Chương 18.2
Những thân cây cao, to, màu xanh lam, cao ngút trời. Mặt trên phiến lá có màu hồng nhạt đang tản ra, nối vào nhau thành một mảng, phía xa xa có một số dị thú loại nhỏ đang nhìn họ, cảnh tượng khu rừng giống như trong những quyển sách cổ tích của trẻ con, tựa như ảo mộng.
Ariel trong lòng không ngừng tán dương: Đại học Trung Ương đúng là mua một nơi nghỉ phép rất tuyệt!
"Cẩn thận" Ariel đỡ lấy Cố Triết khi anh suýt nữa bị vấp ngã bởi rễ cây trên mặt đất, anh đã bị tiêu hao lượng lớn thể lực, trạng thái không tính là quá tốt.
Ariel thuận thế nắm tay anh, mười ngón tay chậm rãi đan vào nhau, Cố Triết khinh ngạc nhìn hắn một cái.
Ariel cười nói: "A Triết, nơi này chỉ có hai ta, cái gì cũng có thể làm."
Cố Triết liên tưởng đến việc hai người đã làm rất nhiều, mặt anh trở nên đỏ ửng.
Hắn không biết có phải hay khi yêu nam nhân đều sẽ trở nên như vậy, vượt qua giới hạn, Ariel phá lệ trở nên dính người, thật ra hắn thích cảm giác thân thể tiếp xúc, nhưng lại để ý cảm giác của anh, hiện tại phép tắc gì cũng không kiêng nể, thường xuyên trêu anh tới mặt đỏ tim đập.
Thời điểm anh thu thập hàng mẫu, lặng lẽ tiến đến hôn môi anh, khi thu thập vật mẫu ở trên cao, hắn trực tiếp trêu đùa đem Cố Triết bế lên, Cố Triết không nghĩ tới hắn có sức mạnh lớn như vậy, hoảng sợ, cuối cùng vẫn phải dùng dụng cụ co duỗi để hoàn thành nhiệm vụ.
Một chút bất ngờ nhỏ đã đem không gian tô đậm thành màu ái muội, giống như một đôi tình nhân, đôi khi chạm mắt, đều cảm thấy trong lòng nhộn nhạo.
Loại cảm giác xa lạ lại ngọt ngào này khiến Cố Triết không biết phải làm sao, hôm qua thì quấn quýt buổi sáng thì phát đường, anh đã không còn nghi ngờ tình cảm mà Ariel dành cho anh, cũng học cách chấp nhận tình cảm của chính mình, vụng về đáp lại tình cảm của đối phương.
Vào ban đêm, họ cùng nhau ngồi bên lửa trại, tựa vào nhau cùng xem xét bảng nhiệm vụ, không bao lâu liền quấn lấy nhau hôn lên đôi môi, Ariel thuận thế đẩy ngã anh.
Bọn họ quay cuồng trên mặt đất, trên đỉnh đầu là lộng lẫy sao trời, bên tai là tiếng vọng của dị thú phía nơi xa, toàn bộ thế giới giống như chỉ còn hai người liều chết quấn lấy nhau.
Làm loạn một hồi, bọn họ ôm lấy nhau, Ariel nhìn lên bầu trời sao: "Đó là thiên hà Trung Ương, hiện tại chúng ta cách xa nó thật."
"Đúng vậy." Cố Triết cảm khái nói, " Anh chưa từng rời khỏi thiên hà Trung Ương xa như vậy."
"Thời gian em ở thiên hà Trung Ương thật ra không dài." Ariel khó có dịp nói lên chính mình, hắn chỉ vào một thiên hà xa xôi khác," Em đã từng ở thiên hà kia rất lâu, Loric thiên hà."
"Cũng không giống một thiên hà nổi danh." Cố Triết mờ mịt nói," Từ Thiên hà Trung Ương đến đó cần bao nhiêu năm ánh sáng?"
"Rất nhiều, đại khái dùng tinh hạm tốt nhất, để đến đó cũng mất một tháng rưỡi." Ariel nói, "Nơi đó cơ hồ không bị khai phá quá, nhưng mà dị thú ở nên đó so với nơi này hung bạo hơn nhiều, nơi đó quả thực giống như là đào nguyên*, có phải cổ văn* xưa hay gọi vậy không?
*chỉ tiên cảnh, an nhàn, thanh tịnh
*bài văn đời xưa
"Không sai." Cố Triết hỏi, " Em vì sao lại đến một thiên hà nguy hiểm như vậy?"
"Uh... để nghiên cứu sinh hoạt?"
Cố Triết biết việc này có liên qua tới thân thế của hắn nên cững chẳng hỏi nhiều.
" Nói chung vẫn là nơi này tốt." Ariel cười nói, "Ở nơi đó, em lẻ loi một mình, nhưng hiện tại, em lại có thể cùng anh làm bạn."
Hắn cầm chặt tay anh, mười ngón tay nắm chặt đặt trên ngực, cảm nhận tiếng tìm đập của đối phương, giờ khắc này liền thuộc về nhau.
Mười ngày tiếp theo họ như hình với bóng, bọn họ như hình với bóng tựa như trở về một cuộc sống thời nguyên thủy, mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ.
Thông thường đôi tình nhân sẽ xảy ra mâu thuẫn khắc khẩu, hiện tại thì bọn họ chưa có xảy ra chuyện này, Cố Triết vốn không thích cùng người khác cãi cọ, thân là nam nhi, tâm tư cũng không tinh tế.
Ariel thật ra so với anh thể hiện tình cảm rất nhiều, bọn họ có rất nhiều thời gian nhàn rỗi, Ariel thường xuyên cầm tay anh dạy anh chế tác một ít bẫy rập nhỏ, còn bắt một số dị thú nhỏ đáng yêu đưa cho anh làm thú cưng. Đương nhiên, là muốn lấy lòng anh, cũng bởi vì ngại anh thịt không đủ nhét kẽ răng, một lần nữa bắt con mồi khác.
Ariel còn thường mang về một ít loài hoa xinh đẹp vô hại, màu sắc và hoa văn vô cùng tươi đẹp, rất bắt mắt. Cố Triết không phải thiếu nữ hoài xuân, cũng chẳng phải Omega, đối mặt với Ariel trên tay cầm hoa tươi, ma xui quỷ khiến thế nào rút ra một bông hoa tím nhạt, cài lên mái tóc đen của đối phương.
Ariel có dung mạo xinh đẹp, tinh xảo. Bông hoa tử la lan độc đáo cùng đôi mắt màu sắc và hoa văn thật giống nhau, hắn khẽ cười ôm Cố Triết: "Đẹp hả, A Triết?"
Hắn dùng nhan sắc này câu dẫn người, thật sự rất khó chống đỡ, Cố Triết cũng ôm lấy hắn, chủ động hôn hắn một cái.
Ariel thấy chưa đủ liếm liếm môi đỏ thắm, như dụ hoặc hỏi anh: "Là em đẹp, hay hoa đẹp hửm?"
(Editor: Câu này quen quá =.=)
Cố Triết lộ ra một chút ngại ngùng mỉm cười, duỗi tay vuốt ve sợi tóc của hắn: "Đương nhiên là em đẹp."
Bọn họ tóc tai cọ sát vào nhau, một lần nữa cuốn vào cuộc chiến điên cuồng.
Thông qua mấy ngày ở chung, Cố Triết thấy hắn điểm nào cũng tốt, chủ là dụng vọng quá cao, đôi khi làm anh khó chống đỡ nổi. Rõ ràng đều là Beta, sao ở phương diện này lại khác biệt lớn như vậy, bất quá trước mắt cứ xem như một chút phiền não ngọt ngào đi.
Bọn họ không nhanh không chậm đem phần lớn vật mẫu thu thập lại hết, thu hồi trại, bắt đầu đi sâu vào trong chỗ này tương đối nguy hiểm, càng đi, trên mặt đất càng xuất hiện nhiều dấu vết của địa hình săn của dị thú.
Thứ bọn họ gặp đầu tiên là một trường giác dị thú có hình thể vừa phải, dùng một viên đạn để dọa đối phương lui, thành công lấy được vật mẫu yêu cầu.
Tuy rằng dã thú có sở ánh lửa, nhưng không phải lúc nào cũng có thể áp dụng, càng đi sâu vào bên trong, hình thể của dị thú càng lớn, dần dần hiện ra một hình thể săn mồi vô cùng mạnh mẽ cùng với hàm răng sắc nhọn, nhìn qua phi thường khó đối phó.
Một đầu thân dị thú gắn liền vẫn chưa bị đạn cùng tia laser dọa sợ, mà bị chọc giận, nó lộ ra trên cổ hai sườn màng thịt, khoe bộ dáng cực kì có tính đe dọa, lạnh giọng hí lên.
Cái đầu nó rất lớn, động tác lại vô cùng linh hoạt, mà hoạt động của cơ giáp tương đối cồng kềnh, không có lực công kích lớn, rất mau bị chèn ép.
Thăm dò thực tiễn phân phối nhiệm vũ quả nhiên rất công bằng, nhiệm vụ của bọn họ nhìn thì đơn giản, nhưng muốn thao tác cơ giáp để đối phó với dị thú như vậy, đối với học sinh chuyên nghiệp sơ cấp thật sự là khảo sát rất nghiêm túc.
Cái đuôi dài của dị thú quật rất nhanh, cơ giáp trốn không kịp, quật trúng vị trí động cơ, khoang điều khiển lập tức truyền tới âm thanh máy móc cảnh báo bị hư hại.
Ariel nhăn mặt: "Chúng ta phải dừng cơ giáp, chuẩn bị."
*******
Tui phải thử mấy cái vpn ms vào lại được wd, có cái được được truyện lại không đăng được truyện.
Chúc mọi người đọc vui vẻ nha.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro