Đến trường và gặp đồng chí

Hôm nay là ngày cậu đi học lại . Theo như ký ức của nguyên chủ thì cậu thường xuyên bỏ học để theo các nam chính !

– Nam ! Chưa xong hả !? -Việt Cộng-

– Em xuống liền ! -Việt Nam-

   Từ tối hôm qua đến h có vẻ mọi người đã tốt với cậu hơn , ko còn chửi hay nhìn cậu bằng con mắt khinh bỉ ấy nữa , có lẽ đã dần dần chấp nhận cậu .
   Khi ra ngoài cậu thấy một chiếc xe Mercedes ( mét-si-đét ) *Mình đi bằng cái thứ này sao ?!* Cậu nghĩ thầm , thôi kệ ! Cứ lên xe , chả sao cả .

– Nam ! Mày ko mặc váy nữa à ? -Ba que-

– Anh thôi đi ! Em làm j mặc mấy thứ đó tới trường ! Em đẹp nhưng ko điên ! -Việt Nam-

– Ha ! Vậy hồi đó mày điên à ! -Việt Cộng-

– Lúc đó ko điên vì em ko nói là em đẹp nhưng ko điên ! Giờ mới nói ! Giờ mặc mới điên ! -Việt Nam-

– Tch ! Con lươn ! -Việt Cộng-

– Cảm ơn ! -Việt Nam-
__________________________________
Sau khi tới trường
   *To vl !* Cậu nghĩ , đúng như suy nghĩ của cậu ! Ngôi trường chỉ có một từ để diễn tả ! To .
   Khi anh cậu bước xuống , mọi người đều ùa lại , cả nam lẫn nữ có vẻ đều là fan của hai thằng anh cậu .
   Cậu có một tài năng mà luôn hữu hiệu trong mọi tình huống , đó là khả năng chọc chó , giúp cho cậu có thể vượt tất cả chướng ngại vật , luồng lách qua các nơi hẹp với một tốc độ nhanh để ko bị chó đuổi kịp . Cùng với khả năng ngụy trang tuyệt vời mà anh Cộng từng dạy cậu . Cậu gọi kỹ năng đó là vô hình trong mắt người khác .
   Sau khi dùng xong hai kỹ năng đó cuối cùng cậu cũng thoát đc đám đông . Nhớ lại hình như lớp mình là 10A...( Kệ đi ) , cậu bắt đầu lần mò từng dãy phòng học và thật ra cũng ko khó để tìm lắm . Nhưng với cậu thì khác , nó là xa tận chân trời , gần ngay trước mắt ! Sau một hồi chạy lã người thì cậu phát hiện ra nó ngay trước chỗ hồi nãy lúc cậu đi tìm ! *Đ*t mẹ cuộc sống ! * Cậu nghĩ .
   Nhưng nhớ khúc này quen lắm nè ! Hình như sau khi mở ra luôn sẽ có một xô nước phan xi phẳng vào đầu cậu . Cậu liền nghĩ ra một cách mà chưa ai nghĩ ra bao h !  Đó là ko mở cửa ! Cứ đứng ngoài lớp mà chờ .
   Sau khi vô học , thấy thầy ASEAN đi tới cậu liền nói :

– A ! Chào thầy ! -Việt Nam-

– Nam ? Sao lại ở ngoài này ?! Vào trong đi em ! -ASEAN-

– Kính lão , đắt thọ ! Em mời thầy vào trước ạ ! -Việt Nam-

– Ừ ! -ASEAN-

   Rồi ông mở cửa và 'bụp' . Đúng như dự đoán của Nam , nó rơi thẳng vào đầu ông .
 
– Đứa nào! ĐỨA NÀO LÀM TRÒ NÀY !? -Ông tức giận quát-

– E..em ! -...-

– Campuchia ! Sao em làm vậy ! -ASEAN-

   Cậu ta im lặng *Chết tiệt!* Cậu ta nghĩ . Việt Nam khẽ cười , nụ cười gian xảo ,*Xin lỗi đồng chí ! Nhưng tại anh thôi !*

– Hồi tôi giải quyết anh sau ! Ngồi xuống đi ! -ASEAN-

– Vâng ! -Campuchia-

– Hôm nay lớp chúng ta sẽ có một bạn mới ! -ASEAN-

   Việt Nam bước vào miệng cười tươi nói :

– Chào ! Tôi là Việt Nam ! Hân hạnh gặp mặt ! -Việt Nam-

– Ừ ! Em về chỗ đi ! -ASEAN-

– Thầy ơi ! -Việt Nam-

– Hửm ? -ASEAN-

– Chỗ em ở đâu ạ ? -Việt Nam-

– Kế Cuba bên phải ! -ASEAN-

– Vâng ! -Việt Nam-

   Cậu bước xuống chỗ cậu và cảm giác như những con mắt trong lớp đang nhìn cậu chằm chằm .
__________________________________
Ra chơi
   Việt Nam đang sửa soạn đồ để chuẩn bị đi chơi thì :

– Nam ! Sao cậu dám làm vậy hả !? -Cuba-

– H.. hả? -Việt Nam-

   Cậu nhìn người đang quát trước mặt cậu mà lòng buồn vô cùng *Cậu ấy ! Thật sự tin phil sao !* Cậu nghĩ .

– Cậu là ai vậy ? -Việt Nam-

   Người kia ngơ ngác một hồi liền nói :

– Ơ ! Nam tớ là Cuba ! Ko nhớ thật à ? -Cuba-

– Tớ ko biết ! -Việt Nam-

   Không khí xung quanh bỗng ngột ngạt . Cậu sợ vl ra ! Cái thằng này đang tỏa ra sự thất vọng tràn trề .
   Để phá vỡ bầu ko khí ngột ngạt đó cậu liền hỏi :

– Mà hồi nãy cậu định nói gì vậy ? -Việt Nam-

– À ! Hồi nãy định hỏi cậu tại sao ko gọi tớ khi cậu tỉnh dậy nhưng hồi nãy cậu như vậy cũng là trả lời tớ rồi ! -Cuba-

– Dù tớ ko bt chuyện j xãy ra nhưng cũng cảm ơn vì đã quan tâm tớ ! Vậy nên ta hãy cùng làm bạn thân lần nữa nhé ! Đồng chí tốt ! -Việt Nam-
__________________________________
Cảm ơn vì đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro