Chương 99: Ngân hàng máu
* Mọi chi tiết về nhóm máu trong truyện đều là giả tưởng, không có tính chính xác.
--•--•--•--•--•--
"Eye of The Wind God" là do mẹ Boss mang về từ Đảo Người Cá.
Bên trong ẩn giấu một tấm ảnh chụp một người phụ nữ không có diện mạo trong đồng hồ quả quýt.
Campari không thấy được bộ dáng hiện tại của mình nhưng cô ta có thể thông qua cảm giác đau đớn ở khoé miệng mình, cảm giác được lưỡi dao cắt qua da thịt, cũng biết bản thân hiện tại đã bị phá tướng.
Cô ta căm hận, phẫn nộ rồi lại không thể làm gì được.
Chỉ có thể kêu rên với Kawaori Rino.
"Là ý của Gin...... Là Gin. Hắn ta bảo tôi nói cho Boss, 'Eye of The Wind God' vẫn luôn nằm trong tay Scotch."
Thanh âm của Campari làm Kawaori Rino bỗng nhiên nhớ tới.
Ở kiếp đầu tiên, Kawaori Rino cùng Morofushi Hiromitsu tham gia nhiệm vụ đánh cắp "Eye of The Wind God", cô chỉ phụ trách loại bỏ hết những nhân viên tuần tra có khả năng ngăn cản nhiệm vụ của mình.
Mà Morofushi Hiromitsu chủ yếu phụ trách bảo quản "Eye of The Wind God" về đến tổ chức.
Lúc ấy...... Rum còn hỏi riêng cô một câu.
--'Eye of The Wind God' vẫn luôn để ở chỗ Scotch đúng không?
Từ lúc Morofushi Hiromitsu phụ trách đánh cắp, bảo quản, mang về tổ chức.
Kawaori Rino ngay lúc đó trả lời là -- đúng vậy, làm sao vậy? Tôi không sờ qua, đều là anh ta một tay xử lý.
Sau đó Rum không có nói nữa, chỉ là cách hai ngày sau nói cho Kawaori Rino, Scotch này thân phận có vấn đề, bảo Kawaori Rino động thủ loại bỏ sạch sẽ.
Suy nghĩ trở về.
"Hắn ta vì sao lại bảo cô làm loại chuyện này?" Kawaori Rino hỏi với giọng ngạc nhiên.
"Bởi vì, bởi vì Gin nói, có người vẫn luôn điều tra chuyện tổ chức mấy năm nay tìm kiếm mấy người để làm đối tượng thí nghiệm. Mà 'Eye of The Wind God' là được mang về từ Đảo Người Cá, nếu người kia cũng đủ thông minh liền sẽ liên tưởng đến bên trong 'Eye of The Wind God' có đồ vật mà hắn muốn."
Đúng rồi.
Scotch cũng đủ thông minh, anh ấy xác thật cũng liên tưởng đến.
Công an vẫn luôn điều tra bảy người mất tích 20 năm qua, xác thật có liên quan tới tổ chức, dựa theo những lời trong miệng Campari cũng chứng thực điểm này.
Bảy người kia đều biến thành đối tượng thí nghiệm của tổ chức.
Người phụ nữ lớn tuổi bên trong chiếc đồng hồ bỏ túi có thể là người tham gia lựa chọn đối tượng thí nghiệm của tổ chức hoặc là người trong cuộc.
Nhưng...... Vì sao Scotch lại xé bỏ khuôn mặt người này ra khỏi tấm ảnh?
Chẳng sợ bản thân sẽ bị bại lộ cũng muốn làm chuyện này......
Cho nên ở kiếp đầu tiên, Scotch cũng là vì làm chuyện này, mới khiến cho tổ chức hoài nghi anh ấy.
"Đối tượng thí nghiệm?" Kawaori Rino lại tăng thêm một chút lực đạo.
Cô chỉ biết, rất nhiều thành viên làm nhiệm vụ thất bại hoặc là phản đồ linh tinh sẽ bị đưa đến phòng thí nghiệm tổ chức để làm "chuột bạch".
Trên mặt Campari lộ ra vẻ đau đớn không thể chịu nổi, cô ta thở ra một hơi nói: “Chính là...... Những loại thuốc mà tổ chức nghiên cứu từ trước đến nay vốn là từ Đảo Người Cá mang đến. Người trong chiếc đồng hồ này là người duy nhất sống sót trên Đảo Người Cá. Khụ khụ......"
Nói cách khác.
Rất có khả năng là người duy nhất nắm giữ bí mật trường sinh.
Kawaori Rino nhớ rõ bốn năm sau, thời điểm tổ chức diệt vong, Boss cũng không có nghiên cứu phát minh thành công loại thuốc mà bản thân vẫn luôn muốn nghiên cứu.
Thay vào đó, qua quá trình nghiên cứu và phát triển, thứ thuốc Vermouth đã uống và ATX4869 đã được phát triển.
Hai loại thuốc này đều có tỷ lệ thất bại nhất định.
Đặc biệt, ATX4869 mà sau này Sherry tham gia nghiên cứu đã có tỷ lệ thành công nhất định và có thể thu nhỏ cơ thể con người về độ tuổi trẻ con tiểu học.
Nhưng trước đó, ATX4869 vẫn luôn được sử dụng như một loại thuốc độc để giết người.
Cái người mà Kawaori Rino nên gọi là mẹ kia lúc đầu chính là bị Vermouth cho uống ATX4869 mà chết.
Sherry không muốn đem thuốc thử trên con người, vẫn luôn lấy chuột bạch để làm thí nghiệm.
Nhưng những người khác thì không có thiện lương tốt tính như Sherry.
Thuốc đương nhiên vẫn là muốn đặt ở cơ thể con người, càng có thể trực quan nhìn được biến hoá của thành quả nghiên cứu.
Thời điểm tổ chức dọn đến sơn trang quạ đen thật vội vàng, rất nhiều nhân viên cùng trang bị đều chưa sắp xếp đúng chỗ.
Có một bộ phận còn lưu lại trong biệt quán.
Tổ chức phái đi rất nhiều thành viên thay phiên trông coi, phòng ngừa lại có người của CIA lẻn vào trong đó, nhìn trộm bí mật của tổ chức.
Vermouth, Gin và Rum cũng thường xuyên đi qua, đốc thúc mấy người ở bên đó tốc độ dọn nhanh hơn một chút.
Kir gần đây cũng bận rộn mấy việc này, nhưng những đồ vật cô ấy hỗ trợ dọn đi đều không phải quá quan trọng, cơ bản chủ yếu đều là súng ống, đạn dược. Nhưng Mizunashi Rena phát hiện biệt quán có một chỗ rất quan trọng, tò mò mà dò hỏi Kawaori Rino "Ở trong kho số 3 của biệt quán chứa cái gì vậy? Tôi thấy Vermouth với Rum đặc biệt coi trọng nơi đó, cửa còn được theo dõi nghiêm ngặt, ở ngoài mặt cửa mặt lập loè ánh sáng kỳ quái...... Có cảm giác như là cất giấu cái gì quan trọng lắm."
"Nơi đó á, là phòng chăm sóc đặc biệt của Boss. Ngày thường thân thể của ông ấy không tốt, sẽ ở nơi đó tiếp nhận trị liệu, nơi đó là địa phương tuyệt mật nhất trong biệt quán, tôi chưa từng đi vào." Kawaori Rino thuận miệng đáp.
"Phòng bệnh sao?" Kir lẩm bẩm tự nói. "Cảm giác không quá giống, nơi đó trang bị dụng cụ hạch từ phóng xạ. Thân thể Boss kém như vậy, sao lại có thể ở lâu tại chỗ có nhiều phóng xạ cao như vậy chứ."
Kawaori Rino nghe Kir nói như vậy bỗng nhiên cũng trầm mặc.
Cô là thành viên của tổ hành động, chưa từng can thiệp chuyện bên tổ thí nghiệm, cũng không có tìm hiểu.
Nếu tổ chức thật sự còn giữ lại mấy đối tượng thí nghiệm kia, như vậy những đối tượng thí nghiệm đấy đó khả năng có thể chất nào đó giống Kawaori Rino.
Vừa lúc Kawaori Rino chuẩn bị đi một chuyến tới biệt quán thì Bourbon đến.
Lâu lắm không nhìn thấy Bourbon làm Kawaori Rino có một loại ảo giác cảnh đời đổi dời, nhưng trên thực tế bất quá cũng chỉ mới hơn hai tuần mà thôi.
Morofushi Hiromitsu rời khỏi tổ chức cũng đã hơn hai tuần.
Lúc Bourbon tới, cả người quanh thân trên dưới đều tản ra một loại tư thái khó dò, nhìn qua tựa như cũng không có vui vẻ khi giải đáp được câu đố, ngược lại càng thêm ý nghiêm túc với tình thế đang phát triển tiếp theo.
Hắn nói Kawaori Rino.
"Cô là nhóm máu siêu hiếm."
Kawaori Rino cho rằng hắn đang rối rắm "Nói cái gì mà linh tinh quá vậy? Nghe không hiểu, tôi chỉ biết nhóm máu ABO cùng nhóm HR......"
Kir nghe hiểu.
Ba người đứng ở ngõ nhỏ sau sơn trang quạ đen, chân trời bóng đêm như là mực nước hoà tan.
Kir giải thích cho Kawaori Rino "Con người là cá thể đặc biệt, trước đây CIA đã điều tra và phát hiện hiện tại mật độ cư dân toàn cầu tăng cao, các loại nhóm máu hiếm thấy cũng được phát hiện theo, trong đó hiếm thấy nhất chính là nhóm siêu hiếm. Số người có nhóm máu này trên toàn cầu xác suất không đến 0,001%......"
Bourbon vuốt lại mái tóc vàng "Matsuda mang theo mẫu máu của cô đi một chuyến tới Tottori, tìm bác sĩ ở đó làm giám định DNA. Sau khi phát hiện chuyện này, trên đường trở về mới bị phục kích."
Kawaori Rino phủ nhận "Sao có thể......"
Sao có thể?
Cô sao có thể sẽ là nhóm người chưa đến 0,001% kia......
"Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có người nào nói tôi là nhóm siêu hiếm, mẹ của tôi cũng không phải......"
Bourbon đánh gãy sự lẩm bẩm tự nói của cô "Vậy cha của cô thì sao?"
Cha...... Kawaori Rino sao có thể biết được.
Từ khi sinh ra cô chưa từng gặp qua cha mình, không biết ông ấy trông như thế nào, mẹ cũng chưa bao giờ nói chuyện gì liên quan đến cha.
Hơn nữa Kawaori Rino từ nhỏ đến lớn mỗi một lần bị thương, đều là tự mình ở trong nhà giải quyết, người phụ nữ sinh ra cô kia cũng chưa từng đưa cô đến bệnh viện bao giờ.
Duy nhất một lần đi bệnh viện......
Chính là......
Chính là......
"Lần duy nhất cô đi bệnh viện chính là mười lăm năm trước." Bourbon phảng phất có thể nghe hiểu tiếng lòng cô, nói hộ những lời Kawaori Rino muốn nói.
Đúng vậy.
Đúng vậy.
Là mười lăm năm trước.
Hiro mang cô đến bệnh viện.
Hiro vẫn luôn hỏi cô, có bao giờ đi kiểm tra lại nhóm máu của mình hay chưa, nhưng cô chưa từng......
"Nhật Bản và Thuỵ Điển có nhiều người nhóm máu siêu hiếm so với toàn cầu, nhưng trong hệ thống nhóm máu hiếm cũng có 2 loại. Trong đó 1 nhóm máu hiếm chiếm cứ 80%, mà nhóm siêu hiếm lại càng ít. Thấp hơn một phần nghìn, Orianko, cô chính là một phần nghìn kia."
Giọng nói của Bourbon từ từ chạy vào trái tim đang run rẩy của cô, biến thành một ngọn lửa, ở trong thân thể bạo phát ra thương tổn thật lớn.
Đem cô tạc phá thành từng mảnh nhỏ.
Linh hồn phi tán.
Tìm được Kawaori Rino cũng không phải trùng hợp.
Tổ chức từng ấy năm tới nay vẫn luôn tìm kiếm khắp nơi những người trong một phần nghìn cực hiếm này.
Khi Morofushi Hiromitsu điều tra bảy người bị mất tích đã bị người khác xoá bỏ hết tư liệu ở những bệnh viện chữa trị.
Hiện tại mọi tin tức về bảy người đó trên thế giới này như đá chìm đáy biển, tan thành mây khói.
Phỏng chừng cũng là vì có trong mình nhóm máu hiếm, cho nên mới bị tổ chức mang đi.
Nhưng những người này sau khi trải qua điều tra phát hiện không phải nhóm máu một phần nghìn kia, dựa theo phong cách làm việc của tổ chức, cơ bản đều sẽ bị xử lý sạch sẽ.
Mà nguyên nhân Kawaori Rino không có bị xử lý.
Chính là bởi vì mỗi lần kiểm tra thân thể hàng quý kia...... Cái tư liệu "Unique Girl" khoá ở trong két sắt kia...... Còn có cái hòm giữ đồ kia bị Talisker giao cho Kir.
Bình thường dưới tình huống ấy mà nói, nếu máu mới được rút ra, kể cả đặt ở kho bảo tồn cũng nhiều nhất chỉ có ba tuần.
Cho dù chế tạo huyết tương đông đặc, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có 5 năm...... Nhưng nếu ai đó có thể thực hiện các giao dịch ngầm với các tổ chức bất hợp pháp nước ngoài để mua một số thiết bị y tế đặc biệt trên thị trường chợ đen và sử dụng các thiết bị đặc biệt được phát triển trong phòng thí nghiệm để tạo ra một loại thiết bị đặc biệt nào đó, liệu có thể bảo quản máu vĩnh viễn không?
Kawaori Rino không biết, cô chỉ biết ngọn lửa đã đốt trong lòng kia làm cô không thể không đi điều tra chuyện này.
Bourbon cùng Kir một giây trước còn đang nói này nói kia, giây tiếp theo liền nhanh như chớp chạy đến định giữ lại một bóng ảnh màu đỏ chạy khỏi hàng cây.
Kir sửng sốt nửa ngày, nghe được Bourbon nói một câu "Không xong, mau ngăn cô ấy lại" mới phản ứng lại.
Nhưng hai người căn bản đuổi không kịp Kawaori Rino.
Bourbon thiếu chút nữa quên mất, cái người này chính là lớn lên ở trong tổ chức, phía trước còn là thuộc hạ trực tiếp dưới quyền của Rum.
Tai nghe mắt thấy, tính tình cũng học giống theo Rum.
Kawaori Rino vẫn luôn biết, tổ chức xây dựng rất nhiều khu vực mật thất đặc thù, mà những nơi đó đều là chỗ để cho nhóm nhân viên thí nghiệm có thể tiếp tục nghiên cứu chế tạo thuốc cho Boss.
Những cái loại thuốc đó, đều là để giúp Boss tiếp tục kéo dài sinh mệnh mà tồn tại.
Rum đã rất lâu không có xuất hiện ở trước mặt nhóm thành viên chủ chốt, tựa hồ là có cái chuyện gì đó rất quan trọng.
Vermouth gần đây sầu đến phát điên, đã rất lâu không có đi thả lỏng.
Ngày đó nói chuyện cùng Kawaori Rino, cô không có nói cho bất luận kẻ nào, bao gồm cả Boss.
Cô vẫn luôn cảm thấy đứa bé mười lăm năm trước bị cô mang về kia là người thích hợp hành tẩu trong bóng đêm nhất.
Đứa bé kia phảng phất có hồn nhiên, vô tri cùng đơn thuần, loại đơn thuần này giống như là một con chó con có thể tùy ý nuôi dưỡng.
Boss đã từng nói qua, thuần chó chỉ cần làm hai việc.
Có đủ đồ ăn cùng dây thừng chắc chắn.
Nó liền sẽ ngoan ngoãn nghe lệnh chủ nhân.
Vermouth vẫn luôn âm thầm chấp nhận, nhưng thẳng cho đến ngày đó ở trong ánh mắt Kawaori Rino thấy được cái gọi là khát vọng nào đó. Vermouth nghĩ tới bản thân mười lăm năm trước, cô bỗng nhiên ở trên người Kawaori Rino thấy được hình bóng bản thân mười lăm năm trước, mà kết cục của cô, khả năng cũng là tương lai của Kawaori Rino.
Đối với bí mật trên người Kawaori Rino, toàn bộ tổ chức chỉ có ba người biết.
Boss, Rum và cô.
Nhưng gần đây lại nhiều thêm một người biết, chính là Gin.
Là bởi vì vị hình cảnh của Sở Cảnh sát Tokyo bị ngắm bắn buổi tối ngày đó, Talisker truyền đến tình báo bảo Vodka đi đến hiện trường lấy đồ.
Vodka sau khi chuyển giao đưa cho Gin, Gin thấy được nội dung báo cáo DNA biết được máu của Kawaori Rino.
Boss nghe nói về chuyện này chỉ hỏi Vermouth một câu.
-- "Vì sao tên ở Sở Cảnh sát Tokyo kia lại có mẫu máu của Orianko?"
Vermouth cũng không biết.
Orianko người này rốt cuộc là từ khi nào có quan hệ dính dáng đến người ở Sở Cảnh sát Tokyo cơ chứ.
Vermouth bỗng nhiên có một loại cảm giác kinh ngạc, trước đây Orianko mặc dù chả nghe lời ai nhưng ít nhất đều ở lì trong tổ chức.
Nhưng hiện tại, Orianko làm cô có một loại cảm giác con bé sắp rời khỏi đây không quay về nữa.
Cảm xúc của Vermouth vẫn luôn mê mang, nhưng cô lại không dám để Boss hoặc là Rum phát hiện, nếu không nhất định sẽ nghiêm khắc quản chặt khống chế Orianko.
Cô thật sự sắp bị con chó điên nhỏ này làm sầu muốn chết.
Ngày trước biết Orianko khó quản giáo, nhưng cũng không khiến Vermouth thấy khó khăn như bây giờ.
Bí mật bên trong tổ chức có liên quan với Orianko vẫn luôn là tuyệt mật.
Bởi vì phàm là người biết bí mật về thân thể Orianko đều hiểu, dựa theo tính cách của Orianko, nếu đã biết chuyện này khẳng định sẽ nháo đến nước đổ khó hốt.
Nhưng sau khi Vermouth tiếp nhận hai cuộc điện thoại, sợi dây căng chặt trong lòng kia.
Hoàn toàn bị chặt đứt.
Đầu tiên là Copper Dog vô cùng lo lắng nói cho Vermouth "Không hay rồi, Orianko không biết vì cái gì đột nhiên phát điên, đem Campari đánh gần chết. Chẳng lẽ là bởi vì Campari tố giác Scotch sao? Ôi trời ơi, thật là, trước đây tôi đã nói qua với Campari rồi, bảo cô ta cách xa Orianko một chút. Căn bản cô ta không nghe...... Lúc tôi tìm được cô ta thấy cả miệng cô ta toàn là máu, trên người toàn là dấu chân cùng vết bầm, hấp hối nằm trên mặt đất, cổ cũng sắp bị vặn gãy."
Vermouth chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu vang lên một tiếng "Đùng" nổ vang, cả người đều cứng đờ trên mặt đất.
Lại sau đó, chính cuộc gọi của Gin, hoàn toàn làm mắt Vermouth tối sầm.
"Vermouth, con chó con mà Boss nuôi đã cạy cửa kho máu, cô ta đã thấy được."
Mấy ngày này, không khí ẩm ướt lại oi bức tổng cảm giác như là bị người ta dùng một cái bao nilon bọc kín.
Hiện tại.
Mưa to rốt cuộc đến rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro