Chương 7: Cơm hộp

THi Hạ trừng lớn hai mắt, bảo cô mỗi ngày đem cơm trưa lên công ty cho Lệ Cảnh Diễn sao?

Mẹ Tô thở dài một hơi, giải thích nói:" Nghe Lý Thao nói, Cảnh Diễn mấy năm nay bị đau dạ dày càng ngày càng nghiêm trọng, chắc chắn là do mỗi ngày đều ăn cơm không đúng giờ a."

Cái tiểu thử thúi này, không có ngày nào làm mẹ mình yên tâm cả!

Thi Hạ có chút rối rắm, nhưng khi nhìn đến vẻ mặt đầy mong chờ của mẹ Tô, cô vẫn là bỏ qua cảm xúc cá nhân mà gật đầu đáp ứng.

"Được ạ, con sẽ đáp ứng với mẹ, con sẽ cố gắng chiếu cố Cảnh Diễn."

Nghe được Thi Hạ nói như vậy, Tô Giai Kỳ  thở dài nhẹ nhõm.

Quả nhiên, vẫn là con dâu tốt, nếu bà có một đứa con gái hiểu chuyện như cô, chắc chắn nó sẽ là tri kỷ của bà a!

"Vậy là tốt rồi, mẹ thấy an tâm rồi." Tô Giai Kỳ cười, duỗi tay xoa xoa mặt Thi Hạ:" Con dâu thật ngoan."

Bà xoa ngay nơi mà Lệ Cảnh Diễn vừa mới hôn lên, Thi Hạ cả người đều có chút mẫn cảm.

Nhưng mà mẹ Tô lại không phát hiện ra điểm gì lạ, bởi bà đang rất vui, bà nghĩ chỉ cần quan hệ giữa con trai bà và con dâu tốt như thế thì ngày ôm cháu đích tôn của bà sắp tới a!

Trong lòng Thi Hạ lại cảm thấy rối rắm, thời gian chỉ còn một năm, sao lại xuất hiện các sự việc ngoài ý muốn như thế này?

Rõ ràng hai năm trước quan hệ giả của cô cùng Cảnh Diễn đều trải qua rất thuận lợi a!

___

Công ty Thi Nhuận Trân Châu.

Giữa trưa 11 giờ, tiếng đồng hồ báo thức vang lên ở bên cạnh. Thi Hạ nhăn mày lại, đem điện thoại tới, nhìn thoáng qua một chút, báo đưa cơm cho Cảnh Diễn.

Cô khẽ giật mình, nếu không phải hôm qua cô cài nhắc nhở, cô thiếu chút nữa là quên luôn việc này.

Bất quá, cô cũng đã hứa với mẹ Tô rồi, mà bất kể việc gì cô đã hứa rồi thi cô phải làm cho tốt.

Đem cơm cho Lệ Cảnh Diễn? Vậy đem cái gì thì mới tốt đây? hơn nữa nếu nấu cũng không còn kịp nữa

Thi Hạ suy nghĩ, cơm hộp vẫn là tiện lợi nhất, nghĩ xong cô liền đặt một xuất cơm đem đến cho Cảnh Diễn.

Tập Đoàn Lệ Thị.

Thi Hạ bước vào tập đoàn Lệ thị, cô tuy rằng là tổng tài phu nhân của Lệ thị, nhưng số lần cô bước vào công ty chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Hơn nữa, mỗi lần đến không phải vì hợp tác của hai nhà thì cũng là vì công việc, đến nỗi khi tìm đến Cảnh Diễn cũng là vì công việc, đưa cơm trưa cho chồng, việc này căn bản là không có khả năng.

Thi Hạ bước vào cửa, tiến tới thang mái chuyên dụng dành cho tổng tài, bấm số tầng cao nhất.

"Cốc, cốc, cốc."

Nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, Lệ Cảnh Diễn nghĩ người bên ngoài là trợ lý Lý Thao,lạnh lùng nói:

"Vào đi"

Hắn không có ngẩng đầu lên, tiếp tục xem văn kiện của mình

"Lý Thao, anh đem các số liệu của sáu tháng cuối năm ngoái...."

Hắn còn chưa nói xong, đã bị Thi Hạ đánh gãy.

"Là tôi"

Nghe được thanh âm của Thi Hạ, Lệ Cảnh Diễn lập tức ngẩng đầu cùng với bộ dạng vui mừng nhìn Thi Hạ!

"Lão bà đại nhân đến thắm ta a!"

Hắn cười đi tới,  đối với Thi Hạ đột nhiên vấn an, hắn thật có cảm giác thụ sủng nhược kinh a.

Bởi vì, bên nhau hai năm, Thi Hạ trước nay đều chưa từng tới công ty của hắn cho việc tư cả.

Thi Hạ cười cười, chỉ vào túi đồ trên tay mình nói giỡn với Cảnh Diễn:"Thiếu gia ba hoa, tôi phụng mệnh mẹ chồng, đưa cơm đến cho anh."

"Phải không, thật là vợ tốt a!"

 Di chuyển ánh mắt xuống chiếc hộp trong tay Thi Hạ, khuôn mặt tươi cười của Lệ Cảnh Diễn bất chợt đông cứng lại.

"Cô đưa cơm hộp cho ta?"

Hắn trợn to mắt nhìn Thi Hạ, ai có thể giải thích cho hắn một chút, vì cái gì thể hiện hảo hảo tình yêu chỉ bằng thứ cơm hộp tiện lợi kia!

Thi Hạ có chút ấy nấy mà giải thích nói:" thật xin lỗi, tôi không có thời gian làm, không còn cách nào, vừa vặn anh cũng không có thời gian, cơm ở cửa hàng này rất ngon và tương đối đầy đủ dinh dưỡng."

Đây cũng là cách nhanh nhất mà cô có thể nghĩ đến, công nghệ thông tin luôn là biện pháp hiệu quả nhất , chỉ mong Lệ Cảnh Diễn đừng nổi giận a.

Lệ Cảnh Diễn thở dài một hơi, từ trong miệng hắn gằn từng chữ nói:" Tôi sẽ cho người đưa cô tới bếp nhà ăn, tôi cho cô nửa tiếng, nấu cơm cho tôi ăn."

Thi Hạ hơi sửng sốt, có nhất định phải là đồ ăn cô nấu không?

Tuy rằng đồ ăn cô nấu cũng tạm chấp nhận được, nhưng mà cũng không có lợi hại đi?

"Được" Cô gạt gật đầu, đồng ý.

Nhìn theo bóng dáng Thi Hạ đi tới phòng bếp, Lệ Cảnh Diễn liếc liếc mắt xuống văn kiện trên bàn, vừa vặn hắn cũng không có công việc gì gấp, hiện tại hắn muốn đi qua xem một chút.

Nhìn Thi Hạ bận rộn ở trong phòng bếp, Lệ Cảnh Diễn lại có cảm giác của gia đình, thực ấm áp.

Một lát sau, Thi Hạ đã làm xong vài món ăn đơn giản bình thường trong gia đình. Nhìn đồ ăn trên bếp, cô cười, đem đồ ăn bưng lên.

"Thế nào, còn được đi?"

Thi Hạ cười nhìn Lệ Cảnh Diễn,như chờ đợi hắn khen thưởng. 
Lệ Cảnh Diễn tâm tình bổng chốc thoải mái vô cùng, áp lực công việc của cả buổi sáng ngay lúc này, đột nhiên tan thành mây khói.

Đối mặt với các món ăn phu nhân của mình làm tuy rằng thực bình đạm, nhưng màu sắc cùng mùi vị thực không tồi chút nào.

"Thực không tồi, Thi Hạ, cô về sau có thể suy xét làm đầu bếp ". Lệ Cảnh Diễn cười nhìn Thi Hạ.

Thi Hạ ở trong khoảnh khắc kia thực sự nghĩa tới cả đời, nhưng mà sao có thể đây?
Thời gian ba năm giờ cũng chỉ còn lại một năm cuối cùng này, có lẽ bọn họ chỉ thích hợp làm bằng hữu thôi.

Mà lúc này đây toàn bộ nhân viên trong tập đoàn Lệ thị ,sau khi chứng kiến toàn bộ sự việc vừa xảy ra, như muốn nổ tung lên , chuyện này cũng thật quá không đáng tin rồi!

"Tổng tài phu nhân vậy mà tại công ty nấu cơm cho tổng tài đại nhân, hảo tri kỷ a!"

"Đúng vậy, xem ra tin đồn bên ngoài nói quan hệ phu thê bọn họ không hợp đều là giả rồi đi."

Tất cả mọi người đang nói đến quan hệ giữa Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn thực tốt, nói hai người các cô hoạn nạn có nhau.

Khi nghe thấy được đều này, Thi Hạ chỉ cười nhợt nhạt, không có phủ nhận, cũng không có khẳng định.

Chỉ có cô là người hiểu rõ nhất đoạn tinh cảm này là như thế nào.

Nhìn Lệ Cảnh Diễn đem đồ ăn đều ăn sạch hết, Thi Hạ lúc này mới vui vẻ rời đi. Không thể không thừa nhận, hiện tại tâm tình cô rất tốt a.

Nhưng mà tâm tình tốt là do đều gì a, Thi Hạ có chút không rõ, là do gần đây cảm thấy cùng Cảnh Diễn ở chung thực không tồi sao?

Vào lúc Lục Hinh Lâm bước vào thì tâm tình tốt của cô có từ nảy giờ đều tiêu tan.
Lục Hinh Lâm tới đây là tìm Lệ Cảnh Diễn, bởi vì Cảnh Diễn không có tới gặp cô ta, làm cô ta cảm thấy có chút bất an a.

Vô luận như thế nào, cô ta cũng không thể mất đi kim chủ của ả - là Lê Cảnh Diễn được.

Nhưng đều cô ta không nghĩ tới chính là lại thấy Thi Hạ ở công ty của Cảnh Diễn, nếu không phải nữ nhân này chiếm lấy vị trí Lệ phu nhân, thì người phụ nữ duy nhất bên cạnh Lệ Cảnh Diễn chính là ả ta- Lục Hinh Lâm!

"Lệ phu nhân, hôm nay  sao lại tới công ty vậy?"

Lục Hinh Lâm cười lạnh, nhìn nữ nhân trước mặt, bất quá chỉ là một nữ nhân không được sủng ái thôi.
Cô ta là Lệ phu nhân thì đã sao, ở trước mặt ả kiêu ngạo cái gì?

Thi Hạ cười lạnh, đối mặt với sự mỉa mai châm chọc của nữ nhân này, tỏ ra khinh thường nhìn ả:" Làm sao, tôi tới đây thăm chồng mình, không được sao?"

Tuy rằng quan hệ của cô cùng Lệ Cảnh Diễn, bên ngoài đều là lời đồn, nhưng , hiện tại cô là Lệ phu nhân, đó là bằng chứng vững chắc nhất!

"Cô..."

Lục Hinh Lâm chỉ vào mặt Thi Hạ, nữ nhân này thật đáng chết, đoạt vị trí Lệ phu nhân của ả còn không nói, hiện tại còn càn rỡ trước mặt ả như thế!

Thi Hạ tiếp tục cười lạnh, nói:"Nhưng còn Lục tiểu thư, Lục tiểu thư ở chỗ này không giống là vì công việc đi?"

Lục Hinh Lâm chỉ vào Thi Hạ, cô ta kiêu ngạo cái gì, Thi Hạ cô cũng chỉ là vật thay thế Thi Thi tỷ tỷ của cô thôi.

"Thi Hạ, cô đắc ý cái gì, người Lệ Cảnh Diễn thích căn bản không phải là cô! Cô kiêu ngạo cái gì chứ, cô hiện tại là Lệ phu nhân cũng chỉ là cái vỏ bên ngoài, bất quá cũng chỉ là tiểu tam thôi!"

Cô ta nói, duỗi tay hướng mặt Thi Hạ đánh tới. Chính vào lúc này, tay cô tay bị một lực mạnh từ phía sau kéo lại-  nguồn lực này không ai khác chính là Lệ Cảnh Diễn.

"Dừng tay!"

Nghe được thanh âm lạnh băng của Cảnh Diễn, Lục Hinh Lâm giống như thấy được viện binh.

"Cảnh Diễn, anh đã đến rồi, anh xem cô ta..."

Nhìn thấy hắn bước đến, Lục Hinh Lâm giống một con rắn được huấn luyện, lập tức dán chặc lên người Lệ Cảnh Diễn.

Lệ Cảnh Diễn cũng không thích nữ nhân này đến gần hắn, cho nên, bất động thanh sắc mà tránh đi.

"Cô vừa rồi muốn làm gì?" Lệ Cảnh Diễn nhìn Lục HInh Lâm, đột nhiên lạnh lùng hỏi.

Ý thức được sắc mặt Lệ Cảnh Diễn có chút không thích hợp, cô ả nhịn không được lại có chút run sợ.

"Em không có a!" Cô ả làm một bộ dáng người vô tội, tiếp tục giảo biện.

Nhớ đến sự tình đêm qua, cô ta cơ hồ cũng đã có thể kết luận, Lệ Cảnh Diễn tuyệt đối không có thích Thi Hạ.

Cho nên, mặc dù là ả ta khi dễ Thi Hạ, nghĩ rằng Cảnh Diễn cũng sẽ giúp đỡ ả ta!







Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro