Chương 331 - 340

Hạ San San một bộ biểu lộ không để vào mắt, "Chị Thư Nhã chị yên tâm đi, cái túi rơm này, kỹ thuật diễn xuất rối tinh rối mù, hôm nay một cảnh cùng Bùi Ảnh Đế còn NG mấy chục lần! Bộ phim này nhiều boss ở bên trong như vậy, còn có vị Ảnh Hậu chị Tư Phi này, đến lúc đó cô ta được phụ trợ, còn không thành thằng hề, không bị mắng chết mới là lạ chứ!"

Tưởng Tư Phi xì khẽ một tiếng: "Cô ta trước đó còn tự tìm đường chết, cùng Triệu Hồng Lăng đánh cược muốn ba tháng cầm công trạng đệ nhất đó."

Lâm Thư Nhã than nhẹ một tiếng, lắc đầu, "Tôi còn tưởng rằng Triệu Hồng Lăng có mấy phần bản lãnh, không nghĩ tới cũng chỉ đến như thế."

Ánh mắt Tưởng Tư Phi lóe lên, "Lâm tiểu thư, đến lúc đó chờ trước khi phim điện ảnh chiếu lên, chúng ta hoàn toàn có thể lại thêm một mồi lửa, để cho cô ta triệt để cút ra khỏi ngành giải trí..."

...

Sau khi liên hoan kết thúc, Lâm Yên về tới trong nhà.

Vào ban đêm, Lâm Yên nhận được điện thoại của ông ngoại Hạ Định Khôn, kêu cô trưa mai tới khu nhà cũ ăn cơm.

Bởi vì phần diễn của cô ở 《 Kỳ Phùng Địch Thủ 》 đã xong, không cần vội vàng gì, Lâm Yên liền một lời đáp ứng.

Ngày kế tiếp, giữa trưa, Lâm Yên gọi một chiếc xe taxi, đi tới khu nhà cũ. . TruyenHD

...

Giờ phút này, bên trong khu nhà cũ Hạ gia, lại náo nhiệt, cơ hồ hết thảy đội viên đội xe Hạ gia đều tới.

"Ông ngoại, ông để chị Yên làm hoa tiêu cho Minh Khải, cháu cảm thấy không quá phù hợp... Thực sự không được, chị Yên vẫn là có thể làm hoa tiêu của cháu, dù sao, cháu cùng chị Yên đã hợp tác qua một lần, có ăn ý." Hạ Nhạc Phong nhìn về phía Hạ Định Khôn cách đó không xa, mở miệng nói.

"Ha ha, Hạ Nhạc Phong, cậu vẫn là thôi đi, kỹ thuật hoa tiêu của Lâm Yên coi là không tệ, xứng với Minh Khải nên không có vấn đề lớn, thế nhưng lời của cậu, tôi cảm thấy là có chút lãng phí, tôi cũng là nói thật, cậu đừng nóng giận!"

Một vị tay đua xe Hạ gia, nhìn về phía Hạ Nhạc Phong cười nói.

Nghe lời ấy, trên trán Hạ Nhạc Phong có một chút không phục, nếu như lần trước không phải cậu phối hợp tốt với Lâm Yên, những người này ai có thể vọt tới đích, hiện tại lại còn nói ra loại lời này.

...

"Cũng mấy giờ rồi, còn chưa có tới?"

Chưa bao lâu, vẻ mặt một vị hoa tiêu nào đó của đội xe Hạ gia có chút không kiên nhẫn, lạnh lùng nói: "Mặc dù trình độ hoa tiêu của cô được cho là chuyên nghiệp, thế nhưng, so với Thanh Lễ, hẳn là còn kém xa, hôm nay để cho cô ta tới bái sư cùng Thanh Lễ học một ít, thế mà không đúng giờ như thế."

"Đúng vậy, nếu không phải Thanh Lễ bị bệnh, thân thể không thoải mái, chỗ nào còn có thể đến phiên cô ta tới làm hoa tiêu của Minh Khải."

Một bên, nam nhân trẻ tuổi mỉm cười, cũng không nói thêm gì, Lâm Yên kia, trong mắt hắn, cũng có suy nghĩ như vậy, có thể là bởi vì là quan hệ nữ tính, lúc trước người phát ngôn, quá thổi phồng.

"Thanh Lễ, cậu nói xem, trận đấu trước đó kia, Lâm Yên nói ra được chỉ dẫn đường đua, tình huống mặt đường kỹ càng như vậy, có phải tạm thời phát huy hay không?" Giờ phút này, một vị tay đua xe Hạ gia nào đó, ánh mắt rơi vào trên người Thanh Lễ.

Nghe thấy, Thanh Lễ mỉm cười, thản nhiên nói: "Dĩ nhiên không có khả năng tạm thời phát huy, coi như những hoa tiêu hàng đầu vòng tròn thi đấu thứ ba toàn cầu kia, cũng chưa chắc có thể đi đến loại cấp độ kia, Lâm Yên là trước kia liền học thuộc lòng tình huống mặt đường, cho nên chỉ dẫn đường đua kỹ càng, chỉ là, chút này cũng đều là tố chất cơ sở của hoa tiêu chuyên nghiệp, chỉ có thể nói, Lâm Yên hoàn toàn chính xác có năng lực hoa tiêu chuyên nghiệp đi."

"Nói cũng đúng."

"Còn có, cảnh cánh tung hoành bay đến cùng là làm sao làm được, quá quỷ dị..."

Thanh Lễ trầm tư một lát sau, mở miệng nói: "Hẳn là Nhạc Phong trùng hợp làm tới, này khẳng định không có quan hệ gì cùng Lâm Yên."

"Ai nói không có quan hệ?"

Nghe Thanh Lễ nói, Hạ Nhạc Phong một bên bỗng nhiên đứng dậy, cau mày nói: "Là chị Yên..."

"Lâm Yên làm sao?" Thanh Lễ cười hỏi.

Vẻ mặt Hạ Nhạc Phong hơi nghi hoặc một chút, hoàn toàn chính xác, ngày đó cánh tung hoành bay phát sinh thật sự là quá nhanh, thực ra, bọn họ tựa như cũng không có làm cái gì, nhưng chính là bay ra, thế nhưng cụ thể là như thế nào làm ra, dùng lý giải của Hạ Nhạc Phong, cậu lại thật đúng là nói không nên lời.

"Ây... Tôi cũng không biết, ngược lại, khẳng định là tôi cùng chị Yên phối hợp làm ra." Hạ Nhạc Phong kiên định nói.

"Nói nhảm, đương nhiên là các người phối hợp làm ra, không phải là các ngươi quẹo, còn có thể là quỷ quẹo sao." Một vị tay đua xe trong đó cười nói: "Cũng biết là các người quẹo, nhưng cậu phải nói ra, đến cùng là làm sao làm ra."

Nghiên Sườn Phiêu Chuyển đến cùng là làm sao làm ra...

Sau khi Hạ Nhạc Phong trầm tư một lát, nghi ngờ nói: "Giống như, chính là chị Yên kêu tôi phanh xe, sau đó, tôi một cước thắng xe xuống, liền làm ra..."

Hạ Nhạc Phong vừa dứt lời, chúng người đội xe Hạ gia đưa mắt nhìn nhau, vài vị tay đua xe không khỏi nở nụ cười.

"Ha ha, Nhạc Phong, cậu xem một chút, cậu nói liên tục cũng nói không rõ ràng, còn một cước thắng xe đạp xuống liền bay ra, các người đây không phải vận khí là cái gì."

"Tôi không phải đã nói rồi sao, tôi không rõ lắm, ngược lại tôi đạp một cước thắng xe, là chị Yên..."

Nhưng mà, còn không đợi Hạ Nhạc Phong nói xong, Thanh Lễ liền nhẹ giọng cười một tiếng, nói: "Nhạc Phong, cậu dù sao cũng là một tay đua xe, có mấy lời, nói với chúng tôi, chúng tôi cười trừ cũng được, nhưng nếu như nói ra ngoài, sẽ làm trò hề cho thiên hạ.

Lâm Yên nhiều nhất chẳng qua là một hoa tiêu có tố chất nghề nghiệp, lý luận tri thức của cô, hoàn toàn chính xác có khả năng sẽ mạnh hơn cậu, nhưng trên kỹ thuật điều khiển chân chính, cô ta cũng không có cách nào so sánh với cậu."

Hạ Nhạc Phong mặc dù không phục, nhưng cũng không biết được đến cùng phải phản bác thế nào.

Bởi vì Lâm Yên lúc ấy chỉ huy trên xe, quá mức đơn giản, mà tay lái lại một mực là Lâm Yên khống chế, Hạ Nhạc Phong cũng không thấy rõ.

Hạ Nhạc Phong bây giờ, quả thực là có lý cũng nói không nên lời, trong lòng kìm nén bực bội.

Chỉ làcũng tốt, trận tý thí tiếp theo cùng đội thi đấu hào phú hàng đầu WW này, coi như không thắng được, cũng có thể khiến mấy người này nhận thức một chút trình độ hoa tiêu của chị Yên!

Thậm chí, trận đấu cùng Song W này, có lẽ không phải thi đấu đường trường, nếu là sân bãi thi đấu thường quy, không cần hoa tiêu, dạng này có lẽ chị Yên còn có thể tự mình vào sân!

Chỉ có điều, trong lòng Hạ Nhạc Phong cũng không chắc, cậu chỉ biết là trình độ hoa tiêu của Lâm Yên tuyệt đối thuộc về đại thần cấp bậc hàng đầu, nhưng nếu như Lâm Yên thành tay đua xe... Chỉ sợ là có chút hên xui.

"Thanh Lễ, trình độ Lâm Yên, đến cùng có không có tư cách trở thành hoa tiêu của Minh Khải?" Một lát sau, Hạ Hùng nhìn về phía Thanh Lễ hỏi.

Nghe thấy, Thanh Lễ cười nói: "Bác Hùng, trước đó không bác cũng nói rồi à, để con huấn luyện cô ta mấy ngày, chờ sau khi con huấn luyện, hẳn là không có vấn đề, miễn cưỡng có thể phối hợp trình độ điều khiển của Minh Khải."

"Ừm, cậu nói như vậy tôi cũng yên lòng, Lâm Yên có thể cùng cậu học tập một chút, đó là phúc khí của nó." Hạ Hùng cười nói.

Còn chưa chờ mọi người tiếp tục trò chuyện, Lâm Yên xách theo bao lớn bao nhỏ đi vào khu nhà cũ.

"Tiểu Yên, tới."

Trông thấy Lâm Yên vào cửa, lão gia tử Hạ Định Khôn cười nói.

"Ông ngoại, mua cho ông chút lễ vật." Lâm Yên đem đồ vật đặt ở trong phòng, quay người nhìn về phía Hạ Định Khôn nói.

Sau khi xong việc, còn lại một bộ phận cát xê, đoàn làm phim cũng phát cho cô.

"Con kiếm tiền cũng không dễ dàng, ông ngoại cái gì cũng không thiếu, không cần mua đồ linh tinh, tất cả ngồi xuống nói đi." Hạ Định Khôn nói.

"Đúng rồi, ông ngoại vội vã gọi cháu tới như vậy, có chuyện gấp gáp gì sao?" Lâm Yên ngồi ở trên ghế sa lon.

"Có thể có chuyện gì, còn không phải là chuyện tốt mày làm sao?" Hạ Minh Khải liếc mắt lườm Lâm Yên: "Nếu không phải mày, chúng tao cũng không cần pha trộn đến bên trong loại chiến đội quyền thế WW cùng ZH1 này."

Lúc này, Lâm Yên liếc mắt lườm Hạ Minh Khải, thế nhưng còn không đợi Lâm Yên mở miệng nói chuyện, Hạ Hùng liền lạnh mặt nói: "Lâm Yên, Thanh Lễ là hoa tiêu lợi hại nhất đội xe Hạ gia chúng ta, hợp tác với Minh Khải.

Chỉ là, gần đây thân thể Thanh Lễ không quá dễ chịu, cần tĩnh dưỡng một thời gian, Thanh Lễ đã đáp ứng, để mày làm đồ đệ của hắn, chờ mày học ổn, liền hợp tác cùng Minh Khải, làm hoa tiêu của Minh Khải thật tốt."

Nghe Hạ Hùng nói, Lâm Yên liếc qua Thanh Lễ khóe miệng mỉm cười cách đó không xa, "Bái hắn làm thầy?"

"Dĩ nhiên." Hạ Hùng gật đầu nói: "Thanh Lễ cũng đã nói, trình độ hoa tiêu của mày còn có khả năng, thế nhưng, hiện tại để xứng với Minh Khải vẫn chưa được, bái Thanh Lễ làm thấy, trước hết để Thanh Lễ mang mày, chờ ổn rồi, làm hoa tiêu của Minh Khải."

"Lâm Yên tiểu thư, trình độ hoa tiêu của cô, so với chúng tôi có thể là cao hơn, nhưng so với Thanh Lễ vẫn là chênh lệch một chút, nếu như muốn trở thành hoa tiêu của Minh Khải, để Thanh Lễ mang cô một quãng thời gian, vẫn là vô cùng cần thiết." Một vị hoa tiêu cười nói phía Lâm Yên.

Trở thành hoa tiêu của Hạ Minh Khải...

Bái một vị hoa tiêu bình thường của chiến đội Hạ gia làm thầy...

Giờ phút này, Lâm Yên nháy nháy mắt, tâm tình có chút khó mà hình dung.

"Ha ha, bái sư, tôi thấy giống như không cần thiết đi." Lâm Yên cười khan một tiếng mở miệng nói.

Nghe lời ấy, sắc mặt Thanh Lễ hơi đổi, liếc qua Lâm Yên, nhàn nhạt mở miệng nói: "Nếu như không phải nhìn ở trên mặt mũi cô là cháu gái ngoại của lão gia tử, tôi cũng không thể nào dạy cô cái gì."

Nghe ngữ khí bất thiện của đối phương, Lâm Yên nghiêng đầu, hơi hơi nhíu mày, nhìn về phía nam nhân kia, "Xin hỏi, anh là ai?"

Lâm Yên vừa dứt lời, sắc mặt Thanh Lễ lập tức khó coi thêm mấy phần.

"Lâm Yên, mày làm sao lại nói chuyện như vậy, Thanh Lễ là tiền bối của mày, khi người ta làm hoa tiêu chuyên nghiệp, mày còn không biết đang ở đâu!" Hạ Hùng quát Lâm Yên.

Không đợi Lâm Yên mở miệng, Thanh Lễ cười lạnh nói: "A... Lão gia tử, bác Hùng, không phải con không nguyện ý thu nhận cô ta, chỉ có điều, loại bản lĩnh không lớn, nhưng lại không coi ai ra gì này, con đích thật dạy không được."

Giờ phút này, ánh mắt không ít hoa tiêu rơi vào trên người Lâm Yên, một ít hảo cảm trước đó với Lâm Yên, ở thời khắc này tan thành mây khói.

"Lâm Yên tiểu thư, trình độ của Thanh Lễ, là cao nhất bên trong hoa tiêu của đội xe Hạ gia chúng ta, dùng trình độ trước mắt của cô, chỉ sợ còn không xứng với Minh Khải, cô không cho Thanh Lễ dạy, làm sao trở thành hoa tiêu của Minh Khải?"

Một vị hoa tiêu, có chút không vui nhìn về phía Lâm Yên.

"Ai nói tôi muốn làm hoa tiêu của Hạ Minh Khải." Lâm Yên nhàn nhạt lên tiếng nói.

Từ lần trước sau khi làm hoa tiêu của Hạ Nhạc Phong một lần, Lâm Yên liền đã thề, tuyệt đối sẽ không làm hoa tiêu của bất cứ người nào, quá tức giận, ngồi ở ghế phụ, lại hận không thể một cước điều khiển tay đua xe.

Vẫn là mình ngồi ở vị trí lái đáng tin nhất.

"Lâm Yên, mày phải biết, có thể trở thành hoa tiêu của Minh Khải, cùng chiến đội WW chạy một trận, vinh quang của mày! Nếu như không có Minh Khải, mày có thể có tư cách giao đấu cùng dạng chiến đội quyền thế như W này?" Hạ Hùng cau mày nói.

Lâm Yên không thèm để ý Hạ Hùng, nhìn về phía lão gia tử mới từ bên trong đi ra, "Ông ngoại, thi đấu chừng nào thì bắt đầu?"

"Qua mấy ngày nữa, ZH1 nói chờ thông báo." Hạ Định Khôn nói.

"Ông ngoại, cháu biết rồi, cháu còn có chút việc, liền đi trước, ngày tranh tài, cháu sẽ qua."

Lâm Yên dứt lời, không cho lão gia tử cơ hội mở miệng, quay người rời khỏi khu nhà cũ Hạ gia.

Sau khi rời khỏi khu nhà cũ, Lâm Yên gọi điện cho Z Thần.

"Lâm tiểu thư có dặn dò gì?" Thái độ Z Thần rất là ân cần.

"Tranh tài tận lực thi sớm đi, còn có, đến lúc đó khi định sân bãi, đừng chọn thi đấu đường trường, chọn sân bãi thi đấu thường quy, không cần hoa tiêu." Lâm Yên nói.

Z Thần nghe vậy mở miệng nói, "Đây cũng không có vấn đề gì, tôi đi an bài..."

Ngược lại trận đấu này, vô luận là sân bãi gì cũng như thế, bọn hắn đều không có phần thắng nào.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Yên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Những vị hoa tiêu chiến đội Hạ gia kia, hoàn toàn nói không được, vẫn là sớm đi chạy xong trận đấu này, cho ông ngoại một câu trả lời, chính mình cũng nên thành công lui thân.

Dùng nhiệt độ lần này, đủ để Hạ gia đông sơn tái khởi...

...

Trong thời gian mấy ngày nay, tin tức chiến đội WW sắp thi đấu cũng chiến đội Hạ gia đã truyền ra ngoài.

Tiếng mắng ở diễn đàn trên mạng đối với ZH1 cùng chiến đội Hạ gia một hồi cao hơn một hồi.

Ta muốn mở GTR: "Cái gì đội xe Hạ gia, một chiến đội cấp thấp sắp giải tán, so cùng Song W? Ai cho chúng nó dũng khí, người giả bị đυ.ng cũng đυ.ng quá rõ ràng rồi, đội xe Hạ cút lăn khỏi giới đua xe!"

Thu Danh Sơn xe thần: "Hoa tiêu chiến đội Hạ gia kia, các người biết là ai không... Đã lộ ra, chính là Lâm Yên ngành giải trí kia a!"

Tốt heo đều bị xe đυ.ng: "Con mợ nó, chính là Lâm Yên thuốc cao da chó khắp nơi kéo độ hot kia?"

Đánh mặt sưng sung bánh bao: "Chính là Lâm Yên kia, vua cọ ngành giải trí, bây giờ chạy tới đυ.ng giới đua xe?!"

Ngày ngày phất nhanh, giàu trời ạ: "Nữ nhân này tôi gặp qua buồn nôn nhất, vì hot, cái chuyện không biết xấu hổ gì cũng có thể làm ra, cô ta biết cái gì về xe đua, còn hoa tiêu, đi đâu, dẫn tới Tây Thiên? Ông ngoại cô ta là lão đại chiến đội Hạ gia, là dựa vào cái này quan hệ trà trộn vào đi!"

Lâm Yên cả đời đen, một đen đen cả đời: "Nữ nhân này còn muốn mặt hay không? Trước đó cọ idol chúng ta, hiện tại lại tới người giả bị đυ.ng Song W của tôi?!"

...

Lâm Yên nằm ở trên ghế sa lon nhà trọ, một bên gặm hạt dưa, một bên nhìn mình bị toàn mạng cuồng chửi.

Ầy, đã lâu như vậy, cô cuối cùng bị chửi tiếp, chiến tích theo ở ngành giải trí tăng thêm đến giới đua xe...

Rất nhanh, một hồi chuông điện thoại vang lên.

Điện thoại đầu kia truyền đến thanh âm ngưng trọng của Z Thần: "Lâm Yên tiểu thư, cô xem tin tức trên mạng chưa? Tình huống hiện tại, sợ không phải quá lạc quan, tiếp tục như vậy, đội xe Hạ gia các người sau này chỉ sợ cũng không có cách nào đặt chân trong vòng!"

Lâm Yên mỉm cười, lơ đễnh nói: "Nhìn, không có việc gì, thắng thế là được."

"Ách, thắng..." Nghe ngữ khí Lâm Yên nhẹ nhõm không thôi, phảng phất đang nói "Hôm nay thời tiết rất tốt", đầu bên kia điện thoại lâm vào một lần yên lặng thật lâu.

Một lát sau, thanh âm Z Thần mới truyền ra một lần nữa: "Lâm Yên tiểu thư, thực lực của cô tôi rất rõ ràng, thế nhưng... Thực lực những người khác của chiến đội Hạ gia... Mà lại, đội viên chiến đội WW, thực lực đều rất đồng đều, chiến thuật cũng nhiều đến kinh ngạc, lại thêm bọn đội trưởng tân nhiệm của bọn họ, chỉ sợ..."

Z Thần nói bóng gió đã rất rõ ràng, trận đấu này phần thắng thật sự là không lớn.

"Không có việc gì, thi đấu chừng nào thì bắt đầu." Lâm Yên hỏi.

"Sáng ngày mốt, sân thi đấu đường đua Ninh Nam." Z Thần trả lời.

Z Thần nói xong, thở dài, tiếp tục khuyên nhủ: "Lâm Yên tiểu thư, nếu như các người hiện tại rời khỏi còn kịp, cuối cùng, đây vẫn là chuyện đội xe ZH1 chúng tôi, tôi không muốn kéo đội xe Hạ gia các ngươi xuống nước..."

Z Thần còn đang một mực lải nhải không yên lòng, lúc này Lâm Yên đột nhiên có cú điện thoại gọi tới, thế là tùy tiện qua loa vài câu, cúp điện thoại.

Vừa nhìn tên trên màn hình, quả nhiên, Triệu Hồng Lăng gọi tới.

"A lô, Lăng tỷ..."

"Chuyện vạch trần trên mạng là thế nào? Em muốn làm hoa tiêu của đội xe Hạ gia, thi đấu giành tư cách tham gia vòng tròn thi đấu thứ ba toàn cầu khu vực Hoa quốc?" Triệu Hồng Lăng hỏi thẳng vào vấn đề.

Lâm Yên nháy nháy mắt, "Hoa tiêu... Không có nha..."

Triệu Hồng Lăng nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm đại khái là anti fan loan truyền tin nhảm.

Kết quả, một giây sau, liền nghe Lâm Yên mở miệng nói, "Không phải hoa tiêu nha, là em tự mình lái xe ~ "

Triệu Hồng Lăng: "..."

Đầu kia điện thoại an tĩnh vài giây đồng hồ. . TruyenHD

Triệu Hồng Lăng vốn dĩ cho rằng không có Lâm Thư Nhã khống chế, Lâm Yên đã khôi phục lý trí, hoàn toàn không nghĩ tới cô lại đột nhiên làm ra chuyện này.

"Em là cảm thấy mình còn chưa đủ vượt giới?"

Triệu Hồng Lăng thở dài, không biết nên nói cái gì, cân nhắc tìm từ một chút, lập tức mở miệng nói, "Lâm Yên, chị biết, em có lẽ mong muốn nhanh chóng hot lên, thế nhưng, bất cứ chuyện gì cũng là hăng quá hoá dở.

Độ hot vừa phải có thể sẽ mang cho tới em một chút lợi ích, thế nhưng, tin tức mặt trái của em nếu như lại gia tăng như thế, Fan hâm mộ chống lại quá mức mãnh liệt, thật sự sẽ bị phong sát, trong khoảng thời gian này chị thử tranh thủ một chút tài nguyên cho em trước, thế nhưng không ai dám dùng em, lần này nếu không phải vận khí em tốt tiến vào đoàn làm phim《 Kỳ Phùng Địch Thủ 》, sợ là lại không có cơ hội hot lên..."

Nghe Triệu Hồng Lăng ở đầu kia điện thoại di động kiên nhẫn nói rõ lí do với mình, trong lòng Lâm Yên hơi ấm, "Lăng tỷ, em hiểu rõ, chị yên tâm, em biết mình đang làm cái gì, trận đấu này em nắm chắc."

Lông mày Triệu Hồng Lăng cau lại, không hiểu sao Lâm Yên lại có tự tin nói ra lời như vậy

Coi như cô là cháu gái ngoại của Hạ Định Khôn, cũng không có nghĩa là cô biết đua xe, mà trước đó cô chỉ làm hoa tiêu về mặt thân phận đi ngang qua sân khấu, hoàn toàn không phải là một chuyện với tự mình lái xe.

Dù cho cô ấy là dân ngoài nghề, cũng hiểu rõ lý luận cùng thực tiễn không phải một chuyện, huống chi cô ấy trước đó đã tìm hiểu qua tình huống một chút, biết thực lực đội xe WW mạnh phi thường, ngay cả đội xe ZH1 cũng không phải đối thủ.

Cho nên, Lâm Yên ở thời điểm này ló đầu ra, đừng nói là dân mạng khác, cho dù là chính cô ấy, cũng khó tránh khỏi cho rằng Lâm Yên là muốn cọ một đợt nhiệt độ.

Thế nhưng là... Không biết vì cái gì, nghe được Lâm Yên nói, trong lòng Triệu Hồng Lăng vẫn là không hiểu sao lại muốn tin tưởng cô.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Yên xác thực thay đổi không ít, không giống như là bởi vì nhất thời cuống cuồng, liền làm ra chuyện không để ý đến hậu quả...

"Được rồi, nếu như có gì cần chị bên này phối hợp, tùy thời gọi điện thoại cho chị." Triệu Hồng Lăng mở miệng.

"Được, cảm ơn Lăng tỷ." Lâm Yên dừng một chút, mở miệng hỏi, "Lăng tỷ, chị bên kia thế nào? Những người kia còn đang tìm chị gây phiền phức sao?"

"Không có việc gì, chị rất khỏe." Ngữ khí Triệu Hồng Lăng ngữ khí nghe không ra chút chập trùng gì.

Hai con ngươi Lâm Yên híp lại, làm sao có thể tốt, một đám người chuyên bỏ đá xuống giếng, trước đó trở ngại cấp dưới của Triệu Hồng Lăng có Tưởng Tư Phi chống đỡ, không dám nói gì, hiện tại tất cả đều nhận định kỳ hạn sau ba tháng Triệu Hồng Lăng liền bị mất chức, đương nhiên sẽ không buông tha một cơ hội chèn ép chế nhạo này, những người kia vì không cho cô ấy hoàn thành công trạng, khẳng định sẽ nghĩ mọi cách cướp đoạt tài nguyên trong tay của cô ấy...

"Đúng rồi, trong khoảng thời gian này em tạm thời không có lịch, Đa Đa trước hết chị điều cho diễn viên khác." Triệu Hồng Lăng giải thích.

"A a được, không có vấn đề, chính em sẽ chú ý." Lâm Yên tỏ ra đã hiểu, dù sao Đa Đa cũng không phải trợ lý chuyên môn của cô, chẳng qua là tạm thời tới dẫn cô.

...

Sau khi trò chuyện cùng Triệu Hồng Lăng, Lâm Yên gửi cho Đa Đa một tin Wechat.

Yên Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương: [ Đa Đa bảo bối, em yên tâm, cẩu phú quý không quên chứ, chờ cái ngày chị phú quý, liền để em làm trợ lý chuyên môn của chị! ]

Tiền Đa Đa Giải trí Khải Tinh: [ Em đây đại khái là đợi không được ngày đó, may mắn may mắn! ]

Yên Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương: [ Phi phi phi, Đa Đa bảo bối sao em có thể nói không may mắn như thế! Chị muốn đi đăng microblogging giải xúi quẩy! ]

Đầu kia điện thoại, Đa Đa đối với việc Lâm Yên bền lòng vững dạ mỗi ngày nhất định đăng tin phất nhanh trên microblogging cũng sắp bó tay rồi.

Tiền Đa Đa Giải trí Khải Tinh: [ Loại thời điểm này, chị có thể cũng đừng lên microblogging hay không! ]

Yên Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương: [ Vì sao? ]

Tiền Đa Đa Giải trí Khải Tinh: [ Chính chị đi xem microblogging của Vệ Từ Phong đi! ]

Vệ Từ Phong? Vị tiểu fan hâm mộ kia của cô lại làm cái gì rồi?

Lâm Yên tò mò mở microblogging của Vệ Từ Phong nhìn thoáng qua, sau đó liền thấy... Vệ thiếu gia tâm pha lê, lại bắt đầu nhắc tới cô...

Nguyên nhân gây ra là có một dân mạng đăng một microblogging, nội dung là: [ Yên tỷ cố gắng lên, Yên tỷ tuyệt nhất, toàn thế giới yêu chị nhất moah moah, chị nhất định sẽ thắng! Chờ chị dạy WW làm người, đè WW xuống đất ma sát ma sát! ]

Dân mạng này cũng không biết là có ý gì, cố ý kêu gọi (giống tag trên face) microblogging của Vệ Từ Phong.

Vệ Từ Phong thế mà trả lời microblogging Fan hâm mộ này, trực tiếp đỗi nói: [ Lòe người, bắt chước bừa, nếu nữ nhân kia có thể thắng, tôi liền Cởi. Trần. Hết. Sạch. Chạy!!! ]

Lâm Yên thấy microblogging này, hơi nhíu mày, lộ ra một chút ánh mắt đồng tình.

Chơi lớn như vậy sao?

Ai, thật là có lỗi quá, fan mê muội...

Cùng lúc đó, Lâm Yên còn chú ý tới microblogging Vệ Từ Phong đăng kia.

ID dân mạng kia là "Sùng bái Yên tỷ cả đời", thoạt nhìn giống như là Fan hâm mộ Lâm Yên.

Ngoại trừ lần trước thấy "Một đóa pháo hoa nhỏ" bên ngoài kia, cô thế mà còn có Fan hâm mộ khác?

Sẽ không phải là người khoác nick clone đi bôi nhọ chứ?

Dù sao phát biểu "Sùng bái Yên tỷ cả đời" này quá giống như là đang cố ý nâng cô, vì dẫn chiến.

Nào có Fan hâm mộ thật sự kết luận cô sẽ thắng như vậy?

Lâm Yên suy tư một lát, đột nhiên phát hiện ID này cũng có chút quen mắt, lúc này mới phát hiện, ID này gần đây cũng vô cùng sôi nổi trên microblogging của mình, cơ hồ cho mỗi bài microblogging của cô đều là bình luận tán thưởng, trang cá nhân cũng đều là nội dung liên quan đến cô. . TruyenHD

Nếu như hắn là tên khoác nick clone đi bôi nhọ, vậy giả bộ thật đúng là rất giống...

Lâm Yên một bên suy tư, một bên tiện tay mở tin nhắn riêng, kết quả trong lúc vô tình trong một mảnh giận mắng, thấy "Sùng bái Yên tỷ cả đời" cũng gửi tin nhắn riêng cho cô.

Sùng bái Yên tỷ cả đời: [ Lão đại, tôi đã mua vé vào cửa, chờ lão đại quay về trường đua, lão đại tuyệt nhất! Lão đại cố gắng lên! ]

Lão đại...?

Chỉ có thân phận Yeva này thì Fan hâm mộ mới có thể gọi cô là lão đại, microblogging Fan hâm mộ này, đến cùng là ai? Thế mà biết thân phận thật của cô?

Theo cô biết, cái thân phận này, không có bất kỳ người nào biết mới đúng...

A không đúng, giống như thật sự có một người...

Chẳng lẽ là nhân viên khi thẩm tra chứng nhận thi đấu nhận ra cô kia, giống như tên cái gì Kỳ Thiệu Nguyên...

Tiền Đa Đa Giải trí Khải Tinh: [ Trước đó em đã muốn hỏi chị, ID Wechat cùng ảnh chân dung của chị làm sao lại sửa lại? Nam nhân bên trong ảnh chân dung của chị là ai? Bùi Ảnh Đế sao? Giống như chưa từng thấy cái ảnh riêng này của Bùi Ảnh Đế... ]

Đầu kia điện thoại, Đa Đa đột nhiên cảnh giác gửi một cái tin nhắn tới.

Bối cảnh trong ảnh chụp chân dung của Lâm Yên tựa hồ như là đang chụp trong nhà, không giống như là Bùi Nam Nhứ...

Yên Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương: "Ummm, đúng vậy a, là Bùi Ảnh Đế..." Anh của hắn.

Lâm Yên ngồi tung bay dựa vào bên cửa sổ, đang lừa dối Đa Đa, ánh mắt liếc qua trong lúc lơ đãng liếc về một chiếc xe quen thuộc đỗ dưới lầu.

Làm sao lại có điểm giống xe của Bùi Duật Thành?

Lâm Yên mở cửa sổ, lại liếc mắt nhìn kỹ, lần này, không chỉ nhìn thấy được xe, còn chứng kiến bên cạnh xe tựa hồ còn một bóng người đang đứng.

Không thể nào...

Bùi Duật Thành đêm hôm khuya khoắt không có chuyện đứng ở dưới lầu nhà cô làm cái gì?

Mà nếu đã tới, vì sao không nói cho cô?

Lâm Yên trở mình một cái đứng lên, chuẩn bị đi xuống xem xác nhận một chút.

Lâm Yên tùy ý khoác một cái áo khoác, lập tức xuống lầu.

Cư xá bên đường dưới lầu, lóe lên một ánh đèn đường mờ mờ nhỏ, xe màu đen lẳng lặng dừng sát nơi đó, thân thể cao to của nam nhân dưới ánh đèn đường bị kéo thành một cái bóng thật dài.

"Bùi tiên sinh...?" Lâm Yên đứng cách bốn năm bước, thử mở miệng thăm dò kêu một tiếng.

Nam nhân nghe thấy, ngón tay cầm điếu thuốc hơi ngừng lại, chợt xoay người lại theo phương hướng âm thanh nữ hài truyền tới.

"Ách, thật sự chính là ngài à..." Sau khi thấy rõ khuôn mặt nam nhân, Lâm Yên một mặt ngoài ý muốn.

Trên người Bùi Duật Thành mặc một bộ âu phục, chẳng qua là cà vạt bị giật ra, áo sơmi màu sáng bên trong cũng tháo hai cúc, sợi tóc bởi vì gió đêm thổi qua, cũng hơi có chút ngổn ngang.

"Bùi tiên sinh, tại sao ngài lại ở chỗ này?" Lâm Yên vội vàng đi tới.

Khói trong tay Bùi Duật Thành lẳng lặng cháy lên, mở miệng nói, "Vừa vặn đi ngang qua."

Đi ngang qua...

Ánh mắt Lâm Yên quét qua dưới chân Bùi Duật Thành, nơi đó đã tán lạc không ít tàn thuốc.

"Ách, đi ngang qua... Ngài đã tới bao lâu? Làm sao cũng không nói với tôi một tiếng!"

"Có muốn đi lên ngồi một chút hay không?" Lâm Yên mở miệng hỏi.

Trong nháy mắt nữ hài vừa dứt lời, vẻ mặt Bùi Duật Thành hơi ngưng lại, đáy mắt tựa hồ xẹt qua một tia ngoài ý muốn.

Lâm Yên cảm thấy lời của mình hẳn là không có vấn đề gì mới đúng, nhưng lại không biết vì sao Bùi Duật Thành vậy mà lại lộ ra loại biểu lộ ngoài ý muốn này.

Coi như là bạn bè bình thường, mời người ta lên ngồi một chút cũng là việc nên làm, huống chi cô và Bùi Duật Thành còn là quan hệ người yêu.

Dưới đèn đường, Bùi Duật Thành nhìn khuôn mặt nhỏ của nữ hài không hề có cảm giác, chậm rãi mở miệng nói: "Muốn cả người. Nhìn là không đủ, đạt được một chút, liền sẽ muốn càng nhiều hơn."

"A?"

Lâm Yên nghe mà không hiểu ra sao, không hiểu rõ Bùi Duật Thành là có ý gì...

Cô chỉ là mời hắn đi lên ngồi một chút mà thôi, làm sao lại đột nhiên trả lời một câu thâm ảo như vậy?

"Có ý gì...?" Lâm Yên sững sờ mở miệng.

Bùi Duật Thành khẽ cười một tiếng, hững hờ mở miệng nói, "Ở trước mặt cô, tôi không có ý thức tự chủ."

Lâm Yên: "Ây..."

Sau khi hậu tri hậu giác kịp phản ứng ý tứ của Bùi Duật Thành, Lâm Yên lập tức có chút quẫn bách.

Má nó! Cô chẳng qua là cảm thấy theo lễ phép cũng cần phải mời hắn đi lên uống chén trà, thật không có ý tứ gì khác...

Lại nói cô cũng không có cái mê sắc đẹp kia!

"Gặp cô đã đủ rồi." Bùi Duật Thành đưa tay vuốt ve sợi tóc của nữ hài, lập tức, nói một tiếng ngủ ngon, liền quay người rời đi.

Từ sau khi cô cùng Bùi Duật Thành hợp lại, Bùi Duật Thành ngoại trừ yêu cầu kêu cô tơi giải trí Đỉnh Phong, hết thảy những chuyện khác đều khôi phục giống như ngày thường, hai người ngoại trừ tình cờ gửi tin nhắn, cơ bản bảo trì trạng thái không liên quan tới nhau.

Khó có khi hắn đi ngang qua một chuyến, còn chỉ gặp mặt một lần liền đi.

Mà nếu không phải chính cô phát hiện đi xuống, đoán chừng hắn cũng sẽ không để cho cô biết.

Gặp cô đã đủ rồi...

Bên tai Lâm Yên tai vang vọng câu nói này của Bùi Duật Thành, vô thức đưa tay sờ lên nơi vừa rồi bị Bùi Duật Thành chạm vào, không hiểu sao cảm thấy đáy lòng có một nơi cứng rắn bỗng nhiên trở nên mềm mại, từng chút một sập lún xuống dưới...

Ý thức được chính mình thế mà thất thần, Lâm Yên tranh thủ thời gian lắc đầu, để cho mình tỉnh táo lại.

Emma! Tỉnh táo một chút! Tỉnh táo một chút!

Mỹ nhân khó qua ải anh hùng a!

Cô thế nhưng còn muốn làm nữ nhân giàu nhất!

Thời gian hai ngày này, Lâm Yên vẫn luôn chú ý tới tình huống đua xe ở nước ngoài.

Tên phim Lâm Yên đã biết được, là 《 Chuyện xưa trên đường đua 》.

Bối cảnh là khi nhân vật nam chính Lãng Mãng mới ra đời, tiến vào giới đua xe, sau khi liên tục đạt được hai lần quán quân vòng tròn thi đấu thứ hai toàn cầu, lại lâm vào thung lũng nhân sinh, cho đến khi gặp sư phụ của mình, Tử Thần Đường Đua Yeva, kỹ nghệ đại thành, đi đến đỉnh cao nhân sinh, tiến quân vào vòng tròn thứ nhất toàn cầu.

Thậm chí trong đó còn có một đoạn chuyện xưa tình yêu của Lãng Mãng.

Sau khi xem xong nội dung cốt truyện《 Chuyện xưa trên đường đua 》, Lâm Yên lại cho rằng, bộ phim này vẫn là rất có lương tâm, tối thiểu làm đủ số tập, hoàn toàn chính xác cũng có chuyện như vậy.

Chỉ tiếc, phần diễn của Tử Thần Đường Đua Yeva không phải rất nhiều, chẳng qua là làʍ t̠ìиɦ hoài (?) cùng mánh lới.

Muốn nói lực ảnh hưởng cùng nổi tiếng, Tử Thần Đường Đua Yeva ở trong giới đua xe, có rất ít người có thể so sánh cùng.

Lợi dụng Tử Thần Đường Đua Yeva để hấp dẫn người xem, hoàn toàn chính xác có hiệu quả cực tốt.

Mà bên làm phim hết sức coi trọng ứng cử viên Tử Thần Đường Đua Yeva, vô cùng nghiêm ngặt, cũng chính bởi vì vậy, vai này đến bây giờ cũng còn chưa tuyển ra.

Lâm Yên vốn muốn đi thử xem, dù sao, thời gian ngắn, cát xê cao, lại còn đầy bản sắc biểu diễn.

Cảnh cạnh tranh này cũng là quá lớn, nghĩ muốn giữ nhân vật Tử Thần Đường Đua Yeva, cũng không dễ dàng.

《 Chuyện xưa trên đường đua 》 này, còn không phải việc cấp bách, vẫn là giải quyết yên tĩnh trận đấu cùng chiến đội WW trước đã.

Sáng sơm hôm sau.

Lâm Yên tới sân thi đấu Ninh Nam từ sớm.

Bởi vì Lâm Yên sớm đã trao đổi nguyên nhân với ZH1, trận đấu này cũng bị định là sân bãi thi đấu, không cần hoa tiêu.

Mà Lâm Yên càng là trực tiếp nhảy qua đội xe Hạ gia, để ZH1 cho cô một danh ngạch vào sân dự thi.

Lại nói, cũng không biết Bùi Duật Thành có thể thấy tin tức bát quái gần đây của cô hay không...

Bùi Duật Thành chán ghét xe đua như vậy, ngộ nhỡ bị hắn biết mình lại muốn tham gia thi đấu đua xe, chẳng phải là xong đời sao!

Bất quá, dạng siêu Bos như Bùi Duật Thành, mỗi ngày trăm công nghìn việc, hẳn là sẽ không đi quan tâm loại bát quái này.

Nghĩ tới đây, Lâm Yên lại an tâm.

Giờ phút này, sân thi đấu Ninh Nam đã kín người hết chỗ.

Bởi vì trận đấu này có tình huống đặc thù, cho nên, dù đây chỉ là một trận giành tư cách thi đấu, nhưng lại có ở trong vòng quan tâm lớn.

Mọi người đội xe Hạ gia đã sớm đi vào.

"Nữ nhân kia cũng tới."

Giờ phút này, một vị hoa tiêu nào đó của đội xe Hạ gia, trông thấy Lâm Yên cách đó không xa xuất hiện ở nơi này, lông mày nhíu lại, mặt mũi tràn đầy vẻ chán ghét.

Trước kia, hoa tiêu đội xe Hạ gia đối với Lâm Yên, hoàn toàn chính xác vẫn có một chút hảo cảm, chẳng qua là, biểu hiện hai ngày trước của Lâm Yên, lại khiến cho hảo cảm của bọn họ không còn sót lại chút gì.

Càng khiến bọn họ tức giận chính là, Lâm Yên thế mà trao đổi cùng ZH1, đổi một tay đua xe thực lực không tệ của chiến đội Hạ gia, đổi cho Lâm Yên ra sân.

"A, hoa tiêu tự mình lên sân lái xe đua, thật sự là lần đầu nghe nói." Thanh Lễ liếc mắt lườm Lâm Yên, lạnh giọng cười nói.

"Cô ta là một hoa tiêu, quả thực là đổi một tay đua xe thực lực không tệ của chúng ta, ai cho cô ta dũng khí?!"

"Thật sự là hài hước, thật sự coi mình hiểu một chút lý luận tri thức của hoa tiêu, liền có thể chạy đi làm tay đua xe?!"

"Bác Hùng, ban đầu chúng ta đã không thể nào thắng được, để cho nữ nhân này quấy nhiễu, càng không chơi được."

Nghe thấy, ánh mắt âm trầm của Hạ Hùng rơi vào trên người Lâm Yên.

"Tiểu Yên muốn lên, vậy liền để cho nó lên đi, ngược lại trận này, cho tới bây giờ cũng không nghĩ sẽ thắng." Lão gia tử Hạ Định Khôn thở dài.

Đối với việc Lâm Yên có bởi vì quan hệ với ZH1, mà đổi tư cách vào sân của một vị tay đua xe đội xe Hạ gia hay không, Hạ Định Khôn căn bản không quan tâm.

Đối tượng trận đấu của Hạ gia bọn họ lần này là ai?

Một trong những chiến đội quyền thế lâu năm trong nước - WW.

Dùng trình độ bây giờ của Hạ gia, muốn thắng Song W, không khác gì người si nói mộng.

Hiện nay, vấn đề lão gia tử Hạ Định Khôn muốn cân nhắc là, những chuyện đội xe Hạ gia phải đối mặt sau khi thua trận.

Tuy nói có ZH1 làm chỗ dựa, thừa nhận đội xe Hạ gia là chiến đội dự bị của ZH1, nhưng chỉ như thế, căn bản vẫn không đủ.

Bây giờ, chửi rủa trên mạng đã che ngợp bầu trời, sau khi thua đội Song W, tiếng xấu đội thi đấu giả bị đυ.ng, đã định là bọn họ phải gánh.

Không chỉ như thế, đội xe Hạ gia có khả năng cũng sẽ không thể nhận được bất kỳ một vị tài trợ cùng đầu tư nào.

"Nữ nhân này, cô ta thế mà đổi tôi rồi?!"

Giờ phút này, một vị tay đua xe nào đó đội xe Hạ gia đội mũ lưỡi trai, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Yên.

"Trương Vân, coi như cậu không may đi, bất quá, ngược lại trận này cùng thi đấu với WW cũng sẽ không thắng, cậu bị ai thay thế, cũng không quan trọng." Một vị đội viên nào đó của đội xe Hạ gia nhìn về phía nam nhân trẻ tuổi đội mũ lưỡi trai nói.

"Nói là như vậy, nhưng người khác còn không tính, cô ta? Dựa vào cái gì? Cô ta biết chân ga, bộ ly hợp, còn thắng xe ở đâu à, cô ta thật sự cho rằng trước đó đầu cơ trục lợi thắng đội xe Lão Thang, là có thể ở đội xe Hạ gia tùy ý làm bậy rồi?!" Trương Vân lạnh giọng quát.

"Ai, quên đi thôi, dù sao nữ nhân kia cũng là cháu gái ngoại của lão gia tử."

"Cháu gài ngoại thì thế nào? Lại nói, cô ta còn biết mình là cháu gái ngoại của lão gia tử sao? Nếu cô ta thật sự cho rằng như vậy, nên tốt đẹp đi học tập với Thanh Lễ, tranh thủ để ZH1 đem sân thi đấu đổi thành thi đấu đường trường, coi như không thắng được WW, tối thiểu cũng có thể nâng cao thanh danh của Minh Khải!" Trương Vân liếc qua Lâm Yên cách đó không xa, mặt mũi tràn đầy cười lạnh, vẻ chán ghét trong mắt không chút che giấu.

"Được rồi, không cần quản cô ta." Giờ phút này, Hạ Minh Khải lên tiếng nói: "Tự chúng ta đua tốt là được, coi cô ta như thành không khí."

"Ai sẽ đi quan tâm cô ta chứ, chẳng qua là nữ nhân này, đổi Trương Vân, thật sự là đáng giận, coi như không thể thắng, loại đường đua này trọng yếu bao nhiêu, cũng là nơi cô ta có thể làm ẩu?!"

"Ai, thực ra, tôi cảm thấy, Lâm Yên tiểu thư khả năng cũng không có ý xấu gì, nhiều nhất chỉ là dốt nát một chút, cho là mình nắm giữ một chút lý luận tri thức của hoa tiêu, liền có thể vào đua xe." Một vị tay đua xe Hạ gia thở dài.

...

Một lát sau, Vệ Từ Phong cùng Kỳ Thiệu Nguyên đi vào trong sân đấu.

Trận thi đấu đường đua này, bởi vì là nguyên nhân khiêu chiến thi đấu, cho nên, phóng viên giới đua xe không cách nào tiến vào bên trong, chỉ có đội viên các đội cùng công nhân viên, còn có một ít khách quý được mời mới có thể tiến vào, hai người Vệ Từ Phong cùng Kỳ Thiệu Nguyên chính là dùng thân phận khách quý vào sân.

"Tôi đối với trận đấu này, thật sự không có hứng thú quá lớn." Sau khi ngồi xuống ghế khách quý, Vệ Từ Phong buồn bực ngán ngẩm mở miệng nói.

"Không hứng thú?"

Nghe Vệ Từ Phong nói, Kỳ Thiệu Nguyên liếc mắt nhìn cậu ta, mặt mũi tràn đầy hoài nghi: "Cậu ngay cả loại cấp bậc tỉ thí như chiến đội Lão Thang cùng đội xe Hạ gia cũng sẽ tới hiện trường theo dõi cuồng nhiệt, bây giờ cậu nói với tôi, cậu đội với thi đấu của chiến đội WW không có hứng thú?"

"Không, cậu sai." Vệ Từ Phong nhìn về phía Kỳ Thiệu Nguyên: "Tôi cảm thấy hứng thú chính là tranh tài thực lực không kém mấy, bởi vì khoảng cách không lớn, nhân tố không xác định mới có thể càng nhiều, mới càng có thứ để xem, chiến đội WW cùng đội xe Hạ gia, còn cần xem sao?"

Nghe lời ấy, Kỳ Thiệu Nguyên xoa cằm, như có điều suy nghĩ: "Không đúng sao, năm đó mỗi lần lão đại tranh tài chúng ta đều tới hiện trường quan sát, chẳng lẽ... Có lão đại ở đây, lên đường đua tranh tài, sẽ có gì khó tin à..."

"Lão đại là ngoại lệ, xem lão đại tranh tài, càng giống cảm giác hưởng thụ đánh vào thị giác, càng hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ nghiền ép toàn bộ hành trình." Vệ Từ Phong lắc đầu.

"Ai, xem so tài thì xem so tài, không cần nói nhảm nhiều như vậy, có khi, đội xe Hạ gia có thể thắng đấy." Kỳ Thiệu Nguyên cười nói.

"Đội xe Hạ gia thắng WW?" Vệ Từ Phong nhìn về phía Kỳ Thiệu Nguyên: "Nếu đội xe Hạ gia thắng, tôi sẽ chạy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Kỳ Thiệu Nguyên, dùng trình độ của cậu, không nên sẽ nói đội xe Hạ gia ngộ nhỡ có thể thắng mới đúng chứ."

Kỳ Thiệu Nguyên cười lạnh một tiếng, nếu không phải biết lão đại ở đây, hắn ta mới không thèm đến xem loại thi đấu trình độ chênh lệch quá xa như này.

Lão đại không ở đây, trận đấu này không có chút hồi hộp nào.

Lão đại ở đây, trận đấu này cũng không có chút hồi hộp nào.

Ngôn ngữ Trung Hoa, bác đại tinh thâm...

Chỉ là, vẻ mặt Kỳ Thiệu Nguyên có chút phức tạp nhìn chằm chằm Vệ Từ Phong, có vẻ như cậu ta thực sự đăng microblogging, nếu như đội xe Hạ gia thắng, cậu ta liền chạy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.

Làm sao cậu ta có thể tàn nhẫn với chính mình như thế... Là kẻ hung hãn nha.

...

Giờ phút này, Z Thần chờ một đám đội viên của ZH1, đi vào chỗ của đội xe Hạ gia.

Thấy thế, toàn thể đội viên đội xe Hạ gia dồn dập đứng dậy, gật đầu ra hiệu phía đội viên ZH1.

"Hôm nay liền vất vả mọi người." Mộc Mộc cười nói.

Nghe thấy, Hạ Hùng nói: "Đâu có, đây là tín nhiệm của Z Thần cùng đội viên ZH1 cho Minh Khải nhà tôi, cho Minh Khải nhà tôi cơ hội biểu hiện, coi như không thắng được loại đội xe uy tín lâu năm WW này, Minh Khải cũng nhất định sẽ không để cho mọi người thất vọng."

"Yên tâm đi, trạng thái của tôi hôm nay rất tốt." Hạ Minh Khải nói.

Z Thần: "..."

Đội viên ZH1: "..."

"Z Thần, có việc muốn nói với cậu, chính là Lâm Yên... Có thể đổi nó hay không, vẫn nên để Trương Vân vào sân, bằng không thì nó nhất định sẽ liên lụy đội xe phát huy." Hạ Hùng nhìn Z Thần nói.

"Đổi Lâm Yên?"

Hạ Hùng vừa dứt lời, một đám đội viên ZH1, vẻ mặt kinh ngạc, thậm chí là có chút khó có thể tin nhìn chằm chằm Hạ Hùng.

Đầu óc người này không có vấn đề gì chứ?

Sở dĩ để cho đội xe Hạ gia trở thành chiến đội dự bị của ZH1, hoàn toàn là bởi vì nhìn ở trên mặt mũi của Lâm Yên.

Đương nhiên, cái này cũng không chỉ có là vấn đề mặt mũi.

Nếu như đội xe Hạ gia không có Lâm Yên lên sân, chỉ bằng đám người ô hợp này của đội xe Hạ gia, cũng có thể đi phân cao thấp cùng dạng chiến đội quyền thế hàng đầu trong nước như WW này, ở trên đường đua tranh phong?

Cho dù Lâm Yên tự thân xuất mã, tất cả mọi người ZH1 còn không có chút tự tin nào, huống hồ còn đề cập tới Lâm Yên không ở đây.

Tuy nhiên, thân phận của người đàn ông trước mắt này, trong lòng rất nhiều đội viên ZH1 cũng rõ ràng, bác cả ruột của Lâm Yên tiểu thư.

Cho dù là bác cả của Lâm Yên tiểu thư, nhưng suy nghĩ trong lòng, lại không tốt lắm để nói ra.

Chẳng lẽ muốn bọn họ nói với Hạ Hùng, Hạ Minh Khải con của ông, còn có lão tử Hạ Hùng ông, ở trong mắt chúng tôi đều chẳng là cái gì, để đội xe Hạ gia trở thành chiến đội dự bị của ZH1, chủ yếu là nhìn ở trên mặt mũi của Lâm Yên tiểu thư, cùng với việc Lâm Yên tiểu thư đáp ứng tự mình lên trận, một đồng quan hệ với Hạ Minh Khải con của ông cũng không có.

Loại lời này nếu nói ra, chỉ sợ không quá phù hợp, dù sao cũng là anh họ cùng bác cả của Lâm Yên.

"Ha ha, bác Hạ Hùng, là như vậy, có văn bản quy định rõ ràng, tranh tài đã bắt đầu liền không có cách nào thay thế đội viên." Z Thần còn chưa nói chuyện, một vị đội viên ZH1 nào đó bên cạnh nhìn về phía Hạ Hùng, mở miệng cười.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro