Chương 3
Edit: HaiYan
Beta: HaiYan
5.
Tạ Tiểu Diên có chút xấu hổ.
-- mình vẫn còn là một khuê nữ mỹ mạo như hoa lại làm ra hành động dẫn sói vào nhà thế này đến khi báo cảnh sát , cảnh sát sẽ không nghĩ mình là một nàng tiên nữa thì sao?
Ôn Biệt không nhìn cô, nheo mắt nhìn túi áo khoác dê nhung của cô rút ra vật gì đó...
! ! !
Tạ Tiểu Diên phục hồi tinh thần : Vòng cổ! Vòng cổ vòng cổ! ! !
6.
Ôn Biệt trầm mặc nhìn bình xịt chống "sói" trên tay mình.
Cảnh này.
Nói như thế nào nhỉ.
Chính là rơi vào im lặng.
Tạ Tiểu Diên có chút xấu hổ.
Trước khi cô mở cửa , cô đút vòng cổ vào túi bên phải , bình xịt bỏ vào túi bên trái .
Nhưng Tạ Tiểu Diên sớm đã quên.
"Không phải......" Tạ Tiểu Diên đoạt lấy thứ đó, ho khan hai tiếng, trong đầu vẫn còn vơ vét lý do để thoái thác nhưng đối phương đã mở miệng trước, ngữ điệu không nhanh cũng không chậm, một đôi mắt trầm tĩnh nhìn. Cô mơ hồ có cảm giác áp bách.
"Vị tiểu thư này, chuyện vòng cổ là chuyện thứ hai. Tôi muốn biết, tháng này cô.....Cô nhiều lần theo dõi tôi, bắt cóc tôi đến khách sạn, đến trước giường đưa tôi tiền, tôi có thể hỏi nguyên nhân tại sao không? "
"Có sự hiểu lầm về nghề nghiệp của tôi? "
Người đàn ông mặt mày thâm thúy lạnh nhạt, Tạ Tiểu Diên vô cùng mẫn cảm từ bên trong thấy được một ý tứ không kiên nhẫn.
"Về việc này,..." Việc này nói như thế nào ? Đều là cô đuối lý, Tạ Tiểu Diên chột dạ rụt đầu, vịn khuôn cửa lui về sau một bước: "Ngài trước đây không phải đã báo cảnh sát sao? Tôi cũng đến cục cảnh sát ghi chép rồi. Tôi không có ý kia, thật sự không có. "
Thái độ của Tạ Tiểu Diên thành khẩn đến cực điểm.
Bởi vì vừa tắm rửa xong, chưa kịp đeo kính, cô thấy người nói chuyện có chút híp mắt, khóe mắt cong cong hướng xuống phía dưới làm nổi bật lên một đôi đôi mắt sáng càng thêm chân thành.
Cô ngũ quan vốn là thiên hướng sáng sủa tươi đẹp, dưới chóp mũi khóe môi mang theo góc nhọn tinh xảo , thế nhưng ánh mắt lại trong trẻo giống như dòng nước.
Đối phương nhìn Tạ Tiểu Diên xem cô cùng bức màn trong phòng không có gì khác nhau.
"Tạ tiểu thư, tôi đã cho cô cơ hội. "
Người đàn ông ôn nhu nói: "Là do cô không quý trọng. "
Tạ Tiểu Diên thấy hắn quay người muốn đi, động tác lưu loát, trong lòng vang lên tiếng cảnh báo, tranh thủ thời gian giữ chặt cánh tay của người nọ-- một giây sau đã bị đối phương tránh.
"Được rồi, tôi không chạm vào anh nhưng anh nói lời này là có ý gì ...? "
Cô cảm giác mình giống như một người cặn bã thích ăn đậu hũ, vội vàng giơ hai tay lên bày ra sự trong sạch của mình.
"Lúc trước Tạ tiểu thư có thể đi ra là vì chúng tôi lấy tư cách người bị hại thông báo cho sở cảnh sát nói là hiểu lầm. Nhưng nếu như Tạ tiểu thư nhất định không chịu nói rõ nguyên nhân theo dõi bắt cóc tôi, tôi bên này cũng không có biện pháp giúp cô nữa. Chúng tôi sẽ đem chuyện vòng cổ bị trộm mất để thông báo cho cảnh sát, cảnh sát sẽ lấy lệnh lục soát tìm đến cô. "
Giọng người đàn ông giống như máy móc không biết từ chỗ nào xuất hiện, Tạ Tiểu Diên sợ tới mức chân trái vấp chân phải, thiếu chút nữa lăn xuống thang.
Cô miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, lúc này mới chú ý tới, có một người mặc âu phục đang đứng ở phía dưới ngẩng đầu nhìn cô và người đàn ông.
Tạ Tiểu Diên trong mắt toàn dấu chấm hỏi (???), đối phương lạnh như băng nói: "Trợ lý. "
Lúc hai người này nói chuyện xong, Ôn Biệt đã sải chân trực tiếp đi về phía trước.
Đi lần này, mang theo hy vọng của cô.
Đi lần này, cũng mang theo ánh mặt trời tương lai của cô.
Đi lần này, đã đến trước cổng.
Không phải, chuyện làm sao sẽ phát triển đến mức này? ? Cô chỉ là muốn khôi phục giấc mơ thôi mà khi nào ổn định sẽ không làm vậy nữa, lợi nhuận vài món tiền nhỏ mà thôi mà...! ! Hiện tại phải đi ngục giam ghi kỷ thực văn học sao? ?
Có một danh nhân nói cái gì kia mà, khi ngươi gặp phải ngã tư của cuộc sống, mắt thấy phong vân ngàn dặm, ngươi lại chỉ tưởng rằng một ngày bình thường ! Nhưng kỳ thật! Cái ngày đó vĩnh viễn cải biến ngươi! !
Tạ Tiểu Diên mười phần xác định, đường ranh giới chính là lúc này, đang ở trước mặt.
Còn tưởng rằng mình ở trong một cái hố leo ra, kết quả lại ngày càng đi sâu vào vũng hố.
Thật sự độc nhất là tâm đàn ông!
Tạ Tiểu Diên trong tình thế cấp bách liền xông tới.
Ôm lấy chân lớn của Ôn Biệt!
"Tôi nói tôi nói! Tôi đều nói! "
"Tôi theo dõi anh bởi vì......"
"Bởi vì......"
Ôn Biệt cúi đầu nhìn cô.
Cô có thể cảm giác được, tên trợ lý kia đang nhìn chằm chằm chờ câu trả lời của cô.
Có nên nói thật không?
Bởi vì tôi muốn xác nhận ngủ cùng anh lần nữa có thể gặp giấc mơ nữa hay không, có thể nói muốn anh giúp một việc......
Tạ Tiểu Diên trong đầu lăn qua lăn lại cũng không có ý tưởng, cuối cùng dừng lại nói.
"Bởi vì! "
Cô đột nhiên lên giọng, kiên định hữu lực: "Tôi thích anh! ! "
Cái đáp án này rõ ràng không có sức sáng tạo.
Tạ Tiểu Diên vào thời khắc mấu chốt, phát huy sự thông mình của cô , kỳ thi Đại Học ngữ văn được 100 điểm , thâm tình làm thơ, vì tỏ tình liềm góp một viên gạch. Hai tháng sau, đối phương cuối cùng cũng chạy mất.
"Sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu, anh không thương em em phát sầu, người đẹp trai trên thế giới khắp nơi đều có, nhưng ai cũng không có tính ôn nhu như anh!"
. . .
. . .
?
? ?
? ? ?
Ngô Trợ cẩn thận nhìn Ôn Biệt qua gương chiếu hậu.
"Cô ấy chắc không phải người của cha ngài."
Trong xe, người đàn ông khẽ vuốt đầu thở dài.
Chiếc máy Mac như rơi vào trạng thái ngủ đông.
"Không phải. Cứ để bọn họ lộ ra sơ hở đi."
Ôn Biệt đưa tay search, nhập mật khẩu vào trang web, thản nhiên nói: "Hai tuần sau đừng tìm tôi."
Ngô Trợ cười cười: "Tôi biết, hạn bản thảo sắp đến. Đúng rồi, hợp đồng mà họ ký với Thượng Ảnh đã ép giá lên hơn 7%, hẳn là. . ."
"Không sao ." Ôn Biệt thấp giọng nói, mắt kính viền bạc ở trên sống mũi anh dưới ánh sáng mờ mờ ảo ảo không thể thấy rõ cảm xúc trong mắt: "Bán tình cảm bạn bè mà thôi."
"Còn nữa, đổi rượu trong nhà tôi đi"
Ôn Biệt nghĩ tới thân ảnh om sòm kia vô ý cau mày , lời dặn dò dừng lại một nửa.
Đinh --
Màn hình bên phải có một tin nhắn mới.
Ngón tay anh dừng lại.
《 Phục Khắc 》 cập nhật.
Ôn Biệt chỉ đăng bài ,là người giàu nhất bảng Khai Văn Thu nhưng chưa bao giờ xem truyện của người khác. Ngẫu nhiên tại bảng xếp hạng load một cái thấy bộ truyện 《Giấc mơ của thiếu niên phương Đông》.
Anh là lần đầu tìm kiếm truyện trên mạng lại còn là tác giả truyện khoa học viễn tưởng.
Sau hai tháng, đối phương cũng cập nhật.
____________
Sorry các bạn lần trước mình đăng thiếu :(((
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro