Chương 72: Giết chết

Bầu trời bên ngoài đầy sương mù.

Nơi xa có loài chim không biết tên đậu ở cửa sổ.

Ba người trong phòng, lòng đều có quỷ.

Kawaori Rino ngước mắt liếc Bourbon ở gần, dùng ánh mắt ý bảo: Nếu anh không mau buông tôi ra, cái tên phục vụ này có thể trực tiếp kêu lên đấy. Đến lúc đó hậu quả chính là anh và tôi cùng nhau gánh vác.

Bourbon dùng ánh mắt thị uy y chang nhìn trở về, Kawaori Rino có thể từ ánh mắt hắn ánh đọc ra được ý tứ "Vậy cùng chết đi".

Nhưng là Kawaori Rino không muốn cùng hắn chết, nếu là lại trải qua kiếp thứ 6 nữa, cô còn muốn cùng Scotch một lần nữa bắt đầu.

Hơn nữa.

Còn không chắc có thể tái sinh lần nữa.

Kawaori Rino ở trong lòng đem cái tên Bourbon đáng chết này giết trăm ngàn lần, nhưng vẫn là hướng phía Teizaiha Kiri bĩu môi: "Phòng này của tôi có cái vật dụng đặc biệt gì cậu không biết sao? Cái này...... Chính là cái món đồ chơi nhỏ, đạo cụ nhỏ mà thôi."

Teizaiha Kiri trên mặt lộ ra biểu cảm rõ ràng mê hoặc.

Nhưng là nhìn theo tầm mắt Kawaori Rino thấy được đầu giường lộ ra cánh tủ nhỏ.

À ra vậy.

Chủ đề phòng này chính là "Cảnh sát bạo lực!"

Chẳng lẽ là bọn họ hai người chuẩn bị tiến hành......

Teizaiha Kiri "Ai" một tiếng, một giây trước còn bày ra một bộ tùy ý sai sử bỗng nhiên có chút tan vỡ thêm ủy khuất, đáng thương nhìn Kawaori Rino: "Chẳng lẽ là tôi không cẩn thận quấy rầy...... Thực xin lỗi thực xin lỗi! Nhưng vừa rồi tôi rõ ràng nhìn thấy cô cùng vị tóc đen có râu quai nón kia...... Ui trời ạ, thực xin lỗi thực xin lỗi......"

Teizaiha Kiri khom lưng với hai người, xin lỗi chạy đi, không cẩn thận đem cây lau nhà để quên ở trong phòng, lại lui về tới đem cây lau nhà kéo đi, trước khi đi gương mặt đỏ bừng, hồng tới tận mang tai.

Kawaori Rino cùng Bourbon hai người vẫn giằng co, ai cũng không muốn buông tay trước.

Bourbon rõ ràng nghe ra Teizaiha Kiri vừa rồi nói người kia là ai, mí mắt hắn hơi rũ xuống ước lượng Kawaori Rino một chút, trong lòng cân nhắc nửa ngày, cánh tay khống chế cô thoáng lỏng ra một chút nhưng vẫn duy trì góc độ không để Kawaori Rino tránh thoát.

Kawaori Rino tức giận đến miệng nói đầy lời tục tĩu: "Đều tại anh, đều là anh sai, tôi vốn dĩ không muốn sớm như vậy cho anh ấy biết, kết quả hiện tại cũng không thể không biết. Cái tên khốn nhà anh ngày thường làm việc không phải đều lo trước lo sau sao? Không phải sẽ khống chế tốt mọi đường sao? Anh nói nếu là Gin trực tiếp đem anh đánh chết đi còn chưa tính, tuy rằng anh bị thương làm tôi rất vui, cảm thấy có một loại khoái cảm báo thù, nhưng hiện tại trên người anh có cái lỗ thủng đấy, để lại cái chứng cứ như vậy tôi còn phải tìm người khác thế mạng cũng phải có cái vết đạn y hệt, thật là phiền muốn chết."

Kawaori Rino lẩm bẩm cùng tức giận mắng làm tâm tình Bourbon càng ngày càng nặng nề, vừa rồi tiến vào hắn có ngửi thấy một mùi hương trái cây kỳ lạ.

Loại mùi hương này không hoàn toàn là từ trái cây phát ra, bên trong trộn lẫn một ít tinh dầu tương đối thường thấy ở trên thị trường.

Vừa rồi Bourbon giằng co với Kawaori Rino đã nhận ra nơi phát ra mùi hương này, duỗi chân đá văng thùng rác bên cạnh lăn ra túi đựng rác bị Kawaori Rino buộc lung tung.

Bên trong rơi ra ba gói plastic nhỏ xanh xanh đỏ đỏ, cùng với ba cái chế phẩm bằng cao su kia bị Kawaori Rino ném vào túi đựng rác.

Cánh tay thanh niên kẹp lấy cổ của cô gái, cô gái lấy tay ấn tay cầm súng của thanh niên xuống.

Hai người tựa như đấu sĩ, đem sinh mệnh hóa thành dây thừng biến thành đối tượng tranh đoạt.

Kawaori Rino nhìn không thấy biểu cảm của Bourbon, nhưng rõ ràng cảm giác được cánh tay đang kẹp cổ cô thoáng căng chặt mấy phần.

Giọng Bourbon ở sau người cũng trở nên có một ít ý vị sâu xa: "Vừa rồi cái cậu phục vụ kia nói, là cậu ấy và cô vẫn luôn ở trong cái phòng này?"

Đây được xem như chất vấn của bạn thân bạn trai sao?

Kawaori Rino lớn tiếng nói: "Đúng vậy, đương nhiên là anh ấy! Chúng tôi ở trong cái phòng này làm rất nhiều chuyện đấy!"

Đều là những chuyện không có làm với anh, hừ.

Kawaori Rino vốn dĩ cho rằng trận này sẽ đánh giằng co liên tục đến khi Scotch chạy tới, nhưng là không nghĩ tới Bourbon cư nhiên chủ động buông lỏng cô ra.

Vì tỏ vẻ thành ý của mình, Kawaori Rino cũng lấy băng đạn trong súng của mình ném xuống đất.

Một loạt động tác này làm mặt Bourbon toát ra ý vị sâu xa.

Cô ấy đem vết máu mình lưu lại ở phòng thí nghiệm đem lại đây, hơn nữa còn biết rõ Scotch với hắn là cảnh sát, vẫn quay trở lại khách sạn này.

Mặc kệ thấy thế nào.

Chó điên nhỏ của tổ chức này không có cái địch ý gì.

Mặc dù cô ấy vẫn luôn thóa mạ mình......

Bourbon suy nghĩ càng ngày càng loạn, quần áo hắn đã hoàn toàn bị máu thấm ướt, trước mắt giống như bị nhuộm đẫm sương mù, làm đầu hắn bắt đầu phát trướng.

Đây là điềm báo mất máu quá nhiều.

Miệng vết thương của hắn chưa được xử lý tốt, hơn nữa vừa rồi kịch liệt vận động đã khiến vết thương rách ra.

"Nếu thật sự thực thích cậu ấy, liền đừng làm cậu ấy thất vọng." Bourbon che lại miệng vết thương trên vai, thanh âm thoáng nhẹ nhàng đi.

Nếu thật sự giống như những gì Orianko nói.

Cô ấy còn đang suy nghĩ biện pháp giúp mình che giấu tung tích, như vậy hắn thật đúng là không thể đem người này mang về Bộ Công an.

Chỉ cần trong biệt quán không có DNA của hắn, hắn liền có biện pháp giúp bản thân thoát khỏi hiềm nghi, không bị tổ chức nghi ngờ.

Có lẽ, thân phận của hắn không nhất định sẽ bại lộ.

Mà hết thảy này khả năng, đều ở trên người Orianko.

Hắn...... Phải đánh cược một phen sao?

Đánh cược mạng của chính mình và Hiro, cùng với vinh quang của cảnh sát.

Kawaori Rino cảm thấy hắn nói chính là phí lời: "Hiện tại người đang rước thêm phiền toái là anh đấy!"

Từ lúc nãy, điện thoại Kawaori Rino vẫn luôn đổ chuông.

Nhưng là bởi vì Bourbon này mà cô vẫn chưa thể nhận điện thoại.

Điện thoại là Mizunashi Rena gọi đến, thanh âm của cô ấy ở đầu dây bên kia phi thường cấp bách.

"Orianko, tôi theo ý cô tìm vài người ở trong tổ chức, hơn nữa trên người bọn họ đều để lại vết đạn. Nhưng tình huống tựa hồ cũng không có lạc quan như những gì chúng ta tưởng tượng......"

Nỗi lòng Bourbon bị dao động.

Hắn mơ hồ có thể nghe được nội dung cuộc nói chuyện, chẳng lẽ Mizunashi Rena cũng biết thân phận của hắn?

Nhưng là vì sao?

Hiện tại Bourbon thật sự nghĩ không ra, rốt cuộc nơi đó xảy ra vấn đề gì mà thân phận của hắn bị mấy người này biết hết vậy?

Trong tổ chức còn có ai biết nữa không?

"...... Tôi vừa nhận được thông báo, Gin không lâu trước đó vừa mới hạ đạt mệnh lệnh, nói......"

Kawaori Rino chịu không nổi Mizunashi Rena muốn nói lại thôi, vội vàng hỏi: "Nói cái gì?"

"Nói, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót. Phàm là trên người có vết đạn, mặc kệ có bằng chứng hay là nhân chứng, toàn bộ đều giết chết."

"......" Kawaori Rino.

Kia cũng liền ý nghĩa......

Tên Gin kia tính toán đại khai sát giới.

Không sai.

Đây là tính cách của hắn.

Cho nên, Bourbon đại khái......

Kawaori Rino từ trong túi rút ra con dao gọt hoa quả của mình vẫn luôn để dưới gối ngày trước, mũi dao hướng phía Bourbon nói: "Vậy nên giờ chỉ có thể làm như này, anh kiên nhẫn một chút đi."

"......" Bourbon .

Scotch phí rất nhiều sức lực, mới đem mấy vị đồng nghiệp của mình đẩy hết ra.

Bourbon đã dặn dò trước với Kazami nhất định phải tìm người coi chừng Scotch, mục đích chính là đừng để Scotch đuổi tới nơi này, phòng ngừa Orianko hung tính quá độ, nhưng mấy người họ không ngăn nổi Scotch.

Chờ đến khi Scotch thật vất vả đi vào khách sạn, thân là tình báo vốn mẫn cảm với âm thanh, nghe được "Phanh" một tiếng trầm vang.

Thanh âm này rõ ràng là súng có gắn giảm thanh phát ra.

Trong phòng mùi máu tươi đã nồng đậm.

Nơi nơi đều là máu.

Màu đỏ tươi sắc điệu nhiễm trên người Kawaori Rino, nhỏ giọt trên tay cô, làm cho cả thế giới đều biến thành màu hồng đào.

Cô đã lâu không có chảy nhiều máu như thế này.

Tình trạng của Bourbon còn thảm hơn, sau lưng hắn là vô số vết dao đâm.

Mỗi một dao, đều là thù hận cùng sự trả thù của Orianko.

Trả thù bốn kiếp trước bị công an Furuya Rei tàn sát.

Bourbon đã mất đi ý thức.

Cả người nắm nằm trên vũng máu, trước mặt là một cô gái đang cầm súng đỡ lấy mình.

Bởi vì bị thương thật sự là quá mức nghiêm trọng, dẫn tới giọng của Bourbon trong nháy mắt này bắt đầu trở nên mỏng manh, đạm bạc.

Đầu ngón tay hắn nắm một khẩu súng, viên đạn xuyên qua chính là cánh tay của Kawaori Rino.

Ở kiếp thứ tư, Kawaori Rino luôn có cảm giác bản thân đối với tổ chức giống như có một loại ý nghĩa đặc biệt quan trọng khác.

Scotch lần trước thấy vết kim tiêm trên người cô, yêu cầu câu nói kia, sở toát ra cái ánh mắt kia.

Làm Kawaori Rino ấn tượng khắc sâu.

Ở trong ký ức của cô, cô rõ ràng là nhóm máu AB giống với Vermouth.

Vì cái gì mỗi lần truyền máu, Vermouth có thể đi mấy bệnh viện bình thường, mà cô nhất định phải bị đưa về phòng thí nghiệm của tổ chức tiếp thu trị liệu trong đó.

Mizunashi Rena nói, Bourbon cùng Scotch hai người lẻn vào phòng thí nghiệm của tổ chức, chính là muốn lấy cái rương của Talisker kia đi. Nhưng là còn chưa kịp thu hoạch thì đã bị Gin cản trở.

Tuy rằng không biết hai người kia tại sao biết được sự tồn tại của cái rương đó.

Nhưng.

Trước đó Rum và Vermouth đã nói qua.

Có thế lực hồng phương đang điều tra chuyện ở giới bạch đạo của Talisker, nói không chừng bọn người kia đã có mặt mày.

Rốt cuộc thứ mà Talisker giao đến là cái gì, cô phải biết được.

Hiện tại, trên người cô cũng có vết đạn.

Gin dám giết cô sao?

Sợi tóc màu đỏ đã phân không rõ rốt cuộc là màu tóc của cô hay là máu dính lên.

Sắc mặt cô bình đạm giống như là một quái vật không có bất luận cái biểu tình gì, kể cả trên tay đang khảm một viên đạn nhưng trên mặt cô cũng không nhìn ra được cảm giác đau đớn gì.

Trong bóng đêm cô nắm một con dao dính máu.

Mũi dao hoàn toàn đi vào thân thể của người đang nằm hôn mê trên mặt đất kia, cùng với một câu giống như mộng ngạc lẩm bẩm.

Cái loại ánh mắt đã trải qua quá nhiều tử vong, mới là chân chính là Orianko ở trong bóng đêm.

Mũi đao đâm thủng cơ bắp.

Giọng cô trầm xuống.

"Đây là anh thiếu tôi, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không chán ghét anh nữa."

"Cảnh sát Nhật Bản, cảnh sát Furuya Rei."

Lúc Scotch tiến vào, thấy được --

Chó điên cắn chết thợ săn.

--•--•--•--•--•--

Không thể không nói ba cái "gói kẹo" của Hiro mang đến mà chưa kịp dùng kia đã cứu Rino một mạng 🤡

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro