26.

đáng lẽ ra, sẽ là thế này đây.

"sao anh dám đối xử với em gái tôi như vậy? sao lại có ý đồ đồi trụy với nó? anh biết nó còn rất nhỏ không?"

nhưng thế quái nào, từng bước chân dồn dập, kim amie đang chật vật ngồi dậy liền bị anh trai nắm lấy áo kéo lên.

"sao mày dám đè giám đốc của tao hả con quỷ nhỏ này?"

kim amie cùng kim seok jin vừa nghe qua, người bất ngờ thì kẻ lại bất mãn, bởi trong mắt của min yoongi, em vẫn chính là người quấy nhiễu giám đốc kim, nhưng đó cũng là sự thật cơ mà.

kim seok jin nghe thế thì cũng lên tiếng giải vây.

"là do con bé bất cẩn ngã, đừng mắng, ban nãy là anh chạy xe ngang đường nhà mày, thấy con bé đi bộ nên cho đi nhờ xe thôi."

min yoongi cũng không biết nên tin hay không, nhưng trước mắt thì vẫn chỉ nói thêm vài câu rồi kéo kim amie đi.

nơi đây chỉ còn lại kim seok jin và em trai của mình, là cậu ấy đã trùng hợp đi đến và mở cửa cho cả min yoongi.

"anh, đó là ai vậy? sao thân mật thế?"

"đó.. là.. thân mật chỗ nào chứ? nhỏ là em gái của yoongi, do nó ngã vào người anh thôi, đừng nghĩ bậy, em mà lẻo mép với mẹ là tới công chuyện với anh, còn nữa, sau này bớt tự tiện đi, bấm chuông đàng hoàng, anh mày cần quyền riêng tư đấy."

"ờ, nhưng trông cô bé kia có vẻ còn nhỏ.."

"ừ, chưa được đôi mươi nữa."

cậu em trai cười khúc khích.



"giận cái gì? tao nói thế không phải muốn tốt cho mày à?"

"anh ba ngộ, em thích thì em mua thôi, chán thật, có một chuyện nói hoài, bây giờ anh ba không mặc, vứt xọt rác, hoặc muốn đuổi em thì tùy, không ai chứa, em đi bụi đời ăn xin."

kim amie ngồi phía sau, cả hai sớm đã nói lại chuyện cãi nhau lúc ban đầu, em vẫn giữ cho mình một thái độ khá là bức xúc, và min yoongi thì đã rõ tính tình của nhỏ em, rốt cuộc chỉ có thể xuống nước.

"được rồi, cho anh xin lỗi."

tâm thế của một người là kiểu, thà chửi thì không sao, nhưng xuống nước nhẹ nhàng liền khiến người ta trở nên mít ướt.

"xin lỗi xin lỗi cái gì? em gái anh mà anh bảo có đi thì đi luôn đi, em ra đường, không có giám đốc kim, thà em lang thang như bụi đời, để chó cắn vậy đó, ai mượn xin lỗi? anh có biết lúc em mua cái áo cho anh em đã nghĩ anh sẽ vui như thế nào không? mua về để nhận lại ánh mắt khó chịu và câu nói đuổi đi của anh à? dừng xe lại đi, em không muốn về nhà nữa!"

kim amie mỗi lúc lại làm càng, min yoongi có chút buồn cười, sau đó dừng xe, xoay lại nhìn em.

"trời ơi mít ướt kìa."

"vô duyên, tránh ra."

kim amie có ý định xuống xe, anh ba liền giữ lại, sau đó ngượng ngùng xoa xoa đầu, nói:

"thôi cho anh xin lỗi đi, về nhà, hai cái đùi gà còn nguyên đấy."

thuyết phục thêm vài câu kim amie mới ngoan ngoãn cho anh ba đèo về.

min yoongi khẽ thở ra, dỗ em gái đã thế này, dỗ bồ thì còn đến thế nào nữa nhỉ?

tối hôm đó, kim amie vừa thút thít vừa ăn ngon lành hai cái đùi gà mà anh ba vẫn chừa cho.








k_amiee

ngủ với em
đi ạ.

ksjinnn

em quậy quá,
ăn gì chưa?

k_amiee

hai cái đùi
gà thơm ngon.

ksjinnn

hết giận anh
trai em rồi hả?

k_amiee

dạ, mình người
lớn mà giận hờn
gì hoài?

nhưng anh thấy
đồ ngủ của em
xinh không?

ksjinnn

không.

k_amiee

em muốn hôn
anh, sao ban
nãy anh không
thô bạo lên, em
chống cự là em
mắc cỡ thôi, chứ
em thích lắm.

hay anh không
dám kkk?

ksjinnn

kkk cái đầu
em, đừng có
mà trêu cái
kiểu đó, anh
nổi máu lên
thì đừng hỏi
tại sao nước
biển lại mặn.

k_amiee

vậy hả? hẹn
anh ở dịp khác
nhé, ban nãy
chỉ chạm môi,
em chưa kịp
cảm nhận.

hình cũ nè.

vết chó ma
cắn tan rồi.

hạnh phúc
quá.

ksjinnn

ra chỗ khác
chơi liền.

k_amiee

*video

kim seok jin chậm rãi bấm vào, hình ảnh kim amie đang quay bản thân từ mặt xuống bụng, rồi lại lướt lên, đương nhiên là bộ váy ngủ nửa hở nửa kín đó, âm thanh chỉ đơn giản là tiếng thở của em ấy có hơi phát ra tiếng, kim seok jin lại có chút chật vật.

là kim amie quay khi đang nằm, nên anh rất dễ tưởng tượng ra cảnh mình nằm ở trên em, dẫu anh biết đó chính xác là không nên, nhưng không gì có thể ngăn cản những suy nghĩ đó lại.

đêm, anh nằm mơ thấy kim amie, khung cảnh trong căn phòng tối, anh ở trên, kim amie ở dưới, nhiệt tình hôn hít, quấn lấy nhau như người yêu.

thậm chí còn là hình ảnh kim amie quần quại ở bên dưới bị anh đưa đẩy đến hơi thở đứt đoạn.

khi anh giật mình tỉnh dậy đã là lúc nửa đêm, mồ hôi nhễ nhại, và thân dưới khó chịu, thằng anh em ngốc hẵng đầu dậy, và đương nhiên anh cảm nhận được, mình đã phản ứng và cho ra luôn hậu ra chỉ vì giấc mơ với em.

kim seok jin của đêm đó đã tự chửi mình đồi bại bao nhiêu lần, đã tự đánh mình bao nhiêu cái sau khi tự xử lý bằng đôi tay của mình trên hình ảnh mà kim amie đã từng gửi cho anh.

đó là việc làm mà anh chưa bao giờ dám nghĩ đến, làm sao anh có thể biến thái đến như vậy chứ?

kim seok jin xoa trán mình, sau khi thoả mãn chỉ biết ngã ra giường, tự hổ thẹn với bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro