hoà tan cậu vào thân thể mình.
Thanh Pháp hoàn toàn bị hắn đánh gục, cánh tay vòng lên cổ hắn như khuyến khích hắn tiếp tục.
Trần Đăng Dương tham lam dời môi đến cổ cậu, lại mạnh bạo hôn, ngay lập tức chiếc cổ trắng xuất hiện vết hôn đỏ hồng.
Một chiếc nút áo sơ mi của cậu bị bung ra, sau đó lại đến một nút nữa, gần như để lộ toàn bộ khuôn ngực.
Trần Đăng Dương kích động bế thốc cậu lên, nhanh chóng tiến vào phòng ngủ, vừa cởi âu phục của mình, vừa vuốt ve cơ thể nóng bừng của cậu...
Thanh Pháp mơ màng nằm trên giường, cơ thể hắn vừa rời khỏi đã khiến cậu khó chịu, còn khó chịu hơn cả trước khi hắn chạm vào cậu nữa!
Cậu không tự chủ được mà vặn vẹo thân hình, chiếc áo sơ mi hở cổ làm thoắt ẩn thoát hiện lồng ngực trắng trẻo bên trong.
Trần Đăng Dương cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, chỉ buông cậu ra để tự thoát y một lúc thôi mà hắn đã không chịu nổi, khao khát được giày vò cậu trong cự long của hắn đã lên đến đỉnh điểm!
Sau khi hoàn toàn không còn chướng ngại vật trên người của mình, hắn liền nằm đè lên thân thể mềm mại của cậu, hôn xuống chiếc cổ mẫn cảm.
Đôi môi của Trần Đăng Dương di chuyển đến đâu, Thanh Pháp bị kích thích đến đó, rên lên thành từng tiếng nỉ non.
Mùi hương nam tính tự nhiên của hắn cộng với mùi nước hoa này càng làm đầu cậu như muốn nổ tung, cả cơ thể đều mềm nhũn mà nằm trong lòng hắn.
Trần Đăng Dương cởi hết hàng nút trên áo sơ mi của cậu, ranh mãnh luồn tay vào trong mà xoa nắn ngực cậu, nhanh chóng tìm đến nhũ tiêm mà chơi đùa, hết xoa nhẹ nó lại đưa miệng đến ngậm chặt.
Người Thanh Pháp run lên, cơ thể cũng tự động ưỡn lên như thôi thúc hắn mạnh bạo hơn nữa. Môi hắn ẩm ướt lại nóng bỏng, liếm đầu nhũ cậu thật sự quá kích thích.
Dù đây chỉ mới là phản ứng tự nhiên nhất của Thanh Pháp, nhưng Trần Đăng Dương cũng bị cậu giày vò không ít, hạ thân thật không có tiền đồ, cậu chỉ mới uốn người vài cái đã căng cứng đến thế rồi!
Hắn có chút tức giận vì định lực của mình quá kém, liền cắn nhẹ lên nhũ hoa, hai tay cũng kéo quần của cậu xuống tới gối để hắn tiện hành động.
Thanh Pháp muốn phản kháng cũng không được, chỉ còn biết ngửa cổ lên mà thở dốc.
Không chỉ có ngực cậu bị hắn làm cho điên loạn, mà bên dưới cúc huyệt cũng sắp chịu không nổi, nó thật ngứa!
Trần Đăng Dương rốt cuộc cũng rời môi khỏi ngực cậu, điểm đến tiếp theo của hắn chính là động hoa nhỏ hẹp nhưng vô cùng ướt át bên dưới.
Hắn cúi xuống liếm nhẹ tiểu "Thanh Pháp" cùng cúc huyệt bên ngoài chiếc quần lót mỏng đã ẩm ướt từ bao giờ. Vừa chạm đến, hoa huyệt liền run nhẹ như nhắc nhở hắn dịu dàng. Trần Đăng Dương liền động lòng, nhưng khi nghe tiếng rên của Thanh Pháp càng nức nở hơn nữa, kích thích dục vọng hắn vô cùng mãnh liệt!
Trần Đăng Dương kéo mạnh quần lót cậu xuống, lại bị đôi giày làm vướng víu, trực tiếp tự tháo giày cho cậu, quăng qua một góc, rồi giựt phăng quần lót ra ngoài, cúi xuống mút mạnh tiểu huyệt.
"Aa... Đừng.... Hức, Aaa..."
Thanh Pháp bị kích thích dữ dội, mật hoa không nói cũng tiết nhiều hơn, cơ thể kích động giãy giụa, nhưng bị hai bàn tay to lớn của hắn giữ chặt hông mình, tiếp tục thưởng thức.
Mùi hương của cậu cùng vị ngọt của hoa dịch tiết ra như muốn làm hắn phát điên, hắn tham lam liếm vòng quanh hết tiểu huyệt như không muốn bỏ xót một tinh hoa nào.
Trần Đăng Dương đưa lưỡi tiến sâu vào mật động của cậu hơn, hai vách tường bị xâm nhập liền ép chặt đầu lưỡi hắn, đôi tay không hề rảnh rỗi mà vươn lên trêu đùa "cậu bé", lập tức mật hoa chảy ra như suối, lưỡi hắn càng dễ dàng hành động.
Thanh Pháp vừa trải qua cao trào, nhưng vẫn bị Trần Đăng Dương bám lấy, tiếp tục trầm luân. Cậu rên đến khàn cổ họng, nhưng vẫn không thể ngừng rên rỉ. Thật sự rất sướng!
Trần Đăng Dương ngồi thẳng người lên, nhìn người mà hắn luôn khao khát đã vô lực dưới thân hắn, phân thân trướng đến phát đau, liền có ý định muốn tiến vào nơi nhỏ hẹp của cậu.
"Kiều yêu, muốn tôi đút vào không?"
Nếu là bình thường chắc chắn cậu sẽ không dễ dàng nói ra suy nghĩ của mình, nhưng hiện tại đã bị kích thích thành đủ mọi cảm giác, cậu chỉ biết hiện tại thật sự rất muốn hắn thỏa mãn mình!
"Ưm... muốn, đút vào đi..."
Trần Đăng Dương nghe giọng nhỏ như muỗi kêu của cậu, nhưng muốn bao nhiêu mật ngọt là có bấy nhiêu mật ngọt, trong phút chóc những lời nói trêu trọc muốn nói với cậu đều nuốt vào bên trong, nhanh chóng cầm cự long tiến thẳng vào động hoa ẩm ướt....
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro