Hắn (Trịnh Bá) là con trai của Trịnh gia, nhưng vì một trò đùa quá chớn mà hắn phải sống trong sự nhục nhã. Hắn phát điên... Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả.
Mấy bạn ơi cho cảnh báo trước là truyện văn phong không theo ngữ pháp Việt cũng không theo lối hành văn nào cả. Nên những bạn có tiêu chuẩn về truyện phải đúng ngữ pháp tiếng Việt thì đừng đọc nha, với cả đây là truyện Huấn Văn nữa, tìm hiểu nó là gì trước khi vào đọc luôn nha. Mình thông báo trước chứ không mình bạn lỡ đọc rồi lỡ bực mình khó chịu nữa. Lưu ý dùm mình nha, mình cám ơn nhiềuu.Nữ vương siêu cấp lạnh lùng là chủ nhiệm . Đậu phộng ngơ ngác bị bắt làm trợ lý . "Không xong rồi , mau chạy thôiiiiii"…
KHÔNG CHUYỂN VER !! KHÔNG RE-UP !! KHÔNG CHUYỂN VER !! BỘ GỐC : HOÀN TÌNH TRẠNG EDIT : ĐANG LẾTVì là lần đầu tiên Edit - dịch truyện nên câu từ có không trôi chảy xuôi tai cái gì đó, mọi người thông cảm hoặc có thể nhắc nhở cho mình nha, nói nhẹ nhàng với mình là được ^^TRUYỆN CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, XIN ĐỪNG MANG RA KHỎI WATTPAD VÀ WORDPRESS CỦA MÌNH NGUỒN RAW + QT : KhotangdammyLink WordPress : https://alicettrucquan.wordpress.com…
Mộ Dung Diễn chết, thủ hạ kể rằng ngày nào người trong lòng hắn cũng đến trước mộ hắn khóc lóc.Hắn kích động vụng trộm đi xem thử, kết quả phát hiện người trong lòng không hề khóc, chỉ yên lặng đứng trước mộ.Hắn ấm ức nên dịch dung đi dò xét người trong lòng.Mộ Dung Diễn: Ngươi ngày nào cũng đến thăm hắn, có phải vì nhớ hắn không?Người trong lòng: Ta đến xem cỏ trên mộ hắn cao bao nhiêu thôi.Mộ Dung Diễn: ......…
Tên Hán Việt: Thời quang bất thính thoạiTác giả: Mộng Tiêu NhịTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 100 chương + 12 ngoại truyệnThể loại: Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Đô thị tình duyênBìa: ZanNữ chính độc thoại:"Khi còn nhỏ, em luôn muốn được cùng họ với anh, muốn giống như họ mặc váy công chúa, muốn được giống như bọn họ được gọi anh là anh trai.Sau này, em cũng được như mong muốn của mình.Đến lúc ấy, em lại ghét nhất giữa anh và em không có gì ngoài một cái họ."Thời Quang muốn cho Thời Cảnh Nham biết tâm ý của mình, vì thế đem đoạn tình đơn phương ấy viết ra giấy dán trên cửa phòng ngủ của Thời Cảnh Nham, lại viết thêm hai câu:" Có muốn biết tại vì sao em ghét mình cùng họ với anh không? Nếu như anh muốn biết, em sẽ cố gắng nói cho anh nghe :) ".Nửa đêm, Thời Cảnh Nham từ công ty trở về, nhìn phía sau lưng cô:"Không muốn."Thời Quang:"......."Thời Cảnh Nham - Một người lạnh lùng hiếm khi cười, hôm nay lại mỉm cười mang theo ba phần lười biếng, bảy phần sủng nịch, trực tiếp ôm cô lên: "Anh tỏ tình trước vậy."…
Tên Hán Việt: Nhất sinh sủng áiTác giả:Nghê Đa HỉTình trạng bản gốc: Đã Hoàn- 90 chươngTình trạng edit: Đã hoànThể loại: Nguyên Sang, Hiện Đại, Tình cảm, Ngọt Sủng, Vườn Trường, Thanh Mai Trúc Mã, HE, Kim Bài Đề Cử…
HÃY ĐỌC TRUYỆN TRÊN WATTPAD CHÍNH CHỦ VÌ BẢN BETA CHỈ ĐƯỢC CẬP NHẬT TRÊN WATTPADEditor: Nghiên Tịnh GiaiNguồn raw và QT: khotangdammyfanfic.blogspot.com (Cảm ơn chủ nhà đã làm QT)Giới thiệu: Kiếp trước Tống Tụng uống thuốc sinh tử bị hiến cho bạo quân bị điên, một đêm phong lưu, bị người đầu độc hốt hoảng chạy.Kết cục là sinh con xong bị người giết chết, có người giả trang y, mang theo hài tử của y, dùng tên y, thượng vị thành nam hậu đệ nhất lịch sử....Lệ Tiêu từng vì thiên tư phi phàm bị người hạ độc điên khùng một đoạn thời gian, giải độc xong lúc tốt lúc kém, tâm tình cố chấp không ổn định. Mỗi khi hắn phát rồ, chỉ có gọi tên Tống Tụng mới có thể làm cho hắn yên tĩnh lại....Kiếp trước tất cả mọi người nói chỉ có Hoàng hậu có thể trị bệnh của hắn, nhưng hắn có thể phân rõ được, trị hắn chính là Tống Tụng, không phải Hoàng hậu.Cũng may, trời cao cho hắn một cơ hội trọng sinh duy nhất, hắn tại đêm đó, tha Tống Tụng thật về tẩm cung mình, làm cho y không có chỗ trốn....Tống Tụng trọng sinh vào đêm đó:...Ngoại trừ ngoan ngoãn được sủng, tựa hồ không có cách khác.Tag: Sinh tử, cung đình hầu tước, trọng sinh, điềm văn, thần kinh không ổn định hay phát bệnh điên công x cơ trí ngoan ngoãn thụ, sinh tử văn, vả mặt, ngược traVai chính: Tống Tụng, Lệ Tiêu ┃ Vai phụ: ┃ Khác:PLEASE DO NOT TAKE OUT WITHOUT ASKING FOR PERMISSION, THANKS!…