Chương 15 : Hattori ghen

Hattori và Kazuha đang đứng giữa thành phố Tokyo trong cái nắng nóng của mùa hạ. Vài ngày trước Hattori gọi điện cho nhóc Conan, nói là vừa được nghỉ hè và muốn đến Tokyo chơi, Conan lèm bèm:
-Nghỉ hè thì hai cô cậu xách tay nhau mà đi chơi, đến Tokyo gặp tụi này làm gì?
Hattori thì thầm vào ống nghe:
-Vừa phải thôi nhé Shinichi, tụi tớ chẳng có gì với nhau cả. Thôi, tớ đặt vé tàu rồi, vài ngày nữa sẽ lên Tokyo, liệu mà đón tiếp đấy.
Nói xong Hattori cúp máy cái rụp, không để cho cậu bé nói tiếng nào. Anh chàng da ngăm đen toát mồ hôi đầm đìa vì cái nắng gắt, rủa xả cậu bạn tơi bời vì không chịu ra ga tàu đón mình, mà bắt cả hai đón taxi về văn phòng bác Mori. Tokyo mùa hạ thật là đẹp, những ánh nắng của buổi ban mai phủ cho thành phố một màu tươi trẻ, nắng như nhảy múa trên vai người đi đường đang tay trong tay nhau và ăn những cây kem mát rượi. Kazuha ngó Hattori đang ngáp dài, lắc đầu thất vọng, cậu chàng chưa bao giờ biểu lộ tình cảm một cách cụ thể…
-Kazuha, cậu khỏe chứ? Vào đây nào.
Ran đón tiếp cả hai ở trước cửa văn phòng thám tử Mori, suýt nhảy cẫng lên vì vui mừng. Hattori cười khì khì:
-Chào Ran, dạo này còn liên lạc với tên thám tử Shinichi Kudo không vậy?
-Lâu lâu…
Ran bối rối. Nhóc Conan thò đầu ra từ nhà tắm và nhìn Hattori với một ánh mắt bốc lửa. Ran vội đổi đề tài:
-Cám ơn vì đã mời tụi tớ đi chơi biển, đêm qua tớ háo hức quá chẳng ngủ được đấy.
Kazuha tươi cười, bố của cô đã trúng được rất nhiều vé đi chơi biển, nhưng do công việc bận rộn của một thanh tra cảnh sát nên nhường hết vé lại cho cô con gái, Kazuha đã đánh điện cho Ran ngay lập tức. Conan huýt Hattori:
-Hay nhỉ? Rủ tụi này đi chơi thì nói đại đi, bày đặt úp úp mở mở.
-Bất ngờ mới vui, anh bạn ạ.
Hattori giữ giọng cười cố hữu trêu chọc. Biển Izu thật đẹp, nhưng vì là mùa hè nên khá đông. Trẻ con người lớn nhộn nhịp tranh thủ ngâm mình dưới nước cho dịu cơn nắng nóng. Nhìn Kazuha chơi đùa với bộ đồ tắm hơi bị gợi cảm, khuôn mặt anh chàng da ngăm hơi ửng lên khiến Conan cười đểu:
-Sao hả? Mê “nàng” rồi à?
-Nàng nào chứ?
Hattori gân cổ cãi mặc dù hai mắt vẫn dán chặt vào cô bạn thời thơ ấu. Kazuha hét vang:
-Này hai người sao không tắm biển mà ở đó nghịch cát chứ? Mau xuống đây, vui lắm.
Cô chạy vội lên cát để lôi bằng được cậu bạn Osaka xuống biển, bỗng cô va vào một thân hình cao lớn và ngã lăn ra cát.
-Kazuha.
Hattori vội chạy lại. Anh chàng bị va vào chìa tay về phía Kazuha để đỡ cô dậy nhưng Hattori vội hất tay anh ra, mắt long lên sòng sọc (anh chàng không thấy cảnh Kazuha va vào người ta và cứ đinh ninh hắn đang lợi dụng cô nàng). Nhưng Kazuha nắm lấy bàn tay của anh ta xin lỗi rối rít bằng tiếng Anh. Mái tóc màu bạch kim sáng lên trong ánh nắng gắt.
-Jeff??
Ran kêu lên khiến mọi người giật mình. Jeff quay lại, anh mặc một cái quần đùi để tắm biển, lộ bộ ngực trần khá là quyến rũ, đôi mắt màu xanh ánh lên niềm vui và khẽ gật đầu chào cô bạn cùng lớp. Conan ngạc nhiên:
-Anh làm gì ở đây?
-Ồ anh đi với tiến sĩ Agasa và cô bé “khó tính” đó.
Như để chứng minh lời nói của anh chàng là sự thật, Haibara từ đâu trồi đầu lên khều Conan khiến cậu nhóc giật mình la oai oái. Hattori hết nhìn Conan, đến nhìn anh chàng người Mỹ, rồi lại nhìn qua Kazuha, bắt gặp ánh mắt cô bạn nhìn Jeff tươi cười, anh chợt nghe lòng sôi sục.
-Thật là trùng hợp, mọi người đều ở đây.
Kazuha reo lên, cô quay qua Jeff, bối rối :
-Xin lỗi cậu vì lúc nãy vội quá…
-Không sao.-Jeff thân thiện-Được người đẹp va vào cũng là vinh hạnh.
Hattori sầm mặt, cậu đạp chân Conan, hằm hè:
-Tên nhóc đó là ai?
-Bạn thời thơ ấu của Shinichi Kudo, Jeff Danney.
Conan vờ không thấy cảnh tức tối, trả lời gọn lỏn.

-Trông hắn thật là đáng ghét.
Hattori lầm bầm, nhìn cảnh Jeff nói chuyện với Kazuha mà sôi máu. Anh chàng người Mỹ trò chuyện với Kazuha hơi bị hào hứng. Cả hai đang nói về vấn đề ở Anh quốc và Mỹ, Kazuha có vẻ thích nghe về cuộc sống của con người ngoại quốc. Giọng của Haibara vang lên đều đều:
-Ghen thì nói đại đi.
Jeff đứng lên, nói sẽ đi gọi tiến sĩ từ khách sạn, ông ngủ gần như cả ngày, Kazuha bật dậy:
-Cho tôi theo nhé, tôi cần lấy vài thứ. Hattori há hốc miệng, gần như á khẩu. Trước giờ Kazuha chưa từng đi riêng với tên con trai nào ngoài cậu. Bất ngờ đến nỗi không thèm đuổi theo khi cô đã mất hút…
-Người Mỹ các cậu rất rành về chuyện tình cảm phải không?
Kazuha rụt rè, cô đi theo Jeff chỉ để hỏi như thế, anh tinh ý:
-Sao? Cần tư vấn à?
Kazuha khẽ gật đầu, cô biết mình không được đẹp, và có lẽ cô nghĩ Hattori không thích cô.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro