Chương 13.2: Xác nhận hôn ước (2)

Hắn gọi AI đem tới một chiếc khăn lụa, lau sạch hai chân của anh. Sau đó, hắn đỡ tiểu huyệt của anh chậm rãi đi vào:"Em kẹp chặt vào, em định để mấy thứ này chảy xuống đầy đất?"

Cố Triết còn đắm chìm trong dư vị cao trào, không cách nào đáp trả lại, khăn lụa đã hoàn toàn ở trong tiểu huyệt, ngăn chặn tất cả, tiểu huyệt trở nên mềm ướt một chút.

Viol sửa sang lại quần áo của hai người, đem anh ôm ngồi dậy trước khi rời đi.

Hắn quen đường quen lối mở thính giác, đi vào căn phòng ở lầu hai trong chớp mắt, đẩy cửa phòng. Bên trong lấp kín bởi người máy theo dõi, sở hữu bữa tiệc AI đều sẽ sử dụng người máy theo dõi. Hắn khống chế một AI vừa mới được bổ nhiệm trong khu vực. Nhìn Cố Triết rời khỏi bữa tiệc, không có lại vấn đề này đẻ ra vấn đề khác.

Cửa truyền đến một tiếng đập: "Chủ nhân."

"Vào đi."

Một quản gia có mái tóc hoa râm đi đến:
"Đêm nay ngài có cần trở về không?"

"Không cần." Viol thấy quản gia không rời đi liền hỏi, "Còn chuyện gì?"

"Chủ nhân, ngài nên biết." Quản gia thấm thía nói, "Đây là bữa tiệc có mục đích, ngài trang điểm thành như vậy rồi lẫn vào trong đó hưởng lạc."

"Ta biết." Viol nói, "Ta chỉ đi gặp đối tượng hứa hôn."

Quản gia có hơi kinh ngạc, ngay sau đó lại nhíu mày nói: "Nhưng đây cũng không phải cuộc gặp mặt tốt đẹp gì."

" Cuộc gặp mặt tốt đẹp, không phải lần nào cũng sẽ tốt đẹp." Viol nói, "Việc hôn ước, ngày mai liền xác nhận đi."

"Có cần giải thích với công tước đại nhân trước không thưa ngài?"

"Ta sẽ đối với phụ thân nói lời giải thích."

Cố Triết nhịn xuống không khỏe rời khỏi bữa tiệc, về tới phòng thay quần áo, anh liền đem mặt nạ cởi ra, lau chút nước mắt trên mặt, sau đó bắt đầu thay quần áo.

"Ha? A..." Anh nhịn xuống cảm giác hổ thẹn, cái khăn theo động tác của anh không ngừng cọ xát tiểu huyết một cách chậm rãi, chiếc khăn vuông đem vách động cọ đến phát ngứa, khô nóng; lúc rút ra khăn hầu như đã ướt hoàn toàn.

Lúc trở lại Cố gia, trong phòng đã có một đôi em trai, em gái cùng huyết thống với anh, Cố Vân Tú nhìn anh liền che mũi: " Đại ca, anh không phải đi tham gia bữa tiệc của huân tước Field sao? Như thế nào toàn thân đều là mùi của Alpha?"

Cố Vân Khởi nói: " Ta nhớ rõ hình như huân tước Field là Beta?"

Bọn họ trong ánh mắt không hề che dấu kinh thường cùng chế nhạo, Cố Triết đã quen với điều này, chỉ coi như bọn họ không tồn tại liền rời đi."

Cố Vân Tú "an ủi" nói: "Không nhìn thấy huân tước Field, đại ca không cần khổ sở, ba ba sẽ không trách tội, rốt cuộc hắn đối với cái hôn ước này có thể ôm kỳ vọng gì?"

"Ta không đau lòng." Cố Triết quay đầu nhìn ả, "Ngươi nghen tị nên muốn làm công tước phu nhân tương lai sao?"

Cố Vân Tú bị anh nắm trúng tim đen, thẹn qua hóa giận nói: "Ta cần gì phải ghen ghét, huân tước danh tiếng hỗn loạn, lại chỉ là một Beta, có cái gì tốt để ghen tị? Chẳng hay đại ca cũng không cần danh tiếng cũng là một Beta, các ngươi cùng hưởng lạc không chừng càng xứng đôi vừa lứa, chỉ tiếc huân tước chưa chắc hắn sẽ coi trọng thân phận Beta của ngươi!"

Ả tuy mạnh miệng nhưng trên thực tế đối với tầng lớp này làm cho ả mười phần hứng thú. Rốt cuộc cái danh phận công tước phu nhân tương lai trừ việc không được chồng yêu thương ra thì trung thành, tiền tài, địa vị, quyền lực chỉ sau hoàng đế mà thôi. Trên vạn người chỉ dưới một người.

"Thân phận của ta?" Cố Triết hỏi ngược lại, " Cùng các ngươi có khác biệt rất lớn sao?"

Cố Vân Tú bị anh làm cho nghẹn lời, tức giận nói: "Ngươi như vậy thảo nào bị người ghét!"

"Được rồi, Vân Tú, đừng nóng giận, ta biết ý định của ngươi chỉ là muốn quan tâm đại ca thôi." Cố Vân Khởi lại đối Cố Triết nói, " Đại ca, mối quan hệ riêng của ngươi, rất giống lời đồn đại gần đây, ta nghĩ ngươi đối với bất kì người nào tới đều không phải chuyện tốt, Alpha cùng Beta định sẵn không có kết quả gì tốt đẹp."

Cố Vân Khởi là Alpha so với Cố Vân Tú trầm ổn hơn một chút, ngôn ngữ cũng không tự nhiên sắc nhọn, nhưng Cố Triết cũng không ngu ngốc đến mức coi là lòng tốt nhắc nhở, anh trào phúng nói:
"Ngươi đúng là quan tâm ta, không chỉ hỏi thăm mà như thế nào lại biết đại học Trung Ưng phát sinh chuyện?"

"Ta sang năm cũng nhập học vào đại học Trung Ương thực chiến chuyên nghiệp." Cố Vân Khởi nói, " Nếu đại ca danh tiếng 'tốt' quá nhiều, cũng khiến ta không dễ dàng."

"Ngươi nghĩ nhiều rồi." Cố Triết nói, "Đại học Trung Ương rất lớn, sẽ không ai chú ý đến một tân sinh viên."

Anh nói xong liền rời đi, Cố Vân Khởi nghe vậy sắc mặt cứng đờ, phẫn hận trừng mắt liếc nhìn bóng dáng của anh.

Cố Chính Sơn ngửi được trên người Cố Triết tràn ngập tin tức tố Alpha, liền biết anh không có khả năng được chọn, nhưng ôm ngựa chết coi như ngựa sống cố gắng an ủi tâm lý dù chỉ một chút may mắn, để Cố Triết đi hôn ước dự phòng.

Ngày hôm sau buổi chiều, ông ta nhận được cuộc gọi từ quản gia của huân tước Field, cảm giác như trúng vé số vậy khiến ông ta mừng rỡ như bị điên. Không, phải là so với vé số hạng nhất còn đáng giá gấp hàng ngàn vạn lần!

Ông ta kích động vui sướng đến khó nhịn, kêu người chuẩn bị riêng một bàn tiệc tối thông báo tin tức cực kì tốt này.

Trên bàn ăn, bốn con người sau khi nghe tin tức, biểu tình lập tức khác nhau.

Đái Lệ Liên không nói đến cao hứng hoặc không nổi, bà ta càng hy vọng ký kết hôn ước chính là con của bà ta, mà không phải là không có quan hệ huyết thống cùng tình cảm với Cố Triết. Đương nhiên bà ta biết điều này không có khả năng xảy ra, bởi vì hoàng đế rõ ràng là muốn cho một Beta làm công tước phu nhân tương lai như vậy họ mới có hậu thuẫn lớn sau này hơn nữa xác suất cũng là Beta, giảm bớt uy hiếp đối với hoàng đế.

Cố Vân Khởi cũng không có dao động cảm xúc quá lớn, chỉ là có chút kinh ngạc, nhưng cũng không có khả năng vì thế mà cao hứng.

Cố Vân Tú sắc mặt trở nên phẫn nộ, ả biết chính mình không có khả năng có vị trí này, nhưng dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì tất cả cái gì nàng không có được Cố Triết lại có được? Anh ta là cái thá gì! Một Beta dơ bẩn đê tiện, suy đồi, xấu xa mà thôi!

Nhưng ả kìm chế cảm xúc, không lên tiếng.

"Ta không đồng ý!" Bọn họ vì thế xem ra mới cảm thấy Cố Triết vui sướng, ngược lại Cố Triết biểu tình bất mãn, "Ta sẽ không thực hiện hôn ước này."

"Hôn ước này có gì khiến ngươi cự tuyệt." Cố Chính Sơn dối diện với anh sắc mặt ngay tức khắc bị kéo xuống. "Chỉ là một Beta, toàn đế quốc này tìm đâu ra cái hôn ước thứ hai tốt như vậy."

"Tốt?" Cố Triết phẩn bác, "Ta căn bản không quen tiểu công tước Field, cũng không thích bữa tiệc của hân, các ngươi tùy tiện đính hôn ước, có hỏi qua ý kiến của ta sao?"

"Này còn phải hỏi?" Cố Chính Sơn cảm thấy ông ta không thể nói lý, "Huân tước Field coi trọng mày đã là vận may rất tốt rồi, lấy mày điều kiện cũng nhanh gọn, tao cũng không biết sao hắn có thể chọn mày."

Ông ta nhớ tới điều gì đó liền nói: "Mày không phải là còn thương nhớ Alpha đã đánh dấu mày đi? Rốt cuộc là lêu lổng ở đâu vớ phải nam nhân hóa thú xa lạ."

"Ta không có." Cố Triết bực bội nói.

"Mày có tư cách gì cự tuyệt huân tước Field!" Cố Chính Sơn mắng, "Cho dù huân tước Field có hoang đường đi chăng nữa thì hắn cũng chính là công tước tương lai, hắn không để bụng trên người mày có tư vị của Alpha xấu xa khác, mày nên cảm động rơi nước mắt vì điều này."

Cố Triết biết từ trước đến nay bản thân nguyện ý hay không nguyện ý đều không quan trọng, anh chẳng qua chỉ là một món đồ để cho Cố gia kiếm lời. Anh tưởng sẽ thoát khỏi tình huống này nhưng không hề có biện pháp, chỉ cần anh còn ở lại Cố gia một ngày điều này sẽ không bao giờ dừng lại, cho dù anh có là công tước phu nhân cũng đều như vậy cả thôi.

Huống hồ, anh đối với vị trí này không hề có một chút hứng thú! Hôm qua bữa tiệc đã chứng minh một cách minh bạch, anh tiếp thu không nổi sở thích của huân tước Field.

Nay bữa cơm cuối cũng cũng tan rã trong không vui, Cố Triết trước hết là về ký túc xá, đẩy cửa ra, đối với Ariel mắt mở to kinh ngạc, sau đó lại biến thành kinh hỉ.

" Như thế nào đã trở lại?" Ariel cao hứng nói: "Quả nhiên anh vẫn cùng em đón Lễ Tình Nhân phải không?"

Cố Triết trong lòng bực bội đã sớm tan thành mây khói trước nụ cười ôn nhu kia. Ariel thật sự quá tốt đẹp, còn anh thì không hề tốt đẹp nhưng lần nào hắn cũng lựa chọn săn sóc bao dung cho anh, cái này khiến anh không tự chủ mà thả lỏng cơ thể.

Ariel chăm chú nhìn anh với ánh mắt nhu tình như nước, Cố Triết không tự chủ được lộ ra nụ cười nhạt: "Không sai."

Không khí ái muội, Ariel vòng tay qua eo anh, nhẹ giọng nói: " Nếu là Lễ Tình Nhân chúng ta nhất định phải làm cái gì đó đặc biệt."

Đã chỉnh sửa

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro