"Mai này có ra saoDấu yêu ơi, hãy nhớTình vẫn xanh muôn thuởVẫn chỉ dành trao em..."(Yuanyud - phỏng dịch theo ca khúc Moon and back).Mình thích bạn Dũng, thích lắm thích lắm, mà... "giữa mình và bạn bị chia cách bởi một nam nhân tên Trọng", mình đành chịu thôi. Người ta còn có cái giới tính giống nhau, mình thì chả giống gì hết TvTNên mình viết cái này để ngược đãi cả đôi, cho bõ tức!Với cả, mình nhớ U23 TvT…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…
Thể loại: Ngược, H nặng.Có ai có thể quyết định được xuất thân của mình đâu. Cô sinh ra trong một gia đình ích kỉ, toàn kẻ tham lam thế này cũng đâu phải do cô mong muốn, họ tham lam cũng đâu có nghĩa bản thân cô là người tham lam!?Cứ nghĩ họ ích kỉ chỉ lo tư lợi, không ngờ càng không màng nhân tình, bắt cô bán đi để trả nợ.…
❤️ BẢN EDIT KHÔNG SỬ DỤNG XƯNG HÔ PHỤ THÂN CA CA TỶ TỶ MÀ DÙNG CHA, ANH, EM, CHỊ. KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC VUI LÒNG NHẤN THOÁT, XIN ĐỪNG CÔNG KÍCH EDITOR ❤️Tên truyện: Cục cưng bé nhỏ ăn no chưaTác giả: Phân Phân Hoà QuangThể loại: Đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, niên thượng (cách nhau 11 tuổi), cung đình hầu tước, thanh thủy văn, HE.Lạnh lùng ngang ngược Nhiếp chính vương công × Nhóc đáng thương tham ăn thụEdit: Huyên, Gạo, Liễu 13 | Beta: AndyĐộ dài: 69 chính văn + 3 ngoại truyệnTình trạng: HoànBìa: Trạch nữ giá đáoEDIT PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ - KHÔNG ĐĂNG LẠI BẤT CỨ ĐÂU.⚠️ ĐỌC KỸ DÒNG NÀY TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN ⚠- Bản edit sử dụng các xưng hô như cha, mẹ, anh, em, chú, bác,...- Bản edit không tốt, nhiều lỗi, hoan nghênh các bạn góp ý. - Vừa edit vừa beta, hoàn rồi cũng còn beta, sẽ có vài chỗ không đồng nhất do chưa beta xong.- Cần liên hệ với mình vui lòng tìm page "Fan não tàn của ba Thiệu", mình không có thời gian check cmt, có thể sẽ sót mấy câu hỏi của các bạn.- Đọc trên WP sẽ ít lỗi hơn, vì bản wattpad mình chưa kịp sửa.- Không KY, không KY, không KY.…
Nội dung: Khuôn viên trường, văn bản ngọt ngào, trọng sinh, He. Nhân vật chính: Lâm Tư Tranh, Hạ Đình┃ Nhân vật phụ: Khác: Độ dài: 74 chương Tiến độ: Đã hoàn thành --------- Quay trở lại năm mười sáu tuổi, đây là khoảng thời gian êm đềm nhất trong cuộc đời của Lâm Tư Tranh, mọi thứ dường như chưa quá muộn để làm lại. Cuộc sống còn chưa uất ức, gia đình cũng chưa kiệt quệ vì nàng, điều quan trọng nhất là lúc này nàng có thể nhìn thấy Hạ Đình, một người u ám, người phụ nữ kiếp trước vì nhớ nàng mà nhiều lần khóc trong đêm ở lăng mộ của nàng. Lâm Tư Tranh muốn đích thân hỏi, Hạ Đình bắt đầu thích nàng từ khi nào? * Tất cả mọi người trong trường cấp ba số 1 Phàm Triết đều sợ Hạ Đình, nói rằng cô thất thường, thờ ơ và thu mình, nhưng Lâm Tư Tranh không sợ. Mặt đáng sợ nhất mà nàng từng thấy ở Hạ Đình là lúc cô nói tại đám tang của nàng- các người nên trả giá cho cái chết của nàng.…