Chương 120: Phải đi
Kanda Sosu bị đình chỉ công việc mà không có lý do rõ ràng.
Đây là lần thứ hai kết quả nhận dạng của anh bị công an nghi ngờ.
Bởi vì ảnh hưởng của cha nên anh ấy đã rất nghiêm túc trong mọi việc và làm đến mức cực hạn từ khi còn nhỏ.
Ô nhiễm máu?
Làm sao anh có thể phạm phải sai lầm ngu ngốc như vậy được?
Hàng ngàn suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu anh.
Kanda Sosu ngồi trong phòng làm việc, nơi này chủ yếu là anh và cha làm việc. Mẹ anh thỉnh thoảng đến dọn dẹp, hai cha con sẽ thảo luận các vấn đề học tập trong phòng làm việc.
Cha đã vài ngày không về nhà.
Trước khi đi, ông đã đến Sở Cảnh sát Tokyo để tìm Kanda Sosu và nói với anh rằng ông vừa nhận được một bài giảng từ Đại học Toyama nên ông sẽ dạy một số nghiên cứu sinh với tư cách là một chuyên gia có uy tín trong lĩnh vực này trong khoảng một tháng.
Lúc đó ông đang trong tâm trạng kỳ lạ, trong khi chờ đợi kết quả, ông ấy nói rằng có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh, sau khi có kết quả, ông ấy chỉ nói sẽ tạm thời rời Tokyo trong một tháng và bảo anh chăm sóc mẹ chu đáo.
Cơ thể của cha anh bắt đầu trở nên mệt mỏi, mặc dù ông vẫn mặc một bộ đồ chỉnh tề, nhưng sự bất lực và nặng nề của tuổi cao khiến vị bác sĩ đã cứu sống vô số bệnh nhân này cũng bắt đầu bước vào tuổi già.
Mà Kanda Sosu đã bằng tuổi của ông khi sinh ra anh năm đó.
Cha tới thật vội vàng, đi cũng thật vội vàng.
Đến cơ hội nói một tiếng với mẹ cũng không có.
Kể từ lần cuối Bộ Công An yêu cầu anh xét nghiệm ADN của nghi phạm, Kanda Sosu cảm thấy phía công an sẽ tránh mặt anh khi làm nhiều việc.
Nhưng lần này không biết vì lý do gì mà Bộ Công An lại mời anh đến xét nghiệm.
Khi Kanda Sosu ngồi dậy, nhiệt độ trên người anh thấp đến mức đáng sợ.
Chẳng lẽ…… Công an cố ý sao?
Kazami Yuya mang theo chiếc máy theo dõi mà anh ấy mua ở chợ đen bằng tiền riêng của mình từ phòng thí nghiệm DNA của đơn vị kiểm tra số 3 và đi đến khúc sông mà Morofushi Hiromitsu đã đề cập để giao nó.
Trên sông xuất hiện một lớp băng nông nhưng chỉ bị chạm nhẹ.
Ngoài ra còn có một cảm giác mong manh.
Có những con cá rất mờ mịt đang bơi lội dưới nước sâu, như thể chúng đang ở bên kia sông đối diện với hai người trên bờ.
Kazami Yuya sử dụng một model chưa được ra mắt chính thức và đây cũng là thiết kế mới nhất không thể tìm thấy trên tất cả các thiết bị. Hơn nữa, màn hình dạng chip này có chức năng hấp phụ riêng và có thể ẩn hoàn hảo giữa hoa và thảm thực vật.
Nhưng nó cũng có khuyết điểm, đó là nó không thể lưu trữ các bản sao lưu và chỉ có thể đặt trong một camera giám sát dạng chip thẻ có kích thước chỉ bằng ngón tay cái.
Kazami Yuya cũng cảm giác bản thân như là một điệp viên vậy.
Một cảnh sát chính trực thực sự đã bắt đầu đi chợ đen, học cách giao tiếp và mua sắm như những tên xã hội đen, đồng thời bí mật lắp đặt camera giám sát, chụp ảnh thẳng thắn và thu thập bằng chứng trái phép.
Nói vậy Amuro Tooru và Morofushi Hiromitsu khi nằm vùng cũng thường làm những chuyện như vậy.
Nhưng Kazami Yuya cũng rất xấu hổ.
Nếu bị phát hiện anh trộm lắp thiết bị theo dõi ở trong Sở Cảnh sát Tokyo thì anh cũng sẽ bị đình chỉ tạm thời……
Morofushi Hiromitsu trước đó đã lẻn vào nhà Kanda để điều tra và kiểm tra đồ đạc trong hầm rượu của họ.
Nhiệm vụ của đội tình báo không gì khác là anh phải lẻn vào mà không để lại dấu vết.
Morofushi Hiromitsu không để điều đó ở trong lòng, nhưng Kazami Yuya cũng sợ tới mức không được.
“Morofushi-san, những thứ như thế này bị đánh cắp mà không có sự cho phép không thể được đưa cho công tố viên làm bằng chứng.” Kazami Yuya cũng biết Hiromitsu sẽ biết điều này, nhưbg anh vẫn phải nhắc nhở một câu, sợ Hiromitsu ở trong tổ chức lâu sẽ quên mất điều này. Anh đứng đằng sau Morofushi Hiromitsu, nhìn Morofushi Hiromitsu nhìn toàn bộ mặt biển, mơ hồ cảm thấy tâm tình anh ấy không được tốt. “Kanda Sosu đã bị tạm thời đình chỉ công tác, người báo cáo ẩn danh kia…… các lãnh đạo Cục An Ninh vẫn chưa ra mệnh lệnh cuối cùng.”
Lời nói của Kazami Yuya thực chất là nhằm an ủi Morofushi Hiromitsu.
Điều này có nghĩa là những người phía trên không có ý định thực sự điều tra Morofushi Hiromitsu.
Nhưng…… Cơ bản cũng gần như đã sẵn sàng để bắt đầu hành động.
Nếu đúng như vậy.
Hình thức liền không ổn.
Điều này cũng có nghĩa là những điều mà Morofushi Hiromitsu đã điều tra trước đây sẽ không được công tố viên liệt kê làm bằng chứng chứ đừng nói đến việc dùng để buộc tội tổ chức.
“Morofushi-san, nhiệm vụ mà ngài và cấp trên chịu trách nhiệm ở nơi đó không phải là thu thập bằng chứng tội phạm của những kẻ ở đó sao? Nếu cuối cùng những bằng chứng này không thể được sử dụng làm bằng chứng trước tòa thì……”
Bọn họ nằm vùng thời gian dài như vậy, vào sinh ra tử, tất cả đều trở thành vô nghĩa.
Morofushi Hiromitsu không có quay đầu lại, hỏi Kazami Yuya: “Anh nhìn thấy gì trong nước biển?”
Kazami Yuya: “Có…… băng chưa kết thành khối?”
Morofushi Hiromitsu khẽ cười một tiếng, làm Kazami Yuya cũng có chút ngại ngùng.
“Còn có bong bóng nổi lên từ biển sâu.” Morofushi Hiromitsu nói, trong ánh mắt tràn ngập biển sâu.
Họ đều bị sinh vật dưới đáy biển hét lên bằng mạng sống của mình, băng qua biển sâu và dưới lòng đất, như rơi vào nhiều dòng sinh mệnh và trở thành một dòng chảy như bài hát.
“Zero” đi điều tra kẻ đã tố cáo Morofushi Hiromitsu bằng tên thật.
Tuy nhiên, cuộc điều tra không thu được kết quả gì. Lãnh đạo Cục An Ninh vẫn giữ thái độ nghiêm khắc để đảm bảo an toàn cho những người tố cáo tên thật.
Amuro Tooru nói, tổ chức đã biết vị trí của Kawaori Rino, nhưng còn chưa thực sự tới tìm Morofushi Hiromitsu chính là bởi vì 'vị kia' có lẽ còn muốn cho Kawaori Rino lưu lại một con đường sống.
Không có nhiều người biết rằng Kawaori Rino đang ở bên cạnh anh, và càng ít người biết chuyện nhưng không nói với Boss
Người báo cáo Morofushi Hiromitsu rất có thể là là vị Ma nữ ngàn mặt nổi tiếng kia, người đã sử dụng kỹ thuật thay đổi giọng nói của mình để bắt chước một sĩ quan của Sở Cảnh sát Tokyo hoặc nhận viên nào đó trong Sở Cảnh sát
Còn về Talisker……
Kazami Yuya cũng dò hỏi: “Morofushi-san, ngài xác định chính là hắn sao?”
“Xác định.” Morofushi Hiromitsu không có quay đầu.
Bệnh viện chữa trị cho Kawaori Rino mười lăm năm trước đã đóng cửa từ lâu, nhưng sau khoảng nửa năm điều tra, công an vẫn tìm ra được một số manh mối.
Khu đất lúc trước của bệnh viện được tổ chức Sharei mua lại và xây dựng thành quán rượu.
Mối liên hệ thông tin giữa Talisker và tổ chức Sharei rất sâu sắc, họ có nhiều trao đổi kinh tế và hợp tác lâu dài.
Nhưng cũng không phải người của tổ chức Sharei.
Hơn nữa lần trước kết quả giám định DNA của Kawaori Rino bị đổi, khả năng duy nhất chính là người kia.
Kazami Yuya cảm thấy một áp suất thấp mỏng như băng.
Anh biết sếp Furuya và sếp Morofushi đều đã tỏa định con mồi của mình, nhưng không có chứng cứ không thể tự tiện bắt người.
Đây là chỗ khó chịu nhất.
Tên tội phạm rõ ràng đã ở trong tầm mắt của minh nhưng lại không thể bắt giữ.
Để Kanda Sosu bị tạm thời đình chỉ công tác cũng là một phần trong kế hoạch.
Mục đích chính là để cắt bỏ nhãn tuyến của tổ chức.
Nhưng Morofushi Hiromitsu không nghĩ tới khi mình cắt bỏ nhãn tuyến của tổ chức, tổ chức cũng đồng dạng đánh trả lại, muốn đâm một nhát sâu vào anh.
Mấy ngày nay không về nhà, cảm giác như rất nhiều đồ vật trong nhà đã thay đổi vị trí.
“Anh đã về rồi.” Hiromitsu cố nén mệt mỏi, thanh âm nhẹ như ánh sáng dưới trăng.
Kawaori Rino ngồi ở trên sofa quay lưng về phía anh, không có xoay người lại cũng không có giống bình thường chạy tới treo lên trên người anh làm nũng.
Không khí có chút không đúng, bàn tay Hiromitsu đưa tay vào túi cũng dừng lại, anh thấy vẻ mặt của Kawaori Rino đang chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ. Dù anh có nói gì đi nữa, cô ấy vẫn có vẻ lạnh lùng như băng.
“Em, em làm sao vậy?” đôi tay Hiromitsu nắm lấy bả vai cô, muốn xoay người cô lại đối diện với mình.
Kawaori Rino đưa tay ra, mở lòng bàn tay ra, một tiếng “bốp” giòn giã cắt ngang ánh mắt kinh ngạc của Hiromitsu.
Hai người cứ như vậy mặt đối mặt nhìn nhau, bầu không khí giữa họ lạnh như băng.
Kawaori Rino trong mắt như bị sương mù che phủ, trong mắt tràn ngập sự cay đắng và vô cảm: “Cảnh sát Morofushi, mục đích đưa tôi ra khỏi tổ chức là để tôi hợp tác với cảnh sát các anh và cung cấp cho anh nhiều manh mối về tổ chức hơn, nhưng những gì anh đã hứa với tôi vẫn chưa được thực hiện. Nếu mối quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi này tiếp tục như thế này, tôi nghĩ nó không còn cần thiết nữa.”
Hiromitsu đồng tử chấn động, có cảm giác đau đớn như muốn biến mất. Anh đưa tay nắm lấy cổ tay Kawaori Rino: “Em đang nói cái gì vậy?”
“Lúc trước anh có hứa với tôi, có thể vận dụng năng lực của công an cho tôi một cái thân phận hoàn toàn mới để tôi thoát ly khỏi tổ chức, tẩy trắng bản thân, nhưng hiện tại chính anh cũng khó tự bảo toàn bản thân, tôi cũng không cần thiết lãng phí thời gian với anh nữa.” Kawaori Rino trên mặt không có một tia lưu luyến, bản thân cô cũng không biết kỹ thuật diễn của mình còn có thể đạt tới cái tiêu chuẩn này, Tất cả là nhờ sự dạy dỗ và đào tạo của Ninomiya Yuna. “Dừng ở đây thôi, hai chúng ta không phải người chung một đường.”
“Em đang nói bậy bạ cái gì vậy?” Hiromitsu sắc mặt tối sầm.
Anh hiểu rõ.
Nhất định là có người đã nói gì đó với cô.
“Em không cần phải lo lâng về những chuyện đó, anh……” Đồng tử của Hiromitsu vỡ vụn ngay lúc Kawaori Rino rút súng ra.
Cô cầm một khẩu súng trong tay và ấn nó vào giữa mày của Hiromitsu.
Qua vật kim loại lạnh lẽo, Hiromitsu chỉ có thể nhìn thấy mái tóc được ánh trăng nhuộm thành màu nâu đỏ, nhẹ nhàng ẩn hiện trong đôi mắt vô cảm của cô.
Quan hệ của Kawaori Rino và Morofushi Hiromitsu là lợi dụng lẫn nhau.
Đó chính là thông điệp cô muốn truyền tải tới những người đang nghe lén trong căn phòng này.
Nhưng cô biết, cô không lừa được Hiromitsu.
Cô buồn bã, cô bối rối, cô nỗ lực giả vờ kiên cường, đều giống như tấm kính trong suốt, được bao bọc bởi những lời nói lạnh lùng và dứt khoát.
“Morofushi Hiromitsu, tôi không phải người lương thiện, anh cũng không phải người tốt. Nếu anh xuất phát từ mục đích lợi dụng tôi để tôi bán đứng tổ chức, tôi cũng cung cấp một số tình báo nhất định cho anh, anh cũng không cần quá tham lam không biết đủ.”
Cô thực sự nói anh quá tham lam?
Kawaori Rino bị kích thích bởi cặp mắt hỗn loạn và sụp đổ của anh.
Cô biết, cô khiến anh đau lòng rồi.
Kawaori Rino trước đây đã từng có những cảnh đối đầu như vậy với Hiromitsu rất nhiều lần, thái độ của cô lúc đó cũng giống như bây giờ, nhưng vẻ mặt của Hiromitsu cũng không đau khổ như bây giờ.
Trong con ngươi của anh có những vết băng đen lay động, đồng thời cũng có một loại ngọn lửa đang cháy: “Kawaori Rino……”
Đây là lần đầu tiên, anh gọi đầy đủ cả tên họ của cô.
Vẻ mặt Kawaori Rino không hề thay đổi, nhìn anh nghiến răng nghiến lợi, trong lòng cầu xin.
Cứ như vậy đi Hiro.
Em đã liên lụy anh bốn kiếp luân hồi rồi.
Nếu có thể sống sót lần này thì hãy kết thúc nó trong hòa bình nhé.
Môi anh thật mềm mại và ấm áp.
Nơi mà Kawaori Rino không bao giờ rời đi mỗi khi họ hôn nhau.
Khi môi họ chạm vào nhau, râu dưới cằm anh sẽ chọc vào má cô, giống như người cha đang trêu chọc con mình, cố tình cọ xát vào điểm nhột nhột nhất của cô.
Amuro Tooru hỏi cô, những kiếp trước cô đều là bị anh giết chết, nếu lúc này đây cũng như vậy thì liệu cô có tái sinh nữa không.
Bản thân Kawaori Rino cũng không biết, Cô coi mỗi lần tái sinh là lần cuối cùng của mình.
Mà lúc này đây…… là thời điểm quan trọng nhất với cô.
Kawaori Rino yêu cầu ba người bọn họ không cần đem chuyện cô luân hồi nói cho Hiromitsu biết.
Bởi vì nếu nói ra, Hiromitsu tuyệt đối sẽ không đồng ý kế hoạch của bọn họ kế hoạch.
Nếu Hiromitsu không cho phép, cô sẽ rất khó khăn.
Kawaori Rino không sợ trời không sợ đất chỉ biết nghe lời Morofushi Hiromitsu.
Thật khó chịu, Hiro, anh đúng là khắc tinh của em mà.
—— “Thật lâu thật lâu trước đây, tôi đã nghĩ rằng cả thế giới này chẳng là gì cả. Tôi đã bị tổ chức nhồi nhét tư tưởng cho rằng trên đời này con người đều là kiến, muốn làm gì thì làm với ai cũng được. Nhưng sau này tôi nhận ra mình chỉ là một hạt bụi trên thế giới này, tôi quá cô đơn trong thế giới luân hồi này nên tôi bắt đầu lưu luyến thế giới này.”
Cô nói.
—— “Cho nên, tôi đã hiểu tại sao Shimabukuro Yakoto lại tự sát.”
—— “Lòng người sẽ không bao giờ thỏa mãn. Khi có khả năng trường sinh bất tử, bạn cũng sẽ có một nỗi cô đơn kéo dài. Nhìn bạn bè, người thân xung quanh mình rời bỏ thế giới này sớm hơn mình chính là trừng phạt lớn nhất đối với trường sinh bất tử.”
Kawaori Rino nhìn Hiromitsu rất muốn mỉm cười dịu dàng với cô, nhưng lại không thể cười với vẻ mặt cay đắng.
“…… Em phải đi sao?” Anh hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro