Chap 75


Bên phía Jiyeon nó canh vừa đúng 17:30 mà chẳng thấy một cuộc gọi nào từ cô, trong lòng bỗng nhiên bất an đến lạ, nó nhanh chống vác con xe chạy và đứng đợi cô trước Café Góc Phố, nó đợi cô.... 5 phút rồi đến 10 phút.... Sau đó thì 30 phút nó vẫn không thấy cô ra, đưa tay vào túi lấy điện thoại gọi cho cô, chuông reo nhưng không ai bất máy, nó điện thêm lần thứ ba thì giọng nói lạ phát ra từ điện thoại của cô

-Alo. Cho tôi hỏi ai đang cầm máy đấy *nó hỏi*

-À xin lỗi, tôi là nhân viên phục vụ trong quán Góc Phố, Khi nãy có cô gái bỏ quên điện thoại ở đây, nếu bạn là người quen của cô ấy thì lên nhận lạ....tút.............tút......*người phục vụ chưa nói hết thì bên đầu dây bên kia đã cúp máy...*

Nó chạy toát lên Tầng một của Góc Phố đã liền gặp người phục vụ đứng đấy tay cầm chiếc Galaxy Note 5 trắng của cô, nó đi lại gần hỏi :- cho hỏi điện thoại này có phải....

-Đây, điện thoại của cô gái lúc nãy ạ...*người phục vụ đưa điện thoại cho nó*

-Nhưng sao cô ấy lại để điện thoại ở đây? Thế anh có thấy người đàn ông ngồi cùng cô ấy không? *nó hỏi trong lo lắng*

-À... lúc nãy tôi thấy anh chàng đó kéo tay cô ấy đi đâu, có vẻ khá gấp... mặc cho cô ấy từ chối *anh phục vụ nói lại tất tần tật sự việc cho nó nghe...*

Nó nghe xong mà máu điên nó cứ sôi sùng sục:- Vâng... cảm ơn anh nhiều lắm, tôi xin phép...*nó nhét điện thoại của cô vào túi rồi cảm ơn, xong đi thẳng xuống lấy xe... *

*Đã bảo là không được đi đâu với hắn kia mà... tại sao lại không nghe lời em vậy Hyomin, giờ thì em biết cô ở đâu đây mà tìm...* nó lẫm bẫm một mình với vẻ mặt giận dữ phi con xe chạy với tốc độ nhanh tìm cô*

................................................................

-Ngay từ lúc đầu anh cũng đã biết mối quan hệ của em và Jiyeon là như thế nào mà... Sao anh lại làm như vậy hả? Richard *cô cố gỡ tay của anh ra*

-Anh yêu em mà Hyomin... chỉ cần em cho anh một cơ hội thôi, được không em... anh sẽ ở bên em và thương yêu em hơn cả Jiyeon đang làm với em... sẽ cho em một gia đình đúng nghĩa và hạnh phúc thật sự *anh tiếp tục nói tay nắm chặt tay cô*

-Thế anh nghĩ tình yêu của chúng tôi là giả dối sao? Là sai lầm sao??? Là không hạnh phúc sao??? Anh đừng bao giờ đem bản chất đàn ông của anh ra để so sánh với Jiyeon... vì đối với tôi, Jiyeon hơn anh rất nhiều lần...

-Anh xin lỗi! Anh không cố ý đem ra so sánh... xin em, xin em cho anh một cơ hội có được không??? *anh mắt anh nổi lên gân đỏ và tay siếc chặt tay cô hơn*

-Richard! Anh buông tay tôi ra đi, anh làm tôi đau đấy. Đối với tôi chỉ cần có Jiyeon thì đó chính là gia đình đúng nghĩa rồi Richard, cho dù anh có van xin tình cảm này của tôi đi chăng nữa thì cũng không được gì đâu... tôi biết cả hai chúng tôi điều là con gái, nhưng tôi có thể cảm nhận được tình yêu của Jiyeon dành cho tôi... và tôi chắc chắn rằng sẽ không có một ai khác làm được điều đó cho tôi ngoài Jiyeon cả, nên xin anh đừng làm như vậy nữa... Anh buông tay tô.....ừm... *cô chưa nói hết câu thì đôi môi của Richard đã chạm vào môi cô, nó tham lam như muốn nuốt chững đôi môi đỏ mỏng trái tim của cô, anh ôm siết lấy cô, đẩy cô áp sát vào tường và tiếp tục tham lam hôn đến cổ của cô.... Hyomin lấy hết sức đẩy manh anh ra và ..............một tiếng CHÁT........... tiếng tát từ bàn tay cô phát ra làm đỏ ửng trên gương mặt điển trai của anh*

-Tôi không nghĩ anh lại thuộc hạng người vô liêm sĩ và bỉ ổi đến như vậy... Anh nghĩ anh làm như vậy thì tôi có thể chấp nhận yêu anh sao... Anh sai hoàn toàn rồi Richard, anh làm tôi cảm thấy kinh tởm khi anh đang đứng trước mặt của tôi... từ đây về sau, đừng bao giờ xuật hiện trước mặt tôi và cũng đừng bao giờ chen chân vào cả tình yêu của tôi và Jiyeon nữa...*cô tát anh rõ mạnh, rồi nói những lời mà cô thật sự cảm thấy sợ hãi với con người đang đứng ở đấy và bỏ đi, để lại sau lưng cô là Richard*

Anh đứng thừ người tay đưa lên gò má trái mà khi nãy bị cô tát, Anh đã chưa từng yêu ai mà điên cuồng đến như thế này, mặc dù thời gian quen biết cô không lâu, nhưng anh thật sự có thể cảm thấy được chính anh đã yêu cô hơn rất nhiều... anh ngồi xuống ghế rồi tự nói với mình *chết tiệc, mầy đang làm trò gì với người mầy yêu như vậy hả Richard. Mầy đã làm cho cô ấy cảm thấy kinh tởm mầy đấy* anh mệt mỏi trong những lời nói lúc rồi của cô...và tự ngồi đấy nói *đúng, em nói đúng, kinh tởm, bỉ ổi, vô liêm sĩ ... anh đã không kiềm chế được mỗi khi mình nhìn thấy em và anh chỉ muốn em là của riêng anh... chính vì cái tình yêu mù quáng và ích kỉ này mà đã đẩy em ra xa anh hơn, mặc dù anh biết em và nhóc Jiyeon đã và đang rất yêu nhau... Nhưng anh đã làm chuyện gì thế nhỉ? Yêu đơn phương một người đã có người yêu sao?... xin lỗi em, xin lỗi rất nhiều... nhưng anh thật sự yêu em*

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro