chap197: Cùng người khác không liên quan
Phòng làm việc của tổng tài, thiết bị lắp đặt xa hoa.
KyungSoo quét mắt phong cách tráng lệ, không nhịn được nhíu mày.
Không trách được Minseok lại thấy áp lực lớn như vậy, không trách được Minseok sẽ có bộ dáng đưa đám như vậy. Cả ngày cùng chung sống với loại đàn ông này, không cảm thấy áp lực lớn mới lạ! Chỉ có nhưng tình nhân mới không bị như thế thôi!
Xiao Luhan ngồi trên ghế lớn, ngẩng đầu lên, nhìn KyungSoo tùy ý so thủ thế, rầm giọng nói "Do công tử sao vậy? Mời ngồi!"
"........." KyungSoo nghe được hẵn cũng biết họ mình, nghĩ thầm có lẽ là trước mặt hắn Minseok có nhắc qua mình.
Lắc đầu một cái, trực tiếp nói "Không cần! Tôi nói xong sẽ đi liền! Xiao tổng tài! Tôi nghĩ anh cũng biết lần này tôi tới đây là vì chuyện gì chứ?"
Không rảnh cùng người như thé quanh co lòng vòng, nói dứt lời cậu sẽ đi liền!
Ở loại địa phương này, mình thật là có chút không chịu nổi,
Xiao Luhan dựa vào thành ghế, đột nhiên chú ý tự hỏi "Cậu ấy........ Ở chỗ nào của cậu à?....."
Mấy ngày nay, một mực lo lắng cho cậu.
Buổi sáng, không biết cậu có ăn sáng hay không. Buổi trưa, liền suy nghĩ cậu đang làm gì? Lúc tối, lo lắng cậu đang ở nơi nào!
Bây giờ nhìn thấy bằng hữu thật tốt của cậu tới, trong lòng có chút yên tâm. Nhưng vẫn không nhịn được mở miệng hỏi câu này, chỉ vì mình xác thực muốn biết kết quả.
KyungSoo nghe được hắn hỏi như thẽ, trong đầu nháy mắt trống không. Ánh mắt có chút nghi ngờ quan sát hắn, trong lòng suy đoán phần quan tâm này của hắn tận sâu bên trong có bao nhiêu là thật lòng, bao nhiêu là giả vờ.
Trái tim của người đàn ông này, thật khó đoán.
"Minseok! Vẫn luôn ở nhà tôi! Điểm này anh có thề yên tâm! Một ngày ba bữa tôi không có bỏ đói cậu ấy!" KyungSoo tùy tiện nói.
Nghe được mỗi ngày cậu đúng giờ ăn cơm, Xiao Luhan mới yên lòng gật đầu một cái.
Cậu tiếp tục không khách khí nói "Tôi nói thẳng với anh vậy! Tôi lần này đến tìm anh, chính là vì Minseok mà tới? Tôi hỏi anh một câu, anh chỉ xem như là đùa vui coi như xong, hay anh nghiêm túc?"
"Đương nhiên rồi! Loại đại tổng tài như anh có lẽ trong lòng chỉ muốn chơi, nhưng ngoài miệng lại làm bộ nói khác!"
"Chỉ là! Tôi muốn nói cho anh biết! Minseok cùng những thứ hoa hoa tình nhân của anh không giống nhau! Cậu ấy đơn thuần nếu như anh chỉ muốn vui đùa một chút cũng đừng có tìm cậu ấy!"
"Nếu như anh là người tốt, anh nên biết mình làm như vậy rất thất đức!"
KyungSoo đem những suy nghĩ trong đầu tất cả nói ra. Sau khi nói xong, mới ohats hiện ra mình đầy một bụng tức vẫn không thể phát tiết hết được.
Nhớ tới dáng vẻ Minseok rơi lệ, trong lòng liền khó chịu.
Xiao Luhan không có vẻ mặt gì. Chỉ có chút phiền muộn nhìn cậu, không đầu không đuôi nhẹ nhàng hỏi một câu "Cậu ấy cảm thấy như vậy sao?"
"Hả?" KyungSoo nhìn hắn, nghi ngờ hỏi "Cái gì cảm thấy như vậy?"
Thanh âm hắn giống như từ trong thời không xa xôi truyền tới, khẽ run hỏi "Là Minseok nói với cậu như vậy sao? Ở trong mắt cậu ấy, cậu ấy vẫn cho rằng tôi chỉ đang đùa vui một chút?"
Làm nhiều như vậy, cậu ấy thủy chung đều cho là như vậy sao? Minseok a......... Minseok.......
KyungSoo lắc đầu một cái, đột nhiên bình tĩnh tâm tình, khách quan nói "Cậu ấy không nói như vậy! Tôi chỉ biết một chuyện, anh không cho cậu ấy cảm giác an toàn, anh không thể cho cậu ấy an tâm, anh có hiểu không?"
"Tôi đã nói muốn cưới cậu ấy rồi!" Xiao Luhan nổi khí gầm nhẹ.
Chẵng lẽ, một người đàn ông muốn kết hôn với một người mà mình yêu, đều không phải là minh chứng tốt nhất sao? Chẳng lẻ, hai chữ kết hôn, là có thể tùy tiện nói sao?
Quyết tâm của hắn, trong mắt cậu, thế nhưng không làm cậu cho là thật.
KyungSoo chợt cười ra tiếng, cau mày cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp hô lên tên hắn "Xiao Luhan!"
"....……" Hắn ngẩng đầu, im lặng không lên tiếng nhìn cậu, chờ đợi cậu nói tiếp.
"Anh nói muốn kết hôn với cậu ấy, như vậy hành động của anh đâu anh mang cậu ấy đi gặp cha mẹ anh rồi sao? Ba mẹ anh biết anh đang quen Minseok sao? Bọn họ chấp nhận sao?"
"Minseok từ nhỏ đã thiếu hụt cảm giác an toàn, mặc dù bề ngoài làm bộ rất kiên cường, nhưng thật ra thì cậu ấy vẫn rất cô độc. Nếu không, tại sao bên người cậu ấy chỉ có một người bạn là tôi? Cậu ấy cơ hồ không cùng người khác quá than cận!"
"Nếu như anh có chút từ góc độ cậu ấy mà suy tính, anh sẽ hiểu khát vọng được người nhà anh thừa nhận!"
"Xiao Luhan, có lẽ anh luôn luôn có thói quen tự đại! Với anh người nhà anh có đồng ý hay không không sao cả, nhưng Minseok cần! Mặc dù cậu ấy không có ba, mẹ lại qua đời rất sớm, nên cậu ấy muốn là gia đình!"
"Cậu ấy so với bất kì cậu trai nào đều để ý đến cách nhìn của người nhà! Anh thì sao? Anh đã cho cậu ấy lòng tin về việc đó sao?"
"Anh không có!" Ba chữ này, đã định tội danh cho hắn.
Nói xong có chút châm chọc cười "Huống chi, anh còn có vị hôn thê!"
Trong đầu Xiao Luhan chợt trống rỗng, thanh âm KyungSoo từng câu từng chữ vọng về bên tai hắn, giống như tiếng sấm, chấn động ở trong lòng, thật lâu không cách nào tiêu tán.
Trong giây lát phát hiện, thật sự hắn đã nghĩ quá đơn giản.
Hắn vẫn dùng phương thức của mình để yêu Minseok, nhưng đến giờ vẫn không biết rột cuộc cậu ấy muốn gì. Luôn đem suy nghĩ của mình áp đặt lên người cậu ấy, bởi vì hắn nghĩ cậu cũng nghĩ như vậy.
Chuyện kết hôn này, hắn thật sự quá thiếu suy xét rồi.
Hắn thậm chí cho rằng kết hôn chỉ là chuyện của hai người, người khác một chút quan hệ cũng không có. Nhưng, chính mình đều luôn luôn không biết, cậu ấy cũng không phải cho là như vậy.
Thời gian qua lâu, không có ai nói chuyện.
Làm cho người ta bắt đầu nảy sinh một loại cảm giác, thật ra thì trong phòng làm việc căn bản không có người.
Không có ai trông thấy, cũng không có ai phát giác, giờ phút này cửa phòng làm việc bị người mở ra một khe hở nhỏ. Người đứng ở bên ngoài phòng làm việc nghe bọn họ kịch liệt nói chuyện xong, cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại.
Xiao Kỳ Kỳ đứng ở cửa, tay còn nắm chặt tay nắm cửa, thái độ cùng trở nên mờ mịt.
"Thì ra là Min phụ tá…… Cậu ấy mới là tình địch……" Có chút thất hồn lạc phách tự lẩm bẩm.
---------
Chap đầu tiên của part two đã ra lò!
Coi như là chúc các anh nhà đu dừa không bị ngã, ướp muối về không bị đen da!😂😅😶😁
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro