BÍ ẨN LÁ THƯ KHÔNG TÊN
Sau khi giải cứu Ayumi, cả nhóm quay lại công viên Beika để bàn bạc. Mọi thứ diễn ra quá kỳ lạ—một kẻ bí ẩn, bức ảnh đầy ẩn ý, và quan trọng nhất là động cơ thật sự của hắn.
Haibara dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực. “Có thể hắn ta không có ý làm hại Ayumi. Dường như hắn chỉ muốn dụ chúng ta đến.”
“Nhưng tại sao chứ?” Mitsuhiko thắc mắc.
“Và hắn ta là ai?” Genta đập tay xuống bàn. “Tớ thề là chưa từng thấy hắn bao giờ!”
Conan vẫn im lặng. Cậu đang cố xâu chuỗi mọi thứ lại, nhưng điều khiến cậu bận tâm nhất không phải là kẻ lạ mặt—mà là bức ảnh đó.
Cậu không nhớ đã từng có khoảnh khắc nào như vậy với Haibara. Nhưng ánh mắt trong bức ảnh… đó không phải ánh mắt mà cậu dành cho Ran.
Haibara bất chợt quay sang, ánh mắt cô nhìn cậu thoáng qua một tia nghi ngờ. “Cậu đang nghĩ gì thế, Edogawa?”
Conan giật mình. “Không… không có gì.”
Nhưng Haibara không dễ bị đánh lừa. Cô không nói gì thêm, chỉ khẽ thở dài rồi đứng dậy. “Tớ về trước.”
“Haibara, đợi đã—”
Nhưng cô đã rời đi.
Conan cảm thấy khó chịu. Đây không phải lần đầu tiên Haibara hành động như vậy, nhưng lần này, cậu cảm thấy có gì đó khác biệt.
**Cậu đang lo lắng cho cô ấy theo cách mà cậu không nhận ra.**
---
Tối hôm đó, Conan không thể ngủ được.
Cậu nhìn vào bức ảnh một lần nữa.
Nếu đây là một trò chơi tâm lý, thì người đứng sau nó hẳn phải có mục đích. Nhưng thay vì sợ hãi, cậu lại cảm thấy… bối rối.
Conan nhắm mắt lại.
Trong đầu cậu, những ký ức lướt qua—những lần Haibara đứng bên cạnh cậu trong nguy hiểm, những cái nhìn đầy ẩn ý, những khoảnh khắc im lặng giữa hai người…
Có gì đó trong lòng Conan chợt vỡ ra. Một sự thật mà cậu đã cố tình không đối diện.
**Cậu không chỉ lo lắng cho Haibara như một người bạn.**
Ngay lúc đó, điện thoại của cậu rung lên.
Một tin nhắn từ số lạ:
*"Nếu muốn biết sự thật, hãy gặp tôi ở con hẻm gần quán cà phê Poirot. Một mình."*
Conan nắm chặt điện thoại.
Dù là ai đi nữa, hắn chắc chắn đang dẫn dắt cậu vào một bí ẩn còn lớn hơn—một bí ẩn có thể thay đổi mọi thứ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro