Chương 3: Thành Phần Nguy Hiểm
Daiakawa Reina lật xem trước mắt tờ đăng kí câu lạc bộ, xoay bút suy nghĩ. Mori Ran đăng kí câu lạc bộ Karate , Kudo Shinichi tham gia đội bóng đá, Suzuki Sonoko nghe nói phân vân đội bơi lội cùng đội bóng rổ, nguyên nhân là hai cái câu lạc bộ có trai đẹp đều rất nhiều, cô khó có thể lựa chọn. “Na-chan cậu chẳng lẽ không chọn câu lạc bộ nấu ăn sao?” Suzuki Sonoko người xác định chọn bơi lội đội hỏi. Câu lạc bộ nấu ăn chính là học nấu cơm, Daiakawa Reina nghĩ nói: “Chính là học nấu cơm nói, cảm giác không có gì ……”
Hơn nữa ở trường học câu lạc nấu ăn rất khó học được đến cái gì?
Suzuki Sonoko nghĩ tới cái gì, nói: “Bất quá câu lạc bộ nấu ăn có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn nha, trở thành viên có thể miễn phí sử dụng.”
Daiakawa Reina không nói hai lời, quyết đoán mà ở bảng biểu mẫu điền câu lạc bộ nấu ăn.
Không ai có thể từ chối đưa đồ miễn phí.
*
Mới vừa đá xong bóng đá Kudo Shinichi không có ở sân bóng tìm được Mori Ran hình bóng đứng chờ đợi cậu, đang có chút kỳ lạ, di động cậu vừa lúc rung lên.
[Ran: Shinichi, tớ cùng Sonoko đi câu lạc bộ nấu ăn tìm Na-chan]
Cậu cầm điện thoại di động đóng lại, hướng tới nơi của câu lạc bộ nấu ăn đi tới.
Câu lạc bộ nấu ăn bởi vì yêu cầu nấu ăn, sân rất lớn, Kudo Shinichi một bên đánh giá trên giá những cái mà chính bản thân cậu chưa bao giờ tiếp xúc đến đồ làm bếp cùng không thế nào nhận thức nguyên liệu nấu ăn, một bên tìm kiếm hình bóng quen thuộc.
“Oa ——” cách đó không xa truyền đến hết đợt này đến đợt khác cảm thán, cậu dừng lại bước chân.
Thấy một đám học sinh đứng thành một vòng, nhón chân hướng cổ vào bên trong xem, đến gần còn có thể ngửi đến mùi hương đồ ăn.
Chắc là câu lạc bộ nấu ăn đang tuyển người đi, Kudo Shinichi không quá để ý mà suy đoán, nhìn trước mặt một đám người tràn đầy bất ngờ, lắc đầu nghĩ, làm đồ ăn có cái gì hay?
Cậu vốn nghĩ xoay người đổi hướng để tìm người, kết quả tai nghe được Suzuki Sonoko giọng nói xen lẫn trong trong đám người đang thét chói tai.
Kudo Shinichi ngẩng đầu lên, thấy có thứ gì bị vứt trên không trung, một tia ánh sáng xẹt qua, sau đó liền biến mất.
Cậu nổi lên hứng thú, nhấc chân lên, chen vào đám người bên trong.
*
Câu lạc bộ nấu ăn tuyển chọn chính là lựa chọn đồ ăn xuất sắc làm tại nơi bếp của câu lạc bộ, đối Daiakawa Reina nói không phải cái gì khó khăn.
Cô nghiêm túc nghĩ, thấy trên mặt bàn đậu hủ, nấm hương cùng măng mùa đông, thực mau liền quyết định chính mình phải làm món gì.
Tuyển chọn sao, đương nhiên muốn làm ra món sở trường.
*
Chủ tịch câu lạc bộ nấu ăn đối với người tới tham gia tuyển chọn yêu cầu rất thấp.
Chỉ cần không đem phòng bếp nhỏ phá hoại, làm ra đồ ăn bình thường, ăn không nhập bệnh viện liền tính đủ.
Rốt cuộc phía trước trải qua quá chiên cái trứng gà đều có thể chiên thành đen sì lì, thiếu chút nữa ngộ độc thức ăn, cậu đối thành viên mới đã không có quá lớn xa vời hy vọng, bất quá nếu năm nay lại tuyển không đến thành viên mới cho câu lạc bộ nấu ăn khả năng phải ngừng hoạt động.
Cậu mang theo vài phần lo lắng ngồi ở ghế trên cẩn thận quan sát đến mọi người quá trình chế biến, hiện tại nhìn qua đều thực bình thường.
Từ từ, bên kia vị kia nam học sinh, vì cái gì muốn hướng cánh gà làm nước chanh a?!
Được đến người nọ trả lời: “Bởi vì tôi không thích uống Coca”, chủ tịch nhìn rồi hít sâu một hơi nói: “Cậu không đủ tiêu chuẩn.”
Cậu còn không có thở dài một hơi, liền nghe được phó chủ tịch ở kia kêu cậu: “Chủ tịch, xem kia!”
Làm sao vậy làm sao vậy, ai lại cháy nồi?
Cậu hướng tới nơi cậu bạn chỉ đi tới.
*
Cô gái tóc cam cầm dao phay trong tay sử dụng, giơ lưỡi dao trong tay cắt xuống cùng thớt nhanh chóng va chạm phát ra “Lộc cộc” thanh âm, động tác nhanh đến cậu chỉ có thể thấy tay tàn ảnh, đậu hủ trên thớt đặt bị cắt nhẹ nhàng, cắt xong Reina đem chúng nó bỏ vào trong nước nhẹ nhàng khuấy, kia một khối đậu hủ nhanh chóng nở ra, biến thành từng sợi như sợi tóc.
Tiếp theo nấm hương bị vứt đến trên không trung, chỉ có thể thấy dao sáng lập loè, cắt nấm hương thành lát rơi xuống.
Chủ tịch câu lạc bộ nấu ăn mở to miệng.
“…… Ran, cậu nói cô ấy là người thường?” Kudo Shinichi nhìn trước mắt nhận thấy không có luyện mấy năm thì không ra, lại lần nữa hướng chính mình bạn thuở nhở xác nhận.
Mori Ran có một loại cảm giác so gặp án kiện còn sợ hơn, theo bản năng gật gật đầu.
Kiến thức rộng rãi Kudo Shinichi ở trong lòng kêu lớn, vừa mới cái kia tốc độ cắt, đã nhanh đến cậu đôi mắt đều không thể thấy rõ ràng! Đây là người thường có thể làm được sao?!
Còn có vì cái gì một đám đều ở hô to “Xuất sắc” cùng “Thêm một lần nữa” a? Này không phải cái gì biểu diễn xiếc đi?
Cậu ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt dòng chữ trên dải băng: [ câu lạc bộ nấu ăn tuyển thành viên mới ], xác nhận chính mình cũng không có đi nhầm nơi.
*
Đậu hủ cắt tốt, đồ ăn trang trí cũng chuẩn bị xong, bắt nồi nêm nước canh gà, gia vị, nấm mèo, đem đậu hủ bỏ vào nấu, lại để vào đồ ăn trang trí đã cắt xong, một chén Văn Tư đậu hủ thì tốt rồi.
“Đây là Văn Tư đậu hủ, bất quá bởi vì thời gian không đủ, bỏ qua rất nhiều bước, cho nên là làm đơn giản.” Daiakawa Reina hướng trước mặt chủ tịch câu lạc bộ nấu ăn giải thích, cậu ta gắp lên một miếng đậu hủ mảnh như sợi chỉ trắng lúc sau, nói: “ Đơn giản của cậu cùng tôi đơn giản giống như không giống nhau ~”
Này đều còn không có ăn đâu, như thế nào đánh giá?
Đưa vào miệng trong nháy mắt, đậu hủ cùng canh gà hương vị lập tức tràn ngập ở toàn bộ trong miệng, có nấm hương cùng măng gia vị, sợi đậu hủ một chút đều không nhạt nhẽo, non mềm không lẫn lộn tạp chất, đầu lưỡi nhẹ nhàng nhai liền hòa tan, một ngụm canh uống vào, cả người đều cảm giác ấm áp, mệt nhọc trong thân thể lập tức đã bị quét sạch.
Nguyên lai bình thường đậu hủ cũng có thể trở nên ngon như vậy, đời người cũng là như thế này đi, bình phàm lại không mất xuất sắc……
“Có lẽ, đây là cuộc đời đi.”
Chủ tịch câu lạc bộ nấu ăn đột nhiên trước mắt nổi lên nơi xa, nhìn phía xa, cất lên lời nói khó hiểu.
“Ây, chủ tịch, cậu có khỏe không?” Có người đụng cậu, chủ tịch câu lạc bộ nấu ăn phản ứng lại, Văn Tư đậu hủ trước mặt đã bị cậu ăn đến sạch sẽ.
Cậu vội vàng ngẩng đầu lên nhìn Reina trước mặt, nắm lấy tay cô, ánh mắt nhiệt liệt: “Tôi tuyên bố, cậu chính là chủ tịch câu lạc bộ nấu ăn tiếp theo!”
Daiakawa Reina:?
*
Từ chối lời mời trở thành chủ tịch, Daiakawa Reina ở mọi người vây quanh chuồn ra tới, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Dao của tớ? Đại khái là gien vấn đề đi, chúng ta cả nhà đều thực am hiểu nấu ăn.” Mặt đối mặt ba người bạn dò hỏi, Daiakawa Reina chớp mắt trả lời bọn họ, “Bất quá, cái này thực ham học!”
Kudo Shinichi cùng Mori Ran đối cái này “Thực ham học” thái độ nghi ngờ, chỉ có Suzuki Sonoko sờ cằm nói: “Thật vậy chăng? Tớ trở về khiến cho tớ tư nhân đầu bếp học!”
“……”
Suzuki đầu bếp tới công chuyện.
*
“Nói lên dao ——”
“Nhà tớ dao đã cùn.”
Nhắc tới dao Daiakawa Reina nhớ tới, trong nhà dao đã thật lâu không có thay đổi, mài như thế nào cũng không sắc bén.
Vì thế vài người xuất hiện ở trong tiệm dụng cụ cắt gọt.
Daiakawa Reina nhìn toàn bộ trước mặt rực rỡ muôn màu đủ loại kiểu dáng dao, cẩn thận quan sát.
Thậm chí còn cùng bên cạnh hai cô gái đang giới thiệu.Kudo Shinichi đứng sau các bạn nhìn mấy nữ sinh nhóm chọn lựa dao , cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.
Bình thường con gái trung học, không nên là dạo cửa hàng vật phẩm trang sức hoặc là cửa hàng trang phục sao……?
“Loại này mang răng cưa, nhìn không sắc bén chính là dao bánh mì, chuyên môn dùng để cắt bột mì dẻo.”
“Này đem lại vết cắt sâu nên chuyên dùng để cắt thịt nơi xương, cắt đầu thự dễ dàng.”
“Đây là dao samurai, a…… Chủ yếu là dùng để mổ bụng tự sát.”
“Đây là dao khảm, chủ dùng để cắt hoặc băm đồ vật, bất quá nấu ăn rất ít dùng, nhưng thật ra tương đối thường xuyên dùng làm hung khí.”
Nè, không cần vẻ mặt bình tĩnh mà nói ra mấy việc đáng sợ a!
*
Amuro Tooru vừa bước vào trong tiệm liền chú ý tới cô nhóc tóc cam.
Nhìn sơ qua bên đó đồng phục cùng cặp với chung quanh bạn học, trong lòng nghi ngờ cũng biến mất gần như không còn. Nhìn qua chính là bình thường học sinh, lần trước nướng cơm nắm sự kiện hẳn là chỉ là đánh bậy đánh bạ.
Amuro yên lòng, cùng cô nhóc gặp thoáng qua, thính lực thực tốt dùng thu thập tình báo thông tin nhanh chóng nắm giữ tới lời nói đối phương.
“Mổ bụng tự sát” “Thực thích hợp làm hung khí”.
Amuro kinh ngạc một chút, biểu cảm lại lập tức trở nên nghiêm túc.
Không, này hẳn là không phải cái gì bình thường học sinh.
*
Từ bắt đầu giới thiệu dụng cụ cắt gọt, Daiakawa Reina cảm thấy có ánh mắt vẫn luôn đi theo cô.
Vẫn là cái loại ánh mắt mang theo vài phần cẩn thận cùng nghi ngờ.
Nhưng là cô nhìn quanh bốn phía, toàn bộ trong tiệm chỉ có bọn họ vài người.
Nhất định là gần đây cùng Kudo qua lại, lòng nghi ngờ cũng trở nên lớn.
Như vậy nghĩ Daiakawa Reina thả lỏng lại, chọn lựa xong dụng cụ cắt gọt cùng Kudo Shinichi bọn họ tạm biệt, một người đi ở về nhà trên đường nhỏ.
Đi tới đi lui, cô dừng lại bước chân, đột nhiên vừa quay đầu lại.
Không có người.
Một đường đi theo sau cô nhanh chóng ẩn giấu Amuro Tooru một bên ngừng thở một bên nghỉ, như vậy nhạy bén tuyệt đối không phải cái gì người thường.
Lúc cô buông cảnh giác lại lặng lẽ thò ra cái đầu quan sát.
Amuro thấy đối phương từ trong túi móc ra dao phay mới tinh, mũi nhọn còn lóe sáng.
Cô đứng ở bên đèn đường mỏng manh, tinh xảo khuôn mặt ở dưới ánh sáng của ánh đèn phản phất bị phản một tầng mềm mại ánh sáng, cô nhìn chăm chú trong tay sắc bén dao phay, khóe miệng hơi giơ lên.
*
Con người sợ hãi đều phát ra với nhịp tim đập liên hồi.
Daiakawa Reina nắm trong tay dao liền giống như cá gặp nước, liền có cảm giác an toàn.
Cô cảm thấy chính mình hiện tại cái gì cũng không sợ, gõ gõ mới vừa mua dao, nghe nó phát ra tiếng vang kim loại âm thanh, vừa lòng mà gợi lên khóe miệng.
“Có cây dao này, thật dễ làm nhiều việc.” Vừa lúc gần đây mới mua xương sườn, có thể dùng để cắt xương sườn làm canh xương sườn.
*
Chờ đến bên kia vào nhà , Amuro Tooru nhanh chóng cho chính mình cấp dưới đưa nhắn tin.
[ Kazami, giúp tôi theo dõi một chút cái này học sinh nữ địa chỉ. ]
[ Đã biết, cùng cái kia tổ chức có quan hệ sao? ]
[ không phải, nhưng tôi nghi ngờ đối phương là thành phần nguy hiểm. ]
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro