gặp lại 2!

Lúc thức dậy thì trời đã sáng, Trịnh Nghiên ngồi dậy nhìn xung quanh, thì mới nhớ ra mình ở trong khách điếm, nên rửa mặt đi ra ngoài dạo chơi cho thoải mái.

Đi qua phòng Phác Trí Hiếu rũ nàng ta đi cho vui, nhưng không thấy chắc đi đâu rồi, vậy mình đi một mình.

Đang đi thì thấy Bình Tĩnh Đào đang bị mấy tên lưu manh đùa giỡn, thấy Bình Tĩnh Đào bất lực mà phản kháng, người đi đường lạnh lùng không nhìn, trong lòng nàng tức giận!

"Khốn kiếp, còn không buông nàng ra! " Trịnh Nghiên tức giận đá vào mông của một trong số tên lưu manh một cước, nhân cơ hội đem Bình Tĩnh Đào kéo vào trong lòng của mình.

" Ai u, lại tới thêm một thằng nhải nào đây, mau tránh ra để cho đại gia vui vẻ một chút, nếu không cút thì ngươi đừng hối hận, haha" Tên lưu manh mập mạp dẫn đầu bỉ ỏi nói, Trịnh Nghiên lúc này tức giận trong lòng không vui.

Mà Bình Tĩnh Đào vốn đang tuyệt vọng mà muốn tự vẫn, kết quả không tưởng được chính là tên dâm tặc này đúng lúc kịp thời cứu mình, nàng không hiểu sao mà cảm giác rất an toàn.

Thấy mấy tên lưu manh càng ngày càng tiến tớ gần, Trịnh Nghiên thình lình ra chiêu " Bịt bịt bịt " Hung hăng thu thập dọn họ một trận.

" Hừ, dám đụng vào " Người" của ta, hôm nay ta sẽ thiến các ngươi! " Trịnh Nghiên nhấc chân muốn cho bọn họ một phát chí mạng, lại bị Bình Tĩnh Đào ngăn lại.

" Đừng, bọn họ nhất định biết sai rồi! " Bình Tĩnh Đào vội vàng kéo người của Trịnh Nghiên lại.

" Hừ, bọn họ mà biết sai, mới là lạ đó! " Trịnh Nghiên a Trịnh Nghiên lúc nói đến người khác thì coi lại mình cái, cũng cùng một loại đấy!

" Các ngươi mau nói các ngươi biết sai rồi! " Bình Tĩnh Đào thấy nói Trịnh Nghiên không được liền chuyển sang mấy tên lưu manh.

Mà mấy tên lưu manh kia cũng bị Trịnh Nghiên dọa sợ, vội vàng nói " Chúng tôi biết sai rồi cầu xin đại hiệp tha mạng a! " Nghe bọn họ gào khóc thảm thiết, Trinh Nghiên mới hạ chân xuống, nắm tay Bình Tĩnh Đào xoay người rời đi.

Đem Bình Tĩnh Đào mang tới một chỗ không người mới mở miệng hỏi " Nàng có làm sao không, có bị thương ở đâu không, rồi làm sao lại đi một mình trên đường, gia đinh đâu? " Thấy mặt nàng có vẻ tức giận, Bình Tĩnh Đào lại nghe ra được giọng nói của nàng quan tâm mang chút trách cứ, trong lòng không khỏi dâng lên một trận vui sướng nói " Ta không có sao, cũng không bị thương ở chỗ nào hết, ta tới đây tìm ngươi, vốn là đi cùng Thấu tỷ tỷ, nhưng mà lúc đi dạo phố bị đám người chen nên đi lạc mất. "

" Cái gì? Thấu tỷ tỷ cũng tới? " Trịnh Nghiên kinh ngạc nói, bản thân cũng không có hái nàng, nàng tới đây làm gì a?.

" Ừ, Thấu tỷ tỷ nói muốn đem ngươi bắt trở về dạy dỗ thật tốt. " Bình Tĩnh Đào mỉm cười

" Dạy dỗ thật tốt? Dạy dỗ thế nào? Ta nói này nàng là một cô gái yếu đuối đi theo ta chạy khắp nơi, cũng không sợ xảy ra ngoài ý muốn sao? ".

" Dù sao tệ nhất chỉ có..." Bình Tĩnh Đào nhớ tới chuyện của mình liền thấy khó chịu.

" Nàng ngàn vạn lần đừng khóc a, ta đã nói với nàng , ta đã quyết định, ta muốn làm một tên dâm tặc đa tình, cho nên, bây giờ nàng là "lão bà " Của ta. Sau này có chuyện gì tới tìm ta biết không? Đừng chạy loạn khắp nơi nữa, muốn đi theo ta thì cứ nói, hừ! " Nhìn Trịnh Nghiên vừa tự luyến vừa nói, làm Bình Tĩnh Đào một trận đỏ mặt, người này nói chuyện tuyệt không giống nữ tử, cái gì "lão bà a"? Bắt quá trong lòng lại cảm thấy có chỗ tựa lại vô cùng yên bình.

" Ngươi có thể không làm dâm tặc hay không ? " Bình Tĩnh Đào muốn thay đổi chí hướng của nàng.

" Không được, này là trách nhiệm của ta, bất quá nàng yên tâm đi, ta sẽ đối đãi thật tốt với nàng!" Trịnh Nghiên vỗ vỗ ngực bảo đảm.

Bình Tĩnh Đào nhíu mày một cái nói " Chẳng lẽ tổn thương chúng ta, ngươi không cảm thấy áy náy sao ? "

Trịnh Nghiên sửng sốt một chút, nàng ngược lại không có nghĩ đến những thứ này, nàng cảm thấy nếu các nàng ấy đau khổ, cùng lắm thì mình để cho bọn họ trút giận là được, nhưng mà vạn nhất... Nàng phải suy nghĩ thật kỹ.

Bình Tĩnh Đào thấy nàng có chút giao động, vui mừng tính rèn sắt khi còn nóng, ai ngờ Trịnh Nghiên ngược lại mở miệng nói " Áy náy? Ta thích các nàng mới làm chuyện kia với các nàng, các nàng nên cảm thấy vui mừng mới phải. "

Bình Tĩnh Đào bị nàng làm cho tức đến trợn mắt, không nói lý lẽ cùng người này được, bây giờ tốt nhất mình nên bên cạnh nàng phòng ngừa nàng làm loạn!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro