10. Nghi ngờ của Jungkookie

Jeon Jungkook chỉ cảm thấy mình đã chìm trong một giấc ngủ thật dài, cả người đêu đau nhức kinh khủng, nhất là các đốt ngón tay. Cậu ôm trán ngồi dậy lại phát hiện mình đang ở một căn phòng vô cùng xa lạ. Tông màu đen trắng chủ đạo, vật dụng ít đến mức tối đa để tạo không gian thoáng đãng và rộng rãi. Đơn giản, phóng khoáng, nghiêm túc...đây rõ ràng là phòng của đàn ông!!
Jeon Jungkook có chút không thích ứng được, vội vàng lục lọi trí nhớ. Cậu nhớ tối hôm qua mình đến quán bar O.F.A để hợp tác với bang Danger, sau đó được đưa đến gặp lão đại...sau đó...sau đó thì...Đúng rồi! Cậu gặp được ông chú háo sắc đáng ghét kia, còn bị cường hôn nữa chứ!!! Nghĩ đến đây, Jeon Jungkook liền chu môi bực tức, cư nhiên dám ăn đậu hũ của cậu enhiều lần như vậy, a a a, muốn giết người quá đi!
Khoan đã, giết người? Hình như...hình như lúc đó cậu quả thật muốn giết một ai đó. Những hình ảnh cực kì mơ hồ không ngừng xẹt qua trí óc, Jeon Jungkook càng nghĩ càng đau đầu mãnh liệt. Rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Lúc này, ngoài cửa phòng lại bỗng nhiên náo loạn vô cùng, tiếng la hét ra lệnh chói tai của phụ nữ không ngừng vang lên, theo sau đó là tiếng khuyên ngăn không ngớt của vệ sĩ. Jeon Jungkook cau mày khó chịu vì trận ồn, nếu không phải cơ thể không còn khí lực, cậu nhất định sẽ làm bọn chúng...câm-miệng-viễn-viễn.
"Các người đúng là to gan mà. Lời của tôi mà các người dám cãi sao? Còn không mau cút ra cho tôi xem mặt con hồ ly tinh kia!!!"
Bên ngoài, một người phụ nữ tầm 25 tuổi cao ngạo đang đứng chống nạnh ra lệnh cho bảo vệ canh cửa. Cô ta mặc một chiếc váy ngắn ngang đùi họa tiết vàng kim sang trọng, mái tóc đen óng được cố định bởi một chuỗi ngọc trai đen quý giá, hoa tai, vòng cổ cũng đồng bộ, vừa nhìn liền biết là một quý phu nhân giàu có. Người này không ai khác chính là Jin Sohee, mẹ kế đồng thời là thanh mai trúc mã của Kim Taehyung.
Jin Sohee vốn là thiên kim danh giá của Jin Gia ở tỉnh B, cách nhà họ Kim của Kim Taehyung chỉ có ba căn hộ nên lúc nhỏ cô ta thường hay dính lấy Kim Taehyung vui đùa, mặc kệ bản thân luôn bị hất ra vì chán ghét. Jin Sohee luôn nghĩ rằng Kim Taehyung lạnh lùng nên cho dù thích cô ta cũng không thể hiện ra, cứ thế si tâm vọng tưởng càng lớn, cuối cùng chủ động thổ lộ thì bị anh thẳng thừng từ chối. Quá thất vọng, cô ta đến quán bar sa ngã một đêm, cuối cùng mạc danh kì diệu leo lên giường Kim Taemin, cha Kim Taehyung. Sau đó, mọi chuyện thành ra như bây giờ.
Tuy đã gả cho Kim Taemin nhiều năm, được ông ta cưng chiều hết mực, nhưng tình cảm của Jin Sohee vẫn còn đó. Nói trắng ra, cô ta không hài lòng vì ông chồng già sắp 70 của mình, không thỏa mãn về phương diện yêu đương cũng như thể xác, nhiều lần không an phận quyến rũ Kim Taehyung nhưng đều không thành công. Vì thế, Jin Sohee đối với Kim Taehyung là vừa yêu vừa hận, quyết tâm không ăn được cũng không cho người khác hưởng, luôn tìm mọi cách ngăn cản phụ nữ đến gần anh. Có một lần một cô hầu gái không cẩn thận va phải Kim Taehyung, lại bị Jin Sohee cho là cố tình gây chú ý, đánh đập dã man rồi đuổi đi. Có người còn bị cô ta sai người đâm xe chết hay cưỡng hiếp,...chẳng qua Kim Taehyung không biết cũng không quan tâm mà thôi.
Nửa đêm hôm qua, người của Jin Sohee bí mật cài vào biệt thự riêng của Kim Taehyung đột nhiên gọi điện cho cô ta, báo rằng Kim Taehyung người đầy băng bó ẵm một chàng trai xinh đẹp về nhà. Ngay sáng sớm hôm sau, Jin Sohee liền bay thẳng từ tỉnh B đến thành phố H với một sự tức giận khôn cùng. Cô ta ghen tỵ, rất ghen tỵ, lớn lên cùng Kim Taehyung suốt bao nhiêu năm, đừng nói là ẵm, dù là chạm một chút vào cô ta Kim Taehyung đều thấy ghê tởm không làm. Vậy mà, vậy mà giờ đây một thằng con trai khác lại được như thế, Jin Sohee không điên lên mới là lạ."Tránh ra, mau tránh ra, tao phải xé nát mặt thằng điếm đó ra cho nó chừa cái thói quyến rũ đàn ông đi!"
"Phu nhân, xin người thứ lỗi, chúng tôi chỉ nghe lệnh ông chủ thôi."
Vệ sĩ mặt lạnh băng đáp lại, không hề có chút cung kính hay sợ hãi nào càng làm Jin Sohee tức giận hơn. Cô ta đang định mở miệng mắng chửi tiếp thì đột nhiên Kim Taehyung xuất hiện.
"Cô làm gì ở đây?"
Giọng nói băng lãnh cực độ cùng khí thế vương giả của anh làm cô ta giật bắn mình co rụt lại, vội vàng giả bộ tươi cười:
"Tae, em nghe anh bị thương nên đến thăm, anh không sao chứ, sao lại băng bó nhiều thế này..."
Jin Sohee đau lòng định tiến lên xem vết thương của Kim Taehyung thì liền bị anh hất văng không thương tiếc. Cô ta trừng lớn đôi mắt không thể tin, người lạnh nhạt như Kim Taehyung cũng có lúc tức giận như vậy, hơn nữa còn là vì một con đỉ mà đánh cô.
"Anh đánh em, anh cư nhiên đánh em! Là vì con tiện nhân trốn trong kia sao???"
Người giúp việc và vệ sĩ xung quanh nghe thế đều khinh bỉ không thôi, người phụ nữ này còn liêm sỉ nữa không vậy, đã là mẹ kế ông chủ rồi mà còn tùy tiện như vậy, đánh, đánh ai? Ông chủ chẳng qua chỉ hất cô ta một cái mà thôi.
"Tae... anh..."
Kim Taehyung đột ngột tỏa ra sát khí dày đặc dọa Jin Sohee sợ run người lên, lắp bắp không dám lên tiếng nữa. Cô ta chưa từng nhìn thấy một Kim Taehyung đáng sợ như lúc này, giống hệt như muốn giết chết cô ta ngay tức khắc vậy.
Quả thật Kim Taehyung rất muốn giết chết người đàn bà này, không những thế mà còn muốn cắt lưỡi khiến cô ta phải câm miệng cả đời. Cô ta cư nhiên dám dùng những lời lẻ bẩn thỉu đó để nhục mạ bé con của anh như vậy, cho dù lột da róc xương cũng chưa đủ đền tội. Tuy nhiên, nghĩ đến lão già đáng hận kia, anh lại quyết định tạm thời tha cho cô ta một mạng. Hiện giờ vẫn chưa phải lúc đối đầu trực diện với lão ta. Rất nhanh thôi, thù mới nợ cũ, anh sẽ tính hết một lần!
Đang khi Kim Taehyung định sai người vứt Jin Sohee ra ngoài, cửa phòng đột nhiên bật mở. Jeon Jungkook lúc này đã không còn vẻ quyến rũ người lớn tối qua, thay vào đó là mái tóc đen mượt và bộ pyjamas trắng muốt như thiên sứ. Kim Taehyung nhìn cậu nở nụ cười mà tim đập gia tốc, cả người thoáng chốc cứng đờ không thể cử động. Không chỉ anh, ngay cả vệ sĩ và giúp việc xung quanh cũng lâm vào tình trạng tương tự.
"Chú, có chuyện gì mà ồn ào quá vậy, là chó hoang xổng chuồng sao?"
Jeon Jungkook giả bộ như vừa tỉnh ngủ, ngây thơ dụi dụi mắt hỏi. Kim Taehyung biết cậu chỉ đóng kịch, nhưng chết tiệt rằng nhịp tim càng đập mạnh hơn, thật muốn xông tới ôm cậu mà cưng nựng một phen. Jeon Jungkook bị ánh mắt chăm chú quá mức của anh làm cho đỏ mặt, muốn né tránh nhưng lại phát hiệng người anh băng bó rất nhiều, không hiểu sao lồng ngực bỗng nhói lên. Cùng lúc đó, kí ức mơ hồ tối qua cũng rõ ràng thêm phần nào. Là cậu... gây ra những vết thương đó sao?
Bị Jeon Jungkook mắng chửi là chó dại, lại thấy cảnh hai người liếc mắt đưa tình, Jin Sohee sao có thể chịu đựng được chứ. Thoáng chốc, cô ta quên sạch vẻ mặt đáng sợ ban nãy của Kim Taehyung, chỉ tay vào mặt Jeon Jungkook rồi hét:
"Thằng đỉ nhỏ, mày chửi ai là chó đó hả? Mày có tin tao lột da mày ra không?!!..."
Một tiếng thằng đỉ nhỏ, hai tiếng thằng đỉ nhỏ liên tục vang lên cực kì chói tai. Đừng nói là đám người hầu , ngay cả người có định lực cao như Kim Taehyung cũng phát cáu rồi. Chẳng hiểu tại sao một quý phu nhân quyền quý lại có thể nói những lời không có giáo dưỡng như vậy nhỉ?
"Chú à, chú mau đưa bác này đến bệnh viện đi, hình như bác ấy mắc bệnh dại rồi."
Jeon Jungkook chạy đến ôm tay Kim Taehyung, trực tiếp nâng cấp chó dại thành người bệnh dại, hơn nữa còn dùng từ bác để gọi Jin Sohee khiến mọi người xung quanh nén cười.
Phụ nữ ai chẳng để ý tuổi tác của mình, nhất là người coi trọng nhan sắc như Jin Sohee . Cô ta lập tức phát điên lên lao về phía Jeon Jungkook, giống hệt như muốn ăn thịt uống máu cậu vậy. Nhưng Kim Taehyung là ai, anh có thể để người khác làm bị thương Jeon Jungkook sao."Rầm!"
Tiếng động to lớn vang lên, lần này Kim Taehyung đã thực sự đánh Jin Sohee , nói chính xác hơn là đá cho cô ta một cú vào bụng. Jin Sohee đau đến giàn dụa nước mắt, ôm bụng nằm cong người trên sàn như một con sâu, thê thảm không nói thành lời. Jeon Jungkook đứng bên cạnh cũng hả dạ một ít, nhìn Kim Taehyung vừa mắt hơn trước rất nhiều.
"Máu,...máu..."
Lúc này, một cô hầu gái sợ hãi chỉ tay vào giữa hai chân Jin Sohee nơi đang thấm ướt máu tươi. Jin Sohee nghe vậy bất giác thanh tỉnh hơn một chút, vừa nhìn thấy tình trạng chính mình liền hận không thể chết đi. Cái thai, cái thai cô ta vất vả xoay sở mới có được đã mất rồi! Giấc mơ độc chiếm gia sản của Kim Gia cũng tan thành mây khói, a a a...
Jin Sohee thét lớn một tiếng rồi ngất đi. Quản gia của Kim Taehyung lập tức sai người đưa cô ta tới bệnh viện, trong lòng lại âm thầm mắng chửi. Có bầu mà mang giày cao gót đến 18 phân, còn gây náo loạn lớn như thế, đúng là không muốn sống nữa mà. Muốn chết thì đi chỗ khác đi, đến đây làm gì để hại hắn vất vả thế chứ.
Kim Taehyung không một chút để ý rằng mình vừa sát hại " đứa em trai" còn trong bụng mẹ, dù sao anh cũng không coi bản thân là thành viên gia đình đó, hơn nữa...một lão già gần 70 còn có thể gieo giống sao? Đừng đùa. Đáng tiếc thật, đáng lẽ anh nên để cái thai đó sống xót mới đúng, như vậy, lão già kia cũng sẽ biết tư vị cắm sừng là như thế nào.
Jeon Jungkook không hề biết thân phận của Jin Sohee nên trong đầu liền nảy sinh nhiều suy nghĩ rất cẩu huyết. Phải chăng Kim Taehyung có mới nới cũ, vì tình nhân mới mà đánh đập bạn gái của mình, còn hại cô ta hư thai...Khoan đã, ai là tình nhân của anh ta chứ, xí, xí.
Kim Taehyung lúc này mới chú ý đến ánh mắt khinh bỉ của Jeon Jungkook liền thầm than không xong. Bé con này nhất định hiểu lầm cái gì rồi.
"Bé con, em..."
Không đợi Kim Taehyung giải thích, Jeon Jungkook đã cắt ngang:
"Chú không cần nói gì đâu, tôi hiểu cả mà, với lại, đó là việc riêng của chú, tôi quan tâm làm gì. Tôi chỉ muốn hỏi một chút việc xảy ra tối qua và khi nào tôi có thể rời khỏi đây mà thôi."
Cậu suốt đêm không về nhà, không biết sẽ bị mẹ con Kim Rena đàm tiếu gì nữa đây. Hừ lạnh một tiếng, Jeon Jungkook cười giễu, sớm thôi, đợi cậu báo thù xong cho ba mẹ, đối tượng tiếp theo sẽ là bà ta!
Bộp."
Lúc này, Kim Taehyung đột nhiên áp Jeon Jungkook vào vách tường, thân hình cao lớn bao bọc lấy cơ thể nhỏ bé của cậu, cả người anh lan tỏa một áp lực vô hình khiến người khác sợ hãi. Rõ ràng, Kim Taehyung rất khó chịu vì câu nói "không quan tâm" vừa rồi của Jeon Jungkook, thậm chí so với Jin Sohee còn chán ghét hơn rất nhiều lần.
"Này chú..."
Jeon Jungkook đang định đẩy Kim Taehyung ra thì phát hiện gương mặt tuấn mỹ tuyệt luân của anh đã tiến sát khuôn mặt mình từ lúc nào. Vừa chạm phải cặp mắt xinh đẹp kia, Jeon Jungkook liền có chút không dời đi được. Từ lần đầu tiên gặp mặt, cậu đã rất thích đôi mắt sâu thẳm như đáy hồ này rồi, tuy nhiên, lúc đó ánh mắt ấy không như bây giờ tràn đầy thâm tình nóng bỏng mà là trầm tĩnh không chút gợn sóng. Cậu có thể tự hào vì mình chính là nguyên nhân thay đổi nó sao???
"Tuyệt đối đừng bao giờ nhắc lại những lời như thế nữa. Nếu không..."
Kim Taehyung tuy không nói hết câu, nhưng cái nhìn xâm lấn từng chút một trên cơ thể Jeon Jungkook đã nói lên tất cả. Jeon Jungkook nhớ đến việc bị cường hôn tối qua liền chột dạ rụt người lại. Không thể nghi ngờ, hành động đáng yêu đó của cậu làm anh rất vừa lòng. Thật sự thì Kim Taehyung muốn dùng chính đôi môi của mình để ngăn chặn cái miệng nhỏ cứng đầu kia, nhưng lại sợ phát sinh việc như tối qua nên đành cật lực kiềm chế. Xem ra, vì phúc lợi lâu dài của bản thân, anh phải tháo bỏ gúc mắc sâu trong lòng cậu mới được.
Kim Taehyung nghĩ vậy liền lập tức bế bổng Jeon Jungkook lên. Theo quán tính, Jeon Jungkook phải vòng tay ôm lấy cổ anh để giữ thăng bằng. Cậu hét toáng lên:
"Này, chú muốn đưa tôi đi đâu? Câu hỏi của tôi chú còn chưa trả lời đó."
Kim Taehyung không hề đáp lại, lúc đi ngang qua quản gia, anh mới bảo:
"Chuẩn bị xe cho tôi."Jeon Jungkook biết Kim Taehyung nhất định không chịu buông, cuối cùng cũng không giãy dụa nữa. Không hiểu sao, cậu cứ có cảm giác rằng anh sẽ không làm hại mình. Đối với một sát thủ luôn phải đối mặt chuyện với sinh tử, việc này rõ ràng là điều tối kị. Thật là nực cười mà, sao cậu lại có thể có suy nghĩ đó cơ chứ? Nếu Josh biết, nhất định sẽ cười giễu cậu một phen, sau đó lại quăng cậu vào lò huấn luyện một lần nữa. Bởi vì, JK, sát thủ máu lạnh xuất sắc nhất của tổ chức Evos không cần có trái tim và tình cảm!
Kim Taehyung cẩn thận đặt Jeon Jungkook vào hàng ghế sau của chiếc xe Rolls-Royce Ghost , cậu thầm nghĩ : người có tiền là đổi xe liên tục ! Kim Taehyung sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh, ra lệnh cho tài xế lái xe đến đường XX. Khi xe đã chuyển bánh đước một lúc, anh mới mạc danh kì diệu phát hiện cậu vẫn còn đang mặc pijamas trắng muốt để lộ cánh tay và cần cổ trắng nõn như thiên nga.
"Khoác vào."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro