CHƯƠNG 19: LỜI CẦU HÔN BÊN HỒ GƯƠM

Sau khi thử thách lòng trung thành của Tuấn và giành được chiến thắng, Anh Tú nhận ra một điều quan trọng: tiền bạc và quyền lực có thể xây dựng một đế chế, nhưng lòng trung thành và tình yêu thương mới là nền móng vững chắc nhất. Trong suốt những tháng ngày khó khăn vừa qua, Hiền luôn là người ở bên cạnh anh, không chỉ là một đối tác kinh doanh tài ba mà còn là một người bạn đời đầy sự thấu hiểu. Anh biết, đã đến lúc anh phải bước sang một trang mới trong cuộc đời, một trang không chỉ nói về sự nghiệp, mà còn về hạnh phúc gia đình.

Anh Tú đã lên kế hoạch cho một lời cầu hôn thật đặc biệt. Anh không muốn một buổi lễ hoành tráng, mà chỉ cần một không gian ấm cúng, lãng mạn, nơi mà họ có thể nhìn lại toàn bộ chặng đường đã đi qua. Anh chọn Hồ Gươm, nơi đã chứng kiến những khoảnh khắc đầu tiên của tình yêu họ, làm địa điểm cầu hôn.

Một buổi tối mùa thu dịu mát, Anh Tú và Hiền cùng nhau đi dạo quanh bờ hồ. Gió heo may thổi nhẹ, mang theo hương hoa sữa thoang thoảng. Tháp Rùa hiện lên lung linh trong ánh đèn, in bóng xuống mặt nước hồ Gươm tĩnh lặng. Khung cảnh thật lãng mạn và yên bình.

"Anh Tú, anh đã có những kế hoạch gì cho tương lai chưa?" Hiền hỏi, tựa đầu vào vai anh. "Em tin rằng, với những gì chúng ta đang có, chúng ta sẽ còn đi xa hơn nữa."

Anh Tú mỉm cười. "Có, anh đã có một kế hoạch lớn. Một kế hoạch quan trọng nhất trong cuộc đời anh."

Anh dừng lại, quay sang nhìn Hiền. Ánh mắt anh tràn đầy sự chân thành và tình yêu thương. Anh lấy ra một chiếc hộp nhung nhỏ từ trong túi áo, mở ra. Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương đơn giản nhưng tinh tế, lấp lánh dưới ánh đèn đường.

"Hiền, từ ngày đầu tiên gặp em ở ngân hàng, anh đã biết em là người con gái của đời mình. Em không chỉ là người đã giúp anh vượt qua những khó khăn trong công việc, mà còn là người đã mang đến cho anh sự bình yên và hạnh phúc. Anh đã từng nghĩ, thành công là khi có tiền bạc, có quyền lực. Nhưng giờ đây, anh nhận ra, thành công lớn nhất của anh là có em ở bên."

Anh quỳ xuống, nắm lấy tay Hiền. "Em có đồng ý làm vợ anh, làm người đồng hành cùng anh trên suốt quãng đường còn lại của cuộc đời không? Anh muốn cùng em xây dựng một gia đình, một tổ ấm, nơi mà chúng ta có thể trở về sau những ngày làm việc mệt mỏi."

Hiền đã không thể kìm được nước mắt. Cô đã quá bất ngờ và xúc động. Cô không cần một lời hứa về sự giàu sang hay quyền lực, cô chỉ cần một người đàn ông yêu thương cô thật lòng. Và Anh Tú chính là người đó.

"Em đồng ý," Hiền nói, giọng nói nghẹn lại vì xúc động. "Em đồng ý làm vợ anh."

Anh Tú đã đeo chiếc nhẫn vào tay Hiền. Chiếc nhẫn lấp lánh trên ngón tay thon thả của cô, như một lời khẳng định cho tình yêu vĩnh cửu của họ. Họ đã trao nhau một nụ hôn nồng cháy, một nụ hôn dưới ánh trăng và ánh đèn lấp lánh của Hồ Gươm, một nụ hôn của tình yêu và sự hạnh phúc.

Họ tiếp tục đi dạo quanh hồ, tay trong tay. Lời cầu hôn thành công không chỉ là một cột mốc trong cuộc đời của Anh Tú, mà còn là một nguồn động lực lớn lao, giúp anh có thêm niềm tin để chinh phục những đỉnh cao mới.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro