5. Tiểu Hắc
" Hộc hộc "
Ta bật người dậy giữa cơn mộng quen thuộc
Cảm giác nghẹt thở trước ngực như vừa mới đây
Cả người bứt rứt vì mồ hôi . Cổ họng khô rát .
Giấc mộng đó vẫn cứ mãi đeo bám ta. Định xuống giường , chân vừa mới chạm đất cổ chân liền nhói mạnh một cái kéo cả người ta ngồi phịch xuống sàn nhà . Tiểu Hắc đang ngủ cũng phải thức giấc , nó đến bên quấn quấn quanh cổ chân ta như an ủi , ta vuốt bộ lông đen mịn của nó lấy lại bình tĩnh .
Dạo gần đây giấc mộng đó cứ liên tục lặp lại , cơ thể ta lại như có lằn roi vô hình mà quất vào , cảm giác chịu đựng như sống dậy . Trong giấc mơ chân thực đến khi tỉnh còn thấy vô cùng khổ sở . Ta rất đau .
Ta bám vào thành giường , muốn đứng dậy nhưng vô vọng , ban đêm là lúc cơ thể ta mệt mỏi nhất . Thực chóng mặt , ha ha . Cái cơ thể này , đúng là đáng trách .
Ta không cố sức nữa , kéo chăn quấn quanh người đồng thời ôm tiểu hắc trong lòng , tựa đầu vào thành giường nhìn màn đêm tĩnh lặng .
Lúc ta rời khỏi chiếc xe của Hàn Gia Diễn để trốn vào rừng , ta chạy mãi chạy mãi sau đó bị Thiên Thuỷ Tầm đâm trúng . Lúc tỉnh đậy đã trong bệnh viện , tính đến bây giờ đã hon mười sáu , nhưng tuổi thực của ta còn lớn hơn cả thiên thuỷ Tâm , năm nay có lẽ ba tư .
Hắn lúc này có lẽ hai tám .
Vẫn còn rất trẻ .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro