Chap 47
2 phút sau nó quay lại với cây Classtic, nó ngồi xuống kế cô, chỉnh chỉnh lại dây vì đây là thói quen của nó mỗi khi cầm đàn...
-Ở đâu mà có hay vậy...????
-Thì mượn của mấy anh chị bên kia kia * nó nói chỉ tay qua đám người đang ngồi bên kia nói chuyện rom rã*
-Hay nha... *cô nhướng nhướng*
-Bài Cry Cry của T-ara luôn nhá....*nó nhìn cô nháy mắt*
Tay nó bắt đầu bấm dây trên cần đàn, tay phải thì nhẹ nhàng gãy lên dây tạo ra một nốt nhạc hoàn chỉnh. Nó đàn nhạc dạo rồi sau đó cô ngân giọng hát nhỏ, nhẹ nhàng của mình... không quá lớn nhưng đủ để nó và cô cảm thấy xao động trong cảm xúc.........
Saebbal gan jangmi cheoroem
Kaji gateun mallo nal jjireun neo
Neom machi munshin cheroem
Ji uryeo halsu eobtge paeyeo.
Cry Cry Can't u see the music?
Bul kkok cheoroem, tteugeobge
You're
Baby can't u see the look in my eyes?
Seulpeume bbajin nae du nuneul bwa, Oh Oh
Bulgeun taeyang boda deo tteugeobge
Sarang haetdeon nareul ullijima.
my boy.
Nó và cô bên nhau, trái tim của cô như vỡ đi từng mảnh vì chỉ còn vài tiếng nữa thì sẽ xa nó... có thể nói là sẽ xa mãi mãi vì một khi ba cô quyết định chuyện gì thì sẽ không bao giờ thay đồi,... và quyết định đó đã gây tổn thương đến trái tim của nó và cô...Jiyeon vẫn ngồi đấy, bên cạnh cô cười nói vui vẻ, vì nó không nghĩ rằng nó sẽ xa cô, nó đưa đồng hồ đeo tay của nó lên xem rồi trắc lưỡi đứng lên...
-Đi nào... 20:00 rồi... cô sang nhà em 1 tí nha, ba mẹ em 23:00 tối nay phải sang Nhật rồi...
-Ukm... dù gì cũng còn 1 tiếng, sang hỏi thăm hai bác trai hai bác gái đã hhihi *cô ngồi đó nói*
-Nói vậy mà còn ngồi đó trời... đứng lên đi cô hai *nó chìa bàn tay nó ra cho cô nắm*
-Từ từ, người gì mà tối ngày hối hoài....*cô năm lấy tay nó đứng dậy, chân mày nhâu lại*
Chiếc Air Blade xám được dừng trước cổng biệt thự, nó xuống xe mở cửa rồi dẫn vào, đi sau lưng nó là Hyomin,... Vào trong nhà vẫn như thường lệ, cả nhà đang sinh hoạt, xem phim, chơi game, nói chuyện...
-Í cô Hyomin... lâu quá hông gặp, em nhớ cô quá trời quá đất...*Eunjung bỏ máy game xuống chạy lại ôm Hyomin*
-Ê ê... lộn người rồi bạn... cô Qri kế bên kia qua đó mà ôm, bên đây được nhìn chứ không được đụng bạn ạ...*nó cau có nói*
-Mới gặp hồi sáng mà dám nói lâu quá không gặp, xạo vừa thôi*Hyomin cười nhẹ*
-Tớ đã ôm cậu đâu, gớm *Eunjung nhìn Jiyeon liếc xéo*- thì cũng hồi sáng tới giờ là mấy tiếng rồi còn gì hjhj....*Eunjung cười cười*
-Hyomin ngồi đi con, còn Jiyeon vô làm nước cho cô uống đi...*ba mẹ nó nói*
-Dạ được rồi bác, không sao đâu ạ... con sang tí con về rồi ạ...*cô lễ phép nói*
-Em cứ ngồi đấy để chị vào lấy nước ép ra cho, chị mới làm nãy đó, không uống là chết nghe chưa *Qri đứng lên nói rồi vào thẳng trong bếp*
-Hung dữ thấy gớm...*nó nói chề môi*
-Người ta lấy nước cho uống mà còn nói người ta dữ...*Eunjung phản kháng lại câu nói của nó*
-Hai đứa không gặp thì nhắc, mà gặp rồi thì cắn xé lẫn nhau mãi... không mệt hả.??????? mẹ thấy mà mệt với hai đứa luôn á *mẹ Eunjung cười*
-Ba con khỏe không Hyomin...???? *ba mẹ nó hỏi*
-Dạ khỏe ạ hihi
-Vậy cho hai bác gửi lời hỏi thăm đến ba của con nha ^^!
-Cô í mà dám gửi lại lời cho bác trai nghe mới là chuyện lạ á ba mẹ,.... Hí hí *nó bịt miệng cừi nhỏ*
-Nước nè, em uống dâu nhe Hyomin *Qri đem nước ra*
-Mẹc xi chị yêu nhìu ...*Hyomin cầm lấy ly nước*
-Ơ... thế còn của em đâu???? *Jiyeon chu mỏ ra hỏi*
-Thôi... em uống trà đỡ nhé... không có phần của em rồi nhỏ ạ *Qri đáp trả Jiyeon 1 cách nhẹ nhàng*
-Sao sư phụ ác với em quá vậy... sao bất công với em quá vậy, sao lại đối xử với em như vậy, em không chịu đâu hixhix *Nó dậm dò*
-Hông chịu thôi ông nội... làm quá hà... nhịn là vừa rồi cưng...*Eunjung xoay qua mốc nó*
-Hay... Giỏi cho Eunjung ... Hãy đợi đó ... Thù này sẽ trả *nó cum tay, nghiến răng*
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro