Nhìn dáng vẻ Kawaori Rino sai sử Copper Dog.
Bourbon đưa ra một cái kết luận.
Địa vị Orianko ở tổ chức cực cao.
Tổ chức chia làm bốn tổ đông, tây, nam, bắc; Copper Dog là tổ trưởng tổ tài vụ phía đông, nhân tài mà Boss phi thường tín nhiệm sẽ cho chức vị cao như vậy.
Mà người như thế ở trước mặt Orianko cũng không dám ngẩng đầu lên, chỉ có thể chế nhạo nói câu: "Này không thể được, trong văn phòng tôi đều là văn kiện rất quan trọng......" Trạng thái Orianko hiện tại liền rất dọa người, không vui muốn bốc hoả quay đầu lại.
Kawaori Rino nhíu mày lại hỏi một lần: "Ông nói cái gì?"
Orianko lặp lại đối thoại lúc sau, sẽ kích phát thuộc tính bạo tẩu của cô.
Đây là chuyện gần đây mà các thành viên tổ tài vụ vẫn luôn thảo luận.
Copper Dog tự nhiên cũng nghe nói đến chuyện này, cho nên lại nhìn đến mái tóc màu đỏ rượu kia, môi run run một chút, yếu ớt mà sờ di động ở trong túi: "Tôi hỏi Vermouth một chút."
Nhưng là gọi điện cho Vermouth không được, bởi vì cô ấy đang gọi điện thoại đến cho Bourbon.
"Vermouth, Orianko giống như rất có ý kiến với tôi, hoàn toàn không muốn đi theo tôi xem phòng mới." Bourbon nắm di động, dựa vào chiếc xe trắng của mình, vẻ mặt không nề hà có chút đáng thương.
Làm bộ làm tịch.
Kawaori Rino mắng thầm trong lòng.
Giọng Vermouth ở đầu điện thoại bên kia thập phần bất đắc dĩ: "Con nhóc đấy lại phát điên cái gì vậy......"
Kawaori Rino hô to một tiếng: "Này, Bourbon! Đưa điện thoại cho tôi nghe!"
Bourbon "Ồ" một tiếng, đưa điện thoại di động hướng tới vị trí Kawaori Rino ném một đường parabol.
Kawaori Rino tiếp được, cầm di động bắt đầu chửi ầm lên: "Cái bà già kia, cô làm cái gì mất tích khiến tôi gọi không được!"
"Tình trạng Boss hôm nay không được tốt lắm, tôi với Rum đều vội muốn chết, cô có thể hay không ngoan một chút đi!" Vermouth đồng dạng rống lên đáp lại. "Dù sao Bourbon đã tìm chỗ mới cho cô rồi, nếu cô không tới thì ngủ ở ngoài đường đi! Rum cũng muốn nổi điên với mấy trò của cô rồi!"
Kawaori Rino đánh giá Bourbon, người này nhất định là cố ý.
Lúc ném di động qua, hắn nhất định là ấn nút loa cho nên thanh âm của Vermouth hoàn chỉnh rơi vào trong tai của mọi người xung quanh.
Kawaori Rino tìm nửa ngày, không tìm được nút tắt loa của tên khốn Bourbon, đơn giản cũng lười quản đến.
Kawaori Rino một bên nói, một bên cố ý vô tình mà phóng đại thanh âm: "Hơn nữa cô làm cái gì kỳ kỳ quái quái làm tôi không tìm được! Mấy năm nay tổ chức thêm nhiều thành viên như vậy, ai biết có thể có hay không cảnh sát giả làm con mèo con chó gì đó! Làm chị cả cô càng phải cảnh giác hơn à nha!"
"......" Cảnh sát đang làm gián điệp Bourbon.
"Vạn nhất có chuyên gia tình báo gì đó, bỏ cái đồ vật nghe lén giám sát ở nơi nào đó, giám thị nhất cử nhất động của tôi thì làm sao bây giờ! Mọi hành động của tôi chẳng phải là đều giống như chuột bạch phòng thí nghiệm hay sao, thế thì quá đáng sợ đó!"
"......" Chuyên gia tình báo Bourbon.
"Hơn nữa không phải nói gần đây cảnh sát phá hỏng chuyện, rất nhiều lần lũng đoạn sinh ý của chúng ta sao! Này đàn thú ăn thịt không nhả xương liền sẽ nằm cạnh phụ nữ nói công việc, vạn nhất phái tới một kẻ nằm vùng thấy tôi tuổi trẻ mỹ mạo, thanh thuần đáng yêu hấp dẫn, tôi nếu rơi vào trong tay mấy tên đấy, kia đáng thương biết bao nhiêu!"
"......" Cảnh sát tóc vàng Bourbon.
Orianko này đang nói cái gì vậy?
Chỉ hướng mà nói...... Liền quá rõ ràng.
Vị cảnh sát lòng mang đất nước, quốc gia có cảm giác bị vũ nhục.
"Tạm thời tôi ngủ ở tổ tài vụ khá lâu đấy, dù sao phòng trống nơi này nhiều như vậy, tùy tiện để ra một hai phòng cũng có thể!" Kawaori Rino lẩm bẩm một đống, cuối cùng một ngữ hoà âm.
Bên cạnh Copper Dog chắp tay trước ngực, đối với ánh trăng nơi xa cầu nguyện, ngàn vạn đừng để cô ta tới, ngàn vạn không cần đồng ý, ngàn vạn không cần đáp ứng......
"Thật là chịu không nổi cô luôn, nói bậy nói bạ...... Ngủ lại văn phòng khó mà được, đồ phá phách nhà cô không biết khi nào bắt đầu lên cơn thần kinh, địa phương quan trọng như vậy không thể để cô ở lại được." Vermouth không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
Copper Dog nhắm lại mắt, cảm tạ các vị thần, cảm ơn cô, Vermouth......
"Tôi đây có thể không vui đấy." Orianko không vui nói, hậu quả tự gánh lấy.
Vermouth đầu lại bắt đầu muốn đau.
Lần trước lúc chó điên nhỏ này không vui liền ôm ba trăm triệu chạy đến trên tháp Tokyo, biểu diễn một màn tiêu tiền như nước.
Này mười lăm năm qua, Orianko gây ra không ít hoạ.
Rum thì đem con bỏ chợ, Vermouth xử lý hậu quả, Gin cũng bị lôi ra hỗ trợ xử lý qua vài lần, mà cũng vì chịu không nổi Orianko châm chọc vài câu còn cùng con nhóc điên này đánh nhau mấy lần.
Tính tính, để con nhóc này nghỉ mấy ngày đi.
Vermouth dừng một chút: "Để cô ở lại cũng được, nhưng tôi có một điều kiện."
Copper Dog, đừng mà......
Kawaori Rino đá đá góc tường bên cạnh, đá bay mấy viên đá vụn vô tội, nghẹn nửa ngày mới rầu rĩ nói: "Hôm nay là cháu gái bé nhỏ yêu dấu, nói đi."
"......" Vermouth gằn giọng rít từng âm từ kẽ răng ra tới. "Tuyệt đối nghiêm cấm hủy hoại tư liệu mà tổ tài vụ sở hữu! Đồ dùng! Vật dụng!"
"Tôi đây cũng có một điều kiện." Kawaori Rino theo sát nói. "Tôi hiện tại đang dùng di động của 'một kẻ xa lạ', lát nữa tôi sẽ dùng di động của tôi gọi cho cô!"
Đem điện thoại trả lại cho "một kẻ xa lạ" Bourbon, Kawaori Rino liếc liếc mắt lại chiếc xe trắng kia, khóe mắt dư quang nhìn Bourbon xoay người trở lại ghế lái của mình, chớp mắt duỗi chân nhẹ nhàng đá đá lốp xe sau xe hắn.
-- Mình phải cho xe anh ta điểm thêm chút nhan sắc.
Thời điểm Bourbon lên xe không chú ý tới động tác nhỏ của Kawaori Rino, chỉ thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy cô dùng chân đá đá bánh xe sau.
Xe yêu bị đá, lửa giận trong lòng bùng lên.
Hắn hạ cửa xe xuống, sắc mặt không thân thiện nhìn Kawaori Rino đứng ở ngoài xe.
Kawaori Rino cùng hắn duy trì một khoảng cách an toàn, chống nạnh nói: "Nghe nói nhiệm vụ tuần sau là anh khẩn thiết xin Vermouth cho anh tham gia cùng, anh có cái mục đích gì, Bourbon ."
Ngươi có cái gì mục đích, tên công an xấu xa kia.
"......" Bourbon liễm mắt, tươi cười gợi đòn. "Nếu nói về mục đích, tất nhiên là do tiền thù lao của nhiệm vụ này rất cao rồi. Tuần sau hợp tác vui vẻ, Orianko-san."
Sau đó, hắn dẫm chân ga, lưu lại một chuỗi khói xe đầy kiêu ngạo, bỗng nhiên biến mất.
Khiêu khích.
Tuyệt đối khiêu khích.
Kawaori Rino tôi nhịn một lần, quay đầu lại tìm Copper Dog muốn chìa khóa.
Copper Dog rưng rưng lấy ra chìa khóa, đang định tách ra một cái chìa khóa cho Orianko, lại bị một cánh tay xinh đẹp trực tiếp cướp lấy toàn bộ.
"Tầng 5 cao nhất đều là phòng trống đúng không, tôi tự mình đi chọn." Kawaori Rino vứt chìa khóa vào túi, liếc mắt nhìn chiếc xe trắng đã biến mất qua phần tóc dài bên phải, trầm tư suy nghĩ gì đó, binh đến tướng chặn đi.
Cô ta thật sự sẽ không hủy hoại đồ vật sao?
Copper Dog rất là lo lắng.
Bourbon bị mất mặt cũng không có bất điều gì không vui.
Dù sao cũng là kẻ điên tiếng tăm lừng lẫy của tổ chức, nếu tỏ ra bình thường thì ngược lại sẽ không hề bình thường, thái độ đối với Vermouth cũng như vậy thì thái độ ác liệt đối với bản thân cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng như vậy vẫn rất kỳ quái.
Rõ ràng đối với Scotch không phải thái độ này.
Bên cạnh ghế lái là một tờ giấy, trên mặt chỉ có một dòng chữ đen.
--【Ăn sushi là phải dùng nước tương ngọt, nước tương ngọt ăn là ngon nhất thế giới.】
Trên giấy là hình một cô gái trẻ tuổi tóc đỏ biểu cảm thoải mái, thần thái ngạo nghễ phảng phất bắn ra khí lạnh.
Ngón tay điểm điểm nhẹ nhàng trên tờ giấy.
Đúng rồi.
Cũng chỉ có người như vậy.
Mới dám ở trên tháp Tokyo đông người làm ra loại hành vi này.
Hành sự làm nháo gây xôn xao.
Làm liều không cố kỵ.
Lúc ấy làm cho giao thông xung quanh tắc nghẽn, người dân hỗn loại, cô ta trông thật thích thú làm sao......
Bourbon bĩu môi, hừ nhẹ: "Lai lịch không nhỏ đâu, Orianko."
Nhưng mà, hắn càng tò mò.
Biết rõ di động đang bật loa ngoài, vì sao còn tiếp tục nói chuyện với Vermouth?
Chẳng lẽ là cố ý muốn để đối thoại của mình cùng Vermouth cho hắn nghe thấy sao?
Nghe được có cái ý nghĩa gì sao?
Thị uy?
Vẫn là treo lên địa vị của mình ở tổ chức, để hắn không cần đi trêu chọc vào?
Orianko muốn cùng Vermouth nói cái điều kiện gì?
Vì cái gì Vermouth có thể chịu đựng cô ta đến mức này, rốt cuộc có quan hệ gì với Vermouth và Boss...... Cũng rất thân cận.
Nhìn dáng vẻ.
Có thể từ phương diện này xuống tay điều tra một chút.
Ví dụ như.
Lai lịch Orianko.
Đánh tay lái một cái, mới vừa quay đầu hướng đường phía bên phải chuyển qua, bỗng nhiên toàn bộ thân xe rung chuyển dữ dội.
Một tiếng vang lớn phát ra từ phía bánh sau bên phải, khiến chiếc bánh xe Mazda bị méo mó bảy tám phần.
Bourbon nhanh chóng kéo thanh chắn giảm tốc và đạp ga để kiểm soát độ ổn định của xe, đem xe ngừng ở ngoài lề đường mới tháo dây an toàn, xuống xe kiểm tra.
Bánh xe tản ra mùi thuốc súng nồng nặc và có dấu hiệu hư hỏng do vụ nổ do vật thể lạ gây ra.
Hắn ngồi xổm bên cạnh xe, kiểm tra lốp xe vẫn còn bốc khói, bên trong có một nắm bột phấn màu trắng.
Đầu ngón tay điểm bụi trắng ghé vào chóp mũi nhẹ nhàng ngửi một chút, đồng tử xám tím cười thành đường cong hiểu rõ mọi chuyện.
Đây là miếng dán phát nổ của tổ chức, sẽ cùng CO2 trong không khí sinh ra phản ứng hoá học sinh ra hiệu ứng phát nổ.
Giống như dùng để làm đứt những thứ như dây cáp hay dây điện, lực sát thương cũng không lớn.
Người kia tựa hồ thập phần chán ghét hắn, muốn gây chuyện phá hư, liều lượng đủ để làm nổ tung một chiếc lốp xe của hắn.
Là...... Cái người tóc đỏ kia đã lợi dụng vị trí của mình để chắn tầm nhìn của hắn khi trả lại điện thoại di động cho hắn và bí mật dán miếng phát nổ lên lốp xe của hắn.
Chiếc lốp xe hỏng đáng thương tố khổ cùng chủ nhân, biểu đạt bản thân không có biện pháp tiếp tục đi.
Bourbon ngẩn ra một lát, bị chọc tức cười không ngừng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro