Chap 3

Sáng sớm ngày hôm sau cậu đã bị ông quản gia dọa cho sợ phát khiếp. Chẳng là cái thói ngủ kĩ của cậu vẫn còn đấy nên cái ông người máy ấy lên, gọi cậu dậy với chất giọng rất bình thường nhưng với Jungkook thì đó chẳng khác nào tiếng gọi hồn cả.

- Em dậy muộn. - Jungkook đi xuống đã thấy Taehyung ngồi vắt vẻo uống cà phê sáng, đôi mắt không rời khỏi tờ báo trên tay mà vẫn biết cậu xuống.

- Em xin lỗi chủ nhân.

- Trước khi vào nấu bữa sáng, hãy đi thay quần áo trước đi. - Taehyung bỏ tờ báo xuống nhìn cậu - Park quản gia, lấy cho Jungkook bộ đồ nhanh.

Ông quản gia cúi đầu sau đó đi lấy một bộ đồ đưa cho Jungkook.

- Cái gì thế này? - Jungkook hét toáng lên.

- Quần áo của em.

- Nhưng tôi đâu phải là con gái.

- Em vừa xưng hô kiểu gì vậy? - Taehyung cau mày.

- Hừ! - Jungkook khó chịu mở mồm nói. - Thưa chủ nhân, em là con trai sao có thể mặc bộ này được.

- Em mặc gì là do tôi quyết định. Mau đi thay rồi còn chuẩn bị bữa sáng.

Jungkook biết mình không thể làm gì đành thất thểu đi thay đồ. Đó là chiếc váy hầu gái truyền thống của Nhật. Chiếc áo tay phồng có ren trắng ở trước ngực, chân váy màu đen ngắn đến độ mà cúi xuống là coi như không mặc gì bên dưới. Jungkook thật sự muốn chửi thề vào mặt cái tên biến thái kia. Chỉ là chính cậu cũng tự nhận thấy mình khá ..... xinh khi mặc bộ này.

- Bộ đồ này hợp với em đó. - Taehyung thấy cậu đi ra liền quét mắt từ trên xuống dưới rồi nhận xét.

- Hừ! - Jungkook mặt đen như đít nồi.

- Mau đi nấu bữa sáng rồi mang ra ngoài vườn. Hôm nay tôi thích ăn ở đó. - Taehyung

Jungkook sau khi dồn hết căm thù vào đống thức ăn thì hậm hực vác bản mặt muốn giết người đẩy đống đồ ăn ra vườn.

- Lại đây. - Taehyung đưa tay vẫy vẫy ý bảo Jungkook lại gần mình

Jungkook ngoan ngoãn tiến lại thì bị Taehyung kéo cậu ngồi lên lòng hắn.

- Ya! Anh làm cái quái gì vậy?

- Ngồi im. Hôm nay em phải giúp tôi ăn sáng. - Taehyung ôm chặt eo cậu, đôi tay không yên thò vào trong lớp áo xoa xoa phần bụng mềm mại của cậu.

- Anh phải bỏ tôi ra thì tôi mới giúp anh được chứ.

- Dùng cái này để giúp tôi ăn. - Nói rồi Taehyung hôn chụt vào môi Jungkook.

- Anh bị ....

- Em định không nghe lời sao?

- Em xin lỗi, thưa chủ nhân. - Jungkook khó chịu đáp lời

Taehyung xúc một thìa súp đút vào mồm Jungkook sau đó áp môi vào hút hết phần súp sang bên miệng mình. Không dừng lại ở đó hắn còn dây dưa tiếp tục nụ hôn của mình. Luồn chiếc lưỡi tinh ranh của mình vào trong khoang miệng của cậu, hắn không ngừng cuốn lấy chiếc lưỡi cậu, khuấy đảo khắp mọi nơi, hút lấy thứ dịch đang chảy ra nơi khoé miệng cậu.

- Ưmmmm~~~~

Jungkook dần dần cảm thấy thiếu không khí liền dùng tay muốn đẩy hắn ra. Taehyung thấy vậy liền buông cậu ra.

- Anh ... anh .... - Jungkook vừa nói vừa thở hổn hển.

- Em làm rất tốt. Bây giờ chúng ta sẽ chuyển sang món bánh nhé.

Taehyung mặc kệ cậu đang nhìn cậu đầy oán hận, hắn tiếp tục cười nham nhở.

- Nếu em làm rơi vỡ chiếc đĩa này thì em sẽ bị phạt.

Taehyung nhét vào tay cậu một đĩa bánh nhỏ sau đó lấy ngón tay mình bôi kem lên khắp mặt cậu.

- Argggg.... - Cái lạnh của kem khiến cơ thể Jungkook bất giác run rẩy.

Taehyung nhìn Jungkook rồi mỉm cười. Hắn biết cậu sẽ có phản ứng như thế nhưng hắn không ngờ được tiếng kêu của cậu lại có thể mị hoặc hắn đến vậy.

- Ummmm....Argggg.... - Jungkook không kìm nén được tiếng rên rỉ từ cổ họng của mình. Taehyung hắn ta đưa lưỡi liếm sạch chỗ kem trên mặt cậu. Đầu lưỡi nóng, ẩm chạm vào lớp kem lạnh trên mặt khiến Jungkook cảm thấy toàn cơ thể như có luồng điện chạy qua.

- Chỗ này của em ướt rồi này. - Taehyung đưa tay vào trong chiếc váy ngắn, sờ sờ vào chiếc quần lót của cậu.

- Ta không có khát nước a~~. Tại sao em lại ra nhiều nước thế này? - Taehyung không chịu dừng lại mà còn đưa tay xoa nắn hai cánh mông tròn tròn, mềm mềm của cậu.

- Urgggg ... Chủ ... chủ nhân ... em ... em .... ưmmmmm

Jungkook đang định nói điều gì đó thì bờ mỗi một lần nữa bị Taehyung cướp mất. Bên trên thì bị hắn hôn tối mắt tối mũi, bên dưới thì bị hắn sờ mó khiến Jungkook không chịu nổi mà buông tay ôm chặt lấy cổ hắn.

*Choang*

Tiếng đổ vỡ của chiếc đĩa sứ khiến Taehyung dứt ra khỏi nụ hôn. Jungkook ôm chặt cổ hắn, cúi đầu vào vai hắn mà thở hổn hển.

- Em biết làm vỡ đĩa thì sẽ bị phạt mà phải không? - Taehyung cười đắc ý. Chuyện này hắn cũng biết trước là sẽ xảy ra rồi.

Jungkook vẫn không nói gì mà vẫn chỉ biết thở dốc. Cậu thật sự không chịu nổi cái khoái cảm chết tiệt mà hắn vừa đem đến cho cậu. Taehyung ôm lấy eo cậu, để mặc cậu gục vào vai mình mà thở, hắn gọi ông quản gia đến dọn dẹp bàn ăn và yêu cầu đem hoa quả tráng miệng ra cho hắn.

- A - Jungkook kêu lên một tiếng khi bị hắn bế xốc lên rồi đè lên bàn ăn bằng đá.

- Anh ... anh định làm gì vậy hả? - Jungkook hét vào mặt hắn.

- Đương nhiên là trừng phạt em rồi. - Taehyung xé rách hết toàn bộ những thứ được gọi là vải trên người cậu ra - Tôi đã định nhẹ nhàng với em nhưng em lại hét vào mặt tôi

- Chủ nhân, em sai rồi. - Jungkook làm bản mặt cún con nhìn Taehyung nài nỉ.

- Đã muộn rồi. Bây giờ tốt nhất em nên nằm im. Nếu em không nghe lời nữa thì đừng trách tôi chưa cảnh báo em.

Nói rồi Taehyung bắt đầu bày biện tất cả những đồ ăn lên người Jungkook. Trên làn da trắng mịn, những thứ đồ ăn màu sắc hiện lên vô cùng bắt mắt. Jungkook chỉ còn biết nằm im, thậm chí không thể mở mồm ra vì đã bị hắn để một quả cherry đỏ mọng lên môi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro