Chap 37
20:00PM mọi người tập trung ở phòng khách xem TV, nói chuyện, ăn bánh, uống trà...Lúc này chỉ có mỗi Jiyeon là im lặng. Im lặng khá lâu, nó đứng lên xin phép lên phòng trước...
-ba mẹ, hai bác con xin phép lên phòng trước ạ... *Jiyeon nói*
-Sao vậy Jiyeon???? *Qri hỏi*
-Dạ tại em hơi mệt...
-Vậy con lên phòng nghỉ ngơi sớm đi Jiyeon *ba mẹ nó kiêu*
-Dạ... *nói rồi nó đi lên phòng...*
-Thường ngày thấy nó tía lia. Mà sao nay yểu xìu không biết...*Eunjung vừa nói vừa suy nghĩ...*
-Chắc tại hồi trưa tắm biển lâu quá nên bệnh chứ gì...*Qri nói*
-Mọi người ở đây đi ạ... con cũng xin phép lên phòng trước xem Jiyeon bị gì ạ...*Hyomin lễ phép nói*
-Có gì nói cho bác biết nha con...*ba nó nói*
-Dạ Vâng...
Cô đi lên phòng, nhẹ nhàng mở cửa ra ... thấy nó ngồi trên giường dựa lưng mặt nhăn, cô nhẹ nhàng bước gần lại, ngồi xuống bên nó hỏi:
-Em có sao không nhóc...???
-Không sao đâu cô...*nó gượng cười*
-Xạo... mặt nhăn vậy mà nói không sao, nói cô nghe coi, bị gì dạ???
-Chỉ hơi nhức đầu tí thôi mà hihi...*nó nói chỉ chỉ tay lên hai thái dương*
-Vậy mà nói không sao... Thôi nằm xuống đi, để cô massage cho hé... *cô nhẹ giọng nói*
-Uầy... vụ gì đây... tự nhiên ngọt ngào dữ vậy trời...*nó nhìn cô trố mắt*
-Giờ sao??? Có nằm xuống cho *mát-xa* hông???? *Cô ra lệnh*
-Dạ Dạ...*nó gật đầu rồi nằm xuống*
-Mai mốt bị gì thì phải nói cho cô nghe có biết chưa...*cô vừa massage đầu cho nó vừa nhìn nó nói, lúc này cô mới phát hiện là nó đang nhìn cô chằm chằm* - nghe cô nói gì hông dạ???
-Dạ nghe....
-Vậy thì trả lời câu cô vừa nói coi...
-Ủa mà nãy cô nói gì dạ... mãi lo nhìn cô nên em mới mất tập trung đó....
-Cô nói là mai mốt có bị gì thì nói cho cô nghe, đừng có im im nữa....*Cô gằng giọng nói*
-Em im là tại em không muốn cô phải lo lắng cho em quá thôi mà....
-Không muốn cô lo lắng thì cô đi ra đây...*nói rồi cô đứng lên... nhưng nó kịp nắm tay cô kéo lại*
-Đi đâu dạ, ai cho đi....
-Thì em nói khống muốn cô lo lắng mà...
-hì hì thôi ngồi xuống đi, em đùa mà...
-Hừ.... mà hết đau đầu chưa????
-Hết rồi... nhờ cô hết đấy, cô là liều thuốc chống đau của em mà kakaka...*nó nhẻo miệng nói, mặc dù đầu nó khá đau*
-Ói... thôi em ngủ đi, cô soạn đồ chuẩn bị sáng mai mình về lại Thành Phố....* nói rồi cô kéo mền đắp cho nó, rồi đi lại tủ đồ soạn*
22:00PM Bên phòng Eunjung và Qri lúc này cũng đang soạn đồ sẵn để mai chuẩn bị về lại Thành Phố, trong lúc ngồi soạn đồ thì chuông tin nhắn reo...
-Eunjung lấy máy cô xem coi ai nhắn tin vậy...*cô kiu*
Eunjung với tay lấy điện thoại mở lên thì tin nhắn đầu dây bên kia :*Khi nào cô về? Em nhớ cô lắm* đọc xong tin nhắn, Eunjung chẳng còn tâm trạng gì, ngồi thừ ra đấy cho tới khi Qri hỏi...
-Eunjung.... Ai nhắn tin cô vậy???
-Nè... cô đọc đi...* nó nói rồi đưa cô, xong rồi đi ra ban công đứng hướng mắt nhìn ra biển*
Cô cầm lấy điện thoại, đọc xong tin nhắn của Yerin nhắn, cô không trả lời lại.... Tắt điện thoại cô để xuống bàn... rồi bước ra ban công ôm Eunjung từ phía sau...
-Em sao vậy Eunjung???
-Không sao cả??? *Eunjung trả lời cộc lốc*
-Đừng vậy mà Eunjung, cô đã quan tâm đến Yerin đâu...*cô cố giải thích*
-Vậy tin nhắn đó là gì vậy? chẳng lẽ em đọc nhầm hả cô???* nó xoay qua nhìn thẳng vào cô hỏi...gương mặt nó trở nên nặng trĩu*
-Em không đọc nhầm, đúng là tin nhắn của Yerin... nhưng với cô, cô chỉ xem em ấy là học trò thôi... có biết chưa hả nhỏ *cô nắm lấy hai tay nó nói*
-Vậy cô xem em là gì???? *nó hỏi*
Cô không nói gì, đưa tay lên mặt nó, từ từ đặt một nụ hôn lên môi nó để thay lời muốn nói rằng : Eunjung là người đặc biệt và không ai có thể thay thế được nó trong lòng của cô...Eunjung như hiểu được ý Qri, nó ôm cô vào lòng...
-Đừng rời xa em, vì em không muốn mất cô....*Nó thì thầm vào tai cô...*
-Được rồi, cô sẽ không xa em...*cô nói*
-Cô hứa đi...
-Cô hứa... giờ thì chịu đi ngủ chưa hả nhỏ...*Cô kiu*
-Yes madam...*Eunjung vui trở lại và phóng lên giường ngủ ngay và lập tức...*
Sáng 7:00AM Qri và Eunjung cũng đã thức.... Chỉcòn một con heo chưa thức là Jiyeon, Hyomin thay đồ xong bước lại giường kiu nóthức...
-Jiyeon thức dậy đi em...8:00 mình về Thành Phốlại rồi đó...
-Cô cho em ngủ một tí nha, em đau đầu quá...*nónói trong cơn đau đầu*
-Em còn đau đầu nữa hả?.. thôi thức dậy đi thayđồ rồi đi ăn sáng, em nằm quài là đau đầu quài luôn đó...*Cô nhẹ nhàng nói*
Nó nghe theo lời cô nói, cố gắng ngồi dậy, lêtừng bước vào WC ....sau 10 phút nó bước ra với một chiếc quần sọt đỏ và áosơmi trắng giản dị... cô thì diện áo somi voan hồng, quần jeans...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro