Chương 2: Phỏng vấn (2)

'' Wao wao, là công ty bất động sản Vương Thị mà, cậu xin việc ở đây thiệt hả?''

Lâm Giai bỗng trầm trồ lên, ngước nhìn công ty có máu mặt lớn nhất nước này rồi nhanh chóng luyên thuyên với Đường Nhược Nhi.

'' Yo yo!, cậu biết không tớ nghe nói CEO công ty này thuộc mẫu người Kim Cương Vương Lão Ngũ*, tên là Vương Mộc nghe dễ thương nhỉ?, thân hình vạm vỡ cao một mét tầm sáu, nghe nhân viên trong công ty đó nói biệt danh anh ta là Ác quỷ đó!''.

( Kim Cương Vương Lão Ngũ*: chỉ những người đẹp trai nhà giàu, độc thân, giỏi về mọi mặt)

'' Ờ ờ... nhanh vào thôi, chúc tớ đi nào nếu tớ đậu cậu bao tớ ăn nồi lẩu nhé!''

Nói dứt lời cô nhanh chóng chạy vào bỏ Lâm Giai còn lật sổ ghi chép thông tin về Vương Mộc. Nhưng tên Vương Mộc sao cô thấy nghe quen tai quá hình như cô nghe ở đâu rồi thì phải? Cô nghĩ mơ hồ được một lúc thì nghe tiếng hét phía sau, cô nhanh chóng vắt chân lên cổ phi lẹ nếu không sẽ có một trận đấu vật ở đây.

'' Yaa!!! Đường Nhược Nhi đứng lại mau ông cho mày biết thế nào là John Cena!!!''

Trong lúc cô đang phần tích nhân vật thì nghe câu'' nếu tớ đậu cậu bao tớ ăn nồi lẩu nhé!'' Cô liền ngẩng mạnh đầu lên nhanh chóng dí theo Đường Nhược Nhi.

'' Xin thứ lỗi thưa hai cô, ở đây cấm chạy nhảy, gây ồn làm phiền hai cô tuân theo nội quy ở đây!''

Nhanh chóng cuộc rượt đuổi này liền ngừng lại sau khi nghe giọng khàn nghiêm nghị của chú bảo vệ, hai cô giật mình ríu rít cúi đầu xin lỗi rồi đi nhanh đứng trước phòng phỏng vấn.

Lâm Giai ghé tai Nhược Nhi nhỏ giọng nói:

'' Cư nhiên lại tớ bao!? Cậu đậu thì cậu mời hay như vầy, tớ bao vô cậu bao ra ok? Im lặng là đồng ý!''

Nói rồi Lâm Giai đẩy Nhược Nhi vào phòng phỏng vấn cười nói:

'' Fighting!!!''

''Nhưng trông tớ ổn chứ?''

Đường Nhược Nhi quay lại hỏi Lâm Giai. Lâm Giai nhìn gái bận chiếc đầm màu hoa anh đào hở vai được túm lại ở eo lộ ra vòng eo mảnh khảnh của cô, Lâm Giai gật gù đưa ngón tay cái giơ lên.

'' Rột rột~'' Đây là ly trà sữa thứ hai Lâm Giai uống trong lúc ngồi chờ. Một tay cô chống trên lưng ghế, mông hơi tuột phía dưới ghế một tí, chân phải vắt chéo qua chân còn lại trong lòng thì thân vẫn sao lâu quá!

'' Cạnh~''

Tiếng mở cửa kéo tâm hồn trôi lạc giữa đời Lâm Giai về hiện tại, cô nhảy vồ vào Nhược Nhi hào hứng hỏi

'' Tớ không biết nữa nhân viên nói sẽ gọi thông báo lại sau!''

Nhược Nhi từ tốn trả lời nhìn vẻ mặt thất vọng của Lâm Giai. Cô cười nhẹ kêu:'' Đi thôi, go go!!!''.

'' Đường Nhược Nhi? Tuyển cô ấy vào''

Người đàn ông nhìn vào ảnh trên hồ sơ xin việc. Là một cô gái cắt tóc ngang cổ, đôi mắt sáng to tròn, mũi nhỏ cao thẳng giống tây, bờ môi căng mọng, cao mét lăm lăm nhìn vào ai cũng không thể nhận ra là cô hai mươi hai tuổi.

' Được Vương Mộc!'

Anh thư ký kế bên ngạc nhiên nhẹ nói nhìn vào người đàn ông trước mặt. Lâu rồi anh mới thấy Vương Mộc dùng ánh mắt dịu dàng nhìn khi nào nhỉ? A, là ảnh bé gái nhỏ cười tươi cầm bó hoa Lavender. Má ơi, là thằng bạn thân hắn cười ư?

Trong mắt Ân Thần Y lúc này nhìn Vương Mộc như người ngoài hành tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro