Chap 48
Sau 20 phút ngồi lại nói chuyện rồi cũng đã là 20:30PM. Hyomin xin phép về, còn Jiyeon thì xin phép đưa Hyomin về...
-Con về luôn nha hai bác trai, hai bác gái ạ... *Cô lễ phép...*
-Ùm, con về cẩn thận, tí nữa các bác về lại Nhật rồi có dịp chúng ta sẽ gặp lại nhau nhé *mẹ nó lên giọng hiền hậu nói với cô*
-Dạ vâng....!!! Em về luôn nha chị *cô nhìn Qri*
-Ùm về cẩn thận, có gì chị em mình chát chit với nhau hé...*Qri nháy mắt*
-Bày đặt hẹn chát chít với người ta đồ...*Eunjung chề môi*
-Nói nữa là dạt cái mỏ liền...*Qri bậm môi nhìn Eunjung*
-Đi bộ nha cô, xe để nhà em, từ nhà em sang nhà cô đi bộ cỡ 35 phút là tới rồi hí hí.....*nó nói*
-À không... mà không được Jiyeon ơi, hay em ở nhà đi, để sư phụ chở Hyomin về cho... Tại nãy sư phụ quên đồ ở nhà Hyomin *Qri hấp tấp nhớ chực lại liền nói*
-Cô để quên gì xíu em lấy giùm luôn cho *Jiyeon hỏi*
-Ý chị Qri nói là ba của cô khó nên sợ em đưa cô về rồi ba cô nghi ngờ nữa đó...*Hyomin tiếp lời*
-À ...à... đúng đúng vậy á Jiyeon... để sư phụ đưa thiên thần của em về giùm cho... yên tâm không bị mất sợi tóc nào đâu hihi *Qri nói liên tục*
-Hai người bữa nay lạ lắm á nghen... mà thôi cũng được nhớ chạy xe đàng hoàng đó... khi nào đến nhà thì nhắn tin cho em biết đó nghe chưa...*Nó dặn dò Hyomin*
=Dạ em biết rồi ạ... nói mãi *Hyomin phì cười nhìn nó rồi đi theo sau lưng Qri dẫn xe ra ngoài*
-Suýt xíu nữa là tiêu đời rồi...*Qri nói nhỏ*
-Em cũng không nhớ luôn... Nhưng dù sao em rất cảm ơn chị... nhờ chị mà hôm nay em với Jiyeon mới được gặp nhau... hix *cô nói rồi gương mặt tối xằm lại cúi xuống*
-Sao em không nói cho Jiyeon biết là sáng mai em qua Mỹ... *Qri vẫn tập chung láy xe*
-Dạ không được chị ơi, tính của Jiyeon sao chị biết mà... chắc gì Jiyeon để yên khi biết ba bắt em phải sang Mỹ định cư, mặc dù em cũng không muốn xa Jiyeon đâu chị ạ....
-Vậy sao không nói, em làm vậy Jiyeon sẽ đau lòng lắm đấy Hyomin...
-Em tin là Jiyeon sẽ sống tốt khi không có em....*cả hai nói chuyện cho đến khi Qri dừng xe lại trước nhà Hyomin*- Chị đưa cho Jiyeon cái này giùm em nha, nhưng đừng đưa liền nha chị... đợi khi nào em lên máy bay rồi thì chị hẵng đưa cho Jiyeon *cô đưa hộp quà màu hồng cho Qri rồi nói khi hàng mi trên đôi mắt đang rơi xuống ướt dần gương mặt của cô*
-Vậy là em quyết định không cho Jiyeon biết thật phải hông??? *Qri hỏi nhấn mạnh thêm lần nữa để biết chắc chắn*
-Dạ vâng... *Hyomin nhỏ giọng khẻ gật đầu*
-Okey, chị sẽ không nói... và món quà này chị sẽ đưa cho Jiyeon khi em yên vị trên máy bay...*Qri cầm hộp quà rồi nhìn Hyomin nói*
-Thôi chị về cẩn thận, khuya lắm rồi... Em cảm ơn chị một lần nữa nha... *nói rồi Hyomin ôm chầm lấy Qri khóc nức nở*
-Nín đi em gái... chị hi vọng đây không phải lần cuối cùng chị và em gặp nhau và nói chuyện, chị tin một điều là tình cảm của em và nhóc Jiyeon là vĩnh cửu, sẽ không có ai chia cách được hai đứa đâu khi em và nhóc Jiyeon có lòng tin ở nhau.... Hihi *Qri nở một nụ cười nhẹ nhìn Hyomin*
Qri lên xe chạy về, Hyomin đứng thẫn thờ một mình trước cổng nhà, ngắm nhìn mọi thứ xung quanh sau đó đưa mắt nhìn lên bầu trời, bầu trời không trăng, chỉ còn lại ngôi sao sáng nhất đơn côi nằm ở đó... nước mắt cô rơi. Nhẹ nhàng đóng cửa rào lại, cô bước vào trong nhà...
-Dạ ba con mới về... *cô chào ông rồi bước lên phòng*
-Hyomin... con còn giận ba vì cái tát lúc trưa hả con? *ông Park Jaho nhẹ giọng nói*
-Dạ không có ba à. con mệt rồi, con lên phòng ngủ ạ, sáng mai ba và con còn phải bay sớm ạ....
-Ừ vậy con coi nghỉ ngơi sớm đi...*ông Park Jaho nhìn Hyomin như vậy lòng cũng xót lắm, nhưng ông vẫn không chấp nhận được chuyện tình cảm của con gái ông và đứa nhóc tên Jiyeon đó được*
Về Đến nhà Qri thở dài một tiếng rõ lớn, làm Jiyeon và Eunjung phải xoay qua nhìn chầm chầm vào cô, Qri bây giờ chỉ suy nghĩ một điều là có nên nói cho Jiyeon biết hay là đợi ngày mai mới nói, nếu nói nó biết Hyomin sang định cư bên Mỹ thì nó sẽ như thế nào, Nhưng trước giờ Qri vẫn luôn là người giữ đúng lời hứa, nên cô nhìn Jiyeon với Eunjung...
-Bác trai với bác gái đâu rồi hai đứa.??????
-Ở trên phòng á cô??? Tí nữa em với Eunjung đưa ba mẹ với hai bác ra sân bay, cô đi chung luôn không *Jiyeon vừa nói vừa cầm máy chơi game, miệng vẫn hỏi*
-Mà thôi cô lên phòng ngủ đi, cũng tối rồi. Để em với Jiyeon đưa ba mẹ với ba mẹ Jiyeon ra sân bay là được rồi...*Eunjung đi lấy ly sữa tươi trong tủ lạnh rồi đưa cho Qri*
-Không sao đâu, để cô lên phòng thay đồ lại rồi cùng đi...*Qri nói*
-Không được... em thấy hôm nay cô mệt lắm rồi, không có được đi, cô lên phòng ngủ đi, rồi tụi em tranh thủ về sớm mà...*Eunjung nắm tay Qri*
-Eunjung nói đúng đó, em thấy nay cô sao sao á... cả cô Hyomin cũng vậy, hai người đang giấu em chuyện gì hỡ???? *nó nhâu mày lại nhìn với vẻ nghi ngờ và hỏi*
-Không.... Không có, cô có gì đâu mà phải giấu em, tại nay cô mệt quá nên mới vậy mà...*Qri cố biện minh*
-Hihi đùa mà, làm gì khẩn trương dạ... thôi cô lên phòng đi....*Jiyeon cười nhưng vẫn thấy trong lòng bất an lo lo chuyện gì đó*
-Quỷ xứ.... tối ngày kím chuyện chọc cô Qri quài, một ngày không chọc ăn cơm không vô chắc luôn... Hứ....*Eunjung nói rồi nắm tay Qri lên lầu*
-Ớ... ớ.... Chuyện gì vậy trời.... tự nhiên nói tui *nó ngớ ngẫng đứng dưới nhà nhìn Eunjung với Qri*
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro