Cô bé du côn của tôi chap 1-10

Chap 1: Ngày đầu tiên đi học

-DẬY..DẬY đi Thiên Linh ngủ nữa là muộn học đó. - Anh hai nó đang cố gắng lôi nó ra khỏi chiếc giường thân yêu.

-Hai ơi ! Hai đuổi hộ em con vịt đang kêu quác quác hộ em mới , nó đang phá giấc ngủ ngàn vàng 3 xu của em đó. - Nó hai mắt vẫn nhắm chặt mà than

-Cái con trời đánh này dám kêu hai là vịt hả. . .hả . . . Dậy ngay! - Anh nó không khách khí cho nó một đạp từ trên gường hạ cánh không an toàn xuống đất .

-Huhu hai ơi ! Sao hai ác dữ vậy cẩn thận ế vợ đó biết hem hai .

-Mày định chù ẻo hai à con ranh này . - Hai nó vừa nói vừa cho nó một chưởng kêu đến cốp một cái .

-Huhu hai thật là vũ phu không biết thương hoa tiếc ngọc là gì cả , không thèm chơi với hai nữa,huhu em mách pama huhu .

Anh nó bắt đầu luống cuống .

-Thôi thôi cho hai xin lỗi mà, nín đi hai thương , hai mua kẹo cho .

-Huhu em có phải con nít đâu. - nó vừa khóc vừa chu mỏ lên cãi một cách đáng yêu.

-Hix, vậy em thích cái gì anh sẽ mua cho em . - anh nó vỗ ngực nói .

-Thiệt hông? Nó đưa đôi mắt đẫm lệ cộng với ánh mắt nghi ngờ nhìn hai nó .

-Thiệt đó! - anh nó vội vã gật đầu, khi gật xong mới biết mình bị hớ .

-Hixhix, anh phải hứa nhe. - nó vẫn không tha .

-Anh hứa nếu anh không làm anh sẽ ế chồng . - anh nó hếch mặt lên nóc nhà rồi thề.

-Huhu hai ăn gian. - nó lại tiếp tục bài ca muôn thủa.

-Hai xin lỗi, hai nhầm, hai hứa nếu không sẽ không lấy được vợ. - Hai nó nói đến đây thì mặt méo xẹo .

Hihi thế chứ nó cười tươi rồi đứng dậy đi vô phòng tắm để làm vệ sinh cá nhân không quên để lại cho khúc gỗ miệng đang há hốc một câu, nhẹ như lông hồng nhưng với người kia thì như cục sắt hàng trăm tấn đè nặng :

-

Hai à, hai hứa rùi nha ,hai mua cho em trăm cây kẹo lili nhe .

Đùng... một tiếng sét đánh ngang tai Thiên Nam . Nó vừa nói gì vậy một trăm cây kẹo lili sao .

Sau khi làm VSCN xong nó bước ra . Tiếng cửa như đánh thức Thiên Nam .

-Thiên Linh à ! Thiên Linh dễ thương đáng yêu ơi ! - Nó nghe mà nổi hết gai ốc - Em gái yêu quý em cho anh một con đường sống đi, em làm thế làm sao anh lấy được vợ đây, em thương anh đi không anh phá sản mất .

Nó chỉ cười trước cái mặt nịnh bợ của hai nó:

-Hai à kẹo này rẻ bèo à. - Nó nói một cách ngây thơ hết sức .

-Trời ơi ! Rẻ hả trời đây là loại kẹo khó kiếm được nhất trần đời . Kẹo được làm từ một loại cây được lấy từ tận Bắc Cực lạnh giá , vị của nó rất ngon và tuyệt vời. Nhưng loại kẹo này vô cùng đắt .

Nó cùng anh hai đi xuống dưới nhà ăn sáng .

-Hehe hai nhớ mua kẹo em nha . - Nó cười tươi rói .

-Thôi em gái cho anh trả góp nhe . - Anh nó nói với ánh mắt van nài .

-Thôi nể anh là anh hai em nên em đồng ý .

-Hihi yêu em gái nhất . . .chụt . . . - anh nó hôn nó một cái vào . . . .má .

-Eo ôi ghê quá ,toàn nước dãi trẻ con của hai .

Anh nó nghe xong tức lộn ruột:

-Cái con ranh này mày muốn die à mà dám nói hai vậy. Mà không biết pama cho mày về đây làm gì để mày quậy tao tưng bừng , sắp đi ăn xin đến nơi rùi .

-Hix. . Pama cho em về để chăm sóc cho hai đó . - Nó ngây thơ vừa nói vừa đút một miếng trứng vô miệng .

-Thôi con lạy bà ,bà quậy con chứ chăm sóc cái gì . - anh nó méo mặt than .

-Em không giám làm bà của anh đâu xấu hổ lắm . - Nó chọc hai nó tức điên lên rùi chuồn mất tiêu - Hai ơi em đi học đây .

Nó chạy ra sân, anh nó với theo:

-Để anh đưa em đi .

Nó hét lại:

-Không em sẽ đi xe đạp thôi nếu không dễ bị xé xác lắm . - Nó nhảy lên con ngựa sắt mới sắm hôm qua thong thả tới trường.

Nó thong thả đạp xe , đi đến trường nó dắt xe vào bãi rồi đi tìm phòng hiệu trưởng . Đi mãi, đi mãi, hết bên này đến bên kia nhưng vẫn chưa tìm được . Bực mình thật , không biết ông này ở nơi khỉ ho cò gáy nào mà tìm hoài không thấy. Nó đang bực thì thấy có một cô bé rất dễ thương đi qua.

-Bạn ơi! Bạn có thể cho mình hỏi phòng hiệu trưởng ở đâu mới?

Cô bạn quay lại cười rồi nói:

-Bạn chắc là học sinh mới, phòng hiệu trưởng ở tầng 3 dãy A đó bạn.

-Cảm ơn bạn nhe.

-Không có gì, thôi tạm biệt bạn nhe.

Cả hai người chia tay nhau, nó đi theo chỉ dẫn lên phòng hiệu trưởng .

Cốc . Cốc. . Cốc . .

-Mời vào! - Thầy hiệu trưởng nói vọng ra.

-Dạ chào thầy. - Nó lễ phép.

-À là Hoàng tiểu thư , mời cô ngồi . Vừa nói ông vừa đứng dậy.

-Thôi thầy cho em hỏi em sẽ học ở đâu vậy? - Nó vào thẳng vấn đề.

-Em sẽ học lớp 11a1 tầng 2 dãy nhà B.

-Vâng cảm ơn thầy.

Nó đi thẳng ra khỏi phòng.

Sau khi trèo đèo lội suối, cuốc bộ leo cầu thang nó đã tìm được đến lớp.

-Thưa cô. - Nó lễ phép.

-À em có phải là học sinh mới không? - Cô giáo vui vẻ hỏi.

-Dạ. - Nó bước vào lớp.

-Em hãy giới thiệu về mình đi.

-Dạ, mình tên là Hoàng Thiên Linh mình vừa chuyển từ Mỹ về. Mong mọi người giúp đỡ. - Nó nở một nụ cười thân thiện .

-Woa . . Dễ thương ghê ta. - Cả lớp bắt đầu xôn xao.

-Em xuống ngồi bàn đằng sau bạn Trang nha. - Cô giáo nhẹ nhàng sắp chỗ.

-Vâng, nó lật đật đi xuống chỗ ngồi.

Cô bạn bàn trên quay xuống:

- Chào bạn, tụi mình cũng có duyên ghê ha.

Nó mỉm cười:

-Hihi, chào bạn.

Hóa ra là cô bạn đã chỉ đường cho nó.

-Mà Linh nè, tí tụi mình xuống căntin chung nha. - Cô bạn tên Trang đưa ra ý kiến. Nó cũng vui vẻ nhận lời. Mọi người trong lớp ai cũng chú tâm học riêng nó chỉ ngủ mà thôi.

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 2

Chap 2: Tình bạn mới

Tiếng chuông reo, tiếng mà hầu như tất cả học sinh ai cũng mong đợi. Mọi người đổ dồn về căntin. Nó và Trang thong thả xuống căntin vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Nó cũng biết thêm về cô bạn tên Trang này. Trang rất hoà nhã, dễ gần cũng là tiểu thư của tập đoàn họ Phạm đứng thứ 10 trong top 10 tập đoàn đứng đầu thế giới. Nó và Trang chọn một chiếc bàn trống. Trang đi mua đồ còn nó ngồi đợi Trang. Đột nhiên cả căntin ồn ào cả lên, cái gi mà hoàng tử này nọ, đúng là hoang đường, thời nào rồi mà còn dùng cái từ thập cổ la hi. Nó nghĩ thế thôi chứ cũng chả thèm quan tâm. Đột nhiên, hai nó xuất hiện trước mặt nó kèm theo rất nhiều cái đuôi không ngừng la hét hoàng tử.

-Ê heo đứng dậy đi ăn với anh. - Hai nó gọi nó.

-Nè ông vịt kia ông ăn kệ ông, tui ăn vịt quay kệ tui.

Choáng. . . . Rầm. . . Rầm. . . . Mọi người sock nặng. Không ngờ hoàng tử lại bị một con ranh gọi là vịt lại còn vịt quay nữa chứ (nghĩ đã thấy thèm rùi). Nó lắc đầu không biết cái trường này phòng y tế phải to như nào mới chứa đủ lượng người bị ngất do đứt mạch máu ngắm trai, cần nối lại gấp (ơ có mạch máu này hồi nào vậy ta , sao zumy không biết nhỉ?).

-Ăn ở đây không đủ dinh dưỡng đâu.

Thế rồi hai nó cứ kéo nó đi mà không để nó ú ớ.

-Hai nè, có khi tí hai phải đưa em vào tủ lạnh thăm quan tí.

-Tại sao? - Anh nó đưa bộ mặt ngây thơ vô tội lên hỏi.

-Thì hai thử coi xem họ nhìn em đến mức sắp cháy áo rồi, không vô tủ lạnh thì vô đâu hạ hoả?

Nghe xong lời giải thích Thiên Nam xém té.

-Mà hai nè, em đang ăn với bạn mà. - Nó muốn trốn quá

-Không kệ, em phải đi theo hai. - Thế là tàn, nó phải đi theo hai nó cộng thêm những ánh mắt toé lửa.

-Hai à, họ cứ gọi hoàng tử này nọ, bộ bị điên à, em thấy cái tên hoàng tử đó chắc cũng chả ra gì. Để em miêu tả cho hai coi. Mặt anh ta sáng bóng mịn màng như da . . . cóc, trắng sáng . . . như bao công, đôi mắt một mí nhọn hoắt. Hai cái răng cửa thì bị sún. Nói chung không thuộc phường đạo tặc nhưng chắc cũng thuộc dạng hái hoa ghẹo nguyệt, nói chung là chả ra gì. Nghe nó nói đến đâu Thiên Nam muốn té ngửa ra đến đó. Nó quan tâm liền hỏi:

-Hai làm sao vậy?

-À, à em biết em đang nói ai không ?

-Dạ, em biết.

Hehe cuối cùng nó cũng biết hai nó chính là hoàng tử.

-Thế biết rồi thì nói thử nghe coi.

-Vâng, em đang nói đến . . . Hoàng tử đó.

Trời! Tưởng nó biết ai dè . . .

-Hai chính là hoàng tử đó đây này, khép miệng vào ruổi nó lọt đấy.

Nó và hai vào một căn phòng có biển hiệu phòng vip, cả hai cùng bước vào trong...

Nó cùng hai nó bước vào (không quên nhắn tin cho Trang xin lỗi vì thất hẹn), để lại sau lưng bao ánh mắt căm ghét, cả căntin xôn xao tự hỏi nó là ai mà lại được ngồi ở phòng vip chứ , đây là một căn phòng rộng, có một chiếc bàn dài ở giữa phòng, ngoài nó và hai nó ra trong phòng còn có thêm 4 người nữa, đều là con trai.

-Ê tụi bay, hôm nay thằng Thiên dẫn theo gái kìa, nhìn ngon ghê, em ơi đá thằng Thiên đi theo anh. - Một thằng ngồi ngay đầu bàn nói.

Thằng đó coi mình là gì vậy là gái đào mỏ hả. Nó tức sôi máu, nhiệt độ cơ thể tăng lên vù vù, báo động cấp cao. Giờ nó chỉ muốn đá cho tên kia một phát răng cắm vào mắt, tát cho vài phát cho xái quai hàm. Như hiểu được tình thế Nam phải đứng giữa giàn xếp:

-Thôi, mọi người ăn cơm thôi , đói rồi, mà thằng Huy đừng có chọc Linh nữa không thì tao không tha cho mày, mày chết không có chỗ chôn thân, sống bình thường không bằng thằng đần .

Huy tứa mồ hôi:

-Bình tĩnh, gì mà bênh em yêu chằm chằm vậy, đùa tí thôi mà. - Huy cười cầu hòa ai chứ thằng này là nó làm thật chứ chả chơi.

-Thôi, ngồi xuống ăn thôi.

Mọi người ngồi vào bàn, một thằng ngồi đối diện nó lên tiếng:

-Chào bé, anh là Mạnh, bạn của Nam rất vui được gặp bé.

Mặt nó méo mó.

Mình lớn rồi chứ bộ bé bỏng gì đâu.

-Hix, chào anh em là Thiên Linh em gái của anh Nam .

Rầm . . . Rầm. . . . Rầm . . . Rầm. Phải nói rằng độ công phá của câu nó nói là rất lớn. Hiện nay bốn chàng trai với tư thế ngã ngửa trên ghế, miệng thì há hốc ruồi thì đang lũ lượt tấn công . Sau một hồi các nơron thần kinh bị tê liệt nó đã quay lại bình thường. Cả bốn người bật dậy cùng một lúc đồng thanh hỏi:

-Em gái mày thật à?

Nam gật đầu một cái thản nhiên.

-Sao tao không thấy mày nhắc đến? - Lại đồng thanh.

-Thì bây giờ tao nhắc nè. - Nam vẫn thản nhiên không để ý đến mấy con mắt đang sáng quắt lên.

-Mày giới thiệu em gái mày cho tao nhé.

Hình như họ rất hợp nhau , đồng thanh nói hoài .

Cộp . . .cộp . . Cộp . . . Cộp . . . 4 cái cốc cho 4 thằng mơ tưởng hão huyền.

-Tao giao em tao cho 4 thằng trăng hoa như tụi mày có mà điên, mơ đi.

-Không được à? - Lại đồng thanh đúng là hợp nhau.

-Tất nhiên. - Nam nói làm cho mọi người ỉu xìu.

-Vậy làm anh trai nha. - Bốn con mắt lại sáng rực lạ thường.

-Cái này phải hỏi Thiên Linh.

Bốn người lại quay sang Thiên Linh với cái mặt cún con. Nó cũng gật nhẹ đầu đồng ý. Mọi người ăn uống vui vẻ.

Tự nhiên từ trên trời rơi xuống cho nó 4 thằng anh trai, vừa đẹp trai, vừa vui tính lại biết quan tâm nó rất nhiều. Sau khi mọi người ăn xong, chuẩn bị lên lớp thì đột nhiên mặt nó méo xẹo. Mọi người quan tâm hỏi nó:

-Em làm sao vậy?

Huhu em sợ ra đó bị mấy cái đuôi của anh xé xác, huhu. - Nó mếu máo nói.

Thiên Nam dỗ dành nó:

-Em yên tâm ai động vào em anh không tha cho người đó đâu.

-Bọn anh cũng vậy. - Mọi người cũng đồng thanh.

-Vậy mấy anh mua kẹo em ăn nha.

Mấy thằng gật đầu lia lịa. Anh hai nó cười thầm:

-Phải cho lũ bạn chịu khổ chung mới được (hix anh này ác quá).

-Mấy anh phải thề nếu không mua kẹo cho em thì mấy anh sẽ bị ế vợ, ra đường thì trượt chân té. Không thì bốn anh phải hôn và cưới nhau..v.v..

-Hix, tụi anh mua kẹo cho em là được rồi sao lại bắt tụi anh thề độc như thế, lại còn kiểu gay như thế nữa.

-Huhu mấy anh không thương em hết à, huhu. - Nó dùng chiêu "ngàn năm hữu hiệu " khiến mấy thằng nhỏ cuống cuồng thề.

-Được chưa nhóc quỷ? - Sau khi thề mấy ông quay sang nó hỏi. Nó thì phải biết cười tươi rói à.

-Hihi thế mấy anh mua kẹo lili cho em nhe, hehe mỗi người 50 cây nhe.

-Trời !! Mấy người đó há hốc mồm muốn rụng cả quai hàm

-Em à em tha cho bọn anh đi nhe! Kẹo đó đắt lắm, tụi anh nghèo mua về phá sản mất. - Cả bốn người mếu máo.

-Tụi mày đúng là chết vì gái ,haha - Anh nó cười nghiêng ngả.

-Hix. Tụi tao xử mày, mày biết anh em bị lừa mà không thèm nhắc nhở. - Bốn người hùng hổ xông vào đập Nam tới tấp.

Nó đứng một chỗ cười như đười ươi đang xem bốn con hổ đang đuổi nhau.

Nó chán nản bỏ đi nhưng không quên để lại câu khiến năm người kia muốn nhảy lầu:

-Các anh liệu mà đi mua đi, số lượng có hạn đó, không thì liệu hồn với lời thề. - Nói xong nó đi thẳng lên lớp.

Bốn người kia lẽo đẽo chạy theo nó:

-Linh xinh, dễ thương ơi! Tha cho tụi anh đi mà. - Huy năn nỉ ỉ ôi nó.

Nó thì không thèm để ý. Mặc kệ đang có bốn bộ mặt đau khổ và một người cười sung sướng khi đã lôi được lũ bạn vào chịu khổ chung.

Nó đi lên lớp đã thấy Trang ngồi ở chỗ rồi . Nó bước xuống chỗ .

- xin lỗi Trang nhe do mình có việc nên thất hẹn, bỏ cậu một mình - nó ân hận hối lỗi .

- hihi không có gì đâu , mà lúc trưa mình thấy cậu đi với chàng hoàng tử của trường lại còn vào phòng vip nữa , cậu và họ có quan hệ gì vậy - Trang hỏi nó vẻ tò mò

-Trời, cậu bảo cái ông vịt quay Thiên Nam là hoàng tử ý hả - nó cười nghiêng ngả.

- cậu be bé mồn thui, bọn trong trường mà biết bạn gọi hoàng tử của chúng nó là vịt quay ,chúng nó xé xác cậu đó - Trang tỏ vẻ lo lắng .

- hihi mình biết rùi- nó cười xuề .

- mà cậu có quan hệ gì với anh Nam vậy - Trang tò mò điều tra nó .

- mình là em gái anh ấy - nó thản nhiên .

- hả. . . .- cô bạn há hốc .

Nó vội vàng bịt mồm cô bạn.

- cậu là bạn thân mình ,mình với nó thui chứ , cậu nhớ giữ bí mật đó, không là cậu biết tay tớ - nó dọa nạt .

Cô bạn gật đầu lia lịa rùi chỉ cái tay mà nó đang bịt mồm Trang . Nó hiểu ý bỏ ra . Đúng lúc chuông vào lớp cũng reo . . . . Ai lại về chỗ người nấy . . .

hôm nay là chủ nhật nó hẹn Trang đi công viên chơi .

Do hồi hộp vì đây là lần đầu tiên từ khi nó về Việt Nam . Nó đi từ rất sớm . Hôm nay nhìn nó rất dễ thương . Nó mặc một bộ váy trắng tinh , nhìn rất thuần khiết . Với khuân mặt vốn đã đẹp, giờ nó chỉ trang điểm nhẹ nhàng lại càng nổi bất thêm . Mái tốc dài ngang lưng nhẹ tung bay trong gió . Nó đeo thêm một chiếc túi hình thỏ bông rất xinh xắn . Đôi giầy búp bê trông nó lại càng dễ thương . Nó đang đứng ven hồ để đợi Trang . Không có gì làm , nó bắt đầu ngó nghiêng tìm thú vui, chạy khắp nơi.

Đột nhiên :

. . . . . . . . .bụp. . . . . . . .

Nó do mải ngó nghiêng mà đâm vào đâu đó .

-UI da ...huhu mình đâm nhầm vô cột điện rùi , cứng quá - nó vừa xoa đầu vừa than vãn.

- tôi không phải cột điện đâu, tránh ra cho tôi đi- cậu ta bực tức nói .

Nó bây giờ mới ngẩng mặt lên .

" woa. . Anh ta cao dữ , chắc cũng tầm 1m80 . " Nó thầm nghĩ .

- ơ thế không phải cột điện à , may quá - nó cười vui vẻ .

- tránh ra- cậu ta quát làm nó giật mình .

- tôi không tránh đó - ," hứ cái đồ hách dịch , còn lâu ta mới tránh nhá" nó nổi tính bướng bỉnh .

- tránh- cậu ta quát lớn .

- không- nó bướng bỉnh.

Hắn tức giận , nhưng đột nhiên lại cười gian manh khiến nó cũng phải nổ gai ốc.

Hắn khẽ nhếch mép :

- có phải cô thích tôi không mà muốn kéo tôi lại, muốn gây ấn tượng với tôi à -

- cái. . .cái ..gì? Tôi. . .tôi . . Thích . .anh . .- nó sôi máu.

- đúng - hắn thản nhiên chọc , không hiểu sao nhìn thấy bộ mặt nó hắn lại muốn trêu chọc .

- cái...gì? Đúng cái đầu anh đó. Thứ như anh dù cho không tôi cũng không thèm - nó cãi bằng được cái ý nghĩ hoang đường kia .

Nó lấy trong túi sách ra 1 cuốn sổ+ cái bút và viết viết gì đó . Xong xuôi nó dán tờ giấy vô lưng hắn rồi rút ra trong ví 2 tờ 500 nghìn .

- Đây là tiền bo, tạm biệt - nó vẫy tay chào và bỏ đi .

Hắn với tay ra sau và lấy tờ giấy :

"HÀNG ĐÃ QUA SỬ DỤNG"

Hắn mặt đỏ gay vì tức, bị nó chơi xỏ . Nhưng đột nhiên khuân mặt hắn lại dãn ra và nở một nụ cười .

_ Nó đang vui vẻ đợi Trang đến.

- Thiên Linh, xin lỗi bạn mình có việc bận lên đến muộn- Trang mồ hôi túa ra .

- không sao đâu, mà bạn ngồi đây nghỉ đi mồ hôi nhễ nhại hết rồi nè - nó lấy giấy lau mặt cho Trang .

Cô bạn chỉ biết cười trừ .

Nó và Trang quyết định sẽ đi chơi khắp nơi .

Sau một trận đi chơi đã đời, cuối cùng hai cô nương cũng chịu về nhà để chuẩn bị cho ngày mai đi học . . .

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 3

Chap 3: Oan gia ngõ hẹp

Một ngày mới lại bắt đầu.

Vẫn như hàng ngày vẫn những tiếng kêu . Tiếng tiếp đất ngon lành tiếng khóc tùm lum .

Dường như mọi người trong căn biệt thự này đã quá quen với những tiếng kiểu này nên chỉ lắc đầu cười trừ.

Tại trường :

- Helu.., em yêu- nó vui vẻ bước xuống chỗ và không quên chào Trang một tiếng .

- hi, you- Trang cũng vui vẻ trả lời.

Nó và Trang vui vẻ nói chuyện đến tận khi chuông reo.

Nó vẫn thực hiện cái nghĩa vụ cao cả là " đi đánh cờ với chu công ".

_ Rầm_ :

Cánh cửa lớp bị đạp tung ra làm nó giật mình mất giấc ngủ . Nó không hiểu kẻ nào to gan lại giám phá hủy giấc ngủ của nó và việc học của cả lớp.

"Ôi không", nó đang nhìn thấy cái gì thế này. " có phải quỷ, không phải hơn cả quỷ, thế thì là gì? Tất nhiên đó là hung thầm mà đã bo cho 2 tờ 500 nghìn.

" Chẳng lẽ hắn tìm nó trả thù sao " nó thầm nghĩ mà mặt méo xệch.

Hắn ta lạnh lùng đi thẳng xuống cuối lớp .

Nó cảm thấy lạ .

"Tại sao cái lớp này lại im re thế này, học sinh trong lớp vẫn ngồi nguyên, con trai thì tỏ ra e dè ,con gái thì ánh mắt sáng rực nhưng cũng không giám biểi hiện rõ lắm . Cô giáo thì càng lạ thay cứ như đã quá quen với việc này vẫn tiếp tục giảng bài mà không đả động gì đến hắn hết . Hắn có phải học sinh mới không, hắn là ai " Đó là tất cả những suy nghĩ đang vây quanh cái đầu của nó .

Nó cúi gầm mặt xuống không muốn bị hắn nhìn thấy .

Hắn đi thẳng xuống chỗ cạnh nó ngồi xuống khiến nó muốn vỡ tim luôn .

May thay hắn không để ý đến nó mà cũng cúi xuống ngủ luôn .

Nó thở phào nhẹ nhõm và cũng đi vào giấc ngủ.

- ê Linh dậy đi , hết giời rồi - Trang gọi nó dậy sau khi hết giờ được 5 phút rồi .

Nó uể oải ngồi dậy chớp chớp mắt nhìn quanh thì trong lớp giờ còn mỗi mình nó .

Nó chỉ biết cười trừ . Đột nhiên điện thoại nó reo .

-Alô- nó trả lời.

< anh tìm em khắp căntin rùi ,em ở đâu vậy hả ..> anh hai nó hét ầm trong điện thoại .

- em đang ở trong lớp -

< nhanh xuống phòng ăn nhanh anh chờ > anh nó ra lệnh rồi cụp máy luôn.

Nó thở dài rồi nhanh tay kéo Trang xuống căn tin.

Nó đang đứng ở trước cửa phòng Vip .

Trang ngơ ngác hỏi nó:

- Bạn kéo mình xuống đây làm gì -

- Đi ăn thôi trưa rồi - nó thản nhiên trả lời .

- Nhưng bàn ăn ở bên phía kia mà , sao lại đến phòng vip làm gì ? - Trang vẫn không hiểu cái mô tê gì .

- ừ thì ăn ở đây- nó vẫn rất thản nhiên.

- Nhưng chỗ này không vào được đâu , đây là chỗ của hội học sinh đó - Trang lo lắng.

- hi thế mình sẽ dẫn bạn vào nhe -

Nó và Trang đứng ngoài thì thấy tiếng trong phòng vọng ra:

- Vương Anh ơi ! Mày đi mấy tháng mà anh thấy mày khác hẳn - ông huy vẹt lên tiếng hỏi .

- vẫn thế khác gì đâu - Vương Anh lạnh lùng nói.

- Hình như mày qua đó đi nắng nhiều mà tóc vàng hoe vậy - huy vừa nói vừa ti toe xờ xờ tóc Vương Anh .

. . . . . . . . . .

nó lôi tuột Trang vào mà Trang thì vẫn ú ớ .

Nó mở cửa bước vào .

" mình có hoa mắt không vậy ta, nó đưa tay ra dụi dụi mắt .

Ở 1 góc khác của phòng cũng có người vô cùng ngạc nhiên .

" là cô ta đúng không, đúng chính là cô ta " Vương Anh thầm nghĩ.

- lại gặp cô rồi - Vương Anh nhếch mép nói.

- hơ tôi đâu có quen anh đâu ,đừng có nhận vớ nha - Nó giả nai .

Ở trong phòng có 6 người há hốc mồm bây giờ mới bừng tỉnh.

- Hai đứa quen nhau à - ông Huy vẹt tiếp tục lên tiếng.

- không em có quen hắn đâu, làm sao mà em quen được tên khĩ đột này chứ - nó vênh mặt lên hùng hổ nói .

-Cô. .cô -Vương Anh tức điên người .

" hứ .muốn đấu với chị à không dễ đâu " nó bắt đầu sụt sùi.

-Trang ơi mình sợ khỉ ..huhu .- nó lay lay tay Trang làm lũng .

Cô bạn nó chả biết làm gì , lúng ta lúng túng .

-Hai ơi cứu em mới ,huhu hai gọi người nhốt con khỉ vàng này vô sở thú đi,em sợ lắm huhu- nó nước mắt ngắn nước mắt dài làm lũng.

Cả phòng bật cười với câu nói của nó. Nhưng nhìn thấy ánh mắt của hắn thì nụ cười tắt ngụm luôn.

Hai nó giỗ dành.

- thui nín đi em, hai thương. Hai gọi người đưa nó vô lại sở thú nhe - anh nó dỗ rành nó.

Nó đưa đôi mắt tỏ vẻ chiến thắng cho hắn khiến hắn giận run người .

- cô nhớ đó, tôi sẽ không tha cho cô đâu- Vương anh tức giận .

-Thôi thôi, ăn thôi muộn rồi - Nam phải đứng ra phân giải.

Mọi người ngồi vào bàn ăn.

- à mà, em nào vậy? - Huy lên tiếng (ông nè nhiều chuyện ghê).

- à, đây là bạn em tên Trang- Nó giới thiệu .

-Chào em, anh tên Huy.

- Dạ, chào anh -Trang e dè.

Bữa ăn diễn ra vui vẻ nhưng có 2 cặp mắt nhìn nhau "âu yếm".

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 4

Chap 4: ép buộc .

Tiếng chuông ngân vang báo hiệu kết thúc một buổi học nhàn chán mọi thế kỷ .

Nó cùng Trang đi ra xuống bãi lấy xe thì xe của nhà Trang đến . Thế là nó và Trang tạm biệt nhau . Nó nhanh nhảu chạy vào lấy xe nhưng ...

- ôi không, chiếc xe của tôi - nó thốt lên đau đớn .

- thế này tiêu rồi về kiểu gì đây huhu cái xe của tôi , sao lại nổ lốp vào lúc này chứ .

- thế này thì tiêu rồi , mấy quán ở đây cứ như ma xui quỷ khiến mà kéo nhau lũ lượt nghỉ vậy trời.- nó than trời than đất ( hehe zumy xui đó ).

" a, anh hai. . Đi tìm anh hai để anh trở mình , bắt đưa mình đi chơi luôn . Hihi mình thông minh quá zậy ta - nó đứng ngẩn ngơ cười một mình .

Mọi người đi qua chỉ lắc đầu mà than " trẻ đẹp thế mà mắc bệnh thần kinh" .

Nó tức sôi máu nhưng điều quan trọng là phải đi tìm hai nó nếu ông vịt đó về mất tiêu thì nó die rùi .

Hehe hai nó kia rùi nó cười tươi rói lao thẳng về phía hai nó như tên bắn mà không để ý rằng đứng gần anh hai nó là một cậu con trai tóc vàng .

- hai ơi, hai à .hai về chưa cho em về mới - nó hí hửng tiến lại .

Đến bây giờ nó với để ý đến thằng con trai bên cạnh .

Nó tặng cho hắn một cái lườm nguýt dài hàng ngàn cây số sau đó phớt hắn .

- Sao tự nhiên hôm nay lại muốn đi cùng hai vậy ?- anh nó đưa ánh mắt nghi ngờ về phía nó .

Nó thì cười khì khì : hai này, tại em muốn đi mới hai cho hai vui mà - .

- chắc xe hỏng chứ gì - nhìn mặt hai nó đểu hết mức .

- hihi sao hai biết hay vậy? - nó đưa bộ mặt nai tơ nhất nhìn hai nó .

Anh nó không nói gì quay qua nói với tên tóc vàng bên cạnh .

- mày đưa Linh về cho anh , việc kia cứ để anh làm cho, nhớ đưa về tận nhà nha , nó mà xẩy ra chuyện gì thì cậu liệu mà lo quan tài đi đấy - anh nó dọa nạt .

- sao em phải đưa cô ta về - vẫn cái phong cách lạnh lùng đó .

- cậu phải bảo vệ an toàn cho nó - nói rồi Thiên Nam nói nhỏ vào tai của Vương Anh cái gì đó (zumy cũng hem nghe được ) rồi vỗ vai Vương Anh bỏ đi . Còn nó thì không kịp ú ớ gì .

Nó nhất quyết không chịu nên xe hắn và đang quốc bộ trên đường .

- Cô có lên xe không , đừng để tôi phải thực hiện biện pháp mạnh nha - Vương Anh bực tức lên tiếng ,hắn tự nghĩ " vì sao lại phải đưa con nhỏ bướng bỉnh, ngu ngốc này về "( chưa biết ai ngốc nha , không nói trước được).

- Hứ .có quốc bộ đến gãy chân tôi cũng không thèm đi xe của cậu đâu - nó vẫn bướng bỉnh.

.....Kít.t..t......

Tiếng xe phanh gấp ngân vang .

Nó cũng không thèm quan tâm vẫn tiếp tục đi nhưng. . . . . .

Một bàn tay ấm áp ,rất ấm đang nắm lấy tay nó , nó bất ngờ theo phản xạ quay lại .

" là hắn , tại sao nó lại có cảm giác điện giật nhỉ , bệnh à , mà tại sao bàn tay đó lại ấm đến vậy. Đó là một người rất lạnh lùng mà " nó suy nghĩ .

Theo phản xạ tự nhiên của nó . Nó dựt tay lại với sức của nó thì cũng ngang ngửa với Vương Anh .

Kế hoạch một không thành công Vương Anh đổi sang kế hoạch hai .

Vương Anh bỗng nhiên bế nhấc bổng lên đưa nó vào xe trong khi nó vẫn đang gào thét, đánh đấm loạn xạ .

Vương Anh tống nó vào xe và khoá lại rồi ngồi vào vô lăng .

Nó hậm hực khi ngồi trên xe, cứ lườm hắn đến cháy áo mất thui (hihi lườm thế này có làm tan băng được hem ta).

_______( chỉ là cái chạm tay nhưng cũng nói lên được nhiều điều)_____

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 5

Chap 5: cảm giác ban đầu.

Ngồi trên cùng một chiếc xe mà không ai lên tiếng không gian dường như khiến nó ngột ngạt .

- cậu có thể đưa tôi đi ngắm cảnh được không?- nó cuối cùng cũng phải lên tiếng .

- không- một từ rất ngắn ngọn và xúc tích được phát ra đã đưa nó từ 9 tầng mây xuống 18 tầng địa ngục .

Nó cảm thấy chưa bao giờ nó ghét hắn như lúc này chỉ muốn xông vào ăn tươi nuốt sống hắn.

Nó cúi gằm mặt xuống đôi má phùng ra đúng kiểu giận dỗi khiến hắn cũng hơi nhói trong lòng nên cố tránh tập chung lái xe.

Hắn đâu biết rằng sau gương mặt ấy là cả cái bẫy đang chờ hắn .

-Ui da . . . Đau bụng quá. Ui da huhu- nó nước mắt ngắn nước mắt dài khóc tùm lum.

Hắn lo lắng quay sang rối rít :

- cô làm sao vậy?- Vương Anh nhíu mày nói.

-Huhu tui đau quá , tôi chết mất thôi,huhu- nó ôm bụng rên rỉ.

- Để tôi đưa cô vô bệnh viện- nỗi lo lắng hiện rõ trên gương mặt hắn.

- huhu , tui không đến bệnh viện đâu , tôi sợ bệnh viện lắm , cậu đến đoạn phía trước mua hộ cho tôi ít thuốc là được rồi. . Ui da . ._ nó rên rỉ .

- như thế có được không ? - hắn nghi ngờ .

- ui da ... Đau quá .cậu đi mua cho tôi đi nhanh lên - nó giục hắn .

- nhưng. . . . .- hắn vẫn còn phân vân.

- nhanh lên, ui da . . .đau quá . . - nó tiếp tục giục hắn.

- thôi được , nhớ ở yên đây đợi tôi ,tôi về ngay đó - hắn nói xong thì đi xang đường mua thuốc và nước cho nó.

-hihi haha đau bụng quá , vỡ bụng mất thôi , hôm nào mình phải thử đi đóng phim mới được .không biết lúc đó nước mắt cuả mình ở đâu ra nhiều vậy ta.hjhj - nó đắc trí

- thui bye cưng , thuốc giữ lại mà dùng , chị đi chơi đây - nó bỏ đi thẳng .

Hắn cuống cuồng đem thuốc và nước về nhưng trước mặt hắn là một chiếc ôtô trống trơn .

Hắn tức giận đá chiếc ôtô .

- cô được lắm - hắn gầm lên rồi lên ôtô phóng đi.

Tại bờ hồ công viên Mỹ Châu :

một cô gái mặc một bộ đồ trắng cùng một cô gái mặc một bộ váy màu hồng trông hai người đẹp một cách kỳ lạ .

Độ nhiên có một đám người đầu tóc nhuộm như tắc kè hoa .

-Oa . .2 cô em xinh ghê đi chơi với tụi anh đi- một thằng tóc đỏ loe lên tiếng .

- Cút - nó lạnh lùng đuổi bọn chúng.

Trang thì đang run cầm cập .

- Cô em làm gì nóng thế nhưng anh lại thích tính cách cuả cô em, rất cá tính ,haha - tên tóc đỏ cười man rợn .

Nó nhếch mép : - ngươi mà cũng xứng sao -.

Ngay cả đến Trang cũng bất ngờ khi thấy vẻ lạnh lùng cuả nó .

- thui mà cô em, đi với anh ,chơi đi - tên đó lại lên tiếng .

- Phải đó, phải đó - bọn nhãi kia a dua.

-Hứ,thích chơi chứ gì? Chỗ kia thế nào- nó hất hàm vào chỗ một con hẻm tối .

- Cô em chọn chỗ rất đẹp đó haha - thằng tóc đỏ cười man rợn.

- được , nhưng chúng mày phải thả bạn tao ra- nó lạnh lùng nó .

Trang giờ nước mắt đã lăn dài trên má , cứ lay lay gọi tên nó , ý muốn bảo là đừng làm như vậy . Nhưng nó chỉ cười lạnh và nắm chặt tay Trang ý nói Trang hãy yên tâm .

Nó và bọn chúng đi vào con hẻm .Trang thì khóc thét lên gọi nó lại nhưng vô ích .

-Chỗ này đẹp rồi đấy , rất hợp để chôn thây bọn như các người - nó giờ đây đã quay lại đúng chất chị cả và là thủ lĩnh cuả bang AWAY .

- đây sẽ là chỗ vui vẻ cuả chúng ta haha - bọn chúng cười nham nhở .

- không dễ đâu - (đây có phải lời cuả nó không .chắc chắn là không rồi).

Mọi người đều hướng ánh mắt về phía tiếng nói ấy .

Một anh chàng cao tầm 1m80, khuân mặt baby chuẩn , sống mũi cao, nàn da mịn màng và đặc biệt là mái tóc màu vàng như ánh mặt trời . Đằng sau cậu con trai đó là một cô gái với mái tóc ngang cổ ôm sát mặt , mặc một bộ váy màu hồng , đang nước mắt ngắn nước mắt dài .

- này chú em đừng xen vào chuyện cuả bọn anh không chú em đừng trách - tên tóc đỏ lên tiếng đe doạ .

Hắn không nói gì chỉ tiến lại gần bọn chúng và. . . . . . . . .

5 phút sau :

tất cả bọn chúng đều nằm rạp dưới đất không nhúc nhích được .

Hắn hằn giọng vẫn phong cách lạnh lùng thường ngày:

- đừng để tao gặp lại tụi bay lần nữa không thì đừng trách - hắn nói xong thì kéo nó đi .

Nó thì vừa nãy đến giờ chán nản . Đang định làm dãn gân cốt ai dè . . . . . .

Hắn và nó đưa Trang về nhà rồi hắn đưa nó về .

Chưa bao giờ hắn nói nhiều và giận dữ như lúc này .

Hắn mắng nó đủ thứ trên đời nhưng chả từ nào lọt tai nó cả vì nó đã ngủ từ lâu rồi .

Hắn nhìn nó lúc ngủ sao lạ đáng yêu đến vậy? Làm tim hắn lỗi mất một nhịp . . . . . ( tình yêu đến với ta từ lúc nào mà ta lại không hay, nó bước vào rất nhẹ ,nhưng đừng để nó bước ra vì sẽ rất đau đó ).

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 6

Chap 6: cô đúng là sao chổi.

Một chiếc ôtô thể thao màu xanh dương đang lao vun vút trên đường chẳng máy chốc đã đỗ trước cổng biệt thự nhà họ Hoàng. Người làm trong nhà ra mở cổng, chiếc xe phóng vù vào .

Hắn nhìn nó , một thiên thần đang say giấc ngủ thì ai lỡ gọi dậy chứ , thế là :

Hắn nhẹ nhàng cúi xuống nhắc bổng nó lên trong vòng tay rắn chắc cuả mình .

Mặt nó áp vào ngực hắn khiến hắn cảm thấy lồng ngực như muốn nổ tung , con tim thì đập như đang chạy thi với thời gian .

Còn nó thì :

. . . . .chát. . . .

( tiếng gì vậy ta).

Nó ban cho hắn một cái tát nghe đến chát rất to .

Hắn bất ngờ hét lên:

- Cô muốn chết hả đồ quỷ -

định quạt cho nó một trận thì . . . . . . . .

Nó vẫn đang ngủ ngon lành .

Thế là hắn phải ngậm bồ hòn làm ngọt nhưng . . . . . . . .

Chát . . . . . .

Vẫn tiếng kêu vui tai đó .

Hắn quát lên: - Cô đúng là sao chổi -

Hắn tức lắn nhưng nghĩ là nó đang mơ ngủ ,hắn xuôi cơn tức bế nó vào phòng khách , Thiên Nam đang ngồi đó thấy hắn bế nó vào thì cũng nguôi cơn giận khi họ đi đến giờ mới về.

Thiên Nam dẫn hắn lên phòng nó .

Hắn mở cửa phòng nó , bế nó vào giường giúp nó tìm một tư thế thoải mái nhất ,kéo chăn cho nó rồi bước ra khỏi phòng .

Đi đến cửa hắn nhẹ quay đầu lại .

- Chúc ngủ ngon- rồi hắn bước ra ngoài .

Hắn vừa đi khuất thì nó mở mắt ra. Thực ra khi hắn chạm vào người nó, bế nó lên nó đã biết ( khả năng phòng vệ cuả chị cả mà ). Nó định lên tiếng để hắn thả nó xuống nhưng khi chạm vào người hắn tim nó đập loạn lúng ta lúng túng lên đành nằm im trong vòng tay hắn . Nó nghĩ là đây chỉ là cảm giác ảo lên đã vung tay tát hắn, và chứng minh là hắn tuy máu lạnh nhưng vẫn quan tâm đến nó , lên nó cũng thấy vui vui trong lòng . Còn cái thứ hai là nó tát cho mình tỉnh lại đừng nghĩ linh tinh nữa ,nhưng đánh mình có mà điên nên đánh hắn cho nó bớt điên mà lại không đau nữa ( bà này ác ghê , đánh người ta để mình bớt nghĩ linh tinh mới sợ chứ .

Nó mỉm cười rồi nhanh chóng đi vào gấc ngủ . . . . . . . .

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 7 & 8

Chap 7 : Rắc rối .

Cũng như hàng ngày nó đến trường nhưng không phải bằng ngựa sắt của nó ( vì bị hỏng hôm qua) . Hôm nay nó đi với Thiên Nam .

Nhìn cảnh tượng này thật choáng . Nó biết hôm nào anh nó cũng được chào đón như thế này rồi nhưng bây giờ nhìn trực tiếp thế này thì khủng . Nhất là ai cũng nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn dễ thương nhất nhưng độ sát thương rất cao . Nó biết thân lên chuồn lẹ .

Nhưng đâu có dễ khi nó giám động vào hoàng tử của họ .

Nó vừa đi đến cầu thang lên tầng thì đột nhiên một lũ con gái kéo đến trước mặt nó .

Nó nhíu mày nhìn họ .

- chào , mày đi ra chỗ này với tao một lúc - một cô gái ăn mặt đồng phục được sửa lại rất ngắn . Đầu tóc thì đỏ loe , phấm son thì chát hàng tấn .

Cô ta ra hiệu cho lũ con gái kéo nó đi .

Tuy rất tức khi bị cô ta khinh thường nhưng cũng không lên gây sự sẽ gặp rắc rối .

- tôi tự đi được - nó bưới đi theo cô ta.

Cô ta dẫn nó ra sân sau trường .

- cô muốn gì nó đi tôi còn phải đi học không có thời gian tiếp chuyện cô đâu- nó lên tiếng trước .

- cô đã nói thế thì tôi cũng không vòng vo nữa , tôi muốn cô tránh xa hội học sinh - cố ta lên tiếng .

- sao tôi phải làm vậy , tôi đi với ai là chuyện cuả tôi không liên quan tới cô , cũng chưa mượn cô quản truyện cuả tôi - chưa ai dám nói với nó như thế từ trước đến nay , chỉ có người ta khụy lụy nó chứ chưa ai dám lên mặt với nó , còn ra lệnh cho nó nữa chứ .

- lời tôi nói cô phải nghe , nếu không đừng trách tôi - cô ta cười nhếch mép - chỉ là con của người làm trong nhà anh Thiên Nam thôi mà cũng đòi trèo cao , đúng là . . . . . . - cô ta lắc đầu tỏ vẻ khinh bỉ .

- thôi tôi chỉ cảnh báo cô thôi , đừng để đến lúc tôi xử đẹp cô- cô ta cười khinh bỉ rồi bỏ đi .

Nó thì ở lại tức lộn ruột , tức quá nó đá trúng một cái cây khiến cây đổ rầm . Nó mau chồn lẹ không bị bắt là toi rồi . . . . .

Chap 8: ôi ! Quỷ tới .

Sau khi gặp mấy đứa con gái, rồi làm sân sau gặp bão nó lên lớp ngồi ngủ ( không quên chào Trang đâu , Trang thấy vẻ mặt nó mệt mỏi nên cũng không làm phiền .

Cô giáo bước vào . Cả lớp đứng lên chào.

Sau khi nó chào xong lại lằm xuống ngủ . Hắn thì cứ nhìn nó hoài rồi cũng lăn ra ngủ luôn .

Nhưng như thế thì đâu có gì để nói .

Cô giáo ra hiệu ý nói vào đi . Từ ngoài cửa bước vào có hai cô gái rất dễ thương cả lớp ồ lên .

Ồn ào nó không ngủ được . Nó ngước mặt lên .

" ôi không? quỷ đến " nó thầm gào thét cúi sát đầu xuống mặt bàn.

Mọi người trong lớp thì hoan hỉ khi có hai dân đàn chị học cùng lớp cũng được thơm lây ( ở đất này ai cũng biết đến hai người này , đều là chị hai , chị ba của nhóm AWAY , lại rất xinh đẹp chứ .

Cô bạn có mái tóc màu đen óng xoăn nhẹ lên tiếng :

- chào mọi người , mình là Nguyễn Cẩm Lê , mình mới chuyển đến mong mọi người giúp đỡ nha- cô bạn nở nụ cười thân thiện .

- mình là Nguyễn Cẩm Phương , là em họ của Cẩm Lê mong mọi người giúp đỡ - Phương nháy mắt tinh nghịch .

- để cô sắp chỗ cho các em- cô giáo nhìn quanh lớp .

- cô , tụi em muốn ngồi chung với bạn Thiên Linh - Lê đưa ánh mắt ý nói " nếu cô không đồng ý em sẽ xử đẹp cô " .

Cô giáo toát mồ hôi hột , động vào ai chứ động vào côn đồ thì chết , không những thế , nhà họ Nguyễn đâu phải là nhà bình thường .

Nghe Lê nhắc đến tên nó mọi người đổ xô nhìn nó , ngay cả hắn cũng vậy rồi bắt đầu bàn tán .

- uây , Linh hiền lành , dễ thương như vậy sao lại dính vào hội đàn chị nhỉ , nếu mà đắc tội chắc bị xử đẹp luôn - một thằng con trai trong lớp lên tiếng nói với thằng bên cạnh .

Rất rất nhiều lời bàn tán . Ngay cả đến hắn cũng thắc mắc tại sao nó lại dây vào thủ lĩnh nhóm Away , hắn biết nhóm này đâu phải dạng vừa , tuy con gái làm thủ lĩnh nhưng ai cũng có bản lĩnh còn hơn nam nhi , nếu nó đắc tội gì thì hỏng .

Cẩm Lê và Cẩm Phương cứ để mọi người thắc mắc, họ xuống túm cổ nó xách đi .

Nhiều người còn chép miệng .- quả này bị xử đẹp rồi . . .v..v..-

Nó bị lôi đi xềnh xệch ra sân sau .

- mày khai mau sao mày về đây mà không cho tao biết hả con này mày tin tao xử mày không - Lê hầm hầm lên tiếng .

Nó chỉ biết cười trừ để cầu hoà :

- hihi bình tĩnh đi , tao không muốn nói với chúng mày ,để giữ mạng sống thui mà , đừng nóng -

- cái gì mà giữ mạng sống , ai dám động vào mày à , để tụi tao cho nó một trận - Phương hùng hổ lên tiếng .

- huhu tao mà nói cho chúng mày biết thì tao sẽ sống không bằng chết huhu - nó ủy khuất than .

- láo ai lại dám nói vậy hả, mày nói tao nghe nào để tao xử- Lê bức súc khi có người giám đụng vào bạn của Phương và thủ lĩnh của bang Away .

- huhu thì mỗi lần gặp tao chúng mày kéo tao đi khắp chỗ này đến chỗ kia ,hết cho tao ăn như heo rồi lại kéo tao đi hết nơi này đẹp đến nơi kia , khổ nhất là khoản đi mua sắm ,huhu khổ thân tao lắm chúng mày tha cho tao - nó năn nỉ ỉ ôi hai đứa bạn.

. . . . . . . .rầm. .rầm. . . . .

Cẩm Lê và Cẩm Phương tưởng rằng nó bị bắt nạt ai dè hoá ra là nó nói mình , hai cô nàng tức lộn ruột .

-hehe- hai chị em nhà họ Nguyễn cười ranh ma khiến nó nổi gai ốc .

- mày dám dỡn chị hả cưng - hai cô gái này khiến nó biết sẽ . . . . .

. . . . . . Bụp. . .bụp . . .chát trình . . .hự . . .huhu . . Haha . . . Hjhj . . Hự . . . Bụp . . A .a .a A.a . .a . . . . . . . . .

Sự việc trên đã được thu vào tầm mắt của một người (nhưng không phải tất cả đâu nha , chỉ có đoạn sau thui . Thấy nó bị lôi đi hắn đi theo nhưng vì có một cuộc điện thoại nên bị mất dấu tìm mãi với được thì lại thấy cảnh không nên thấy ).

Sau khi xử nó xong hai cô nàng bỏ đi luôn .

Nó thì quần áo xồng xệch đầu tóc rối tung do hai con bạn .

Những tiếng động nghe bạo lục chỉ là do hai cô bạn nó tạo ra cho nó khí thế thực chất chỉ là nhào vô cù lét nó . Do có người nhìn không đúng góc độ nên hiểu nhầm .

Hắn định ra giúp nó nhưng nghĩ sao mình phải quan tâm nhỏ , thì lúc đó hai cô kia cũng bỏ đi nó cũng đứng dậy đi rồi . Bây giời hắn lo cho nó , sợ hai cô gái kia sẽ làm gì nó nữa , mà hắn cũng thắc mắc sao nó lại đắc tội với thủ lĩnh bang Away , đụng vào rồi nó có sống được không . .v..v. . . . . . . .

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 9

Chap 9: bất ngờ.

Nó chán nản không muốn lên lớp , nếu lên chắc hai con bạn sẽ hỏi cung nó , vậy nên cách tốt nhất là tìm một chỗ ngủ . Mà nơi nào là chỗ ngủ tốt nhất .chắc chắn tôi sẽ nói với bạn rằng phòng y tế là nơi tốt nhất nhưng nó đâu có ngờ hành động của nó lại khiến người ta càng hiểu nhầm .

Nó nằm trong phòng y tế tự nhiên điện thoại reo .

- alô- nó nhấc máy.

< Linh à , bạn có sao không? ,mình lo quá > Trang ở đầu dây lo lắng .

- mình không sao đâu- nó an ủi Trang .

< cậu không sao là tốt rồi , mà anh Nam tìm cậu lẫy giờ, cậu xuống căntin đi > Trang nói liến thoắng một hồi.

- ừ mình xuống liền - nó cụp máy luôn.

Nó rời phòng y tế xuống căntin và gặp hai con quỷ .

- này Linh làm sao vậy? , sao không lên lớp học vậy? Bộ bị ai đánh hội đồng à . Để tao đi xử chúng ? Hay tại vừa lẫy tụi tao đánh mày vào chỗ nào . . . . .- Phương nói liếng thoắng không ngừng nghỉ , đến khi nói xong thì phải cung cấp oxi khẩ cấp . Không những thế lại còn lãnh nguyên cái cốc đau điếng từ Lê.

- mày ngốc quá ,nói như thế thì nó trả lời sao được - Lệ tỏ vẻ hiểu biết .

Dạy cho Phương một bài học Lệ quay sang nó .

- mày đi đâu mà không lên lớp ? Ăn gì chưa ? Đi ăn với tao đi ? . . . . . . .- bà này còn ngốc hơn .

Nó chán nản lắc đầu trước hai cô bạn thân . Nó không để cho hai cô ú ớ gì đã kéo tuột hai cô bạn vào phòng vip .

Mọi người trong trường lại có thêm truyện để bàn tán .

- cô ta bị xử đẹp nên nhờ hội học sinh trả thù cho đúng là không biết nhục - một cô gái lên tiếng .

- mày nói phải , con nhỏ đó nhìn trông hiền lành mà cáo già gớm .- một cô nữa ngồi chung bàn lên tiếng . . . . . . . . . . . .

Tại phòng vip.

Nó bước vào trước con mắt ngạc nhiên, bất ngờ của mọi người khi thấy nó kéo theo hai người con gái , mà đây lại là thủ lĩnh của bang Away .

Nó ấn hai cô bạn xuống hai cái ghế và nó ngồi vào chiếc ghế ở giữa hai người.

- ê Linh , em quen với họ à - ông Huy vẹt lên tiếng .

- ừ - nó trả lời rất thản nhiên.

- em quen lâu chưa ? Mà sao không thấy em nhắc- ông này quả thật rất nhiều truyện .

-5 năm rồi , em không muốn nói thôi - nó vẫn thản nhiên mà không biết một núi lửa đang phun trào.

. . . . . . Rầm . . . . . . .

- Thiên Linh, nói mau em có can hệ gì đến bang Away không ? - Nam tức giận quát .

-em chỉ là quân sư dấu mặt của bang - nó vẫn thản nhiên đến bất ngờ .

- khô....g- Phương định nói cái gì nữa nhưng khi thấy ánh mắt của nó thì ngậm tịt .

Mọi người ăn uống trong không khí không mấy tốt đẹp khi có con tắc kè hoa đổi màu liên tục .

Trong phòng lại có một người rất ngây thơ vẫn ti toe hát vang:

- con tắc kè màu xanh màu đỏ , Huy bắt về Huy nấu cà ri , đem đến trường mời cô mời bạn . Tình nồng thắm như màu cà ri .-

sau khi trình bày song ca khúc này , khán giả quá vui sướng phấn kích nên mỗi người đã tặng cho Huy rất nhiều giầy dép đủ loại . Tội nghiệp thằng nhỏ ngây thơ quát . . . . . . . . . . . . . . . . . .( độc giả ơi cho zumy nhận xét về cháp này nha . Zumy thấy nó nhàm nhàm thế nào ý . Chả zui chút nào. )

Chọn trang tiếp theo để đọc tiếp Chap 10

Chap 10: rắc rối nhân đôi .

Nó chán nản không có tâm trạng ăn cơm , nó đứng dậy trước rồi đi đâu mất tăm.

Nó đi dạo quanh khu sân sau cuả trường .

Đầu óc nó bây giờ rất hỗn loạn .

Nó biết anh hai quan tâm nó rất nhiều không muốn cho nó tham gia mấy cái vụ đánh chém nhau . Bây giờ nó cảm thấy mệt mỏi , nếu hai nó biết nó chính là chị cả cuả bang Away thì chắc chắn sẽ nhốt nó trong phòng .

Nó giờ rất mệt mỏi ,không muốn làm bất cứ việc gì cả . Nó ngồi xuống bên một gốc cây đa .

Đột nhiên có một đám học sinh nữ đến . Dẫn đầu chính là cô gái hôm nọ đã cảnh cáo nó .

Nó đôi mắt vẫn nhắm nghiền nhẹ dọng nói - cô là ai, dẫn theo bọn choi choi đến đây làm gì ?

- mày không nhớ tao , mày thích chết à - cô ta tức giận.

- chị Hạnh đập cho nó một trận đi - một đứa đàn em của Hạnh lên tiếng .

- không phải tao thích chết mà là mày chán sống nên với động vào tao, hôm nay tôi không có tâm trạng tiếp chuyện mời cô đi cho .- nó vẫn điềm tĩnh đôi mắt nhắm nghiền .

- cái con ranh này , chúng mày đánh nó cho tao - Hạnh hô to.

Thế là cả lũ bọn chúng xông lên , nó vẫn nằm im không tỏ vẻ gì , không đánh ,không chống đỡ , không tỏ vẻ đau đớn mà lại bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

- cái con ranh này , đánh tiếp chúng mày- Hạnh tức giận.

Sau khi đánh nó một hồi chán chê ,bọn chúng bỏ đi để lại cho nó một cái cười khinh bỉ .

Nó vẫn ngồi đấy , đôi mắt vẫn nhắm nghiền , không có vẻ đau đớn mà lại có vẻ thư thái dễ chịu .

Nó cũng không thèm lên lớp nữa chỉ nhắn tin cho Thiên Nam bảo rằng sẽ đi chơi một lúc chiều về . Ban đầu Nam cũng không đồng ý nhưng sau một hồi năn nỉ nó đã được đi .

Nó ngồi trên chiếc ghế đá , hai hàng mi khép lại , hứng từng đợt gió thổi bay mái tóc , thắm vào những vết đánh .

Bỗng nhiên :

- chào cô bé , lâu không gặp -

. . . . . . . . . . . . . . . .

- chào cô bé , đã lâu không gặp , nhớ cô bé quá - giọng cuả một tràng trai lên tiếng ở đằng sau lưng nó .

Hai hàng mi dài cong vút từ từ khẽ mở ra , nó quay người lại .

Trước mặt nó là một tràng trai với thân hình vạm vỡ chuẩn không cần chỉnh . Mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh lãng tử , nàn da dám nắng trông rất khoẻ khoắn , đôi môi đỏ chúm chím như con gái . Nói chung đây là một chàng trai rất đẹp.

- anh về đây làm gì? ,anh đang ở Mỹ mà - nó khẽ nhíu mày hỏi .

- cô bé ở đâu thì anh ở đó thôi - anh chàng tỏ vẻ cười cợt .

- anh Khánh à , thực sự tôi đã nói với anh rồi anh không hiểu lời tôi nói à - nó tỏ ra bực mình .

- tôi đã nói em rồi , tôi sẽ không bao giờ từ bỏ , nhất định sẽ có một ngày em yêu tôi - anh ta dõng dạc nói .

- tôi đã nói với anh rồi , tùy anh thôi , tôi mệt rồi tôi đi trước đây .

Nó đứng dậy bước đi . Nó bước qua Khánh thì bị đôi bàn tay rắn chắc giữ lại .

- buông ra - nó hằn giọng .

- em có tâm sự phải không? - hắn vẫn điềm đạm .

- tôi có hay không cũng không liên quan đến anh - nó vung tay ra khỏi tay hắn .

Nó bước đi để lại một kẻ đau khổ .

" tại sao em lại không chấp nhận anh , em biết anh có thể bỏ tất cả để đổi lấy em mà , anh đã theo em về tận đây nhưng đến một lời tử tế em cũng không dành cho anh , tại sao vậy? Tại sao??? ".

" xin lỗi anh, xin lỗi anh rất nhiều, Trình Khánh , tôi thật sự không thể chấp nhận tình cảm cuả anh , tôi không thể , tình yêu cuả anh dành cho tôi ,tôi sẽ khắc sâu trong lòng ,mãi mãi không bao giờ quên anh , nhất định ".

Tình yêu làm cho người ta hạnh phúc, nhưng cũng mang lại đau khổ .

Nhưng trải qua tình yêu thì con người mới không uổng phí sống.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: