Chương 1
- Này, Lệ Băng, thầy chủ nhiệm nói có ba cậu đến tìm, đang ở phòng thầy hiệu trưởng.
Bạn lớp trưởng khều vai em nói nhỏ. Em gật đầu với cô bạn, sắp xếp tập vở gọn gàng rồi từ tốn đi lên văn phòng hiệu trưởng.
Đôi chân nhỏ nhắn bước lên từng bậc cầu thang, em đứng trước văn phòng gõ cửa. Bên trong nghe tiếng thầy vọng ra.
- Vào đi.
Bé gái bước vào liền thấy ba mình chễm chệ ngồi trên ghế sofa, chân vắt chéo trông rất uy quyền, thầy hiệu trưởng cúi đầu đi đi lại lại bên cạnh, nhìn qua liền thấy khuôn mặt nhăn nhó của ông ta vô cùng lo lắng.
Gã thấy em bước vào, liền hớn hở nở nụ cười tươi rói, chân dài tiến vài bước liền đến trước mặt em.
- Con gái cưng.
Gã ôm mặt em đầy cưng chiều, ánh mắt ôn nhu tỏ rõ đầy ấm áp. Động tác nhẹ nhàng kéo tay em lại ghế, đặt em ngồi trên đùi mình.
- Ba...
- Ừm, ba ở đây.
Em nũng nịu úp mặt vào lồng ngực gã như thói quen, hai tay vòng qua cổ gã một cách thoải mái.
- Ba tìm em có việc gì thế?
Gã vuốt tóc em, nhẹ giọng thì thầm.
- Chỉ là có chút nhớ bé con.
Thầy chủ nhiệm cùng thầy hiệu trưởng đứng bên cạnh bối rối nhìn nhau rồi lại cùng nhìn về phía hai ba con em.
Ánh mắt sắt bén lướt qua hai người đàn ông trung niên kia, gã hắn giọng ngồi thẳng dậy, để em ngay ngắn trên đùi.
- Tôi đến tìm con gái có chút việc quan trọng, phiền các người ra ngoài một chút.
Gã phẩy tay đuổi hai người họ ra ngoài, khuôn mặt lạnh tanh cứ như sắp giết người tới nơi khiến bọn họ hoảng sợ, cúi đầu cun cút chạy ra ngoài.
Bên ngoài có hai tên vệ sĩ áo đen đứng chặn cửa, đảm bảo riêng tư cho chủ tịch của mình cùng con gái, khắp dãy hành lang không có lấy một bóng người.
---------------------
- Con gái cưng, ba nhớ em quá.
Gã xoa xoa đôi tay nhỏ nhắn của em, ánh mắt nhìn em chăm chú, từng biểu cảm trên gương mặt non nớt đều thu vào tầm mắt gã.
- Ba điêu thế, nhớ con gái hay nhớ cái bướm xinh của người ta?!
Trong căn phòng rộng lớn chỉ còn có hai ba con, em cũng không ngần ngại mà bộc lộ dáng vẻ thật sự của mình.
Ôm má gã hôn lên một cái, em động tình cạ cạ mông lên đũng quần sớm đã nhô lên của gã.
- Hư quá đi, nhưng ba thích.
Hai ba con quấn lấy nhau âu yếm trên ghế, những cái hôn môi sâu cùng những cái va chạm có chủ ý từ sớm đã khiến hai người họ rạo rực.
- Ba.. ư... em chảy nước rồi...
- Đâu nào? Để ba xem một chút.
Ngón tay thon dài thọc vào trong bướm dâm của em. Hai bên mép căng ra một chút, lộ ra cái lỗ nhỏ hồng hào khỏe mạnh.
- Con gái cưng của ba ra nhiều nước quá này, để ba giúp em lau sạch nó nha.
- Ưm... bướm dâm nhạy cảm chỉ thích lưỡi của ba lau thôi. Ba dùng lưỡi giúp em một chút.
Em ngồi trên ghế dang chân ra thật rộng, bên dưới lấp ló hình dáng của gã đàn ông. Chiếc lưỡi vừa dài vừa dày chạm vào mép bướm. Liếm một đường dài từ dưới lên, mép bướm mở ra như chào đón sự xâm nhập khác thường.
- Ưm... thoải mái... ba.. ba... liếm mạnh lên... Em muốn nữa...
Hai chân quấn qua cổ gã, em ép chặt khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng giữa háng mình, hưởng thụ cảm giác hoang lạc thoải mái.
- Á... trúng rồi... ư... ba liếm trúng điểm dâm của em rồi.... ư...
Thân thể nhỏ bé uốn éo trên ghế, em nhắm hờ mắt chìm sâu vào dục vọng. Miệng anh đào hé nhỏ rên rĩ liên hồi.
- A... sướng... con gái sướng chết mất... ư.. muốn nữa.... ba liếm sâu một chút... ứm...
Gã liếm mút nhiệt tình, đôi tay sờ loạn cả lên. Môi ngấu nghiến mép hoa đỏ hồng, lưỡi đánh loạn bên trong.
- Á... ba... ưm... sướng... con gái sướng muốn chết.... a.... nữa đi... ư... thêm nữa đi... á.... ư...
- Tiểu Băng Băng dâm đãng của ba thích lắm sao?
- Ư... thích... rất thích ... ah
- Thế tiểu Băng của ba có thích cái này hay không?Gã cởi ra chiếc quần tây được đặt may riêng, đem vật lớn đặt trước mặt con gái.
Lâm Lệ Băng hai mắt sáng rực chăm chú nhìn dương vật lớn của ba mình. Hai tay bé tí cằm lấy nó, nâng niu như báu vật.
- Tiểu Băng thích... ưm... chỉ thích dương vật lớn của ba ba...
- Trông con gái cưng có vẻ không được thoải mái, để ba ba chích cho em một mũi, đảm bảo em sung sướng đến chết.
- Ư... ba ba nhanh lên... tiểu Băng thực nhớ nhung dương vật của ba ba...
Dương vật xâm chiếm động nhỏ, đẩy mở ra một lỗ khá lớn, nông vách thịt của em đến tận cùng. Lâm Lệ Băng sung sướng rên rỉ, trên da thịt đỏ hồng rịn ra một ít mồ hôi.
- Ưm... ư... lớn quá... vật nhỏ không chứa đủ... ư...
- Bảo bối của ba ép chặt quá. Con thả lỏng một chút đi...
- Ư... lỗ dâm của tiểu Băng không thể... a... là do của ba ba quá lớn... ưm... đâm tiểu Băng sắp hư...
- Tiểu Băng Băng của ba... con gái thật xinh đẹp...
Đôi vú trắng xinh bị nhào nặn thành đủ dạng, sức ép khiến đôi gò bông đỏ hồng lên, núm vú săn cứng tiếp xúc với không khí lạnh thành đỏ ửng.
- Xinh lắm... vú của bảo bối rất đẹp...
- Ah... bú... ba ba bú đi... vú của tiểu Băng cho ba ba tùy ý sở hữu... Ư... mạnh nữa đi... ba làm em mạnh một chút... á...
Hông hắn dập tới liên tục, đôi khi còn chạm tới cửa tử cung nhỏ hẹp, dội lên một chút. Vừa đau đó lại sướng đó, cơ thể nhỏ bé rưỡng lên, hít lấy từng ngụm không khí.
Hai người ép chặt vào nhau như bị dán lại, bên dưới điểm giao hợp tí tách nước dâm của Lâm Lệ Băng.
Cả người em bị Lâm Gia Phong dập tới mềm nhũn chảy nước, hai tay quơ quào trên lưng gã, để lại vô vàng vết móng tay vì quá khích.
Gã không thấy đau, ngược lại càng phấn khích hơn, dục vọng thậm chí còn tăng cao không kiểm soát.
- Ah... tiểu Băng của ba... con gái khiến ba sướng chết mất...
- Ư... tinh dịch... muốn tinh dịch của ba ba... cho tiểu Băng... ư... cho hết vào tử cung của tiểu Băng... á...
- Con gái cưng... đợi ba cùng lên đỉnh...
Cơ thể nhạy cảm khẽ run rẩy, em ôm tấm lưng ba mình hét lớn, từng lớp thịt siết chặt lấy cây thịt bên trong, phun ra một tràn nước dâm.
Lâm Gia Phong gầm gừ khe khẽ, gã đâm vào thật sâu, đến nơi tận cùng mới yên tâm thả lỏng. Tinh hoàn giật nhẹ, đem tinh dịch phóng hết vào trong tử cung con gái nhỏ.
-------------------
- Chào ba ba, tiểu Băng phải vào lớp rồi.
Lâm Lệ Băng đồng phục chỉnh tề ngồi trên đùi Lâm Gia Phong nũng nịu. Bên cạnh là thầy giáo chủ nhiệm cùng thầy hiệu trưởng vẫn đang cúi đầu.
Lâm Gia Phong gật đầu đồng ý, hôn nhẹ lên trán con gái yêu chiều.
- Con gái cưng học ngoan, buổi chiều ba đến đón tiểu Băng Băng.
Lâm Lệ Băng rời khỏi, đúng lúc trống trường cũng đã vang lên. Em lon ton chạy về lớp, không hay biết bố mình trong phòng làm khó dễ nhà trường.
- Chú ý con gái cưng của tôi, đừng để tôi thấy bất cứ ai chạm vào con bé dù chỉ là một sợi tóc. Các người chắc cũng hiểu rõ tôi mà, đúng không?
- Dạ dạ... tôi hiểu chủ tịch Lâm chứ. Tôi sẽ chăm sóc Lệ Băng thật chu đáo, chủ tịch Lâm ngài cứ an tâm.
- Dạ thầy hiệu trưởng nói phải ạ. Phận làm giáo viên chủ nhiệm, tôi tất nhiên sẽ phải chú ý đến học sinh của mình rồi, nhất là em Lệ Băng, tôi sẽ chú ý em nhiều hơn, thưa ngài chủ tịch.
Hai người đàn ông trung niên nghiêng người cúi đầu kính cẩn đáp lời Lâm Gia Phong. Gã phất tay đứng dậy, một thân tây trang chỉnh tề bước ra khỏi phòng. Chiếc xe sang trọng rời đi, lúc này hai ông thầy mới thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro