THỎ NHẤT ĐỊNH ĂN CỎ QUANH Ổ 1

Thạc Trân đẩy xe hàng trong siêu thị, lúc đứng chờ thang máy, cậu lặng người nhớ lại giấc mộng ban trưa. Cảm giác đó quá thật, không giống nằm mơ chút nào, ngược lại nó khiến cậu như đang tìm lại những đoạn kí ức của quá khứ.

Nếu đó là sự thật, vậy thì Thạc Trân cảm thấy rất buồn phiền. Trong giấc mộng đó, cậu còn nhỏ xíu, nhõng nhẽo, lại giả tạo, chẳng đáng yêu chút nào. Điều không thể tưởng tượng nhất chính là đối tượng tình yêu đầu đời của cậu lại là Kim Thái Hanh . Rõ ràng là rất muốn được anh quan tâm vậy mà cứ kiên quyết nói là không, cậu thực sự là một thằng con trai không chút tiền đồ.

Tục ngữ có câu rất hay: “Thỏ khôn không ăn cỏ quanh ổ”(*), còn cậu thì ngược lại, cứ nhất quyết cắn chặt ngọn cỏ quanh ổ không chịu nhả, khiến cho bản thân thể thảm như thế này. Thực ra, cũng không thể trách cậu được, từ nhỏ đến lớn, bên cạnh có một anh chàng đẹp trai như vậy muốn không ngắm, không yêu cũng khó. Nhớ lại. khi còn ở bệnh viện, khi mở mắt nhìn khuôn mặt cực phẩm ấy, chỉ suýt chút nữa thôi là cậu cũng đắm chìm không thoát ra rồi

(*) không nên làm chuyện gì xấu ở gần nhà

Thạc Trân bất chợt cảm thấy mâu thuẫn, cậu rất muốn biết những chuyện trước kia, với quá khứ trống rỗng đó cuộc đời con người chẳng thể nào hoàn chỉnh được. Thế nhưng cậu cũng không muốn nhớ lại, nếu quên đi chính là lựa chọn trước đó của cậu, vậy thì cuộc tình ấy nhất định khiến cậu đau đớn đến mức mỏi mệt. Nếu đã vậy hà tất cậu phải tìm kiếm quá khứ làm gì? Chuyện này mâu thuẫn, vô cùng mâu thuẫn.

Thạc Trân đẩy xe đồ ra khỏi thang máy, cậu lấy thêm một hộp sữa chua từ ngăn lạnh rồi đi tới khu vực bán rau lấy hai chiếc súp lơ đặt vào xe. Chợt nghĩ lại ,Thạc Trân  thấy người đàn ông này cũng rất biết giữ lời hứa, anh luôn đặt một xấp tiền trên bàn đúng thời gian đã định, hơn nữa còn vượt quá số tiền sinh hoạt cần thiết trong một tháng

Đi dạo một vòng, mua cả đống thực phẩm, Thạc Trân liền xách túi lớn túi bé quay về nhà.

Vừa ra khỏi thang máy trong toà nhà, đột nhiên có một người lao nhanh lại ôm chầm lấy cậu rồi nói: “Tiểu Trân, mình vừa đi tập huấn về là nghe tin cậu xảy ra chuyện"

Phải tốn rất nhiều sức lực Thạc Trân mới thoát khỏi sự ràng buộc đó: “Người đẹp à, người đẹp, đừng kích động quá thể, cậu vịn cổ khiến tôi sắp ngạt thở rồi đó"

“Tiểu Trân..."Phác Trí Mân thét lên đầy kích động "Mình là Mân Mân đây, chính là Phác Trí Mân, người bạn thân thiết nhất của cậu đây! Cậu không thể như thế này mãi được đâu, sao lại có thể mất trí nhớ một cách hoang đường như Trịnh sư huynh vậy chứ. Thực sự không thể nào như vậy được!”.

Phác Trí Mân mặt mày ủ rũ, không ngừng kéo tay áo của Thạc Trân . Y vừa quay lại sau kỳ tập huấn thì nghe cấp trên - Kim Nam Tuấn thông báo, Tiểu Trân đã xảy ra chuyện. Vốn dĩ ban đầu y không tin, thế nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến, thực lòng không thể nào tiếp nhận được sự thật đáng sợ này.

“Mân Mân, Phác Trí Mân ..." Thạc Trân lẩm bẩm đọc lại tên y, sau đó nhìn thật kĩ chàng trai  trước mặt mình từ trên xuống dưới, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh một cậu sinh viên với cái đầu tổ quạ, chỉ vào một chai bia rồi nói với cậu rằng: “Nếu mình uống hết chai bia này thì chúng ta sẽ trở thành bạn nhé!” Thạc Trân chẳng mấy để tâm, thế là cậu nam sinh đầu tổ quạ kia liền mở nắp chai, ngẩng đầu cạn sạch chai bia.

Lần này, Thạc Trân khẳng định rằng, trí nhớ của mình đang dần dần hồi phục, tuy rằng chỉ là một chút ít thôi, thế nhưng đích thực đã có chuyển biến.

Thạc Trân vỗ nhẹ lên tay Trí Mân rồi đưa lời an ủi: “Cậu bạn, cậu hãy bình tĩnh lại đi, bình tĩnh lại, có gì chúng ta vào nhà rồi nói tiếp.”

Trí Mân gật đầu, chủ động xách đỡ đồ rồi đi cạnh bên Thạc Trân , đưa mắt nhìn vào phần đầu đang cuốn băng của cậu, đau lòng hỏi thăm: “Chỗ này còn đau không thế?"

“Cũng bình thường, chẳng có cảm giác gì mấy” Sau khi vào nhà, Thạc Trân liền hỏi Trí Mân : “Cậu đã ăn cơm chưa?”

Phác Trí Mân  lắc đầu.

“Vậy thì hay quá ở lại đây ăn luôn nhé!" Thạc Trân  nói xong liền quay người đi vào bếp chuẩn bị.

Chẳng bao lâu sau, trên bàn đã đặt mấy món ăn ngon lành, nóng hổi.

“Không đợi sư huynh sao”  Trí Mân  sắp xếp xong bát đũa liền quay sang hỏi Thạc Trân .

“Sư huynh?” Thạc Trân nhướng mày đầy nghi hoặc: “Rốt cuộc là ai chứ?”

Trú Mân vỗ tay lên đầu rồi nói: “Chết thật, mình quên khuấy mất. Chính là Thái Hanh đó, vừa là anh trai lại vừa là sư huynh cùng trường đại học chúng ta đó."

Thạc Trân cúi đầu nói: “Chắc anh ấy sẽ không về dùng bữa đâu." Tối qua, cậu đã nói rất rõ ràng rồi, kí đơn ly hồn, căn nhà này sẽ thuộc về cậu, anh còn chạy tới đây làm gì chứ, định ăn ké sao?

“Cậu đã bị thế này rồi, lẽ nào anh ấy còn muốn về nhà cũ sao? Nếu không phải vì anh ấy thì tại sao cậu lại thành ra thế này? Tại sao cũng không biết điều quay về đây chăm sóc cậu, ít nhất cũng chờ đến khi cậu khỏe lại chứ. Sư huynh đối xử với ai cũng dịu dàng ,điềm đạm, tại sao với cậu lại vô tình như vậy?"  Trí Mân  không nhẫn nhịn được đưa lời oán thán.

Thạc Trân cau chặt đôi mày theo thói quen rồi nói: “Chẳng qua là trán bị trầy xước chút thôi, cũng chẳng có thương tích gì nặng nề cả.”

“Ai nói đó không phải là vết thương nặng? Cậu đã bị mất trí nhớ rồi, cậu nhìn lại mình mà xem... "Trí Mân định nói thêm nữa thì Thạc Trân với nhét một miếng thức ăn vào miệng y, coi như bịt miệng lại. Tiếp đó, Thạc Trân lại nghe Trí Mân  thét lên đầy hứng thú “Tiểu Trân món ăn cậu làm vẫn ngon như trước đây, thích quá đi mất”

“Nếu ngon thì cậu ăn nhiều vào nhé

"Ùm, um."

“Cậu mau nói đi, chúng ta quen biết nhau thế nào? Nếu đã vậy thì chi bằng cứ nghe cậu bạn thân kể hết một lượt cho rồi.

“Được thôi!” Trí Mân  nhanh chóng kể lại những chuyện đã xảy ra khi hai người còn học đại học.

Thạc Trân chăm chú lắng nghe. Phác Trí Mân   không chỉ kể quá trình hai người quen biết một cách rõ rằng, thậm chí còn nói hết cả những chuyện giữa cậu với Kim Thái Hanh . Mỗi khi nghe đến hành động ác độc của Thái Hanh , Thạc Trân  lại không nhịn được mà nhét thức ăn vào miệng, ra sức nhai ngấu nghiến. Những hồi ức trước kia không hoàn toàn như cậu vẫn nghĩ, có nhiều chuyện không hề có chút ấn tượng nào mà chỉ là một cái bóng mờ ảo mà thôi.



______________TJ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro