CHƯƠNG 3: DỌN VỀ Ở CHUNG!

Nhìn cái giường lớn trước mặt, Thi Hạ tự giác mà mở miệng.
"Tôi ngủ sô pha, anh ngủ giường"

Lúc trước mỗi lần về nhà đều là cái dạng này, không có biện pháp. Nơi này là Lệ gia, cho nên, cô không do dự mà nhường cho hắn ngủ giường.

Nói xong, cô trực tiếp kéo lấy chăn trên giường, hướng sô pha đi tới.

Chính là, khi cô vừa mới nằm xuống, Lệ Cảnh Diễn liền bước tới ôm cô lên.

Thi Hạ luống cuống," Anh định làm gì?"

 Cô giựt mình mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt cảnh giác nhìn Lệ Cảnh Diễn.

"Cùng nhau ngủ". Lệ Cảnh Diễn nhàn nhạt mà mở miệng nói

Thi Hạ lắc đầu :"Không cần".

Cô giãy giụa, đang muốn đứng dậy rời đi, lại bị Lệ Cảnh Diễn xoay người một cái, đè ở dưới thân.

"Uhm, mẹ tôi ở...."Hắn đột nhiên tới gần mặt cô, thấp giọng nhắt nhở nói.

Lệ Cảnh Diễn nói chuyện hơi thở nóng rực phả lên mặt Thi Hạ, làm cô có chút khẩn trương.

Nhưng là, nghe được mẹ chồng mình có thể đang ở ngoài cửa, cô cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể gật gật đầu.

Dựa theo tính cách của Tô Giai Kỳ, bà thật sự có thể làm điều đó.

Gần một phút đồng hồ trôi qua, Thi Hạ chỉ có thể tùy ý để Lệ Cảnh Diễn đè lên người, sợ tới mức cũng không dám thở mạnh.

Đó là bởi vì Lệ Cảnh Diễn không có nói, kỳ thật khi hắn tiến vào, đã thuận tay khóa trái cửa.

Bọn họ dựa gần như vậy, khí chất áo ngủ, một phấn một lam, vốn dĩ phía sau đã thưa vải, độ ấm truyền lại làm không khí có vẻ càng thêm ái muội.

Rốt cuộc, một phút đồng hồ cũng trôi qua, có tiếng gõ cửa vang lên.

Trời ơi! cửa thế nhưng lại đang đóng, sớm biết vậy cô cũng không cần thiết khẩn trương như vậy a!

Lệ Cảnh Diễn cười cười, từ trên người Thi Hạ xuống, đi ra mở cửa.

"Các con còn chưa ngủ sao, không có việc gì không có việc gì, mẹ tới nhìn xem các con có chăn không kẻo lạnh a!" Tô Giai Kỳ xấu hổ mà cười.

Thi Hạ lắc đầu, vẻ mặt xấu hổ tươi cười.
"Không lạnh không lạnh"

Chính là, Tô Giai Kỳ nhìn Thi Hạ , lại có chút kỳ quái.

"Hạ Hạ, con bị nóng sao?" Bà mở miệng hỏi.

Thi Hạ vẻ mặt ngốc ngốc, bị nóng?

"A?"

Cô không cảm thấy chính mình bị nóng a, còn nữa, không phải nói là có điều hòa sao?

"Mẹ xem mặt con sao có chút hồng hồng vậy?" Tô Giai Kỳ có chút kỳ quái hỏi.

Nhìn Thi Hạ mặt đỏ bừng, bên cạnh Lệ Cảnh Diễn lại có vẻ ái muội không rõ, mà lộ ra gương mặt tươi cười quái quái.

Thi Hạ sờ sờ mặt mình, xấu hổ mà lắc đầu,"Không nóng không nóng, một chút đều không nóng, con,con vừa mới xấy tóc, có thể là, là gió nóng a."

Cô lắp bắp mà giải thích, thoạt nhìn, lại có chút kỳ quái.

Tô Giai Kỳ cũng không có nghĩ nhiều.

"Nga, như vậy a!"

Cô gật gật đầu.

Chính là, nhìn thấy trên chiếc sô pha có chút xáo trộn, Tô Giai Kỳ coi như đã hiểu rõ mọi chuyện.

"Vậy cái chăn kia để mẹ cho người thu hồi lại, mẹ cũng cảm thấy hôm nay trời rất mát a!"

Tô Giai Kỳ cười cười bước vào, sau đó, thực nhẹ nhàng mà cầm chăn lên thu về.

Thi Hạ ngây ngẩn cả người, cô vừa rồi chỉ lo khẩn trương, thế nhưng việc này xảy ra làm cô quên luôn chuyện quan trọng hơn.

"Ách....Được ạ"

Vì thế, hiện tại, cô cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Tô Giai Kỳ thu lại chăn ra khỏi phòng.

Không còn cách nào khác, hiện tại trong phòng chỉ còn lại một cái chăn, đêm nay cũng không quá lạnh, ngủ trên sô pha không đắp chăn, hẳn là sẽ không bị cảm lạnh đâu nhỉ.

"Ngủ đi".Lệ Cảnh Diễn nhàn nhạt mà mở miệng nói.

Thi Hạ gật gật đầu, xoay người hướng sô pha đi tới, nữa chừng lại bị Lệ Cảnh Diễn bắt lại, nữ nhân này là không có trí nhớ sao?

"Cô còn muốn ngủ sô pha? Cô  muốn sáng mai bị cảm lạnh sao?" Hắn lạnh giọng chất vấn nói.

Thi Hạ tức khắc liền ủ rũ, chính là , không ngủ sô pha, vậy tối nay chẳng lẽ cô cả đêm nay không ngủ được sao?

"Tôi...."

Cô ậm ừ, trong lúc nhất thời, cô không biết phải nói gì thích hợp .

Chính là, lại bị Lệ Cảnh Diễn bắt được.

"Lại đây."

Hắn lạnh lùng ra tiếng, một phát đem Thi Hạ kéo đến ngực mình.

Thi Hạ chưa kịp phản ứng lại, cả người cũng đã ở trong ngực của Lệ Cảnh Diễn 

"Anh định làm gì?"

Cô theo phản xạ duỗi tay chống lên ngực của Lệ Cảnh Diễn, cự tuyệt hắn tới gần mình.

Lệ Cảnh Diễn thở dài một hơi, vẻ mặt khinh bỉ:" Tôi lại không tính làm gì  cô đâu, Thi Hạ, cô đừng có mà tự mình đa tình, tôi đối với cô không có hứng thú"

Trong lòng Thi Hạ hơi hơi có chút thất vọng, thở dài nhẹ nhõm.

"Tốt nhất là không có hứng thú đi". Cô lẩm bẩm.

Nhưng là, hiện tại, biện pháp tốt nhất, cũng chỉ có thể là tạm chấp nhận tối hôm nay ở cùng Lệ Cảnh Diễn.

Thi Hạ đối với đồng hồ sinh học luôn rất chuẩn, sáng sớm hôm sau, cô đúng giờ mà thức dậy

Lệ Cảnh Diễn bên cạnh cũng vừa thức ,mở to mắt nhìn,  ôm cô suốt một đêm, cảm giác thực không tồi nha.

Nhìn Thi Hạ ngáp một cái giống như một đứa trẻ, mà rời giường, Lệ Cảnh Diễn có chút si mê.

Không ngờ cô cũng có một mặt đáng yêu như vậy, hắn còn luôn cho rằng Thi Hạ chính là nữ hán tử a!

Thi Hạ vừa mở mắt ra, nhìn Lệ Cảnh Diễn, lập tức liền tránh qua một bên.

Đêm qua là làm sao lại chui vào ngực hắn a, cô hoàn toàn không nhớ rõ.

Bất quá, hiện tại nghĩ lại, có chút xấu hổ.

Thi Hạ vội vàng bò dậy đi rửa mặt, Lệ Cảnh Diễn cũng không có xuống giường, dựa vào thành giường, một tay chống cằm, nhìn cô bận rộn.

Cô cố thu nhỏ bản thân mình tựa như không tồn tại.

Hai người một trước một sau đi xuống lầu.

Nhìn thấy hai vợ chồng con trai buổi sáng ở nhà, hơn nữa lại cùng nhau xuất hiện, Tô Giai Kỳ liền cảm thấy cao hứng
Như vậy mới là người một nhà chứ!

"Lại đây, Hạ Hạ đêm qua ngủ ngon không?" Tô Giai Kỳ cười hỏi.
Thi Hạ cười gật gật đầu.
"Khá tốt ạ"
Bữa sáng  trên bàn, nhìn con trai mình, Lệ Chí Nhân nhắc lại chuyện xưa, cũng không phải là ông dong dài, thật sự là, ông không nói một chút, cái tên tiểu tử thúi này vĩnh viễn đều không nhớ.

"Đàn ông có gia đình rồi, cũng nên hồi tâm đi."Lệ Chí Nhân mở miệng, thở dài một hơi.

Con trai ông rất ưu tú, công ty giao vào tay hắn, Lệ Chí Nhân cảm thấy thật yên tâm a, con ông luôn có thể làm tốt hơn cha a.

Nhưng là, về mặt gia đình, con ông lại là làm cho hỏng bét.

"Con nào có không thu tâm".Lệ Cảnh Diễn lãnh đạm trả lời.

Vì vậy, Lệ Chí Nhân lại càng thêm tức giận, tiểu tử thúi này lại đang nói dối mình.

"Con nếu thật hồi tâm, ngày mai liền dọn về biệt thự Thủy Ngạn đi"

Sau khi kết hôn, hắn liền dọn ra ngoài, căn bản là chưa từng trở về nhà!

Lệ Cảnh Diễn đột nhiên đứng dậy, nhìn thoáng qua ba mình,lộ ra một cái ý vị không rõ tươi cười, sau đó, trực tiếp xoay người rời đi.

"Tiểu tử thúi, con định đi đâu?" Lệ Chí Nhân sốt ruột.

Tên tiểu tử thúi này, lại muốn chạy đi đâu nữa!

"Chuyển nhà"

Kiêu hắn trở về, hắn liền trở về, dù sao ở bên ngoài đợi cũng không thú vị, hắn hiện tại lại cảm thấy, Thi Hạ là rất có ý tứ a.

Ngang qua chỗ Thi Hạ , hắn hướng về phía cô tà mị cười 

Nhìn thấy nụ cười tà mị trên gương mặt của hắn, Thi Hạ lại có một loại cảm giác bất an.

"Ba, con đi hỗ trợ ảnh"

Thi Hạ nói xong, vội vàng chạy theo sau Lệ Cảnh Diễn. Chắc sẽ không phải là hắn thực sự sẽ nghe lời ba hắn dọn về ở cùng cô chứ!

Nếu thật sự là vậy, Thi Hạ thật sự không mong muốn đều này xảy ra!

Cô một người nhàn nhã, tự tại một mình đã lâu, thật sự là không nghĩ sẽ có người đến quấy rầy mình!

Nhìn Thi Hạ cùng con trai mình rời đi, Lệ lão gia tử nặng nề thở dài một hơi.

"Haizz..,! hai đứa nhỏ này, không làm cho ta bớt lo."

Tô Giai Kỳ cười, đem lên sữa bò chính mình đã chuẩn bị .

"Ai nói, ta cảm thấy Hạ Hạ rất tốt a!"

Vô luận nói như thế nào, bà đều rất hài lòng với đứa con dâu này.

Hạ Hạ thật tốt a! Không tốt cũng là đứa con trai của bà kia, dám khi dễ Hạ Hạ!

Lệ Cảnh Diễn vừa mới chuẩn bị lái xe rời đi, liền nhìn thấy Thi Hạ lao tới, kéo ra cửa xe, ngồi lên.

Lệ Cảnh Diễn có hơi sửng sốt, có chút mờ mịt mà nhìn nữ nhân ngồi bên ghế phụ
Cô không phải rất bài xích hai người ở bên nhau sao?
"Cô làm gì vậy?"

Thi Hạ có chút thở gấp, vừa rồi chạy quá nhanh, cô có chút khó thở.
"Tôi trở về giúp anh dọn phòng"

Lệ Cảnh Diễn tạm dừng một chút, đột nhiên nhíu mày.
"Phòng tôi, phòng tôi làm sao ?"

Thời điểm hắn không ở nhà, Thi Hạ chẳng lẽ không cho người quét tước mỗi ngày sao, không sợ hắn sẽ đột nhiên về nhà sao?

Thi Hạ cười cười, vén tóc qua một bên tai.

"Không sao làm cả, rất bình thường." Cô cười nhợt nhạt.

Trong lòng lại cầu nguyện, thời điểm Lệ Cảnh Diễn quay về, ngàn vạn lần đừng mất khống chế a. (editor: chị đã làm gì trong phòng của anh thế !! hô hố ^o^)


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro