Chap 7 : Fine - Nước mắt nơi ngục tù
Fine p.o.v
Tôi ngồi trong quả bóng mà nhìn chị Rein cùng những người khác đang ở trong quả bóng được chị cầm trên tay mà hướng tới phía nhà ngục của lâu đài . Tới nơi chị dừng lại nơi nhà tù rộng lớn mà dơ bẩn . Tôi có thế nhìn thấy cả bụi rõ như ban ngày . Nơi đây bốc lên mùi hôi thối do ẩm móc lâu ngày . Chị Rein đột nhiên đưa tay lên mà thi triển 1 thứ gì đó . Từ lòng bàn tay chị phát ra ánh sáng màu xanh nhẹ nhàng nhưng lại lạnh như băng tuyết bao bọc căn nhà tù lại . Tường nhà tù đọt bao bọc trong băng tuyết trắng xóa . Nó bao bọc mọi thứ lại như muốn ôm hết mọi thứ về cho mình . Phút chốc căn phòng nhà tù bằng đá nay đã trở thành 1 căn phòng băng . Chị bước những bước từ từ vào căn phòng rồi thả tay ra để những quả bóng chứa chúng tôi bay lên không trung rồi lại nổ tung khiến chúng tôi rơi xuống . Tôi cứ nghĩ khi mình rơi xuống mình sẽ chết nên cứ nhắm tịt mắt lại . Nhưng tôi lại được rơi vào vòng tay ấm áp của 1 ai đó . Vòng tay thon gọn nhưng lại lạnh lẽo và ấm áp như được bao bọc trong 1 đám mây của bầu trời đêm . Lạnh lẽo của đêm cùng sự ấm áp bao bọc bảo vệ của đám mây . Tôi từ từ mở đôi mắt màu ruby của mình ra để xem ai đỡ mình thì bắt gặp khuôn mặt của chị Rein đang nhìn tôi . Khuôn mặt lạnh lùng của chị khiến tôi sợ hãi , đôi mặt màu xanh ngọc lạnh lẽo và cô đơn nhưng lại ẩn chứa sâu thẳm bên trong là biết bao nhiêu nỗi buồn sự tuyệt vọng . Tôi như bị hút sâu vào bên trong đôi mắt ấy , 1 đôi mắt như đại dương bao la lạnh lẽo , cô đơn ko lối thoát . Tôi cảm thấy như cơ thể được nhất bổng lên rồi từ hạ xuống cho tới khi chân của tôi chạm xuống mặt đất được bao bọc bởi băng . Tôi đột nhiên hoàn hồn mà lùi xa chị của mình . Tôi đứng xa chị nhìn quanh thấy mọi người đều đang ngồi dưới đất trên người là những bộ đồ ấm khác với những bộ đồ dạ hội được khoác lên mình hồi nãy . Tôi nhìn xuống dưới thì thấy mình đang mặc bồ đồ hồi chúng tôi còn đi phiêu lưu qua các vương quốc nhưng hình như nó ấm hơn thì phải . Tôi đưa đôi mắt màu đỏ ruby lên nhìn người con gái trước mặt người đã từng là chị song sinh của mình. Người đã cùng tôi trãi qua các cuộc phiêu lưu, qua nhưng vui buồn. Tôi nhìn quanh thấy mọi người đều đang ngủ say, trên người là những chiếc chăn lông ấm áp. Tôi lại nhìn về phía chị, nhìn gần hơn, chăm chú hơn thì thấy chị đang khóc. Những giọt nước như pha lê bị chị lau đi vội nhưng vẫn lăn dài. Chị quay lại nhìn tôi rồi lại biến mất. Tôi ngồi xuống rồi ngẩn người ra nhớ lại khuôn mặt hoảng loạn của chị, khuôn mặt đầy nước mắt. Cất tiếng hát khe khẽ hát lại lời bài hát mà chị đã từng hát cho tôi nghe hồi bé. 1 bài hát buồn về tình chị em, tình chị em buồn.
Tôi vừa hát vừa suy nghĩ lại câu trả lời của chị khi tôi hỏi lời bài hát này.
" Chị Rein ý nghĩ của bài hát là gì? "
"Nó có nghĩa là tình chị em buồn. "
Lúc đó tôi lại ko hiểu vì sao chị lại thích bài này nhưng hình như đã hiểu rồi nha. Nó nói về tình chị em tươi đẹp nhưng cuối cùng lại đầy ắp nước mắt. Khi bài hát kết thúc là lúc tôi phát hiện trên mặt mình đã ươn ướt từ bao giờ. Đưa đôi tay chạm lên má thì mới phát hiện ra là nước mắt. Tôi đã khóc khi nghĩ rằng tình chị em của tôi sẽ kết thúc như bài hát. Chị tôi sẽ chết, sẽ hi sinh mạng sống của mình cho tôi, cho Shade, cho Bright và mọi người. Tôi mệt mỏi thiết đi từ lúc nào với khóe mi còn nước mắt đọng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro