Chương 174: Website sát thủ, và suy nghĩ sau này của Lâm Giai
[⚠️ 18+] Tôi để ở đây r á:) ai không thấy nữa thì chịu.
Chương 174: Website sát thủ, và suy nghĩ sau này của Lâm Giai.
Gin: Nhiệm vụ mới đã gửi vào hộp thư của cậu...
Một ngày nọ, vào buổi chiều.
Lâm Giai nhận được tin nhắn từ Gin.
Hắn không vội đăng nhập để xem, mà tiếp tục chú tâm vào website trước mắt.
Mạng nội bộ của Tổ chức áo đen.
Kể từ khi có được danh hiệu rượu, quyền hạn của Lâm Giai trong mạng lưới nội bộ đã tăng thêm một bậc, nhờ đó hắn có thể xem được nhiều thông tin hơn.
Trong đó có hồ sơ thân phận của một số nhân viên cấp cơ sở, danh sách truy nã của Tổ chức áo đen, và nhiều tài liệu ẩn giấu khác...
Nhưng trên thực tế, những thứ này vẫn chỉ là thông tin bề nổi.
Theo thông tin Lâm Giai nghe được từ Tequila, dường như những người trong tổ tình báo sử dụng một mạng nội bộ khác, với tài liệu chi tiết hơn rất nhiều so với cái hắn đang dùng.
Ghi nhớ tên và tướng mạo của một số người, Lâm Giai mở miệng hỏi: "Bên cô có thu được tin tức gì không?"
"... Xin lỗi, chủ nhân, hoàn toàn không có."
"... Chúng ta với tư cách là sát thủ, liên hệ với bên ngoài thực chất cũng không chặt chẽ. Hầu hết là tự chọn nhiệm vụ mình hứng thú từ danh sách được công bố trên nền tảng, sau khi hoàn thành sẽ có người xác minh và trực tiếp chuyển tiền đến."
"Thì ra là thế."
Lâm Giai khẽ nheo mắt lại.
Hắn chỉ suy tư một lát, rồi hỏi: "Trên nền tảng mà cô Seiran đăng ký, sát thủ ưu tú nhất là ai vậy?"
"Sát thủ ưu tú nhất... Tôi nghĩ có lẽ là Spider (Nhện)."
"Vậy ngoài hắn ra thì sao?"
"Trước đây, Nhện là một kẻ 'cháy hàng' trên nền tảng. Gần như chỉ có hắn có thể duy trì tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ trăm phần trăm với hiệu suất cao... Trừ hắn ra, trong hai năm qua có một sát thủ với danh hiệu Rose đã làm nhiều việc cho tổ chức kia. Nghe nói cô ta rất am hiểu biến trang."
Trong 'Vườn bách thú' (tổ chức đối địch), không phải tất cả thành viên đều có danh hiệu là động vật.
Giống như Nhện hay Bọ Cạp đối với 'Vườn bách thú' chỉ là mối quan hệ thuê mướn. Danh hiệu của họ càng giống như một danh hiệu vinh dự mà 'Vườn bách thú' trao tặng, có muốn hay không vẫn phải xem ý kiến của bản thân sát thủ.
"Kỳ thực trước đây thỉnh thoảng cũng có một hai sát thủ cực kỳ mạnh mẽ giống như Nhện, nhưng có lẽ họ đã đạt được một loại thỏa thuận nào đó với nền tảng, nên đã che giấu hoặc xóa bỏ thân phận sát thủ của mình khỏi đó."
Dưới gầm bàn máy tính văn phòng.
Hoshi Seiran quỳ gối ở đó, sau khi nói xong một cách rõ ràng, lại tiếp tục vùi đầu vào công việc.
Lâm Giai thì chìm vào suy tư ngắn ngủi.
Sát thủ đạt được thỏa thuận với nền tảng để che giấu thân phận của mình... Nghe có vẻ như họ đã được nền tảng 'chiêu an' để trở thành người của họ, nên không còn làm những công việc sát thủ như trước nữa.
Lâm Giai đăng nhập vào một website khác.
"Chào mừng trở lại, Lịch sử đánh giá."
Cửa sổ màu đen bật ra trên website, rồi tự động ấn vào và biến mất.
Lâm Giai xem xét thông tin trên website này.
Cũng có chút tương tự với mạng nội bộ của Tổ chức áo đen: mua bán vũ khí đạn dược, cung cấp thông tin tình báo, ngoài ra còn có đủ loại nhiệm vụ đa dạng.
Điều có ý nghĩa là Lâm Giai đã nhìn thấy ảnh của Gin, Vodka và Tequila trên trang web này. Về phần tiền thưởng... Đầu của Gin trị giá 600 vạn USD.
Lâm Giai lại bấm vào giao diện diễn đàn của trang web này. Hắn phát hiện có không ít bài thảo luận về Gin.
"Lại một đợt sát thủ nữa chết hết rồi à..."
"Tiền thưởng lại bị đẩy lên cao nữa rồi..."
"Từ 50 vạn lên tới 600 vạn, toàn bộ đều dùng mạng để đánh cược..."
"Chỉ cần giết một người là có thể có 600 vạn USD, không ai làm sao?"
"Gã này, chỉ từ ảnh chụp thôi cũng cảm thấy khí lạnh toát ra..."
"Tiền thì tốt thật, nhưng mạng vẫn quan trọng hơn..."
"Tôi nghe người trốn về nói hắn chỉ vừa mới giơ súng ngắm lên thôi, kết quả trong nháy mắt đã bị tên kia phát hiện..."
"Thật sự đáng sợ nhỉ? Nghe nói ngay cả lịch sử đánh giá đều thất bại..."
"Vậy ngoài gã gọi Gin này ra thì sao? Tiền thưởng của mỗi người đều không ít mà."
"Nghe nói 'Cá Sấu' sắp ra tay..."
Không thể tìm ra tin tức hữu dụng trong những lời giao lưu vu vơ này, Lâm Giai khuỷu tay gác trên bàn, một tay chống đỡ khuôn mặt.
Tay còn lại nhẹ nhàng vuốt tóc Hoshi Seiran.
"Thật sự là..."
"Nếu như những sát thủ này đều có thể đăng ký bằng tên thật và dùng ảnh chụp của mình làm ảnh đại diện thì tốt biết mấy."
Đối với tổ chức 'Vườn bách thú' này, Lâm Giai bây giờ có không ít ý tưởng.
BOSS của tổ chức kia khao khát 'cải lão hoàn đồng', mà Lâm Giai trong tay lúc này vừa vặn có APTX4869. Dùng thứ này làm cái bẫy dụ dỗ, hoặc dùng lời nói dối bao bọc rồi đi hợp tác với đối phương cũng được.
Nhưng muốn đạt được mục đích này, cần phải tiếp xúc với cấp cao của đối phương trước.
Và phương pháp tiếp xúc với cấp cao của đối phương, Lâm Giai cũng miễn cưỡng nghĩ ra hai cái:
Một là trực tiếp khống chế một sát thủ có 'trọng lượng' nhất định, thông qua tay của đối phương, không cần nhắc bất kỳ tình huống gì mà trực tiếp nói ra hiệu quả và bằng chứng của APTX4869 với đối diện. Nếu đã như thế, đối diện đại khái sẽ trở nên phản ứng quyết liệt giống như Karasuma Renya.
Hai là lợi dụng Death Note, trực tiếp tạo ra một sát thủ có năng lực mạnh mẽ đến mức đủ để được 'Vườn bách thú' chiêu an, giống như loại năng lực của Hoshi Seiran, sau đó thông qua thân phận này đi tiếp xúc với cấp cao đối phương. Đương nhiên, Lâm Giai không thể tự mình đi làm loại chuyện này, lợi dụng Shimizu Reiko hoặc một cái tên khác cũng có thể.
Bất quá, sau khi tiết lộ hiệu quả của APTX4869, còn phải đề phòng trong tổ chức đối diện có 'nội gián' của Tổ chức áo đen, dẫn đến việc Gin biết được sự thật Miyano Shiho ban đầu là cơ thể bị thu nhỏ để thoát khỏi phòng thí nghiệm.
Lâm Giai khẽ phân tán tư duy.
Hắn lại nghĩ tới trí tuệ nhân tạo "Noah's Ark" sẽ xuất hiện sau này. Nếu lợi dụng trí tuệ nhân tạo có thể lật tẩy toàn bộ thân phận thật sự của những người này, hắn cũng không cần tốn công sức như thế này.
Lâm Giai cũng thực sự luôn chú ý đến các tin tức liên quan đến trí tuệ nhân tạo, chỉ tiếc giai đoạn hiện tại vẫn chưa có thông tin gì.
"Ách, Lâm, tiên sinh...?"
"Ha ha, xin lỗi, đột nhiên nghĩ đến dáng vẻ bối rối của cô Seiran."
Nhìn cô gái đang bị trêu chọc đến đỏ mặt, Lâm Giai bật cười. Nụ cười rạng rỡ của hắn khiến người ta cảm thấy ngọt ngào. "Bởi vì tôi thấy dáng vẻ đó của cô Seiran sẽ rất đáng yêu đấy."
"V.. vậy không sao."
Bị nụ cười ôn nhu kia chiếu vào tầm mắt, ánh mắt Hoshi Seiran có chút bối rối.
Giọng nàng đáp lại cũng trở nên vô cùng nhẹ.
Lâm Giai di chuyển con chuột trên website, chợt đóng máy tính lại.
Nhìn thấy hành động này của hắn, Hoshi Seiran không khỏi tha thiết nhìn hắn.
"Tôi còn có thời gian đến bảy giờ tối nay lận."
Lâm Giai cười nói.
Thời gian bây giờ vẫn chỉ là 3 giờ chiều.
Thế là, chỉ trong khoảnh khắc ý thức được điều này, ánh mắt Hoshi Seiran đều có chút ẩm ướt...
"Ai da, tôi hình như quên xem hộp thư."
Giọng Lâm Giai nhẹ nhàng.
Thế là, hắn lại một lần nữa bị máy tính thu hút.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro