Tên truyện: [12cs] Câu trả lời của thanh xuân
Tác giả: Wanna/Cỏ; kiriharamaybe
Thể loại: hiện đại, nhẹ nhàng, thanh xuân vườn trường...
Số chương: 2
Phản chiếu: chẳng có thanh xuân nào là mờ mịt cả, chỉ cần bạn tìm ra được con người bạn, bản chất của bạn, bạn sẽ có được câu trả lời bạn mong muốn.
Reviewer: Evenly; beiditch
|
Chào cậu, tớ là Evenly, tớ là một đứa khá ít đọc thanh xuân vườn trường cho nên có gì sai sót mong có thể cùng cậu thảo luận nhé.
|
Một thứ thanh xuân thật nhẹ.
Một thanh xuân thật nhẹ và dịu êm chính là thứ tớ cảm thấy sau khi đọc xong 2 chương "Câu trả lời của thanh xuân". Thanh xuân qua con mắt của Cự Giải và Thiên Bình có chút gì đó vừa mơ hồ nhưng cũng vừa rõ rệt. Đối với Cự Giải, thanh xuân của cô nhóc vừa bắt đầu một chặng đường mới đã có hình bóng của "anh". Một chàng trai mà theo lời của Cự Giải rằng thì dù "lòng không vấn vương đến" nhưng lại bỡ ngỡ xao xuyến khi "anh" dành cho cô một lời khuyên lạ khi chỉ vừa mới gặp nhau.
Tớ khá ấn tượng với cái cách cậu miêu tả quán cafe, nó vừa thực vừa ảo như dẫn dắt con người ta vào chốn bồng lai nào đó giữa hiện thực này. Tớ cũng rất thích cách cậu nói về Thiên Bình và cách cậu ấy lảng vảng qua những khu phố, cách cậu ấy cảm nhận những loài hoa khác nhau. Những câu từ cậu viết đều mang hơi hướm bay bổng dịu nhẹ mang đến cảm giác lâng lâng ngọt ngào cho người đọc.
Không phải thanh xuân nào cũng mơ hồ.
Không biết có phải cậu viết văn theo hơi hướng Trung hay không nhưng tớ cảm thấy câu từ của cậu bị lai giữa văn Trung và cả văn Việt mình. Đôi lúc tớ nghĩ cậu viết văn theo hướng Việt nhưng càng về sau tớ lại càng thấy giọng văn Trung ở đấy. Tớ nghĩ cậu nên đi theo một hướng nhất định để sau này khỏi phải suy nghĩ về giọng văn ấy.
Nữa là tớ thấy hình như cậu viết theo hướng mơ mộng nhiều quá, tả kĩ cũng ổn nhưng đôi lúc nó sẽ phản tác dụng. Ví dụ như cậu miêu tả loài hoa lạ mà Thiên Bình vừa gặp khi đến khu chung cư tớ có lầm tưởng loài hoa kia thực chất là cùng một loại mà Thiên Bình không thích.
Giọng văn của cậu chậm, rất chậm, đối với mục đích diễn tả sự mơ hồ khi đứng trước cánh cửa mới như vào cấp ba (hay cao trung) thì có hiệu quả tuy nhiên giọng văn ấy cũng có thể khiến bạn đọc chán vì khá nhàm. Tớ thấy cậu viết chú ý tiểu tiết nhiều quá, một số thứ không cần tả hay nói quá kĩ để tránh kéo dài câu chữ khiến nguyên câu lan man không rõ mục đích.
Thanh xuân có thử mới rõ được mùi thanh xuân.
Tớ nghĩ câu trên chính là ý tớ muốn nói cũng như ý tớ nghĩ câu chuyện của cậu cần để hoàn thiện hơn. "Có thử mới biết mùi" là điều cậu còn thiếu theo ý kiến cá nhân của tớ, tớ nghĩ giọng văn cậu khá là không hợp với lời thoại xen vào. Những câu chuyện mang theo chút buồn buồn phảng phất hay chút mơ hồ thì không hợp với thoại nhiều. Ở chương một cậu viết khá tốt khi hòa hợp được thoại vào câu chuyện nhưng bên chương hai thoại thực sự khiến văn cậu rời rạc đi thấy rõ, thêm nữa nó còn khiến người đọc đứt mạch cảm xúc khi thấy vừa thoại vừa nội tâm đan vào như thế.
Tớ nghĩ cậu có thể thử một cách viết khác về miêu tả hay cách dẫn chen thoại vào làm sao cho nó tự nhiên nhất. Tớ cũng nghĩ cậu nên thêm chút màu sắc tươi mới hơn cho truyện, mặc dù đây là câu chuyện thanh xuân nhưng tớ chỉ cảm nhận được màu vàng mà chưa ngả sang xanh hay đỏ hồng rực rỡ. Mong rằng ở những chương tiếp theo tớ được cảm thấy sắc màu tươi tắn hơn nhé.
Chốt lại thì motif thanh xuân ở trường cao trung thì không mới nhưng "Câu trả lời của thanh xuân" hứa hẹn sẽ tạo ra được dấu ấn riêng của mình đó. Nội phần đầu tiên cậu viết đã khiến tớ khá tò mò cậu sẽ triển khai truyện theo hướng nào để trả lời đầy đủ những gì cậu dẫn ra rồi.
Cuối cùng chúc cậu được nhiều người biết đến hơn và thành công hơn nữa nhé. Cảm ơn vì đã tin tưởng tớ và team khi đặt review ở đây.
Payment
Đối với Team:
- Follow
- Vote chap trả review.
- Thêm topic review vào danh sách đọc (hoặc dẫn link topic lên tường nhà).
Đối với Evenly:
- Follow
- Vote và comt vào shortfic (không phải 12cs) trên account beiditch
|
_Plz trả đủ payment cho team cũng như reviewer_
|
Mong các cậu sau khi đọc xong bài review hãy comt cho tớ biết cảm nhận để tớ có thể hiểu cũng như trau dồi bản thân hơn, cảm ơn.
Evenly.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro