chap 54.Phản kích

Nhiệm vụ trong chương trình cũng không nặng, nàng cũng đã sớm ghi nhớ quá trình của buổi quay, thế nhưng không nghĩ tới giây phút cuối cùng nàng cũng không được thư giản nghĩ ngơi, đợi đến khi Thùy Trang vừa chợp mắt được một lúc, nàng nghe được tin tức Lệ Quyên tranh cãi với chuyên gia trang điểm từ chỗ Mlee.

"Cô ta chán ghét, chê quần áo trang điểm mà chuyên gia mang tới cho cô ta nhìn không đẹp mắt, nhất định phải mặc quần áo mình đã chuẩn bị, màu sắc tươi sáng, hơn nữa đã thế còn đính cả kim cương, thật đúng là không có mắt thẩm mỹ... Chị cảm thấy mấy chuyên gia trang điểm ai cũng câm nín rồi, cũng hết nói nổi rồi."

"Hằng không đi xử lý sao?" Thùy Trang hỏi.

"Không có, bức ảnh Bảo Châu và Lệ Quyên lại nhảy lên hot search, chắc có lẽ Hằng đã đi giải quyết chuyện này rồi, đến bây giơ Hằng cũng không hề hay biết, dáng vẻ đắc ý đó của cô ta thật đáng thương." Mlee đang nói thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

Nhân viên đẩy một gia áo vào trong phòng: "Cô Nguyễn, mời cô chọn một bộ trong những bộ quần áo ở đây."

Lúc anh ta nói câu này vẻ mặt hơi do dự, Mlee vừa liếc mắt đã nhìn ra vấn đề: "Lệ Quyên đã chọn chưa?”

Mlee nhíu mày đi tới những bộ quần áo này, vô cùng tức giận nói: "Những bộ đồ này trong bình thường như vậy, lên ống kính sẽ không được chú ý, Shara cố ý đung không? Tôi đi tìm cô ta!”

"Chị Mlee, không cần đâu." Thùy Trang nhẹ nhàng gọi cô lại, lắc đầu vơi cô: "Chung ta đang ở nước ngoài, đưng gây thêm phiền phức cho tổ chương trình, em thấy bộ đồ này cũng không tệ lắm."

Nàng chỉ vào một chiếc váy màu xanh nước biển, thiết kế đơn giản nhưng lại lam nổi bật khí chất.

"Bộ này có được không vậy?" Mặc dù Mlee tức giận, thế nhưng cô tôn trọng sự lựa chọn của Thùy Trang, hơn nữa Thùy Trang làm như vậy nhất định là có kế hoạch của nàng.

Mlee khoát tay, bảo người nhân viên đó rời đi.

"Chương trình thực tế "Hậu trường" không phải là bày ra vẻ đẹp của minh, mà là để thể hiện trình độ chuyên nghiệp của bản thân, nếu em mặc đồ lộng lẫy thì chỉ có thể dẫn tới sự phản cảm của người khác, làm phiền chị kêu chuyên gia trang điểm tới đây giúp em đổi một kiểu tóc khác."

Nếu như Lệ Quyên muốn làm một con công ăn mặc lộng lẫy, vậy thì nàng sẽ lam điều ngược lại, đây không phải là chương trình đi trên thảm đỏ, quần áo chỉ là đạo cụ mà thôi.

Sau khi nghe Thùy Trang nói vậy, Mlee và Quỳnh Nga đều tỏ về tan thành.

Trươc khi quay phân cảnh thứ hai, Lệ Quyên mặc một chiếc váy đuôi dài, đầu đội trang sức kim cương, trên người vô cùng lộng lẫy. Điều này đã làm cho mấy vị đạo diễn cảm thấy không hài lòng.

Bọn họ dùng tiếng Anh để trao đổi lẫn nhau: "Cô ta đang mặc cái gì, vậy đang đùa giỡn sao?"

"Không ai nói cho cô ta biết địa điểm quay là ngoài trời sao, đôi giày nay cao như vậy, cô ta có thể duy trì đủ thể lực không?”

Jason lắc đầu, đúng lúc này, Thùy Trang đi tới, nàng mặc bộ quần áo mà tổ chương trình đã chuẩn bị, tóc được tết gọn gàng, trang điểm đơn giản tự nhiên, nở nụ cười ấm áp mang đến cho người khác cảm giác tươi mát xinh đẹp, nếu so sanh với Lệ Quyên đầy người trang sức ở bên cạnh, quả thật càng tôn lên nàng chính là một viên ngọc trong sáng.

Mấy đạo diễn khẽ gật đầu, cũng không nói nhiều lời.

Lệ Quyên còn cho rằng danh tiếng của mình đã lớn át Thùy Trang, ngẩng cao đầu đi ra ngoài.

Bởi vì địa điểm quay được bố trí ở ngoài trời, đi bộ hơn mười phút, Lệ Quyên đã lộ ra vẻ mệt mỏi, nhìn cảnh bố trí được chất đóng trên mặt, nhíu may: "Quay ở đây sao?"

Jason liếc nhìn cô ta, không trả lơi.

Lịch trình quay đã đưa đến tay mấy người bọn họ từ lâu rồi, cho đến bây giờ một diễn viên chuyện nghiệp sẽ không hỏi một câu ngu xuẩn như vậy.

"Hai vị chuẩn bị một chút, sẽ đưa cho hai người kịch bản khác nhau, hai người sẽ lần lượt thực hiện từng cảnh, toan bộ qua trinh quay phim sẽ có lời thoại nhắc nhở, sau khi đổi quần áo trong phim, sẽ chính thức quay thủ một lần."

"Một lần?" Lệ Quyên mím môi, tổ vẻ không vui. Nhân viên lắc đầu xoay người rời đi.

"Nhân vật của cô là gì vậy?” Lệ Quyên nhìn kịch bản trong tay mình, thế ma lại đưa cho cô một nhân vật là cô của nữ chinh, nhân vật già như vậy, cô không them đong đâu.

"Nữ chình Sâm Nhã."

"Chung ta đổi đi!" Lệ Quyên không đợi Thùy Trang phản ứng lại, đã giật thăng kịch bản trong tay nàng, đi đến dưới gốc cây bắt đầu đọc lời thoại.

Thùy Trang cươi nhạt, cũng không phản đối, từ lúc nhân viên đưa kịch bản cho bọn cô thì đã có máy quay giấu kín đã bắt đầu quay rồi, có lẽ Lệ Quyên không hề đọc lịch trình quay, cũng không biết vẻ mặt lúc nãy của cô ta đã được máy quay bắt trọn vẹn.

Lời thoại cũng không nhiều, thế nhưng nhân vật này không dễ nắm bắt, đây chính là một đoạn trich được trích ra từ bộ phim kinh điển, người cô này có tên la Nguyễn Ngọc, vì để nữ chinh Sâm Nhã có được hạnh phúc, bà đã trả giá bằng mọi thứ của minh, thậm chí trên lưng còn gánh một khoản nợ lớn. Sau khi nữ chính biết chuyện, rất biết ơn bà, đón bà về ở bên cạnh minh, để cho bà an ủi tuổi già.

Thùy Trang cảm thấy nhân vật này rất co tính khiêu chiến, đợi đến khi đạo diễn hô băt đầu, cô đã hoan toàn nhập vai vào nhân vật này. Ống kính vừa mở, Lệ Quyên mặc một bộ váy đỏ đi ra ngoài, sau khi nhm thấy Thùy Trang, trong mắt không hề có vẻ hấp dẫn mà nhân vật nên có: "Cô..."

Còn Thùy Trang thì tiến lên phía trước hai bước, vô cùng nhuần nhuyễn thể hiện vẻ mặt và diễn xuất nhân vật đang muốn nói lại thôi, quan trọng nhất là có sự do dự trong ánh mắt,

Đạo diễn nhìn màn hình, mong đợi biểu hiện của Lệ Quyên. Dù sao thì cô ta cũng là nghệ sĩ mà công ty giải trí Lotus đang nâng đỡ, còn tham gia tranh giải Ảnh hậu Kim Vũ, có lẽ thật sự không hề tầm thường.

Nhưng mà...

Lệ Quyên không hoàn toàn nhập vào nhân vật, mà còn xem Thùy Trang là tình địch của minh, lức đọc lời thoại thì vô cùng cứng nhắc, khiến đạo điễn liên tục nhíu mày.

Đây mà gọi là diễn xuất à?

Chỉ có điều tính cách của nữ chính này quả thật rất khó để nắm bắt, chắc co lẽ là Lệ Quyên chưa điều chỉnh tốt trạng thái, bọn họ cũng không dừng quay.

Lệ Quyên không hề hay biết vấn đề đây là đóng phim không phải la đi thảm đỏ, cô đưng ở đó chỉ là một binh hoa biết nói ma thôi.

Ngược lại, Thùy Trang không chỉ biểu hiện đúng cảm xuc của nhân vật, mà còn cộng thêm cảm nhận của bản thân, chỉ cần giơ tay nhắc chân cũng co thể cảm động được khán giả, lam cho ngươi khác cảm thấy cô đúng là nhân vật trong phim đó.

Nàng mặc quần áo gì không quan trọng, ánh mắt của nàng đã hoàn toàn thể hiện rõ linh hồn của nhân vậy này.

Đây mới chính là một diễn viên thực.

Tiếng hít thở của nàng được khống chế rất kheo leo, trong nháy mắt, nước mắt đã chảy xuống.

May quay phim được đẩy lên để bắt được cảnh nươợc mắt của Thùy Trang, sau đó nhanh chóng quay về phia Lệ Quyên, vào lúc này đáng lý ra cô ta cũng nên co phản ứng thích hợp, thế nhưng sau khi cô ta phát hiện ra máy quay đang quay mình, cô ta mới chậm rãi đọc lời thoại.

Lức này, sắc mặt của mấy đạo diễn đã cực ky khó coi rồi.

Jason nhìn kịch bản, hai ba phút phía là phân cảnh của Lệ Quyên, bọn họ không còn hứng thú để xem tiếp nữa.

Diễn viên quan trọng nhất không phải là diễn nhân vật như thế nào, mà là phải biến mình thành nước và bùn, đắp nặn thành linh hồn trong nhân vật, Lệ Quyên đã lựa chọn cho bản thân một nhân vật tốt, nhưng lại la một cách qua loa cầu thả, hoàn toàn làm nền cho Thùy Trang.

Những lúc Lệ Quyên đọc lơi thoại, từ đầu đến cuối Thùy Trang đều duy trì trạng thai của bản thân, không hề có chút do dự, bất cứ lúc nào may quay phim quay nàng đều là cô Nguyễn Ngọc trong phim.

Thần thái và vẻ mặt đó được nàng diễn vô cùng nhuần nhuyễn.

Mấy năm không nhận phim, không hề khiến Thùy Trang bị ảnh hưởng, ma ngược lại càng lam cho nàng diễn xuất càng chân thật hơn, thuần túy hơn.

"Được rồi! Diễn viên vao thay quần áo."

Sau khi đạo diễn noi câu này, Thùy Trang hơi cuối người với mấy người quay phim và đạo diễn, nói mọi người cực khổ rồi, sau đó mới nhận chai nược mà chị Nesa đem tới, con Shara thì thả lỏng ngay lập tức, kiêu ngạo phẫy quạt đi về phía phòng nghỉ.

Lúc các cô thay quần ao, máy quay sẽ bắt đầu quay cảnh đanh gia của máy đạo diễn đối với diễn viên, xuất phát tư mối quan hệ hợp tác, bọn họ chỉ đánh giá qua loa diễn xuất tồi tệ của Lệ Quyên, còn lúc đánh giá Thùy Trang thì rất nghiêm túc.

"Diễn xuất của cô ấy đã vượt ngoài dự đoán của tôi, gần như tôi đã nhìn thấy một tỉnh linh rơi xuống trần gian. Cô ấy có độ đẻo va tinh độc đao rất cao, là một diễn viên tốt hiếm thấy, tôi tin con đường diễn xuất của cô ấy sẽ ngày càng đi xa."

Lần đầu tiên trong lịch sử chương trình, có người nhận được đánh giá cao như thế tư các đạo diễn.

Trước khi chương trình lên sóng, diễn viên không được đọc trước câu hỏi, để đảm bảo sự chân thật của chương trình nên sẽ không cắt một đoạn nào hết, bao gồm cả sự bất mãn của đạo diễn đối với Lệ Quyên, kể cả thái độ tồi tệ của Lệ Quyên đối với các nhân viên cho đến khi chương trinh phát song từ đầu tới cuối đều được hiển thị trước mắt khán giả.

Trong hành lang vang lên tiếng giày cao gót của Lệ Quyên, Mleeliếc mắt ra cửa: "Bảo Châu tới rồi."

Thùy Trang vẫn điềm tĩnh ngồi trươc gương trang điểm, nàng phải có trách nhiệm với công việc của mình, không thể để bọn họ ảnh hưởng đến tâm trạng ghi hình được.

"Thùy Trang, tôi có việc muốn nói với cô." Bảo Châu liếc nhìn Lệ Quyên rồi nhìn Mlee: "Có thể kêu chị ấy ra ngoài trước được không?”

"Mlee la trợ lý riêng của tôi, tôi sẽ không giấu chị ấy bất cứ chuyện gì, nếu Tổng giám đốc Bảo Châu có chuyện cần nói riêng thì đành để lần sau vậy."

Thùy Trang đã thay xong trang phục trong giờ nghỉ giải lao nên đang nghỉ ngơi, đợi tín hiệu của tổ đạo diễn.

Lệ Quyên tự hào che miệng cười: "Bảo Châu, anh vẫn chưa noi cho cô ta biết ư, em nghĩ cô ta chắc chắn không chịu nổi sự đã kích này đâu." Trong mắt cô ta tran ngập sự khinh thường đối vơi Thùy Trang, cứ như đã chiếm hết phần thắng vậy.

Thùy Trang không màn đến sự kiêu khích của cô ta, binh tĩnh ngoảnh mặt đi xem bọn họ như không khí.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro