Chương 291 - 300
Một bên khác, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, Vệ Từ Phong cùng Kỳ Thiệu Nguyên đi ra khỏi phòng khách VIP.
"A ha ha ha! Tôi thắng! Nhớ kỹ đem ảnh chụp chữ ký lão đại cho tôi!" Mặt mũi Kỳ Thiệu Nguyên tràn đầy hưng phấn mà mở miệng.
Trận đấu này đối với hắn mà nói, quả thực là không có chút hồi hộp nào.
So sánh với Kỳ Thiệu Nguyên xuân phong đắc ý, sắc mặt Vệ Từ Phong thì đen như đáy nồi, "Điều đó không có khả năng, Hạ gia làm sao lại thắng! Tên phế vật Hạ Minh Khải cùng con hàng hay sợ sệt Hạ Nhạc Phong kia tuyệt đối không có bản lĩnh đó, mấy đội viên khác cũng đều là rác rưởi, căn bản không giúp được cái gì...
Hạ Nhạc Phong phục chế một chiêu kia của Tử Vong Đồ Tể, coi như là tiểu tử Hạ Nhạc Phong kia lại học tám trăm năm, cũng không có khả năng học được.
Còn một vòng chiến thuật vô sỉ phía sau kia, coi như Hạ Nhạc Phong muốn đùa nghịch chút trí thông minh, chờ một vòng cố ý chắn trước hai tên đối thủ, vậy cũng phải có bản lĩnh kia mới được!
Phải biết, kỹ thuật lái xe của hai người đầu tiên kia, đủ để nghiền ép Hạ Nhạc Phong mười con phố, hắn ta (HNP) dựa vào cái gì có thể đồng thời ngăn hai người kia, phong bế cả hai tay đua xe, cuối cùng để cho phế vật Hạ Minh Khải kia đạt được vị trí thứ nhất?"
Ống kính trực tiếp hiện trường cơ bản đều là nhắm vào mấy tuyển thủ hạt giống, ống kính Hạ gia cực ít, Hạ Minh Khải cuối cùng đột nhiên đoạt giải quán quân, kết quả này, không chỉ có Vệ Từ Phong, cũng là ngoài dự liệu của mọi người.
Hiện tại Hạ Minh Khải đạt vị trí thứ nhất, hết thảy người mê xe cùng truyền thông đều phi thường tò mò cùng quan tâm, chờ sau trận đấu, tổ quay phim cùng bên tổ chức khẳng định sẽ chiếu ra bản ghi hình hoàn chỉnh quá trình Hạ Minh Khải đoạt giải quán quân.
Đoán chừng chỉ có chờ cho đến lúc đó, mới có thể biết Hạ Minh Khải đến cùng là làm sao đoạt giải quán quân.
Nghe Vệ Từ Phong thao thao bất tuyệt phân tích, Kỳ Thiệu Nguyên suýt chút nhịn không được thốt ra, đừng suy nghĩ nhiều bạn thân à, chỉ là Yeva tự thân lên trận, giúp Hạ gia bật hack mà thôi!
"Chẳng lẽ vấn đề xuất hiện ở Hạ Nhạc Phong nữ hoa tiêu kia..." Vệ Từ Phong tự nhủ nói thầm.
Trận đấu này, biến cố cùng nhân tố không xác định duy nhất của Hạ gia, tựa hồ chỉ có hoa tiêu Hạ Nhạc Phong mới đổi kia...
Thân hình nữ nhân kia cực giống lão đại...
Kỳ Thiệu Nguyên nghe vậy, tâm tình có chút kích động, tiểu tử này cuối cùng nhìn thấu rồi sao?
Vừa nghĩ như vậy, liền nghe Vệ Từ Phong mặt đen lại nói, "Không có khả năng, nữ nhân kia đoán chừng chính là một bình hoa lòe người mà thôi..."
Bây giờ bên trong giới đua xe có hiện tượng hết sức hôi thối, tay xe đua nữ vốn đã thưa thớt, còn có rất nhiều đội xe vì lăng xê cố ý tìm mấy tay đua xe nữ xinh đẹp tạo độ hot, trên thực tế thực lực gì cũng không có.
Kỳ Thiệu Nguyên: "..."
Kỳ Thiệu Nguyên đã triệt để bó tay rồi, trực tiếp mở miệng nói, " Vệ Từ Phong, đừng bày vẽ, tiếp nhận hiện thực đi! Cậu nếu thực sự không nỡ bỏ tấm ảnh chụp chữ ký kia, đem sợi dây chuyền trên cổ cậu cho tôi, tôi cũng không có ý kiến!"
Kỳ Thiệu Nguyên một bên nói, một bên mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào tấm thẻ tròn nhỏ Vệ Từ Phong mang theo trên cổ kia.
So ảnh chụp chữ ký, thực ra hắn càng nhớ thương chiếc vòng cổ Yeva từng đeo này, đều do tin tức của hắn chậm một bước hơn Vệ Từ Phong, không biết tiệc tối từ thiện đêm hôm đó lão đại sẽ tham gia, nếu không làm sao lại để cho tiểu tử này chiếm tiện nghi.
Chỉ là không có quan hệ, hiện tại hắn thế nhưng là Fan hâm mộ duy nhất gặp qua lão đại người thật!
"Cậu đừng nằm mơ!!!" Vệ Từ Phong trực tiếp chửi Kỳ Thiệu Nguyên.
Kỳ Thiệu Nguyên: "Uy, Vệ Từ Phong, có chơi có chịu, cậu sẽ không phải là muốn chơi xấu chứ?"
Vệ Từ Phong: "Đánh rắm, rõ ràng là Hạ gia chơi xấu, dùng thủ đoạn xấu!"
Hai người vừa đi vừa nói nhao nhao, lúc này, đối diện đυ.ng vào một người.
Lâm Yên thấy bên này không có người nào, liền tháo mũ bảo hiểm xuống, kết quả, bên này vừa lấy nón an toàn xuống, ngẩng đầu một cái liền thấy hai bóng người quen thuộc đi ra từ trong phòng xem thi đấu VIP.
Một người nhân viên vừa rồi kia, còn một người dĩ nhiên là... Vệ Từ Phong...
Quang Minh Thánh Thổ Truyện hệ thống xây dựng Giáo Đình, đã ra hơn 760 chương, đánh nhau ác liệt, cực kỳ hấp dẫn
Tặng đậu
Lão đại!!!
Vừa nhìn thấy Lâm Yên, Kỳ Thiệu Nguyên lập tức như bị điên, suýt chút thốt ra, còn may kịp thời dừng lại.
Vệ Từ Phong hoàn toàn không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được Lâm Yên, nhìn chằm chằm gương mặt của nữ hài, nhất thời sững sờ ở nơi đó, "Lâm Yên...?"
Sau đó, ánh mắt của hắn lướt qua trang phục đua xe màu bạc trên người Lâm Yên, lại nhìn logo đội xe Hạ gia trên trang phục đua xe, một giây sau, sắc mặt lập tức trầm xuống, "Cô chính là hoa tiêu của Hạ Nhạc Phong đội xe Hạ gia?!"
Vệ Từ Phong làm sao cũng không nghĩ tới, hoa tiêu kia của Hạ Nhạc Phong, nữ nhân cực giống lão đại kia, vậy mà lại là Lâm Yên!
Lâm Yên thấy Vệ Từ Phong, sắc mặt cũng có chút khó coi, thật sự là oan gia ngõ hẹp...
"Khục, Vệ thiếu gia, thật là đúng lúc!" Lâm Yên hùa theo lên tiếng chào.
Vệ Từ Phong nhìn chằm chằm Lâm Yên, nhìn một thân trang phục đua xe màu bạc mặc trên người của cô, quả thực cảm thấy vô cùng chướng mắt, cười lạnh liên tục nói, "Đúng lúc cái rắm! Lâm Yên! Cô lại theo dõi tôi?"
Lâm Yên: "Ha!?"
"Tôi có phải đã cảnh cáo cô hay không, đừng lại có ý đồ vì tiếp cận tôi, cố ý bắt chước Yeva! Loại người như cô cũng xứng chạm vào xe đua? Cũng xứng mặc màu sắc này?" Vệ Từ Phong nhìn chằm chằm trang phục đua xe của Lâm Yên, ánh mắt tựa như hận không thể đốt quần áo của cô đi.
Khoé miệng Lâm Yên co giật, mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ mở miệng: "Vị thiếu gia này, có phải cậu có chứng vọng tưởng hay không?"
"A, cùng tôi chơi lạt mềm buộc chặt? Vậy cô cũng nói một chút, vô trà trộn vào đội xe rởm Hạ gia nhỏ bé này có mục đích gì?" Vệ Từ Phong một bộ tôi cũng sớm đã nhìn thấu nét mặt của cô.
Lâm Yên nhíu mày: "Đội xe rởm nhỏ bé này là của ông ngoại tôi, tôi tới đội xe của ông ngoại hỗ trợ, có vấn đề?"
Vệ Từ Phong: "Không nghĩ tới cô ngay cả ông ngoại của mình cũng lợi dụng!"
Lâm Yên: "..."
Giờ khắc này, Kỳ Thiệu Nguyên một bên nghe đối thoại của hai người, đã triệt để ngu ngơ tại nơi đó.
Lúc này, hắn mới nhớ tới, khó trách trước đó hắn vừa thấy Lâm Yên cảm thấy quen mắt.
Lâm Yên... Chẳng lẽ là nữ diễn viên Lâm Yên trước đó có scandal cùng Vệ Từ Phong kia?
Nguyên lai một thân phận khác của lão đại là diễn viên ngành giải trí?
Đúng, tiểu tử Vệ Từ Phong kia không phải quay phim cùng Lâm Yên à, lại còn là diễn tình lữ!
Mợ mó!!!
Tiểu tử thối Vệ Từ Phong này!
Hắn là có cái vận khí chó má gì!
Thế mà có thể có scandal với lão đại!
Còn có thể diễn tình lữ cùng lão đại!
Nghĩ tới đây, Kỳ Thiệu Nguyên giận đến sắp cắn nát cả răng.
Thế nhưng tên ngốc Vệ Từ Phong này, thế mà hoàn toàn không nhận ra lão đại!
Cái đồ fan giả này!!!
Vệ Từ Phong lấy điện thoại cầm tay ra, tức giận nói, " Lâm Yên, cô liền bỏ cái ý nghĩ đó đi! Tôi hiện tại liền đưa tin microblogging lúc trước đăng kia lên đầu trang! Mời cô mỗi ngày đều xem một lần, nhận thức rõ ràng sự thật!"
"Mợ nó, tên tiểu tử Vệ Từ Phong kia, cậu biết cậu đang nói chuyện với người nào không?" Sau lưng, Kỳ Thiệu Nguyên cuối cùng có chút nhịn không được.
"Cô ta là ai, cậu cũng nói một chút đi!" Vệ Từ Phong lập tức trừng mắt Kỳ Thiệu Nguyên.
"Cô ấy là..."
Mắt thấy Kỳ Thiệu Nguyên liền sắp nói ra miệng, Lâm Yên cười híp mắt tiếp tục mở miệng nói, "Ai nha, bị các người phát hiện rồi, tôi chính là Tử Thần Đường Đua Yeva!"
Trên trán Vệ Từ Phong nổi lên gân xanh, "Lâm Yên! Cô mịa nó còn dám làm bẩn nữ thần của tôi, tôi sẽ khiến cô chịu không nổi!"
Mặt mũi Kỳ Thiệu Nguyên tràn đầy biểu lộ đầu óc đen tối: "Vệ Từ Phong, không được làm vậy, cô ấy thật sự chính là đây..."
Còn chưa dứt lời, liền bị Vệ Từ Phong phun đầy đầu, "Kỳ Thiệu Nguyên, cậu mịa nó cũng điên rồi đúng không?"
Vệ Từ Phong dường như là liếc mắt nhìn Lâm Yên thêm mấy cái cũng nhịn không được, "Hừ" một tiếng, sải bước rời đi.
Quang Minh Thánh Thổ Truyện hệ thống xây dựng Giáo Đình, đã ra hơn 760 chương, đánh nhau ác liệt, cực kỳ hấp dẫn
Lâm Yên câu môi, lộ ra biểu lộ trong dự liệu, cô càng nói như vậy, Vệ Từ Phong ngược lại càng không tin.
Thừa dịp Vệ Từ Phong đi xa, Kỳ Thiệu Nguyên vội vàng tiến đến trước mặt Lâm Yên, "Lão đại, Vệ Từ Phong cậu ấy..."
Lâm Yên làm thủ thế im lặng: "Nhớ phải giúp tôi giữ bí mật nha."
Kỳ Thiệu Nguyên liên tục gật đầu, nhu thuận mở miệng, "Nhớ kỹ nhớ kỹ! Tôi nhất định giữ bí mật! Lão đại yên tâm!"
Lâm Yên lúc này mới hài lòng, mỉm cười rời đi.
Sau khi Lâm Yên đi, Kỳ Thiệu Nguyên lại nhìn chằm chằm bóng lưng của nữ thần, nhìn hơn nửa ngày, lúc này mới vừa lòng thỏa ý.
Lúc này, Kỳ Thiệu Nguyên đột nhiên nhớ tới Vệ Từ Phong, vừa rồi Vệ Từ Phong vừa nói đưa một bài microblogging lên đầu trang, là microblogging gì?
Xuất phát từ tò mò, Kỳ Thiệu Nguyên mở microblogging ra, sau đó, liền thấy nội dung tin microblogging kia ——
Vệ Từ Phong: [Coi trọng cô ta? Trừ phi lão tử mắt mù! ]
Kỳ Thiệu Nguyên: "..."
Giờ khắc này, ghen ghét của Kỳ Thiệu Nguyên với Vệ Từ Phong, tất cả đều hóa thành đồng tình thật sâu.
Không biết vào cái ngày Vệ Từ Phong biết rõ chân tướng, sẽ là tâm tình gì...
...
Trong phòng chuẩn bị thi đấu.
Người đội xe Hạ gia cùng đội xe ZH1 tất cả đều ở đây, sắc mặt của mọi người đều có chút ngưng trọng.
Lâm Yên đổi trang phục đua xe, đi đến.
"Lâm Yên! Cái đồ sao chổi nhà mày, có phải nhất định phải phá cho Hạ gia cửa nát nhà tan mới cam tâm hay không! Hôm nay tao phải giáo huấn mày thật tốt!" Hạ Hùng vừa thấy Lâm Yên, lập tức đột nhiên giận dữ, nói xong liền muốn xông lên, tát cho Lâm Yên một bàn tay.
Bất quá, còn chưa kịp tới gần, liền có một cái tay một mực giữ lại cổ tay của gã.
Bùi Vũ Đường không biết tiến đến từ lúc nào, "Hạ tiên sinh, động thủ với con gái, không tốt lắm đâu."
Móa! Lại dám động thủ với chị dâu cậu ta!
Thấy Bùi Vũ Đường, sắc mặt Hạ Hùng mới thoáng hoà hoãn lại, mở miệng nói, "Bùi thiếu, ngài cũng nhìn thấy, lần này Minh Khải nhà chúng tôi trăm khó vạn khổ, thật vất vả mới lấy được vị trí thứ nhất, không cô phụ kỳ vọng của ngài, nhưng mà ai biết hết thảy đều bị nha đầu này làm hỏng, nó rõ ràng chính là muốn hại chết Hạ gia chúng tôi!"
Bùi Vũ Đường bĩu môi, cậu ta có kỳ vọng với Hạ Minh Khải lúc nào?
Sớm biết không ngăn gã, nếu là chị dâu tự mình ra tay, có thể đánh hắn bán thân bất toại (liệt nửa người).
Hạ Nhạc Phong một bên nghe thấy Hạ Hùng nói, giận đến không được, cái gì trăm khó vạn khổ, thật vất vả mới đạt được vị trí thứ nhất?
Rõ ràng hoàn toàn là dựa vào chị Yên "Như được Thần giúp đỡ" mới khiến cho Hạ Minh Khải đạt được vị trí thứ nhất được không?
Thế nhưng là, cậu đã nói 800 lần, vẫn không ai tin.
Giờ phút này, Hạ Định Khôn ngồi ở một bên, sắc mặt ngưng trọng dị thường, nhìn về phía Lâm Yên nói, "Giới đua xe không phải ngành giải trí, Tiểu Yên, con lần này quá vọng động rồi."
Hạ Hùng nghe vậy, lập tức nhìn về phía Lâm Yên tức giận mắng, "Mày ngày ngày ở bên ngoài làm mất thể diện, bại hoại môn phong còn chưa tính, thế mà còn đem thủ đoạn bất nhập lưu ở ngành giải trí của mày qua.
Đội xe Hạ gia chúng ta, năm đó ở trong nước là dạng uy vọng gì? Hiện tại luân lạc tới dùng loại thủ đoạn cấp thấp người giả bị đυ.ng này, coi như kéo được tài trợ, tất cả thanh danh cũng bại hoại, đến lúc đó mày để cho Hạ gia chúng ta làm sao dừng chân trong giới! Mặt mũi Hạ gia đều bị mày làm mất hết!"
"Đủ rồi." Hạ Định Khôn ngắt lời Hạ Hùng, sau đó nhìn lại phía Z Thần một bên.
Sắc mặt Hạ Định Khôn ngưng trọng lại phức tạp, Lâm Yên quấy rối còn chưa tính, nhưng ông ấy không nghĩ tới, Z Thần thế mà sẽ đồng ý với Lâm Yên!
Hạ Định Khôn mở miệng nói, "Chuyện đã phát sinh, vẫn là phải xem giải quyết như thế nào, Z Thần, thật xin lỗi liên lụy quý đội xe."
"Ổn định cũng chỉ là tạm thời, trạng thái thân thể hiện tại của anh em giống như là một khối đá lớn ngàn cân treo lơ lửng trên một sợi tóc, ngược lại hết sức khó giải quyết, mà đại ca của em tối hôm qua tự nhiên lại vừa ngất xỉu..."
Sắc mặt Lâm Yên lập tức xiết chặt: "Tối hôm qua còn ngất xỉu? Cậu làm sao không nói sớm? Hiện tại hắn sao rồi?"
Bùi Vũ Đường nói, "Hiện tại đã không có gì đáng ngại, thực ra trước đó cũng phát sinh nhiều lần, luôn luôn không có dấu hiệu nào liền ngất xiue, không biết có phải là di chứng của bệnh tình chuyển biến xấu hay không..."
Lâm Yên trầm ngâm, "Đại ca cậu, hắn... Đến cùng là có bệnh gì?"
Tròng mắt Bùi Vũ Đường chuyển động, lập tức mở miệng nói, "Thân thể của đại ca em vẫn luôn hết sức nhu nhược, anh ấy bình thường không biểu hiện ra, chẳng qua là ráng chống đỡ mà thôi, anh ấy tuyệt đối không thể chịu bất luận kí©h thí©ɧ nào nữa! Nhất là kí©h thí©ɧ đến từ mặt tình cảm!"
"Còn may, Yên tỷ, chị cùng đại ca của em đã hợp lại! Trạng thái của đại ca em cũng tốt hơn nhiều!"
Bùi Vũ Đường nói xong, khẩn trương nhìn lại phía Lâm Yên, cẩn thận từng li từng tí mở miệng nói, "Chị dâu, chị xác định đã cùng đại ca em hợp lại chứ? Sẽ không lại náo chia tay chứ?"
Lâm Yên: "Ây..."
Thực ra cô vốn còn muốn giải thích rõ ràng với Bùi Duật Thành, đến lúc đó có chia tay hay không đều do hắn quyết định.
Thế nhưng, hiện tại nghe Bùi Vũ Đường nói cái này...
Thân thể Bùi Duật Thành suy yếu như thế, nàng làm sao còn dám có nửa phần kí©h thí©ɧ hắn chứ!
Hiện tại xem ra, giống như chỉ có thể lừa gạt đến cùng...
"Chị dâu?"
Cuối cùng, Lâm Yên vẫn mở miệng nói, "Vâng vâng vâng, hợp lại, ngày đó cậu không phải đều nghe được sao!"
Nghe được Lâm Yên nói như vậy, một khối đá lớn ở đáy lòng Bùi Vũ Đường cuối cùng mới để xuống, "Vậy thì tốt, vậy thì tốt..."
"Đúng rồi, đại ca em kêu em nói với chị một tiếng, mấy ngày sau anh ấy có việc cần phải đi Mỹ một chuyến." Bùi Vũ Đường mở miệng nói.
Lâm Yên nghe vậy, lông mày cau lại, "Lúc này bôn ba đường dài, thân thể đại ca cậu không có vấn đề sao?"
Bùi Vũ Đường mở miệng nói, " Yên tâm, nhờ có chị ôn nhu quan tâm hiền lành thiện lương, nịnh anh của em thật tốt, thân thể anh em tạm thời vẫn hết sức ổn định!"
Lâm Yên nhìn cậu ta một cái, "Không phải cậu vừa mới nói, trạng thái thân thể anh cậu là ngàn cân treo sợi tóc sao?"
Bùi Vũ Đường: "Chỉ cần chị không cùng anh em cãi nhau chia tay, vậy cũng không phải là cọng tóc, là định hải thần châm!"
Lâm Yên: "..."
Thật mịa nó định hải thần châm...
Bất quá, Bùi Duật Thành vì sao không trực tiếp gọi điện thoại cho cô, còn để Bùi Vũ Đường gửi lời tới cô?
Cô còn tưởng rằng con người chân thực của Bùi Duật Thành giống như Bùi Vũ Đường nói, là người chuyên chế khắc nghiệt, người cực kỳ muốn nắm giữ mọi thứ trong tay, sau lần vạch mặt này, hắn chắc chắn sẽ không tiếp tục ngụy trang.
Bất quá, hiện tại, Bùi Duật Thành thật sự giống như lại khôi phục trạng thái khi cô lần đầu gặp gỡ hắn, vĩnh viễn bảo trì khoảng cách thích hợp khiến cho cô thoải mái...
Cô cũng có chút không phân rõ, đến cùng cái nào mới là con người chân thực của hắn.
Mặc dù có chút nhìn không thấu thái độ của Bùi Duật Thành, nhưng Lâm Yên cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm, vừa mới đại náo một trận, trong lúc nhất thời cô còn thật sự không biết nên làm sao đối mặt với hắn.
...
Đại sảnh trường đua.
Bùi Vũ Đường cùng đội viên ZH1 đã rời đi.
Không lâu sau, mọi người Hạ gia chậm rãi đi vào trong đó.
Giờ phút này, sắc mặt rất nhiều đội viên Hạ gia đều có không vui, cơ hồ đều trốn tránh Lâm Yên, tựa hồ, đi lại cùng một đường với Lâm Yên, với bọn họ mà nói, đã xem như sỉ nhục.
"Vốn là Minh Khải dẫn đầu chúng ta, đã thắng trận này tranh tài, đây với đội xe chúng ta mà nói, quả thực là vinh hạnh lớn lao... Kết quả, lại bởi vì một nữ nhân cái gì cũng không hiểu, khiến cho mặt mũi đội thi đấu Hạ gia chúng ta đều mất hết!"
Sau khi tiến vào đại sảnh, một vị đội viên đội thi đấu Hạ gia nào đó, hung hăng liếc qua Lâm Yên vừa bước vào cửa chính, không hề cố kỵ mở miệng nói.
"Lão gia tử, đội xe này tôi không tiếp tục chờ được nữa, thật xin lỗi, tôi muốn rời khỏi!"
Một vị thanh niên nam tử tóc chẻ ngôi giữa trong đó, đi đến bên cạnh lão gia tử Hạ Định Khôn, mặt đen lên mở miệng nói.
Nghe lời ấy, Hạ Định Khôn hơi sững sờ, chợt, ánh mắt rơi vào trên người thanh niên nam tử, cau mày nói: "Vương Liêu, làm sao vậy?"
"Lão gia tử, tôi biết Lâm Yên là cháu gái ngoại của ngài, thế nhưng... Ngài sao có thể để cho loại người này làm ẩu bên trong chiến đội Hạ gia chúng ta?" Vương Liêu vô tình hay cố ý nhìn về phía Lâm Yên, âm thanh lạnh lùng nói: "Hôm nay, Minh Khải mang bọn tôi thắng chiến đội Lão Thang, có thể nói là rửa sạch nhục nhã, ban đầu tâm tình đoàn người đều rất không tệ, thế nhưng... Đứa cháu gái ngoại này của ngài..."
Không đợi Vương Liêu nói xong, một vị thanh niên khác lại ngắt lời: "Lão gia tử, Vương Liêu nói không sai, đứa cháu gái ngoại này của ngài cái gì cũng không hiểu, có lẽ cô ta không chịu nổi tốc độ xe đua, nhưng cô ta cũng không thể để Hạ Nhạc Phong dừng xe trên đường đua chứ! Nếu như không phải Minh Khải, đội xe Hạ gia chúng ta hôm nay liền sẽ trở thành triệt để chê cười!"
"Hai vị, đã thành chê cười được không, coi như thắng thì thế nào? Người ta dám ở trước mặt rất nhiều phóng viên truyền thông giới đua xe khıêυ khí©h chiến đội Song W, trời ạ, cô ta cho là cô ta là ai? Thật sự coi mình là hoa tiêu chuyên nghiệp rồi? Hay là tay đua xe chuyên nghiệp? Ban đầu trận đấu này, cô ta liền đã cho chúng ta thêm phiền toái cực lớn, suýt nữa khiến cho chúng ta trở thành sỉ nhục, thế mà còn không tự biết mình!"
Đối mặt phàn nàn của rất nhiều đội viên Hạ gia, Hạ Nhạc Phong vốn muốn nói chút gì, nhưng cuối cùng lại thở dài, nơi này tựa hồ không đến lượt cậu nói chuyện.
"Cha, nếu như hôm nay không phải Minh Khải, kết cuộc chúng ta sẽ như thế nào? Con đã nhìn thấu, nó còn ngoan độc hơn mẹ của nó!" Hạ Hùng lạnh lùng nói.
"Được rồi!" Lão gia tử Hạ Định Khôn nhíu chặt lông mày, nhìn về phía Hạ Hùng: "Mẹ của con bé là em gái ruột của con, con bé là cháu gái của con!"
"Cháu gái?" Hạ Hùng cười lạnh, "Cha, con cũng không có phúc khí này, có loại cháu gái chuyên tới hại người một nhà này."
Hạ Định Khôn thở dài, ánh mắt rơi ở trên người Lâm Yên trước cửa, "Tiểu Yên, con đi về trước đi..."
Nghe thấy, Lâm Yên mặt không thay đổi nhẹ gật đầu, cũng không nhiều lời, quay người rời đi.
...
"Minh Khải, hôm nay may nhờ có con, bằng không mà nói, đội xe Hạ gia chúng ta, thật sự là bị cái sao chổi kia triệt để hủy hoại!" Hạ Hùng nhìn về phía Hạ Minh Khải một bên nói.
"Cha, cái loại người này, đoạn tuyệt quan hệ với nó được rồi, không có bản lãnh gì, bản lĩnh hại gia đình lại là số một." Hạ Minh Khải mặt không chút thay đổi nói.
Nhưng mà, còn không đợi Hạ Minh Khải tiếp tục nói thêm cái gì, trên TV đại sảnh, lại truyền tới thanh âm giải thích kinh ngạc.
Giải thích: "Được rồi, trận đấu này đã kết thúc, chỉ là, phía dưới chúng ta tôi lại phát hiện một chút ống kính so sánh quỷ dị cùng ghi âm tình hình thực tế, là liên quan tới đội xe Hạ gia... Không, nói đúng ra, là vị hoa tiêu kia của Hạ Nhạc Phong..."
Tiếng nói giải thích vừa dứt lời, ánh mắt mọi người chiến đội Hạ gia, gần như đồng thời nhìn lại phía trên TV.
Giờ phút này, trong TV, truyền đến thanh âm của Lâm Yên.
Lâm Yên: "Vượt qua hắn."
Hạ Nhạc Phong: "Làm sao vượt được!"
Lâm Yên: "Xe dựa vào núi, quay 90 độ về bên phải."
Một giây sau, ống kính miêu tả đặc biệt trên TV cũng xuất hiện, dùng hình thức quay chậm chiếu lên.
Mọi người Hạ gia chỉ thấy, Hạ Nhạc Phong lái xe đua màu bạc trên TV, dùng góc độ hết sức xảo trá, đột nhiên tăng tốc, trong nháy mắt vượt qua xe đội xe Lão Thang phía trước.
Xe đua màu bạc trong nháy mắt vượt qua, đầu xe nghiêng, cách ngọn núi có tới bốn mươi mét, chờ đến khi đường rẽ ngọn núi kết thúc, trong nháy mắt cỗ xe màu bạc lần nữa trở về giữa, đi thẳng, chỉ trong thời gian nháy mắt, xe đua phía sau liền không thấy tung tích.
"Cái này...?!"
"Nghiên Sườn Phiêu Chuyển!"
"Đây là Nghiên Sườn Phiêu Chuyển?!"
Ngay sau đó, ánh mắt của mọi người Hạ gia, trong nháy mắt rơi ở trên người Hạ Nhạc Phong một bên chưa từng mở miệng.
Ngay cả trong ánh mắt lão gia tử Hạ Định Khôn cũng hiện ra vẻ kinh ngạc cùng khó có thể tin.
"Đây cũng là trùng hợp đi." Vương Liêu liếc mắt nhìn Hạ Nhạc Phong, mặt không chút thay đổi nói.
Còn không đợi Hạ Nhạc Phong mở miệng nói chuyện, thanh âm của Lâm Yên xuất hiện lần nữa: "Đường rộng tăng tốc, thêm 120 mét, quẹo, vào số 4 rẽ trái, dẫm nữa chân ga vượt qua."
"Vào số 5 rẽ trái dài, quẹo, đi thêm 80 mét, số 4 rẽ phải, liền số 4 rẽ trái, tăng tốc tối đa, bảo trì đi thẳng."
"Đường rộng tăng tốc, đi thêm 120 mét, quẹo, số 4 rẽ trái, dẫm nữa chân ga đi qua."
"Đây là... Miêu tả đường của hoa tiêu cấp chuyên nghiệp?!" Một vị đội viên nào đó của đội xe Hạ gia, một mặt rung động.
"Miêu tả đường đua tức thời!" Một người khác khó có thể tin mở miệng.
Cái gọi là miêu tả đường đua tức thời, cũng không phải là học bằng cách nhớ đường xá, mà là căn cứ địa hình ngay lúc đó, đường xá ngay lúc đó, cùng với chuyện có khả năng phát sinh lúc ấy, tạm thời tổng hợp đánh giá ra số liệu chuẩn xác nhất, nhưng mà, coi như là hoa tiêu cấp chuyên nghiệp, cũng không thể nào làm được một bước này!
"Đó là hoa tiêu của ai!"
"Giống như là... Hạ... Hạ Nhạc Phong?!"
"Là nữ nhân kia?! Làm sao có thể!"
"Không thể nào là cô ta!"
Mọi người đội xe Hạ gia, dồn dập trừng lớn hai mắt, làm sao có thể tin tưởng.
"Phanh xe."
Một giây sau, thanh âm Lâm Yên lại lần nữa truyền đến.
"Chị Yên, làm sao vậy?"
"Ở chỗ này chờ là được."
"A? Không chạy?"
"Đừng nói chuyện, nghe chị chỉ huy."
...
Ngay sau đó, một màn trên TV, khiến cho mọi người đội xe Hạ gia trợn mắt hốc mồm.
Chỉ thấy, cỗ xe màu bạc vừa mới chạy xong vòng thứ nhất liền dừng xe, trong nháy mắt lao ra, ngăn cản cỗ xe của hai vị đội viên đầu tiên đội xe Lão Thang vừa chạy xong vòng thứ ba.
Dưới phán đoán cùng chỉ huy cực kỳ tinh chuẩn của Lâm Yên, vô luận hai vị kia đội viên vắt hết óc như thế nào, lại như cũ không cách nào vướt qua cỗ xe màu bạc Hạ Nhạc Phong lái.
Khi mọi người đang đầy rẫy rung động, thanh âm Lâm Yên lại truyền ra lần nữa.
"Mở radio, điều chỉnh kênh, nói với ông ngoại, kêu Hạ Minh Khải sau khi đuổi theo, trực tiếp vượt qua theo phía bên phải, tốc độ nhất định phải nhanh."
Không đợi đội viên Hạ gia nói cái gì, Hạ Minh Khải vốn là xếp hạng thứ ba, lái cỗ xe cuối cùng đuổi tới, mà Hạ Nhạc Phong lái xe đua màu bạc, dùng tốc độ cực nhanh chừa lại không gian cho Hạ Minh Khải vượt qua, để Hạ Minh Khải thuận lợi vượt qua.
Chưa bao lâu, xe đua Hạ gia lần lượt tiến vào tầm mắt, mà mỗi một chiếc xe đua Hạ gia, đều bị Hạ Nhạc Phong lái cỗ xe màu bạc thả qua, không chỉ như thế, khi thả bọn họ qua, lại đồng thời hết sức xảo diệu ngăn chặn xe đua của đội xe Lão Thang trong nháy mắt!
Lúc đó, mọi người đội xe Hạ gia đang điều khiển xe, cho nên cảm giác không thấy cái gì, thế nhưng nhờ ống kính đặc biệt miêu tả chiếu lại, nhất là dưới tình huống quay chậm, càng xem càng rõ ràng!
"Cái này... Cái này... Xe của tôi cũng thế... Gạt người đi!" Vương Liêu khó có thể tin nhìn chằm chằm trong màn hình TV, chiếc xe đua bị cỗ xe màu bạc phía trước thả qua, chính là hắn lái.
"Cái này..." Lão gia tử Hạ Định Khôn trong nháy mắt đứng dậy, vẻ mặt rung động.
Vẻ mặt Hạ Hùng âm trầm phảng phất có thể chảy ra nước, một bên, vẻ mặt Hạ Minh Khải cũng dần dần khó coi.
...
"Lui lại!"
Thanh âm Lâm Yên truyền ra.
"Dựa vào bên phải, lái xe."
"Chị Yên, đây là ý gì, chị có thể nói cho em biết không?"
"Săm xe Hạ Minh Khải, sẽ lập tức phát nổ."
Chợt, chỉ nghe "Phanh" âm thanh động đất vang, xe của Hạ Minh Khải nổ bánh xe.
"Đâm vào xe Hạ Minh Khải!" Lại là thanh âm của Lâm Yên.
...
Nhìn đến đây, hết thảy đội viên Hạ gia trong đại sảnh đều đã hoàn toàn tĩnh mịch, trên mặt tất cả đều là biểu lộ không cách nào tin.
Hạ Minh Khải mới vừa rồi còn dương dương đắc ý, tự cho mình là công thần, sắc mặt triệt để cứng ở đó...
Điều đó không có khả năng!
Giờ này khắc này, có video có chân tướng, Hạ Nhạc Phong uất ức lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt.
Cậu đứng dậy, liếc mắt lườm mọi người ngây người như phỗng, bỗng nhiên cười lạnh nói: "Từng người, giả dạng lão sói vẫy đuôi (?) cái gì? Nếu như không có chị Yên, các người còn muốn chạy đến đích, thắng được trận đấu này? Là giấc mộng ngàn thu của các người mà thôi!"
Giờ khắc này, buồn phiền dồn nén trong ngực Hạ Nhạc Phong cuối cùng phát tiết ra.
Cùng lúc đó, trong TV, người giải thích kích động mở miệng: "Sau khi phát hiện thứ này, tôi cũng cảm thấy rất tò mò, thậm chí là kinh ngạc, rất ít gặp... Ở trong nước chúng ta, thế mà còn có loại hoa tiêu khác này... Có thể nói, vị hoa tiêu này, là cô một tay đem đưa đội xe Hạ gia về đích, giành thắng lợi..."
"Má nó! Cái này... Nữ nhân này thế mà... Mạnh như thế?!"
"Loại năng lực hoa tiêu này... Tôi chưa từng thấy qua ở trong nước!"
"Làm sao có thể, cô ta không phải cái gì cũng không hiểu sao?"
Mấy vị đội viên của đội xe Hạ gia tất cả đều hai mặt nhìn nhau, khó có thể tin.
Lúc này, có đội viên nhớ tới Lâm Yên trước khi vào sân từng nói, bừng tỉnh hiểu ra mở miệng, "Đúng rồi, tôi nhớ nữ nhân này lúc trước khi Minh Khải kiểm tra xe đua, nói lốp xe Minh Khải có vấn đề, không nghĩ tới thật sự có vấn đề..."
"Đúng vậy, cuối cùng nếu không phải cô ta để Hạ Nhạc Phong cố ý đâm một cái, liền phải vì loại sai lầm cấp thấp này mà thất bại trong gang tấc!"
Có thể nói, toàn bộ tranh tài, từ đầu tới cuối, đều là Lâm Yên lấy sức phán đoán tinh chuẩn đến đáng sợ của cô, một tay đẩy Hạ Minh Khải lên vị trí thứ nhất.
Trong lúc nhất thời, khi mọi người nhìn về phía Hạ Minh Khải, vốn là ánh mắt sùng bái, đều trở nên hơi khác thường.
Bọn họ còn tưởng rằng trận đấu này thật sự chính là Hạ Minh Khải phát huy vượt xa bình thường, không nghĩ tới chân tướng vậy mà lại là như thế này...
Hạ Minh Khải vẫn gắt gao nhìn chằm chằm màn hình lớn, nghe câu giải thích cuối cùng "Là cô một tay đưa đội xe Hạ gia về đích" kia, sắc mặt dị thường khó coi.
Chết tiệt, lại còn nói hắn ta là dựa vào nữ nhân này đạt được vị trí thứ nhất?
Giờ phút này, vẻ mặt Hạ Hùng cũng có chút hồ nghi, nha đầu này làm sao lại hiểu những vật này?
Gã nhớ kỹ, lão tứ (cậu út Hạ gia đó) khi còn sống, nha đầu này rất thân cận với lão tứ, đoán chừng chút này cũng là học được từ lão tứ...
"Hừ!" Hạ Hùng hừ lạnh một tiếng: "Thật đúng là không nhìn ra, năng lực hoa tiêu của nha đầu kia, thế mà còn không tệ... Thế nhưng vậy thì thế nào, năng lực hoa tiêu mạnh, có thể so sánh với tay đua xe? Người giả bị đυ.ng chiến đội Song W, sau cuộc tranh tài nếu thua, chúng ta sẽ trở thành trò cười toàn giới!"
Không cho người bên ngoài cơ hội mở miệng, Hạ Hùng tiếp tục nói: "Coi như nó có trình độ hoa tiêu, thế nhưng, nó cho rằng bản thân là cái gì, nó cho rằng mình là tay đua xe cấp chuyên nghiệp? Tay đua xe có thể chiến một trận cùng chiến đội Song W?! Coi như năng lực hoa tiêu của nó mạnh hơn, nó cũng không có khả năng ngồi ở trên ghế điều khiển, càng không khả năng chạy thắng bất luận một vị đội viên Song W nào!"
Hạ Minh Khải nghe được lời nói của cha, sắc mặt âm trầm lúc này mới hơi hòa hoãn mấy phần, "Cha tôi nói không sai, đừng nói là đội viên Song W, coi như là đội viên Hạ gia chúng ta, nó cũng khó có khả năng chạy thắng!"
Nghe thấy hai cha con nói, đội viên khác cũng gật gật đầu.
Lời này cũng là không sai, dù sao xe đua là cần thực chiến cùng thao tác, chiến lược trên giấy lợi hại hơn nữa, cũng chỉ có thể là hoa tiêu mà thôi...
Hạ Hùng từ trên cao nhìn xuống mở miệng, "Bất quá, năng lực hoa tiêu của nha đầu kia xác thực cũng ổn, quay đầu có thể cho nó đi phối hợp giúp đỡ Minh Khải, cũng là còn miễn cưỡng đủ tư cách!"
Hạ Hùng nói xong, nhìn về phía Hạ Minh Khải bên cạnh.
Hạ Minh Khải ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt ngạo nghễ mở miệng nói, "Có thể cho nó thử xem."
Hạ Nhạc Phong bên cạnh nghe đến đó, lông mày nhíu chặt, Yên tỷ làm hoa tiêu, năng lực chuyên nghiệp, có lẽ không bằng những vị hoa tiêu của chiến đội quyền thế top đầu trong nước kia, nhưng cho dù kém cũng sẽ không kém hơn bao nhiêu, thế nhưng hai người này vẫn còn ra vẻ, được tiện nghi còn khoe mẽ.
Hạ Định Khôn nghe vậy, trầm ngâm mở miệng: "Trình độ hoa tiêu của Tiểu Yên, nên tính là đạt cấp chuyên nghiệp, nếu như phối hợp với Minh Khải, thực ra cũng coi như không tệ."
"Đúng vậy!" Một vị đội viên của đội xe Hạ gia gật đầu cười nói: "Thực lực hoa tiêu của Lâm Yên tiểu thư, tuyệt đối xem như mạnh nhất trong đội xe Hạ gia chúng ta, để Lâm Yên làm hoa tiêu của Minh Khải, cũng không khiến cô ta thua thiệt!"
"Mấy người hoa tiêu các người, cảm thấy Lâm Yên thế nào?" Đội viên nào đó của đội xe Hạ gia, nhìn về phía vài vị hoa tiêu ở một bên.
"Tạm được, không thể nói là hàng đầu, nhưng cũng không có trở ngại."
"Thực ra, thắng lợi lần này của chúng ta, Lâm Yên hoàn toàn có công lao rất lớn... Nhưng Lâm Yên cũng có đầu cơ trục lợi bên trong, muốn nói là hoa tiêu hàng đầu, vậy khẳng định không tính, nhưng nếu như làm hoa tiêu cho Minh Khải, cũng không có vấn đề lớn."
"Thanh Lễ, cậu cảm thấy thế nào?" Ánh mắt Hạ Minh Khải rơi vào trên người một vị thanh niên: "Cậu là hoa tiêu chuyên nghiệp nhất của Hạ gia chúng ta, cậu đánh giá xem."
Nghe thấy, Thanh Lễ cười cười: "Còn tạm được, xuất kỳ bất ý*, đầu óc hết sức linh hoạt, chỉ là, mặc dù chỉ dẫn trên đường đua hết sức chuyên nghiệp, nhưng cũng là sớm học bằng cách ghi nhớ lại, không thể dùng từ hàng đầu để hình dung, nhưng cũng tính là sức chiến đấu không tệ."
*Xuất kỳ bất ý: chỉ hành động bất ngờ ngoài ý liệu của người khác.
"Như vậy, Thanh Lễ, mấy ngày tới con mang theo Lâm Yên, để nó học tập cùng cậu một chút." Hạ Hùng nói ra.
"Thế nhưng con không có thói quen nhận đồ đệ..." Thanh Lễ sững sờ, chỉ là chợt lại nói: "Chỉ là, nếu bác Hạ Hùng đã mở miệng, nếu con không đồng ý, thì cũng không thể nào nói nổi, chỉ là con hết sức nghiêm khắc."
"Cái kia, con cảm thấy, vẫn là hỏi qua ý kiến của chị Yên trước thì tốt hơn?" Hạ Nhạc Phong cau mày nói.
Mặc dù những người này nói giống như đúng rồi, nhưng toàn bộ hành trình cậu đều ở trên xe, chị Yên đến cùng lợi hại như thế nào, cậu rõ ràng nhất!
Thanh Lễ kia, miễn cưỡng có thể xem như một hoa tiêu trung cấp, thế mà giả bộ khó sử muốn thu chị Yên làm đồ đệ?!
Trên mặt Hạ Hùng một bộ biểu lộ Lâm Yên chiếm được tiện nghi lớn, khinh thường mở miệng nói, "Nó có thể có ý kiến gì? Minh Khải là tay đua xe giỏi nhất của Hạ gia chúng ta, gánh vác tất cả hi vọng của Hạ gia, có thể làm hoa tiêu cho Minh Khải, đó là vinh hạnh của nó! Mà Thanh Lễ là hoa tiêu có thực lực nhất Hạ gia chúng ta, để Thanh Lễ làm sư phụ của nó, dạy nó một chút kinh nghiệm miễn phí, nó còn nên mang ơn?!"
"Chính là vậy, ngay cả đội trưởng Z Thần của ZH1 cũng coi trọng Minh Khải như vậy, để Lâm Yên làm hoa tiêu của Minh Khải, đã biểu thị chúng ta rất xem trọng Lâm Yên!"
Cuối cùng, Hạ Định Khôn trầm ngâm một lát, ngắt lời đám người Hạ Hùng, mở miệng nói, "Lát nữa tôi tìm thời gian, thương lượng với Tiểu Yên một chút."
...
Cùng lúc đó, biệt thư cao cấp nào đó ở vùng ngoại ô đế đô.
Vệ Từ Phong đang hẹn một đám bạn bè ăn cơm uống rượu trong nhà, Kỳ Thiệu Nguyên cũng ở đây.
Bạn bè Vệ Từ Phong quen biết rất nhiều người đều giống hắn ta, là kẻ yêu thích xe đua.
Trong phòng khách biệt thự rộng rãi xa hoa, có màn hình tinh thể lỏng to lớn, giờ phút này, trên màn hình lớn, đang chiếu tin tức thi đấu, vừa vặn là trận đấu kia của Hạ gia xế chiều hôm nay.
"Có thể nói, vị hoa tiêu này, là cô một tay đưa đội xe Hạ gia về đích, giành thắng lợi..."
Trong TV truyền đến thanh âm giải thích hưng phấn.
Trận đấu hôm nay vốn là bởi vì đẳng cấp thi đấu rất thấp, cũng không có độ quan tâm gì, thế nhưng, sau khi công bố tình huống thi đấu thực tế, cũng kéo tới không ít quan tâm cùng nhiệt độ.
Cộng thêm tin tức Song W khiêu chiến ZHI siêu hot sau đó, nhiệt độ lại tăng cao, hiện tại rất nhiều người bên trong giới cũng bắt đầu chú ý tới.
Một vài người say mê xe đua trong phòng khách, giờ phút này cũng dồn dập cảm thấy hứng thú nghị luận.
"Tay đua xe nữ cực ít, thế nhưng hoa tiêu nữ cũng rất nhiều, dù sao nữ nhân vẫn có thể học chi tiết cùng lý luận, hoa tiêu này của Hạ gia, cũng là có chút vốn liếng!"
"Nghe nói là cháu ngoại nữ của Hạ Định Khôn, xác thực rất chuyên nghiệp, chơi chiến thuật còn được, chỉ là, coi như lại chuyên nghiệp hơn nữa, cũng chỉ có thể làm một hoa tiêu, nữ nhân này thế mà nói ra lời cuồng vọng đại biểu Hạ gia tiếp nhận khiêu chiến của Song W, có chút quá ảo tưởng?"
"Kẻ vô tri không biết sợ! Cô ta cho rằng thực chiến giống bàn bạc trên giấy sao?"
...
Hiện tại tất cả video trên trang web đều có mưa đạn (là bình luận quá nhiều,như mưa đạn), chỉ thấy mưa đạn bên trên màn hình lớn, cũng tràn ngập không ít tiếng mắng của Fan hâm mộ.
Một bộ phận Fan hâm mộ đang thán phục năng lực chuyên nghiệp của Lâm Yên, một bộ phận khác phần lớn là Fan hâm mộ đội xe Song W, đều đang lên án mạnh mẽ Lâm Yên cố ý người giả bị đυ.ng.
[ Còn tưởng rằng là nhân vật lợi hại gì, xem ra chỉ là năng lực trên giấy không tệ mà thôi, không có chút thực lực nào, chỉ lòe người! ]
[ Dõng dạc dám tiếp nhận khiêu chiến của WW, ai cho cô ta mặt mũi này? Biết chút lý luận tri thức liền cho rằng chính mình sẽ lái được xe đua rồi? Cô ta tưởng xe đua là xe taxi sao? Ai muốn lái liền có thể lái? ]
[ Chờ mong tháng sau WW đè bọn hắn xuống đất nghiền ép, triệt để tẩy trừ loại này tập tục người giả bị đυ.ng bên trong giới này một chút! ]
[ Vì Song W gọi Call! Cầu Đại W của tôi dạy cô ta làm người! ]
...
Vệ Từ Phong ngồi dựa vào trên ghế dựa, xem thông báo bên trên chương trình giải trí, vẻ mặt có chút hốt hoảng.
Trong TV, mới vừa phát ra đoạn ghi âm Lâm Yên nói chuyện với Hạ Nhạc Phong, vẫn xoay quanh trong óc của hắn ta.
Khí tràng cùng ngữ khí nói chuyện kia, vậy mà khiến cho hắn ta có chút máu nóng sôi trào...
Không nghĩ tới, nữ nhân Lâm Yên kia cũng là có chút tài năng...
Xem ra cũng bỏ ra nhiều thời gian luyện tập, cô ta dù sao cũng xuất thân từ thế gia xe đua, sẽ hiểu những tri thức lý luận này cũng không kỳ quái.
Đối với hết thảy nhân viên chuyên nghiệp, hắn ta đều hết sức thưởng thức và tôn trọng.
Nếu như cô ta không muốn buồn nôn cố ý đi bắt chước Yeva, có lẽ hắn cũng sẽ không chán ghét cô ta như thế.
Trong phòng khách, hoàn toàn không hợp phải kể tới Kỳ Thiệu Nguyên.
Cái tên này toàn bộ hành trình đều đang lướt điện thoại, cũng không biết là cái gì hấp dẫn hắn như thế.
Vệ Từ Phong thấy tư thế Kỳ Thiệu Nguyên như hận không thể đem tròng mắt dính trên điện thoại di động vậy, tức giận lấy điện thoại di động của hắn qua, "Cậu nhìn cái gì đấy! Đã xem cả đêm! Lúc nào thành thiếu niên nghiện net rồi?"
Nói xong, ánh mắt liếc qua liền quét về phía màn hình điện thoại di động Kỳ Thiệu Nguyên, sau đó liền thấy...
Trên màn hình Kỳ Thiệu Nguyên là trang chủ microblogging của Lâm Yên, bên trong khung chat là bình luận Kỳ Thiệu Nguyên đã viết tốt còn chưa kịp đăng ra.
[ a a a! Gặm chết tôi rồi! Đây là Tiểu Tiên Nữ tuyệt mỹ gì vậy! Yên tỷ vô địch của tôi! Yên tỷ hot nhất! Yên tỷ đẹp nhất! Hôm nay cũng một ngày là thần tiên tiểu tỷ tỷ khiến thần hồn điên đảo! ]
ID microblogging của Kỳ Thiệu Nguyên: Sùng bái Yên tỷ cả đời
Vệ Từ Phong nhìn đoạn bình luận này của Kỳ Thiệu Nguyên, lại nhìn ID microblogging Kỳ Thiệu Nguyên mới đổi, biểu lộ quả thực như gặp quỷ, "Kỳ Thiệu Nguyên... Cậu mịa nó không có tật xấu gì chứ? Đầu óc bị đυ.ng hỏng rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro