Chương 2: Thiên nga bên cạnh

vậy là au đã edit xong 1 phần của chương 2 chúc mn đọc fic vui vẻ ;) và đừng quên cmt ý kiến cho au nha :D

Những ngày sau đó, tôi thường đến CLB nhưng không hề gặp Jessica. Nếu tôi đang sống trong thế giới phim truyền hình, tôi sẽ chủ động gọi cho Jessica, nói dối rằng tôi bị ốm này nọ hòng lừa cô ấy đến thăm tôi rồi tôi sẽ cưa cẩm cô ấy. Tiếc rằng tôi đang sống trong xã hội hiện thực, tôi hiểu rất rõ khoảng cách giữa tôi với ngừơi đẹp Hummer. Tôi  chắc chắn là thích được đi cùng người đẹp rồi nhưng tâm trạng thích này chỉ là thích kiểu say mê thần tượng của mấy fans hâm mộ, bạn chắc cũng sẽ rất vui khi có cơ hội cùng ăn tối với thần tượng mà đúng không? Cho dù có quen nhau thì cũng chỉ là đùa vui chứ tuyệt đối sẽ không tính tới chuyện kết hôn với thần tượng mà mình đang cặp kè, với phụ nữa mà nói thì :chính vì không thể kết hôn với thần tượng nên đành phải hạ mình lấy người đàn ông khác mà thôi. =))))

Còn  công việc khá là thuận lợi, công ty tôi đến phỏng vấn tên là Mythory. Hôm thứ 6 họ gọi điện thoại đến báo rằng tôi đã chính thức được nhận việc, lương cao hơn mức lương trước kia và còn được tính thêm phí giao thông khi đi làm và khi về nhà nữa chứ.

Sau khi nói chuyện với bên nhân sự xong, tôi mừng húm cả lên, trong đầu nghĩ rằng lần này tôi có thể thuê căn nhà tốt một chút rồi. Căn nhà hiện giờ của tôi gọi là căn nhả rỗng, ở ghép với 1 người, chỉ có 2 phòng ngủ và 1 phòng khách, không có nội thất cũng chẳng hề có đồ điện gia dụng, nếu đóng thêm 2 song sắt lên cửa sổ ắt là sẽ có cảm giác như đang ở trong phòng giam mất thôi ! Căn nhà rỗng này không hút nóng 1 tý nào cả, mùa đông Seoul cực kỳ lạnh, ở lâu trong phòng này bạn sẽ cảm thấy ngũ tạng lục phũ đều lạnh cóng cả lên, cho nên mùa đông là mùa tôi tăng ca nhiều nhất vì trong công ty ấm áp hơn nhiều. Với lại tắm gội cũng là một trong số những vấn đề cần nhắc đến. Trong phòng hoàn toàn không nối những đường ống dẫn gaz, chỉ có thể tắm bằng máy đun nóng mà dung lượng nước nóng trong máy đun chỉ có 30 lít, mùa hè thì cũng chẳng sao cả nhưng mùa đông mà đến thì lúc tắm cứ y như đang đánh trận, chậm một tý sẽ chỉ còn có thể tắm nước lạnh thôi. 

Tôi càng nghĩ càng cảm thấy không nên tiếp tục ở lại chỗ này nữa. Ngay sau khi lãnh tiền lương, tôi nhất định phải tìm một căn nhà có nội thất, trong phòng có mấy lạnh. có gaz, máy nước nóng đầy đủ. Khi về tới nơi ở không còn cảm thấy mình là tù nhân, thích tắm bao lâu thì tắm bấy lâu, mùa đông cũng chả cần ở lại cty, muốn về sớm lúc nào thì về lúc ấy, càng nghĩ tôi càng khoái chí. Đột nhiên phát hiện thì ra nãy giờ mình cứ toàn chạy theo mạch suy diễn lệch lạc. Tôi lại còn vui mừng vì những thứ này, thật là không nên nết mà. Trong đáy lòng tôi tự khinh miệt bản thân. (au: bà này sao khoái suy diễn zị nhỉ o.O)

Mythory là một công ty rất tuyệt ! Ngày đầu đi làm, tôi rất hài lòng với mọi thứ : khoang làm việc rộng rãi với những chiếc bàn giấy được chế tạo rất tinh tế, chiếc ghế dựa Ergonomics có thể điều chỉnh bề rộng to lạ thường. Bàn phím Ergonomics hình dáng kỳ dị, màn hình LCD 19 inches, Laptop 2668PBC của dòng  IBMT43 , ngòai ra còn trang bị headphone Sennheiser PC145 . Headphone này hơn 100.000 won (au cũng chả biết giá tiền ra sao thôi thì tự bịa zậy ;)))))) mà được đặt cả ở đây, tôi cảm thấy thật là kỳ quặc nên bèn hỏi một đồng nghiệp đang vừa đeo headphone vừa vùi đầu làm việc.

"Tất nhiên là dùng để nghe nhạc rồi, không thì lấy để làm gì cơ chứ !" Đồng nghiệp tháo headphone ra và nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ như là đang thắc mắc tại sao tôi lại hỏi câu ngớ ngẩn đến thế.

Không lâu sau đó, trưởng phòng Jinho dẫn tôi tham quan và làm quen với đồng nghiệp trong phòng, tiếp đó giới thiệu tôi tới tận chỗ từng người một. Phòng tôi có cả thảy 16 người, tính cả tôi vào. Trong đó có 4 cô nhân viên nữ trông rất xinh, dáng lại chuẩn. Thật lòng mà nói, đây là lần đầu tôi trông thấy những lập trình viên nữ bốc lửa như thế. Môi trường làm việc của Mythory quả thật rất tốt, tôi lại khen thầm.

Sau phần giới thiệu, Jinho lại đưa tôi đến làm quen với 2 cô thư ký sẽ tiếp xúc thường xuyên trong công việc. Một người phụ trách việc hành chánh trong phòng tôi tên là Krystal, gương mặt y như búp bê và dáng  người thì chao ôi...tôi đoán chắc cũng phải cỡ E cup ! Ngày đầu đi làm mà đã suy nghĩ mấy chuyện dơ bẩn như vậy thật là xấu hổ ghê.

Còn 1 người là Seohyun, thư ký phó tổng giám đốc, mái tóc thẳng thướt chấm ngang vai, nhìn vào sẽ nhận thấy cô ta thuộc tuýp người làm được việc, rất độc lập và là một nữ nhân viên chuyên nghiệp rất có sức cuốn hút và nói sao nhỉ cô ấy cũng rất xinh đẹp .(au:bà này đi làm gì mà toàn thấy ngắm gái ko ah!!)

Sau đó dĩ nhiên là phải đưa tôi đến gặp người phụ trách cty - CTO kiêm phó tổng giám đốc khu vực kinh doanh ở Seoul. Khoang làm việc của phó tổng giám đốc không khác mấy với nhân viên thường, chỉ là nó được đặt trong 1 căn phòng mà thôi.

Khi Jinho đưa tôi đến trước mặt phó tổng giám đốc, tôi không ngờ phó tổng lại là một cô gái trẻ trung và xinh đẹp đến như thế, càng không thể tin nổi, phó tổng lại chính là Jessica. (au: ô hô hô)
Tôi như một con ngốc cứ đứng thừ mặt ra nhìn chằm chằm sếp lớn. Nếu tôi là 1 nhân vật trong phim hoạt hình thì có lẽ mắt tôi đã rớt xuống đất lâu rồi.

Jinho giới thiệu sơ lược về tôi, Jessica lắng nghe một cách rất thản nhiên, như thể tôi và cô ta chưa một lần gặp gỡ. Sau khi Jinho giới thiệu xong, cô ta đưa tay ra và nói :"Chào cô, mừng cô đến cty chúng ta." Giọng cô ta cực kỳ ngọt ngào, âm điệu cũng rất ôn hòa, nhưng trong câu nói vẫn mang vẻ uy nghiêm của một người sếp.

Những đồng nghiệp khác cũng có nói câu này nhưng từ giọng điệu của họ, bạn có thể nhận ra ngay sự khác biệt đó. Câu nói của các đồng nghiệp mang tính chào hỏi , còn câu nói của sếp, thực thực tại tại mang giọng điệu của một người chủ, bởi vì công ty này thật sự thuộc về cô ta mà !

Tôi bỗng nảy ý nghi ngờ phó tổng và Jessica không phải là cùng 1 người, mặc dù giọng nói, dáng vẻ bề ngoài họ gần như giống hệt nhưng khí chất của cả 2 thì khác xa một trời một vực. Jessica giống như cô công chúa bướng bỉnh, trên người cô ta lúc nào cũng toát ra vẻ tinh quái, ngang ngược. Còn phó tổng thì y như 1 vị hoàng hậu đoan trang lễ nghĩa, nhất cử nhất động đều mang vẻ uy nghiêm tuyệt đối.

Tất nhiên tôi rất ái ngại, đâu dám mở lời hỏi phó tổng có phải là có 1 cô em sinh đôi không? Sau khi gặp phó tổng, Jinho có vẻ rất đồng cảm với tôi :"Ngạc nhiên lắm phải không? Lần đầu tôi gặp phó tổng của chúng ta, tôi cũng ngạc nhiên không kém. Không ngờ rằng lại là cô gái trẻ xinh đẹp như vậy. Nhưng sau một thời gian làm việc cô sẽ nhận ra, sếp đúng là sếp, lúc làm việc thì lợi hại cực kỳ." Giọng điệu Jinho tràn đầy sự khâm phục.

Tôi gật gù, hỏi Jinho vấn đề tôi đang thắc mắc :"Sếp lớn chúng ta tên là gì vậy?" Trước giờ trong cty khi nhắc tới phó tổng , mọi người luôn gọi là Jung tổng.

"Tên là Sooyeon, nhưng bình thường tốt nhất nên gọi cô ta là Jung tổng. Cô ta quen được gọi bằng họ hơn. Và...." Jinho nói nhỏ bên tai :"Tuy công ty chúng ta đều đề xướng gọi tên chứ không gọi chức danh, nhưng nếu gọi thẳng tên sếp bằng thì hơi kỳ."

"Hiểu rồi, tôi sẽ chú ý." Xem ra Jessica và sếp 100% là sinh đôi, chỉ là khí chất cả 2 khác xa nhau quá ! Điểm này khiến tôi nhớ tới tranh luận về vụ công nghệ nhân bản mà có người từng lo lắng rằng sẽ nhân bản ra 1 Hitler khác. Thực chất điều này cũng không hoàn tòan đáng lo, nói không chừng Hitler được nhân bản là người có tâm tính nhân từ, suốt đời ăn chay niệm phật, đoạt giải Nobel hòa bình thì sao.(au: ôi sợ nàng quá rồi Nấm ơi sao toàn nghĩ truyện đâu đâu zậy =.=”)      

Tuần  làm việc đầu tiên hơi vất vả một chút, vì phải học nhiều thứ mới. Mythory chuyên làm về Thuật toán đồ họa nên dính líu rất nhiều tới các kiến thức toán học, nào là phương trình bậc 2, Biến đổi Fourier, tất cả những thứ đã học trong toán cao cấp hồi đạo học, tôi đành phải mua một đống sách <Toán cao cấp> để về ôn tập lại. Học lại Vi phân, tích phân 1 tuần lễ khiến đầu tôi như to ra gấp đôi, thứ 6 vừa tan ca là dự tính chạy ngay tới CLB dì út thả lỏng thả lỏng một tý.

Vừa vào CLB tôi đã thấy cả đám người vây quanh sân cầu lông, chen vào trong xem, thì ra Jessica đang đấu tay đôi với một anh chàng. Chàng trai này tôi đã gặp mặt rồi, là khách quen của CLB, cầu lông cũng đánh rất khá, thích mặc bộ đồ thể thao màu trắng, trông rất sáng sủa đẹp trai, nhất là những tư thế khi đánh cầu lông lại càng khiến người ta cảm giác phóng khoáng tự do, các cô gái đi ngang đều quay đầu nhìn anh ta.

Nhưng lần này anh chàng đánh cầu không có cảm giác phóng khoáng thư thả gì cả, Jessica lúc thì đi bóng dài, lúc thì đi bóng ngắn, đột nhiên lại đập bóng sang trái lúc thì sang phải, khiến anh ta cứ xoay qua xoay lại đỡ bóng, chạy hụt cả hơi, có thể nói là rất thê thảm. Xem ra Jessica đang cố tình đùa anh ta, gặp những tình huống có thể đánh bại đối phương một cách gọn lẹ nhưng cô ta cũng chẳng hề giải quyết ngay, mà cố tình đập bóng khiến đối phương chạy thụt mạng để đỡ bóng. 

Những người xung quanh cũng chẳng thể nhịn cười nổi, anh chàng đó mặt màu đỏ chót, nếu Jessica là đàn ông, nói không chừng anh ta đã ném vợt chạy tới liều mạng rồi !

Trận đấu kết thúc. Jessica trông thấy tôi giữa đám đông, vẫy tay gọi tôi, chạy đến nhét tờ 10 won : "Mua chai nước giúp tôi với. Tôi sắp chết khát rồi !" 


Giọng điệu Jessica như thể tôi là người hầu nhà cô ấy không bằng.=.=” Thật quá đáng ! Tại sao tôi lại phải đi chứ , nhưng lời nói vừa tới cửa miệng đã thay đổi thành :"Chỉ một chai nước, tôi mời cô được rồi ." (au : dại gái quá nàng ơi =))))

"Không cần. " Jessica từ chối rất gọn lẹ :"Tôi không muốn lợi dụng cô.  "

Kêu tôi đi mua nước chẳng lẽ không phải đang lợi dụng tôi sao? Logic gì thế này? o.O Nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn đi mua nước. Ai bảo Jessica xinh thế chứ. Có thơ làm chứng : Sắc đẹp chính là giấy thông hành của những người đẹp, xấu xí chính là mồ chôn những kẻ xấu xí.(au: bó tay vs chị Ny oy)

Lúc tôi mang nước và tiền lẻ đưa trả Jessica thì chàng trai khi nãy đi tới.

"Xin chào, có thể làm quen với em không? Anh là Siwon."

Trong lòng tôi rất khó chịu với hành vi của anh này, không nhìn thấy tôi đang ở bên cạnh sao? Dù gì cũng nên chọn lúc chỉ có 1 mình người đẹp mới chạy qua bắt  chuyện chứ! Anh ta không hề lo lắng rằng có thể tôi là bạn gái Jessica thì sao à?

Jessica đã thay tôi diễn đạt sự bất mãn đó :"Anh không cảm thấy nói những lời này rất không phù hợp khi bên cạnh tôi đang có 1 cô gái sao? "

Siwon cười, công bằng mà nói thì nụ cười của anh ta quả thật rất sáng lạng . " Đừng đùa với anh. Chẳng lẽ mắt thẩm mỹ của anh tệ thế à? Cô ta làm gì có cửa với em chứ!"

Tôi không thể không thừa nhận rằng đánh giá của Siwon hơi hơi chuẩn, nhưng miệng mồm thằng nhóc này tệ hại thật. Sao lại có thể nói những lời này ngay trước mặt tôi chứ? Thật thà một cách quá đáng ! (cơ mà tôi cũng có chút nhan sắc chứ bộ, chưa nói là xinh đẹp ý chứ) (au: bà này lại tự sướng oy :D)

Jessica nhìn tôi một lát rồi cười nhạt, nói với Siwon : "Chờ khi anh đánh cầu lông thắng tôi rồi hãy nói, tôi không có hứng thú với những người thực lực chênh lệch quá xa với tôi."

Nói hay ! Trong lòng tôi đang vỗ tay cho câu nói của Jessica Tôi gần như quên hết chuyện mình đã bị cô ta hành hạ như thế nào trong trận bóng bàn và boxing.

Mặt Siwon đỏ lên, quay lưng muốn bỏ đi nhưng sau đó ngoái đầu lại và nói :"Nếu anh thắng em trong trò khác thì sao ?"

"Cũng được, anh thích trò gì tôi chiều hết." Xem ra trước mặt bất kỳ ai thì Jessica cũng đều ngông cuồng như thế cả, thật chẳng coi ai ra gì hết. Tôi bắt đầu lo lắng cho Jessica, cho dù cô ta lợi hại cỡ nào đi nữa cũng chẳng thể sành sỏi cả những thói chơi bời, nhậu nhẹt, trăng hoa đâu!

"Vậy được, em dám chơi vài ván bida với anh không? "

"Được thôi, để tôi uống ngụm nước đã." Jessica thư thả trả lời.

"Ok, anh chờ em ở bàn bida."

Tôi không kiềm nổi, trách Jessica : "Sao cô lại cược to thế? Cô tưởng trò nào cô cũng đều giỏi giang hơn người khác sao? Nếu hắn đòi chơi ném tạ thì liệu cô nghĩ mình có thắng nổi không?"

"Lỡ thua thì cho anh ta biết tên tôi thôi mà. Chẳng có gì ghê gớm cả. Hơn nữa, " Jessica nhìn tôi rồi nói như có chứa ẩn ý gì đó :"Cô lo lắng thế làm gì ?"

Đúng nhỉ, tôi lo lắng thế làm gì? Jessica có phải bạn gái tôi đâu, hơn nữa tôi cũng chẳng mong cô ta có thể làm bạn gái tôi. Thế mà chẳng hiểu sao tôi lại không muốn thằng nhóc Siwon đeo bám Jessica một tý nào cả. Sự ích kỷ của con người nhiều lúc đúng là kỳ quặc thật.

Trong khoảnh khắc đó, tôi chẳng biết nói gì hơn nữa, bỗng dưng nhớ tới phó tổng, vội vàng chuyển đề tài : "Có phải cô có chị hay em sinh đôi gì đó tên Sooyeon không?"

“Đúng  thế, cô ấy là chị tôi, ra đời trước tôi 2 phút chứ mấy. Mà sao cô biết ? Cô quen chị tôi à? " Jessica tỏ vẻ hơi kinh ngạc.

"Chị cô chính là phó tổng của tôi đấy, nhớ lần trước có công ty tìm tôi phỏng vấn không? " 

“Là Mythory đúng không? Sao lại có chuyện trùng hợp thế này nhỉ. ” Jessica nghiêng đầu nhìn tôi xét nét một hồi, ánh mắt cô ta như có chút gì đó ranh mãnh :"Nói thế thì chị tôi là sếp to của cô rồi. Tính ra tôi cũng là một nửa sếp cô đấy!"

"Được rồi, vậy tý nữa cô thay tôi đi đánh bida với tên Siwon kia đi. Nếu thua tôi sẽ nói chị tôi trừ lương cô 1 tuần ." (au: bà Ca ít có ác quá =)))

"Vậy tôi chỉ còn cách cho hắn ta số điện thoại liên lạc của cô để hắn ta nhường phần thắng cho tôi mà thôi."

"Cô thử xem !" Jessica giơ nắm đấm của cô ta lên, thật không tài nào hiểu nổi, đôi tay dễ thương thế kia sao lại có thể tung ra những nắm đấm mạnh bạo như vậy chứ?

Tôi đành ngoan ngoãn theo sau Jessica tới bàn Bida, Siwon đang luyện tập 1 mình trong đó.

"Đây là đệ tử của tôi, anh cứ chơi thử với cô ta, thắng cô ta rồi hãy nói chuyện." Dứt lời, cô ta nói nhỏ bên tai tôi :" Cố lên nha, có liên quan tới lương bổng cả tuần của cô đấy !" 

Trên người cô ta tỏa ra một mùi hương thoang thoảng, hơi thở thổi ra từ miệng cô ấy khiến đôi tai tôi tê dại cả lên. Rốt cuộc thì tôi cũng hiểu thế nào là :"Hơi thở như hương hoa lan" rồi. Có người đẹp như Jessica thì thầm bên tai, thật là hạnh phúc chết đi được. Tôi cũng chả quan tâm tới nội dung cô ta nói là gì nữa(au:*lắc đầu thương hại* =)))

Mấy thằng con trai khác trong phòng Bida đều nhìn tôi với ánh mắt ganh tỵ. Đoán là trong lòng họ nhất định đang rủa thầm:"Đóa hoa tươi cắm trên bãi cứt trâu”.(au:đoạn này có hơi dìm Nấm 1 chút :p)Sắc mặt Siwon hơi thay đổi, anh ta ném mạnh cây cơ xuống bàn bida, nói với tôi :"Lề mề quá, nhanh lên tới thi xem ai sẽ được quyền đi trước đi !"

Siwon chọn đánh bida lỗ 9 bi, quy tắc là ai đánh quả bi số 9 vào lỗ trước thì người đó thắng. Bi được đặt phía bên kia đường băng, ai thọt bi dội ra xa nhất so với cạnh bàn thì người đó sẽ đi trước.

Đánh Bida thì trình độ của tôi chỉ tàm tạm nhưng để tên nhóc Siwon kia không đạt được mục đích cũng như để bảo vệ tiền lương 1 tuần của tôi- hơn 100.000 won không bị hao hụt, tôi đành phải cố hết sức vậy.

Tiếc rằng ước nguyện chẳng thể nào thay thế thực lực. Xem ra Siwon chính là cao thủ chơi bida 9 bi , hắn ta đã dễ dàng đánh gục tôi trong ván thứ 1.Jessica tức tối đứng bên cạnh mắng tôi ngốc. Tôi thì lại cảm thấy vui vui trong lòng,  ít nhất điều đó chứng tỏ Jessica không muốn quen Siwon. =.=”

Rất  nhanh chóng, Siwon lại thắng ván thứ 2, đến lượt ván thứ 3 tôi đi trước, Jessica bỗng đi tới, giật cây cơ từ tay tôi :"Tránh ra, chưa thấy ai ngốc như cô. Xem tôi dạy cô cách chơi bida như thế nào này."

Jessica đi tới bên bàn bida, hít 1 hơi thật sau rồi nói: “showtime”  và cuối mình xuống bắt đầu đi banh.

Tư thế đánh của Jessica rất ư là đẹp, thọt bi rất gọn, tay cầm cơ rất khít, chỉ mới vài phút là đã quét sạch banh  trên bàn, cả quá trình diễn ra trong chớp nhoáng, không hề có một sự ngưng trệ nào cả. Những quả bi cứ như được điều khiển một cách tự động, lọt vào trong túi bi rất chuẩn xác. Trình độ đánh bida này tôi chỉ mới thấy trong những trận thi đấu bida lỗ 9 bi chuyên nghiệp mà thôi.

Sau 1 ván, Jessica xếp lại bi, nhưng chưa đầy vài phút, cô lại lần nữa thọt tất cả bi xuống lỗ. Khi Jessica bắt đầu xếp bi cho ván thứ 4 thì Siwon buông cơ xuống, bỏ đi trong ngại ngùng mà không chào hỏi lấy 1 tiếng. 

“Cô  lợi hại thật," Thật sự tôi phục Jessica sát đất : "cô quả thật có thể nói là ở level Pro rồi đấy !"

Jessica khinh thường thái độ kinh ngạc của tôi :"Cái gì gọi là có thể chứ? Tôi vốn dĩ là thế rồi mà. Năm 2003 tôi đã đoạt giải 3 trận đấu Bida lỗ 9 bi đấy."

Tôi bật cười thất thanh, Jessica thật là quá nham hiểm mà, nghe Siwon đòi thi đấu bida mà vẫn không thay đổi sắc mặt. Đúng là cố tình trêu đùa người khác, người đẹp này thật không hiền hậu tý nào cả.

"Tôi phải đi đây, cho tôi số điện thoại của cô."

"Gì cơ?" Tuy trong lòng tôi rất cam tâm tình nguyện nhưng trước giọng điệu y như đang ra lệnh của Jessica, nếu không tỏ vẻ ta đây một tý thì thật mất mặt quá mà. (au: ôi zời sướng bỏ xừ lại còn chảnh=)))

"Bảo cho thì cô cứ cho, sao nhiều lời thế? Nếu không muốn cho thì thôi, tôi sẽ đi tìm chị tôi mà hỏi." Jessica quay đầu bỏ đi.

Tôi vội vã móc điện thoại ra, điện tới số của Jessica. Vốn định tỏ ra ta đây một lát nhưng tôi lại không muốn chuyện này dính dáng tới phó tổng.=))))

Nhạc chuông của Jessica lại chính là bài "I got a boy" của SNSD. Không ngờ Jessica lại thích nhóm nhạc nữ lừng danh này. Thật ngại ghê, tôi cũng rất thích bài này, nhưng trước mặt đồng nghiệp trong công ty, tôi không dám thừa nhận vì sợ người ta sẽ chê mình ấu trĩ.

"Đây là số tôi, à đúng rồi, tôi là Tiffany Hwang.”

Jessica nhấn vài nút trên điện thoại rồi ngước đầu lên nhìn tôi cười và quay người bỏ đi. Khi cười, đôi mắt cô ấy trông hoàn mỹ như một vầng trăng khuyết, khoảnh khắc ấy khiến lòng tôi cảm thấy xôn xao, nụ cười cô ấy thật sự quá quyến rũ. Nếu mỗi ngày đều có thể nhìn thấy nụ cười của Jessica, tôi cảm thấy rằng có lẽ ít nhất mình có thể sống thọ thêm 10 năm(au : chẹp chẹp chết cái tội hám gái đây)


TBC.....

                                                                          

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #jeti