Chap 53 (H+)

-"ENGFA WARAHA!!! ....Ha, rất thông minh. Vậy em sẽ chứng minh điều chị vừa nói là đúng. Đêm nay chị sẽ trả giá cho lời nói của mình, và hôm sau chị đừng cầu mong có thể bước nổi xuống giường!!!!!!!"

'Boom' Mọi thứ như vừa kích nổ. Engffa bàng hoàng nhìn thân áo bị xé 'roẹt' ném tứ phía. Cơn thú tính bắt đầu trổi dậy, và Engfa sẽ là nơi gánh chịu tất cả. Nàng vùng vẫy trong vô vọng, đôi mắt Charlotte như chẳng còn hồn phách chỉ biết phát cơn cuồng dã.

-"CHARLOTTE!...Ư...."

Cánh môi bị một lực đạo mãnh mẽ tấn công, nàng càng chống đối thì Charlotte lại càng dùng lực cưỡng chế nàng. Cổ tay bị cô bóp chặt đến hiện cả dấu tay, dưới chân không thể cử động vì đã được khóa chặc bởi sức lực của nữ cường nhân.

-"Ưm..Char...A"

Khóe môi cứng đầu bị cắn đến bật máu, cô nhanh chóng đưa lưỡi thăm nhập vào khoang miệng. Cảm giác ấm nóng hòa với tư vị thơm ngọt của nàng, giờ lại lẫn một ít vị máu tanh càng tăng thêm cảm giác thích thú. Cả người nàng sau một đợt hoan ái đã yếu dần, dường như chẳng còn chút sực lực nào để kháng cự.

-"Aaa....sirrr!!!Engfa!"

Đầu lưỡi bị cắn mạnh khiến cô đau điếng thét lớn, đôi mắt càng tăng thêm phần lãnh khốc đỏ ngầu.

-"Quân tử lai ỷ mạnh hiếp yếu, em còn hèn hạ đến mức nào?"

-"Chị...hèn hại? Chị nói em hèn hạ sao?"

-"Phải."

-"Ha, chị hôm nay ăn phải thứ gì cứ liên tục phỉ báng em? Chị biết rõ, nếu em tức giận sẽ như thế nào mà."

-"Thì sao? Chỉ vì chị yếu thế hơn nên phải chịu đựng cơn thịnh nộ của em sao?"

-"....Tùy thôi, chị cứ nói những gì chị muốn!"

Cô thay đổi sắc thái chuyển sang lãnh đạm, vừa nói tay vừa kéo thắt lưng bằng da trói chặt hai cổ tay Engfa đặt trên đỉnh đầu.

-"Em định làm gì...mau thả chị ra!"

-"Dù sao chúng ta cũng một đối một. Nếu chị không chống lại được thì cứ chịu thua là vừa!"

-"Em....Aaaa....Mau dừng lại, CHARLOTEE..."

Khỏa bầu bị cắn mạnh để lại dấu răng sâu hút. Charlotte tai điếc mắt ngơ, không ngừng cắn mút bầu ngực căng tròn. Độ mềm ấm với hương thơm dịu nhẹ đặc trưng của nàng khiến cô không muốn dứt khỏi, tiếng ướt át mút mát cứ đều đều vang lên trong bóng tối. Tay còn lại rãi nhẹ lên ngực phải, lòng bàn tay ôm trọn khóa bầu vừa vặn bóp nắn.

-"Ư...!!!!"

Cơ thể chết tiệt cứ phản ứng mãnh liệt với sự chăm sóc của cô. Cổ tay Engfa vùng vẫy đến phát đau. Thắt lưng được buộc chặt cứ thắt chặt lấy làn da mỏng của nàng, vết hằn đỏ thằm bắt đầu hiện rõ.

'Chụt chụt.......' Môi mềm của cô hôn trượt xuống cơ bụng săn chắc, đầu lưỡi tinh nghịch trêu đùa lỗ rốn bé xíu, nàng bất giác ưỡn người thở hắt. Bàn tay hư hỏng vuốt ve, mơn trớn trên từng tấc da thịt của nàng.

Nụ hôn phủ dài xuống tận nơi tư mật thì ngừng lại. Hạ thân Charlotte nóng rực, mí mắt bị che chắn bởi một tầng sương dày đặc mà mê đắm ngắm nhìn tiểu huyệt sưng đỏ của nàng...Không để nàng đợi quá lâu, cô đã đưa lưỡi xâm nhập vào cửa động ướt át. Cô tách hai chân Engfa mà chen vào giữa.

-"Ânnn"

Dịch tình ấm nóng vẫn còn vương vãi khắp nơi. Mọi ngóc ngách đều được cô mút sạch chất dịch lỏng. Cô bé vẫn thật nhạy cảm mà nuốt chửng đầu lưỡi bên trong. Charlotte bóp chặt mông Engfa ép sát nơi tư mật mà mút mát.

-"Ưm, thật ngọt."

Charlotte giọng đặc khàn tán thưởng, thứ chất kích thích kia cứ ngấm dần vào từng mạch máu, chỉ cảm thấy bao nhiêu cũng không đủ, cứ muốn gần gũi thân mật với Engfa hơn nữa.

-"Dừng...lại đi,Charlotte!"

Giọt trong suốt uất ức rơi bộp xuống gối, nàng bất lực không kiềm được nước mắt vô thức rơi.

-"Engfa Engfa, đừng khóc, ưm... "

Charlotte từ khi nào rất sợ mỗi khi thấy giọt lệ của nàng. Cô phủ lên môi Engf nụ hôn ngọt ngào hòng ngăn lại cơn ủy khuất của nàng. Bàn tay không an phận đặt dưới nơi tư mật cũng bắt đầu len lỏi vào tiếp tục thăm dò.

-"Ar...."

Mọi âm thanh đều bị nuốt ngược vào trong, nụ hôn lần này không mạnh bạo như vừa rồi mà rất dịu dàng. Đầu lưỡi nhẹ nhàng cuốn lấy bạn tình, tư vị thanh ngọt vừa rồi vẫn còn đọng lại trên đầu lưỡi.

"lập pập..."

Tiếng hoan ái bên dưới vang vọng tứ phía, cô cứ liên tục chạy nước rút làm mỗi đợt tiến công nàng đều không chịu được cơn đau điếng, có một chút khoái cảm. Charlotte tháo dây trói cho Engfa đặt tay nàng vòng qua sau gáy. Cô cuối người tiếp tục ngậm lấy khỏa đào.

-"Charlotte, nhanh quá...ân"

Hoa viên bị chà sát đến sưng đỏ, nàng cảm nhận hạ thân mình như sắp bị xẻ rách vì lực đạo cuồng dã cứ hì hục của cô.

-"Ânnnnn"

Lực đạo mạnh mẽ cứ duy trì, nhưng tốc lực lại một nhanh, nhanh chóng đưa nàng đạt đến cơn cao triều. Một dòng ấm nóng vừa được phóng tích Engfa đã rũ rưỡi thở hồng hộc. Cả người run lên từng đợt, toàn thân phiếm hồng.

Cô ánh mắt vẫn không thay đổi mà nhìn nàng, Engfa bắt đầu sợ hãi mà liên tục lắc đầu. Cô vẫn còn muốn nàng sao? Với cơn khát máu như thế.

-"Charlotte...đủ rồi Charlotte...ân....em làm gì vậy? Charlotte"

Cô lật úp người nàng, cả thân thể cô đổ gục trên tấm lưng ướt đẫm của nàng. Hơi thở nóng rực phả vào sau gáy khiến Engfa rùng mình, đôi tay không an phận lại bắt đầu mơn trớn trên da thịt nàng.

'CHÁT....CHÁT!'

-"A...hức!!!"

Cô liên tục vỗ mạnh vào mông nàng, thỉnh thoảng lại bóp nắn. Cô nâng thân dưới của nàng lên cao, dùng hai chân nàng chống đở. Từ phía sau một lần nữa thăm nhập vào hoa huyệt.

-"Aaaa"

Khỏa bầu bị xoa nắn đủ hình thù, nụ hoa cứ như trò đùa của cô mà liên tục day day ngắt véo. Ngón tay thon dài lưỡn lẹo đâm mạnh vào trong. Từ thế này càng thuận tiện để vào sâu hơn, mỗi đợt qua lại đều chạm trúng nơi nhạy cảm nhất.

-"Ư, sâu quá.....ưm!!"

'Chụt' Charlotte hôn lên lưng nàng,khóe miệng cong lên

-"Chị thật tuyệt Engfa âh"

-"Hức...đau quá Charlotte, làm ơn"

-"Em rất thích nghe lời cầu xin của chị. Cứ tiếp tục van xin em đi"

Engfa liên tục lắc đầu, khóe mắt đỏ ửng vì khóc rất nhiều. Hạ thân nàng đau rát không còn cảm nhận được khoái cảm mà chỉ là cơn đau nhói sộc thẳng lên đầu. Bụng dưới nóng rát, thắt lưng đau nhứt vẫn phải chịu sự dày vò xác thịt mà đong đưa lắc lư.

-"Charlotte...hức, xin em dừng lại đi....hức"

-"Em không thể Engfa...ưm..Engfa... chị thật chặt, ưm"

-"Hức....ân,làm ơn đi Charlotte......"

Engfa giọng nỉ non không còn chút sức lực.

-"Engfa ah...Em Yêu Chị...ưmmm"

'Em yêu chị!' Câu nói nàng hằng mong đợi, nhưng sao nghe được lại chẳng thấy vui sướng như suy nghĩ nàng vẫn hay mơ tưởng. Bởi lẽ trong cơn mê, Charlotte chỉ vô thức nói thành lời như vậy thôi.

-"Ânnn..."

......

4:00 am

Cơn cao triều qua đi, Engfa bị vắt đến cạn sức. Nàng nằm co rút thở hồng hộc. Charlotte kéo Engfa sát lại gần, cô xoay người nàng đối diện với mình, đôi mắt đã khôi phục lại không còn chút dục vọng dung tục nào. Ánh mắt kiềm nén đau lòng nhìn nàng, Engfa chẳng buồn nhìn Charlotte, hiện rõ tia chán ghét!

-"Em xin lỗi!"

-.....

Đáp lại chỉ là tiếng thở khó nhằn của nữ nhân. Charlotte cầm lấy tay nàng, cổ tay chằn chịt vết đỏ bầm..... cô nhẹ nhàng hôn lấy, cô đã làm gì với thân thể ngọc ngà của nàng thế này.

-"Engfa...."

-"Ngủ đi!"

Nàng lãnh đạm cất giọng vội vã xoay lưng, không muốn phải nhìn thấy cô. Mặc cho ai đó đã cảm thấy hối lỗi mà vùi mặt vào lưng nàng. Engfa tâm lạnh như nước không còn hơi sức mà quan tâm.

****

9:30 am

Charlotte mệt mỏi tỉnh dậy, nhìn xung quanh là một không gian trống trãi đến đáng sợ. Trên chiếc giường lớn chỉ còn lại mỗi cô, bóng dáng thân thương lại chẳng thấy đâu. Đầu cô đau như búa bổ đưa tay xoa xoa thái dương.

Một bệch đỏ chói còn động lại trên tay cô, Charlotte hoảng hốt nhớ lại cơn cuồng dã đêm qua đã hành xử thô bạo với nàng, trong lòng vấy lên cảm giác tội lỗi hổ thẹn vô cùng.

-"Engfa,Engfa!"

-....

Charlotte gọi vọng ra ngoài vẫn không có tiếng người trả lời. Cô uể oải ngồi dậy

'Ringgggggg'

-"Alo"

-"Austin tổng, cô có cuộc họp cổ đông lúc 10:30 sáng, cô không quên đấy chứ? Khụ khụ!"

-"Tôi biết rồi. Bệnh tình của cậu đã khỏe hơn chưa?"

-"Nhờ Austin tổng giúp đỡ nên đã khỏe hơn nhiều rồi. Cảm ơn cô nhiều."

-"Hừ, so với việc chăm sóc người bệnh thì việc cậu cứu sống tôi vẫn hơn mà. Khoan đã, giám đốc Waraha đã đến công ty chưa?"

-"Vẫn chưa ạ, thỉnh thoảng cô ấy có gặp đối tác trước khi đến nên tôi cũng không chắc."

-"Vậy được rồi."

-"Vâng, chào cô."

Tút...

-"Cái quái....???"

|Char, cậu đang ở đâu?_10:00 pm

Cậu có đến không, mình thật sự nhớ cậu._ 10:04 pm

Char, mình cần cậu...Char _10:05 pm|

Lisa hoang mang nhìn hộp thư trong điện thoại. Thảo nào Jisoo ....

-"Engfa, Engfa"

Cô lật đật chạy ra ngoài, từ phòng khách đến nhà bếp, đều trống vắng. Trong tâm vấy lên cỗ lo sợ đáng ngại. Charlotte đi ngược vào phòng ngủ cầm lấy điện thoại gọi cho nàng...

'Thuê bao....'

-"Aiss....chị ấy đi đâu được chứ?????"

.

.

.

-"Alo, Tina, em Charlotte đây?"

-"Chị nghe, có việc gì không em?"

-"Engfa hôm nay có liên lạc với chị không?"

-"Không có, có chuyện gì sao?"

-"À không em cảm ơn"

'Tút'

Charlotte thất thần thấp thỏm lo sợ, cả người lạnh toát nhìn xung quanh. Mớ hỗn độn vẫn còn vương vãi trên nền,... cô nuốt khan cổ họng, đầu óc trống trãi không biết nên làm gì. Ngoài việc đi tìm nàng cũng không thể làm gì hơn, cô lúng túng bước tới tủ quần áo tìm một bộ đơn giản thay ra rồi sẽ đi tìm chị ấy.

-.....

Góc nhỏ để những vật dụng và quần áo của Engfa trống lỏng, không còn lại thứ gì. Cả thế giới bỗng tối đen bao phủ lấy thân ảnh gầy yếu, cô thất thần ngã quỵ xuống đất, tay run run nắm chặt.

-"Engfa...."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro