CHAP 3.2
Xin lỗi vì mình ra chap trễ nhé ,tại cái bệnh lười biếng của con Ri này lại tái phát nên bây giờ mới có chap mới. Xin lỗi rất nhiều, mọi người đừng bỏ rơi con Ri này nhé.
Còn bây giờ vào truyện nào.
__________________________________________________________________________
Kim NamJoon hớt hảy chạy vào trường thì đụng phải một thân hình nhỏ nhắn, nhưng do chạy quá nhanh mà ngã ngay xuống đất, cơn đau lại truyền đến như khi ngã lúc sáng. Cậu vội đứng lên thu lại cặp:
"Xin lỗi, tôi... "
"Mày đụng vào tao rồi chỉ một câu xin lỗi là xong sao? Ha".
Giọng nói trong trẻo mang đầy chua ngoa khiến cậu phải ngước nhìn là cô hotgirl Vũ Uyên Nhi được hàng tá chàng trai theo đuổi đây mà.( Hotgirl??? Theo tao là HotDog thì có)
"...."Kim NamJoon không biết nói gì, cả người không rét mà run.
"Thì ra là một thằng nhát cấy? Hỉ mũi chưa sạch, để xem tao xử lý mày thế nào".
Cô ả quay lại hất cằm với hai người vệ sỹ (thật ra là hai thằng dại gái thôi).Hai người như hiểu được ý của cô mà bước đến túm lấy cổ áo Kim NamJoon lôi đi.
Toàn bộ quá trình đều được một người đứng nơi cửa sổ lớp học tầng 3 nhìn thấy. Kim SeokJin đút tay vào túi quần, miệng nhếch lên đầy khinh bỉ kèm theo ánh mắt lạnh lùng có vài phần thoả mãn.
Chính là hắn sắp xếp mọi việc, hắn bít rằng cô ả Vũ tiểu thư thích mình từ lâu rồi nên mới bày trò ném đá giấu tay. Kim SeoJin vui vẻ ôm eo Vũ Uyên Nhi đi xuống Canteen trường. Nhưng hắn cảm thấy chán ghét cái loại con gái như cô tiểu thư này. Đến mua cơm cũng phải nhỏng nhẽo đòi phần mua trước (Đúng là bánh bèo mà).Bàn ăn cũng phải chỉ có hai người ngồi, không thể có một nào nữa chen vào. Ngồi ăn với cô nhưng không giấu được sự khó chịu của mình. Còn cô thì cứ luôn tưởng rằng hắn khó chịu là vì những cậu trai khác cứ dòm ngó cô mà đỏ cả mặt (Chị ơi, xuống đi chị đừng mơ cao quá nhe. Không mấy là té sấp mặt chị nhé ).
☆☆☆
Ở phía sau trường, nơi Kim NamJoon đang chật vật bò dậy khỏi lần tra tấn vừa nãy của người kia, cũng may bọn chúng không đánh vào mặt cậu, nếu không thì biết ăn nói sao với mẹ đây.
Vừa chống tay đứng dậy thì cơn đau dồn dập kéo đến từ bên trong ngực trái khiến sắc mặt cậu tái xanh, hô hấp nhanh hơn, mồ hôi cũng là toan ra như mưa. Cậu cố gắng mở mắt to hết cở, lục lội trong cặp lấy ra một lọ thuốc nhỏ vội vàng uống. Lúc này cơn đau thắt mới giảm dần, Kim NamJoon không còn sức lực để đứng lên nữa, ánh mắt cậu vô thức sụp xuống, cả thân hình ngã về trước.
_______________________________________________________Gửi cho Sunny0969 nhé
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro