36.

Ngày Tập đoàn Wongthampanich tổ chức họp báo công bố tin tức, Daonuea cũng tham dự, mặc dù không nói rõ dùng thân phận gì nhưng tất cả mọi người có mặt tự hiểu. Sự kiện của Tập đoàn Wongthampanich tất nhiên Mean Suppasit sẽ tham dự, nhưng Pawin Thanik không có tới, từ chuyện ngày đó của Araya Chvaaree anh ta cũng thành thật hơn nhiều, bây giờ nói chuyện hay làm việc đều cẩn thận, sợ xuất hiện một chút sai sót nhỏ.

Những người khác trong nhà đều không trách cứ anh ta, dù sao hiếu thảo với mẹ mình ai cũng không nói gì được, huống chi Araya Chvaaree làm sai cũng không quan hệ gì với anh ta. Riêng chỉ có Aun Kanawut chỉ trích vài câu, bởi vì mất đi nguồn đầu tư từ Nhà Hoorne, cho nên Khabkluen là người duy nhất nắm quyền phát ngôn tại dự án Mint quốc tế, còn thành công tạo lập được chỗ đứng vững chắc trong Tập đoàn Wongthampanich.

Về phần kẻ đầu xỏ bắt đầu mọi chuyện Araya Chvaaree đã sớm trốn mất, trong lúc người Nhà Wongthampanich đến bệnh viện thăm Davika Campen thì cha con Aun Kanawut cũng tìm đến chỗ ở của Araya Chvaaree, nhưng cô ta lại không về nhà, phía tiệm cà phê nói cũng vài ngày không thấy. Mean Suppasit tìm đến vài người bạn của Araya Chvaaree, gồm cả người bạn tốt gây hoạ ngày hôm đó ở trung tâm thương mại, nhưng bọn họ cũng không biết Araya Chvaaree đi đâu?

Mà bạn tốt gây hoạ kia thì cho biết ngày đó bọn họ chia tay ở trung tâm thương mại đều tự về nhà mình, buồi tối cô ta có gọi điện thoại cho Araya Chvaaree nhưng vẫn luôn trong trạng thái tắt máy.

Mean Suppasit nghĩ rằng mẹ có lẽ sợ đối mặt cơn tức giận của ba, cho nên trốn đi, Aun Kanawut không tìm được người quả nhiên một trận lửa giận không thể phát tiết. Sau đó hai cha con cũng nhiều lần đến tìm Araya Chvaaree nhưng không tìm được người, trước năm mới Araya Chvaaree bỗng nhiên bán nhà, lúc Mean Suppasit tới nhà đang được trang trí lại, sau khi trao đổi với người mua mới biết được, nhà đã bị bán cách đây một tuần.

Aun Kanawut dựa vào các mối quan hệ để điều tra, không thấy Araya Chvaaree có trong ghi chép xuất ngoại, Mean Suppasit cũng liên lạc ông bà ngoại, Araya Chvaaree cũng không về quê, toàn bộ tiền trong ngân hàng đều bị rút sạch, điện thoại vẫn tắt máy, cho đến hiện tại tin tức về Araya Chvaaree tất cả mất hút, không ai biết cô ta đi đâu?

Esther Hoorne nhận được điện thoại của Khabkluen thì rất ngạc nhiên, nàng không ngờ Araya Chvaaree lại chọn trốn đi, dù vậy điều này cũng làm cho nàng thêm quyết tâm.

Đối với sự biến mất của Araya Chvaaree, Aun Kanawut không thấy gì, nhưng trong lòng Mean Suppasit vẫn rất khó chịu, lúc còn rất nhỏ anh ta chỉ gặp qua ông bà ngoại một lần nên không có bao nhiêu cảm tình, Araya Chvaaree chính là người thân nhất của anh ta. Nhưng hiện tại Araya Chvaaree đột nhiên không từ mà biệt, điều này làm cho anh ta trong một lúc nhất thời rất khó chấp nhận.

Thấy bộ dạng tươi cười của Khabkluen ở bên cạnh cha mẹ, Mean Suppasit cảm thấy đặc biệt chói mắt, uống hai ly rượu anh ta liền đi ra ngoài.

Khabkluen làm người tổng phụ trách dự án nên lên sân khấu nói vài câu đơn giản, tỏ vẻ cảm ơn đối với sự ủng hộ và tin tưởng của chính phủ. Ông nội là chủ tịch Tập đoàn Wongthampanich cũng lên nói vài câu ngắn gọn, lúc sau Khabkluen, Tanapon Campen với Pirapat Watthanasetsiri cùng nhau tiếp nhận phỏng vấn, ba người này đứng chung một chỗ đúng là khung cảnh đẹp mắt, nhưng mà Daonuea luôn cảm thấy người yêu là xuất sắc nhất.

Thấy ánh mắt của người yêu mình thường liếc nhìn mình, tim Daonuea đập thình thịch, năm vừa rồi cậu bận Khluen cũng bận, hai người có một thời gian ngắn không gặp mặt, dù mỗi ngày đều gọi điện thoại, nhưng không giống cảm giác gặp nhau trực tiếp. Cho nên hôm nay Kluen gọi điện hỏi có thời gian không, cậu không nói 2 lời liền đến, chính là vì có thể trông thấy anh đồng thời cũng giải trừ nỗi khổ tương tư của mình.

Nhìn các phương tiện truyền thông khác nhau vây quanh anh, khóe miệng Daonuea giương lên hình cung xinh đẹp,người yêu mình tuy rằng không phải là idol, nhưng hào quang trên người anh so với idol không hề kém chút nào!

Pirapat Watthanasetsiri bởi vì có việc nên họp báo chưa chấm dứt đã đi trước, do đó buổi tối đi bar chúc mừng tất nhiên thiếu anh ta, trừ bỏ hai người Khabkluen cùng Tanapon Campen , Pond Naravit và Dunk Natachai cũng tới. Chuyện Tập đoàn Lertr Tanapon Campen đã biết, lúc trước khi nghe bọn họ có mối quan hệ này với Tập đoàn Lertr anh cũng khá bất ngờ.

Chỉ có thể nói Kluen tìm được một người vợ vô cùng lợi hại, nhưng việc này trước đó Kluen cũng không biết, bằng không anh thật sự hoài nghi Kluen hẹn hò với Daonuea là có động cơ.

Lúc bọn họ đang uống rượu thì Khabkluen nhận được điện thoại của Pirapat Watthanasetsiri, chỉ nói hai câu anh liền cúp máy, bệnh tình của Ông nội Watthanasetsiri nguy kịch, ngoại trừ Pond Naravit và Dunk Natachai thì những người khác vội vã chạy tới bệnh viện.

Lúc Pirapat Watthanasetsiri nhận được điện thoại trong nhà cũng không nói bất cứ điều gì, chỉ nói là đến bệnh viện có chuyện gấp, lúc ấy anh đã cảm thấy không thích hợp, đang tốt đẹp đi đến bệnh viện làm gì, kết quả đi đến mới biết được ông nội nhập viện, hơn nữa tình hình rất xấu.

Châm ngôn có câu "Cha mẹ sinh con trời sinh tính, cửu tử đều bất đồng", lời này rất thích hợp để nói về Họ Watthanasetsiri, Ông nội Watthanasetsiri là thương nhân tài giỏi, hai trong ba người con kế thừa tài năng của ông, đến thế hệ các cháu trai lại có một kỳ tài thương nghiệp Pirapat Watthanasetsiri, nhưng chỉ riêng chú hai là kẻ tầm thường không nói, mà còn là một kẻ điển hình phá của.

Chú hai cả ngày chơi bời lêu lổng, không làm nên sự nghiệp, với hắn mà nói dù sao trong nhà cho tiền hoa hồng là được. Hắn cũng không tranh giành gia tài, ở công ty có cái chức danh nhàn tản mỗi tháng nhận tiền lương là được rồi, nhưng ác nỗi là mấy năm trước hắn nhiễm thói nghiện cờ bạc. Watthanasetsiri thả tin cấm các sòng bạc ở thành phố S cho hắn vào, hắn chuyển sang chiến đấu ở chiến trường Macao. Ông nội Watthanasetsiri tìm các mối quan hệ với các sòng bạc ở Macao không để cho hắn đi vào. Cứ tưởng rằng như thế có thể khiến hắn yên phận, kết quả chú hai trực tiếp chạy tới Las Vegas, cái này Watthanasetsiri cũng bó tay .

Nếu hắn chỉ là đánh bạc thì tốt rồi, thế nhưng hắn còn muốn chứng minh bản thân mình, chẳng hạn như thỉnh thoảng cùng người khác hợp tác làm ăn một chút. Trước cũng từng làm vài phi vụ nho nhỏ, cho dù có bị người lừa hắn cũng muốn tiếp tục. Lần này hắn nghĩ là mình gặp may mắn, ở Las Vegas quen biết một ông chủ lớn, kết quả ngay sau đó bị lừa mấy chục triệu. Đợi khi Ông nội Watthanasetsiri nghe được tin lập tức đã bị cơn tức bộc phát đến nhập viện.

Khi đám người Khabkluen đến, Ông nội Watthanasetsiri còn chưa qua được nguy kịch, bọn họ chỉ có thể an ủi Pirapat Watthanasetsiri với người Watthanasetsiri. Pirapat Watthanasetsiri không quan tâm việc xấu trong nhà không nên nói ra bên ngoài hay không, đem mọi chuyện nói một lần, Khabkluen đã hiểu, Pirapat Watthanasetsiri đây là nói có thể phải rút đầu tư.

Nhà ai gặp phải chuyện như vậy cũng không dễ chịu, Khabkluen vô cùng thấu hiểu, anh chỉ nói về nhà sẽ thương lượng với ông nội một chút. Ông nội vừa nghe việc này đầu tiên là hỏi tình trạng sức khoẻ của Ông nội Watthanasetsiri, nghe Khabkluen nói lúc bọn anh rời khỏi bệnh viện ông còn chưa qua cơn nguy hiểm. Ông nội lập tức muốn đi đến bệnh viện, nhưng lại bị Khabkluen ngăn lại.

"Ông nội, người Watthanasetsiri đều ở bệnh viện, ông đi cũng giúp không thể giúp được gì, có khi còn bị tức giận, chờ Ông nội Watthanasetsiri tỉnh lại đi xem ông ấy cũng không muộn." Nghe cháu trai nói như vậy ông cũng thấy hợp lý nên bỏ qua ý đi bệnh viện trong đầu.

"Cái thằng chết tiệt này, từ nhỏ đến lớn đã gây không ít rắc rối, thôi, hi vọng lần này nó coi như nhận lấy bài học đi."

Bà nội cũng nói: "Ông lão Watthanasetsiri cái gì cũng tốt, nhưng đối anh hai thật sự rất dung túng, nó như vậy cũng đâu phải mới ngày một ngày hai, sớm nên quản giáo thật mạnh tay."

"Bà cũng không phải không biết, anh hai làm gì cũng không được, trước kia ở trong công ty cũng khiến không ít người chê cười, sau đó nó lại chủ động nói là không kế thừa Nhà Watthanasetsiri, ông lão Watthanasetsiri luôn thấy mắc nợ với đứa con trai này cho nên mới luôn dung túng nó."

Khabkluen nghĩ bản thân mình kiếp trước với Chú hai nhà Watthanasetsiri giống hệt suy nghĩ. Lát sau anh đem chuyện Nhà Watthanasetsiri muốn rút vốn nói ra, Ông nội hỏi anh có kiến nghị gì, Khabkluen đem mình ý tưởng của anh nói ra.

Thực tế thì Pirapat Watthanasetsiri cũng không muốn làm như vậy, dự án Mint quốc tế nói là ba nhà hợp tác, nhưng Nhà Watthanasetsiri cùng Nhà Campen còn chưa chuyển tiền vào, bởi vì ký hợp đồng, hơn nữa lấy mối quan hệ của Khabkluen cùng Tanapon Campen  và Pirapat Watthanasetsiri cũng không lo lắng bọn họ sẽ dây dưa kéo dài. Nhưng hiện tại chuyện này muốn Nhà Watthanasetsiri trong thời gian ngắn xuất ra mấy chục triệu có chút khó khăn.

Ý tứ của Khabkluen là ghế này tạm thời vẫn giữ cho Nhà Watthanasetsiri, trước tiên không công khai chuyện này với bên ngoài, dự án Mint quốc tế cũng không phải hoàn thành chỉ trong một hoặc hai ngày. Nếu đến hậu kỳ mà kinh phí của Nhà Watthanasetsiri tới đúng hạn, bọn họ vẫn có thể đầu tư như cũ, nhưng việc này nhất định phải công khai với bộ phận cao tầng và cổ đông Tập đoàn Wongthampanich. Vì nếu một khi ai đó có thể kéo đến nguồn vốn tài chính lớn, cái ghế kia sẽ không thể giữ lại cho Nhà Watthanasetsiri được nữa.

Vì bạn bè cùng tình nghĩa hai nhà cho nên Khabkluen mới làm nhiều như vậy, anh là người làm ăn, nhưng đồng thời anh cũng coi trọng tình bạn, tận lực trợ giúp Pirapat Watthanasetsiri trong khả năng cho phép, đây là tình nghĩa giữa bạn bè với nhau. Nhưng nếu có nguồn kinh phí mới bơm vào thì anh cũng không thể cự tuyệt, đây là trách nhiệm của anh đối với Tập đoàn Wongthampanich và cổ đông.

Ông nội nghĩ nghĩ cảm thấy được cái chủ ý này của cháu trai quả thật không tệ, Aun Kanawut lại cảm thấy được đây thực sự là không đúng lúc, vốn lúc trước Nhà Hoorne đầu tư thì chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng nếu khoản tiền kia thật sự đưa tới, lấy tình hình hiện tại chính là 'đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi' sao? Cố tình mình lại không có vận may.

Nhắc đến chuyện này, ông ta lại nghĩ tình huống lúc đến Nhà Hoorne chúc Tết, ba me vợ đối với ông ta một chút sắc mặt hòa nhã đều không có, thậm chí Esther Hoorne rất lạnh nhạt. Lúc trước xảy ra nhiều chuyện như vậy Esther Hoorne không tỏ thái độ rõ ràng, nhưng lần này lại luôn lạnh nhạt. Aun Kanawut có thể cảm giác được Esther Hoorne muốn tránh né mình, tuy rằng trong lòng đoán được, nhưng ông ta cũng không muốn nghĩ quá nhiều.

Mà Mean Suppasit sau khi biết chuyện Watthanasetsiri lại muốn động tâm tư, nhưng bị Aun Kanawut nghiêm khắc răn dạy, hiện tại Tập đoàn Wongthampanich đảm nhiệm dự án Mint quốc tế là điều chắc chắn, lúc này kéo chân sau Kluen chính là đẩy Tập đoàn Wongthampanich xuống nước. Không thể không nói lúc đề cập đến lợi ích của Tập đoàn Wongthampanich Aun Kanawut vẫn rất tỉnh táo, bị Aun Kanawut cảnh cáo tâm tư của Mean Suppasit cũng thu vào.

Ngày hôm sau Ông nội Watthanasetsiri đã tỉnh, Khabkluen cố ý cùng Ông nội đến bệnh viện thăm ông, đối với chuyện Nhà Watthanasetsiri  rút vốn lần này ông cũng thấy hơi có lỗi với Tập đoàn Wongthampanich, vốn tất cả đều đang tốt đẹp, đột nhiên rút khỏi dự án nói không ảnh hưởng là không thể. Nhưng trong nhà xảy ra chuyện như vậy ông cũng không còn biện pháp, cũng may quan hệ từ trước giờ với Nhà Wongthampanich đến nay luôn tốt.

Lúc sau, nghe Khabkluen nói ông rất vui mừng, ngây cả Pirapat Watthanasetsiri cùng người nhà Watthanasetsiri rất biết ơn anh, có thể làm được chuyện thế này thật sự không dễ dàng.

Sự kiện Nhà Watthanasetsiri  rút vốn trên hội nghị công ty cũng không gây ra nhiều tranh cãi, chủ yếu vẫn là bởi vì bản thân dự án Mint quốc tế không thiếu tiền, cộng thêm Khabkluen ăn nói khôn khéo, làm cho người ta cảm giác là Nhà Watthanasetsiri  chuyển tiền chậm một chút, nhưng dự án cũng không xảy ra bất kỳ ảnh hưởng gì.

Trong lòng Aun Kanawut vẫn rất mâu thuẫn, một mặt ông ta hi vọng dự án Mint quốc tế có thể tiến hành thuận lợi, mặt khác lại hi vọng ở hội nghị có người làm khó dễ cháu trai , mà Mean Suppasit thì từ đầu luôn đen mặt.

Chuyện này tạm thời xem như giải quyết, Bà nội kêu Khabkluen đi Nhà Hoorne nhìn xem. Hiện tại người có quan hệ tốt nhất với Nhà Hoorne cùng Esther Hoorne là Khabkluen, lễ mừng năm mới Esther Hoorne cũng không trở về Nhà Wongthampanich, mà sinh nhật chị dâu Davika Campen cũng không phát thiệp mời cho Nhà Wongthampanich, bà nội đành phải bảo Khabkluen đưa quà qua.

Bà nghĩ chuyện này mình cũng có sai, Nhà Wongthampanich sau đó cũng không có trách cứ Mean Suppasit, điều này làm cho trong lòng Esther Hoorne cùng Nhà Hoorne không thoải mái. Nhưng bà nội cũng hiểu được Mean Suppasit cũng không có làm sai, hiếu thuận mẹ của mình cũng gọi là sai thì cái gì mới là đúng?

Khabkluen đi cùng với Urassaya Sperbund đến Nhà Hoorne, từ trước giờ Esther Hoorne đối với chị dâu và đứa cháu này rất thân thiết, không chỉ là nàng mà cha mẹ của nàng cũng như thế, Lúc sau nghe đến chuyện Watthanasetsiri, Thanawin Hoorne lập tức nói nếu kinh phí có khó khăn cứ nói một tiếng, vài chục triệu đối Nhà Hoorne mà nói không phải là vấn đề gì khó.

Khabkluen tỏ vẻ nếu cần nhất định sẽ mở miệng, lời này của Thanawin Hoorne là thật tâm, mặc dù Khabkluen biết nhưng không thể làm như vậy, nếu anh thật sự tiếp nhận thì chuyện Thanawin Hoorne đầu tư chính là đánh vào mặt Chú hai, hơn nữa còn là bằng một loại phương thức khó chấp nhận được. Huống chi làm như vậy cũng sẽ đem Nhà Hoorne cuốn vào, anh cũng không muốn làm như vậy, bởi vì Thím hai vừa mới cùng mẹ anh nói quyết định của mình.

"Esther, em thật sự nghĩ kỹ?"

"Chị dâu, vốn em còn do dự, nhưng trong khoảng thời gian ở nhà em đã nghĩ rõ ràng. Nửa năm qua em thật sự mệt mỏi, em tự thấy sau mọi chuyên em vẫn luôn giữ biểu hiện không tệ, nhưng Aun còn có đứa bé Mean kia..." Esther Hoorne thở dài: "Thôi! Quên đi, em không muốn nhắc đến nữa, dù sao em đã quyết định, ly hôn với Aun!"

"Nếu em đã nghĩ xong, chị sẽ không khuyên em nữa, theo chị thì lẽ ra cuộc hôn nhân này nên kết thúc sớm, lúc đầu biết chuyện Aun nên ly hôn, kéo dài như vậy chỉ khiến bản thân tổn thương thêm mà thôi."

"Ha ha, chị dâu, chị không phải chỉ say mê nghiên cứu sao? Sao cũng có thời gian nghĩ đến mấy chuyện này nha."

"Say mê nghiên cứu cũng không có nghĩa là chấp nhận bị coi thường nha? Nếu Metawin dám ở bên ngoài làm những chuyện không ra gì này, chị đã sớm ly hôn ." Khabkluen nghĩ thầm may mà cha của anh là một người đàn ông tốt.

Esther Hoorne không cùng bọn họ quay về Nhà Wongthampanich, bà nội không thấy nàng trở về chỉ biết chuyện không suông sẻ. Nhưng Urassaya Sperbund cũng không có trực tiếp nói cho bà biết ý định của Esther Hoorne, chỉ nói là ý tứ của Nhà Hoorne là muốn Esther cùng Aun Kanawut ly hôn, mà bản thân Esther có khả năng nghĩ như thế.

Vào lúc khuya bà nói chuyện này cho Ông nội, Ông nội nghe xong thở dài cảm thán: "Muốn ly hôn thì ly hôn đi, chuyện của Aun tôi không quản nổi."

"Chẳng lẽ thật sự nhìn nó và Esther ly hôn?"

"Bằng không thì làm sao bây giờ? Hai cha con nó ngày nay như này mai thế nọ, ai chịu nổi? Aun nếu là có tâm thì sớm một chút dứt khoát với người đàn bà kia, Esther sẽ như vậy sao?" Bà nội nghe được lời nói của ông cũng không nói nữa, cuối cùng chỉ thở dài.

Esther Hoorne hẹn Aun Kanawut nói chuyện ly hôn, Aun Kanawut đã nghe được chuyện này từ bà nội, tuy rằng ông ta đã chuẩn bị tâm lí, nhưng khi nghe Esther Hoorne nói ra vẫn là rất khổ sở. Đây không phải giả bộ, ông ta là thật sự rất buồn. Thấy biểu hiện của Aun Kanawut như thế, Esther Hoorne không tỏ thái độ gì mà nói tiếp.

Đợi đến khi nàng nói xong Aun Kanawut cũng không nói, "Hai chúng ta không có tài sản gì tranh chấp, dù là Nhà Wongthampanich hay Nhà Hoorne cũng không thiếu chút tiền này. Bây giờ em cảm thấy không có con cũng không tệ, ít nhất sẽ không vì quyền nuôi dưỡng mà kéo nhau ra toà."

"Esther, chúng ta..."

Esther Hoorne cắt đứt lời nói của Aun Kanawut: "Aun, chỉ có em hoặc là anh, không có chúng ta, " nói xong nàng thoáng nhìn qua Aun Kanawut một cái rồi cầm túi xách đứng dậy rời đi, trên mặt bàn là tiền của một ly cà phê, Aun Kanawut hiểu rõ Esther Hoorne và ông ta đã không còn mối quan hệ nào.

Esther Hoorne không quay đầu lại, nàng không phủ nhận là Aun Kanawut yêu mình, nhưng tình yêu này chỉ giới hạn trong phạm vi nhất định, ví dụ như cùng so sánh với con trai, so sánh với Tập đoàn Wongthampanich. Đột nhiên ánh mắt cay xoè, nàng cũng không nhớ rõ đây là lần khóc thứ bao nhiêu từ sau khi biết người đàn bà Araya Chvaaree này tồn tại, mà Aun Kanawut lại một lần cũng không biết.

Cho đến khi một chiếc khăn tay được đưa tới trước mặt của nàng, nàng nắm lấy, sau khi lau hết nước mắt còn không giữ hình tượng mà hắt nước mũi thêm vài cái, người kia đứng một bên chứng kiến phải trợn mắt há hốc mồm.

Esther Hoorne lại không hề chú ý ánh mắt khác thường chung quanh, nàng ngẩng đầu lên mang theo vẻ cao ngạo rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro