Chap 3: YOU = I
VOTE và FOLLOW để nhận được thông báo về truyện nhanh hơn :>
___________________
Jisoo nhìn chăm chú cô bạn gái cuối cùng cũng ngủ trên tay cô. Sau một thời gian dài im lặng khó xử, họ quyết định hoãn lại mọi thứ. Mọi thứ liên quan đến tương lai của họ. Chưa bao giờ tâm trí Jisoo quên đi lần đó, điều dại dột mà cô với Jennie đã làm ảnh hưởng đến Rosé rất nhiều. Ngay cả khi Rosé và Jennie đã lại trở thành chị em thân thiết một lần nữa, Jisoo vẫn cố gắng hết sức để giữ khoảng cách với cô gái đó. Nó không chỉ vì Rosé mà còn vì cả bản thân cô.
Jisoo kiểm tra mọi thứ của Rosé. Khuôn mặt xinh đẹp, hơi thở đều đặn, tiếng rên rỉ khi cô mệt mỏi và cả ghen tuông. Tất cả mọi thứ về Rosé là một phần của cô. Là cô ích kỷ chăng? Không, cô đã ích kỷ ngay từ đầu. Khi Rosé từng nói rằng mối quan hệ của họ có khi là hư không, cô đã không hiểu.
Bây giờ, cô đã hiểu.
Tại sao Rosé muốn có một khoảng không giữa họ? Là Rosé đang chán cô lần nữa sao? Cô hy vọng không, vì họ vừa trở lại từ một cuộc chiến lớn cách đây một thời gian. Cô đã hứa với bản thân mình vì Rosé mà trở thành một Kim Jisoo tốt nhất.
Mọi thứ có thể ổn chứ?
---------
Jisoo không thể ngủ. Khi cô ngủ khoảng 10 phút, cô sẽ thức dậy sớm nhất có thể. Bởi vì cô sợ sẽ Rosé rời bỏ cô. Có phải cảm giác này chính là cảm giác mà Rosé phải trải qua gần như mỗi ngày? Cảm thấy mất đi sự hiện diện của Jisoo?
Khi đang vuốt ve khuôn mặt Rosé, cô ngẫm nghĩ. Nếu Rosé và cô chưa bao giờ gặp nhau thì sao? Họ có thể tận hưởng cuộc sống của mình, một ngày, một tháng và một năm rồi sẽ trôi qua như thế nào? Điều gì sẽ xảy ra nếu Rosé không phải là thế giới của cô? Cô liệu có thể hạnh phúc và do dự như bây giờ? Jisoo ghét 'điều gì sẽ xảy ra' trở thành hiện thực, nhưng là thực tế có phải không? Cô cũng không chắc nữa.
Chuông báo thức đang reo, Jisoo ngước lên và thấy Rosé duỗi cánh tay ra để tắt báo thức. Khi ánh mắt họ chạm nhau, Rosé không thể giấu đi lo lắng về đôi mắt đỏ hoe của Jisoo.
- "Có phải chị khóc suốt đêm không?" Rosé hỏi khi ngón tay cái của cô lướt trên mặt của Jisoo, vuốt ve nó nhẹ nhàng.
- "Chị chỉ... không thể ngủ." Jisoo nhắm nghiền mắt lại khi Rosé vuốt ve má cô.
- "Tại sao?"
- "Chị không biết."
- "Chị có lịch trình?"
- "Ừ, thu âm." Jisoo nói khi Rosé di chuyển một cánh tay khác tới eo Jisoo
- "Lúc 10 giờ."
- "Đây, ngủ chút đi." Rosé kéo Jisoo vào người cô ấy, để cô gái lớn hơn hít sâu mùi hương của cô và từ từ cô nghe thấy tiếng ngáy nhẹ nhàng từ Jisoo. Cô huých vai của Jisoo và cô gái trông có vẻ rất mệt mỏi. Cô ấy không di chuyển. Cô mím môi, nhận ra rằng Jisoo có thể đã có một đêm tồi tệ ngày hôm qua. Cô lấy điện thoại của bạn gái, gõ mật khẩu và tìm kiếm liên lạc cụ thể. Cô nhấn nút quay số và đợi người bên kia nhấc máy.
"Teddy, oppa?"
-----------
May mắn thay, một số nhà sản xuất cũng bị kiệt sức, Teddy đã đồng ý hoãn ghi âm trong khoảng 5 giờ. Đủ cho Jisoo có một giấc ngủ.
Cô từ từ kéo mình ra khỏi Jisoo và ra khỏi phòng. Cô đang dọn dẹp nhà, vì đã lâu lắm rồi cô không có dọn dẹp. Căn hộ này là của cô, nhưng khi thời gian trôi qua, Jisoo cũng sống ở đây. Cô bắt kịp tâm trí mình, cô nên đi đâu khi họ cần ở riêng? Trở về nhà của bố mẹ cô? Và để Jisoo sống một mình?
Như thế có ổn không?
----------
Điều gì sẽ xảy ra nếu Rosé thực sự cô đơn như nhiều người nghĩ về cô ấy, sau khi cô rời đi, Rosé đang làm việc quá sức? Quên đi quá khứ của chính cô? Nhưng những người kia đã sai. Họ vẫn còn đó mối liên kết. Và Jisoo vẫn ở đó với cô. Không có gì trên thế giới này có thể ngăn cản họ bên nhau.
Ngoại trừ ý chí của cả hai.
Có lẽ họ nên thử nghĩ về nó? Về mọi điều 'chuyện gì sẽ xảy ra nếu', xuất hiện một cách ngẫu nhiên. Rosé thở dài, cô sẽ nhớ Jisoo rất nhiều. Nhưng, liệu cơ thể và sức khỏe của cô có thể chịu đựng từng điều có thể 'kích hoạt' cô không? Jisoo nổi tiếng với các cô gái, cô có thể tự trấn tĩnh bản thân mình không? Cô muốn vậy, nhưng có gì đó bên trong cơ thể cô không thể kiểm soát được nó. Về việc ghen tuông, nó ảnh hưởng đến sức khỏe của cô rất nhiều.
Vấn đề lo lắng của cô đang xấu đi từng ngày, kể từ khi đi khám. Cha mẹ cô không bắt cô phải lựa chọn giữa việc ở lại hay rời khỏi Jisoo, nhưng Lisa đã làm. Em ấy đã nói hãy rời khỏi Jisoo một thời gian đi, vì lợi ích của cô.
-----------
- "Chaeng..." Jisoo ôm Rosé từ phía sau như thường lệ.
- "Chị yêu em rất nhiều."
- "Em yêu chị nhiều hơn, Soo."
- "Em sẽ ở lại, phải không?"
"..."
- "Chaeng..."
- "Em ước"
- "Làm ơn." Jisoo ôm chặt cô ấy
- "Ở lại đi..."
- "Soo."
- "Chị không bao giờ tán tỉnh ai như họ nói. Chị chỉ để mắt đến em thôi Rosie~." Rosé cười thầm khi nghe lời thú nhận của Jisoo.
- "Mrs Hong gửi cho chị tin nhắn tối qua," Rosé nói
- "Cô ấy nói cần gặp sunbaenim của cô ấy."
- "Rosieee..."
- "Mrs Hong trẻ hơn, đẹp hơn lại nổi tiếng hơn em" Rosé lại cười mỉa
- "Hầu như mọi người đều thích em ấy, khác với em"
- "Dừng lại đi."
- "Chị cần đi thu âm, Soo." Rosé gỡ rối cánh tay của Jisoo và quay đi. Nhưng Jisoo đã kéo cô lại cho đến khi mặt họ gần hơn, cô gái trẻ là người đầu tiên cúi xuống gần hơn để hôn. Những nụ hôn chan chứa nước mắt của Rosé.
- "Đừng khóc." Jisoo lau nước mắt bằng ngón tay cái và hôn lên trán Rosé.
- "Chúng ta có thể vượt qua giai đoạn này, cùng nhau."
----------
Phải, Rosé đã nghĩ kĩ và tự hứa với bản thân rằng cô sẽ không rời khỏi Jisoo như họ đã đồng ý trước đó.
- "Em sợ gì nhất trong cuộc sống tình yêu của mình?" Bác sĩ Han hỏi khi Rosé đến khám hôm nay.
- "Là Jisoo rồi sẽ bỏ rơi em." Rosé trả lời.
- "Tại sao?"
- "Vì chị ấy nổi tiếng, là girl crush. Chị ấy..." Cô thở dài
- "... quá hoàn hảo."
- "Có phải cô ấy luôn hứa gì đó với em không?"
- "Chị ấy có. Nhưng chỉ duy nhất một lần, chị ấy gần như đã lừa dối em."
- "Tại sao em lại luôn nghĩ cô ấy sẽ làm việc đó lần nữa?"
- "Bởi vì..." Cô nhìn trống rỗng
- "... Vì...?
- "Em không thể trả lời." Bác sĩ Han viết viết lên ghi chú
- "Đó là nỗi sợ sâu thẳm nhất trong em. Nó 'kích động' em."
- "Em có thể thoát ra khỏi tất cả những cảm giác đó không?"
- "Có thể. Điều đó cần thời gian."
"..."
- "Hãy suy nghĩ thật cẩn thận, Chaeyoung. Tại sao em lại quá lo sợ Jisoo sẽ làm những điều tương tự lần nữa?"
-----------
Bởi vì tình yêu của chị ấy không đủ lớn sao? Rosé ngồi ngẫm nghĩ trên chiếc xe của mình trên đường về nhà. Cô nhìn đồng hồ, 1o giờ tối. Vẫn có thời gian để đón Jisoo. Có người nói rằng có thể công việc sẽ kết thúc gần nửa đêm và bây giờ Rosé nhớ cô ấy rất nhiều. Cô lái xe đến tòa nhà YG Entertainment, bắt gặp Jisoo đang nói chuyện với Mrs Hong tại sảnh chính. Ừ, Rosé chắc chắn rằng đã thấy Jisoo đang mỉm cười bên tai cô gái trẻ. Jisoo chỉ mỉm cười, nhưng trái tim của Rosé thì lại đau nhói.
Và Rosé không biết tại sao. Cô quay lại xe. Chạy như không có ngày mai, ngay lập tức khởi động xe. Từ gương chiếu hậu, cô thấy Jisoo gọi và chạy đến xe của cô. Có cả Jennie phía sau nữa. Nhưng cô đã đạp chân ga và lái xe đi mất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro