Chương 8.1
Chương này mới ' Vận động' chương sau là chính.
-------------
Chương 8.1
Không biết qua bao lâu, chừng như cả hai bên đều thở không nổi nữa, Jiyeon mới lưu luyến buông ra người đẹp trong ngực.
Trống ngực cô phập phòng lên xuống, hô hấp dồn dập, Irene cũng thở gấp tựa hẳn vào ngực cô, đôi mắt trong suốt ngập đầy hơi nước, tựa như đám sương buổi sớm chợt nổi lên mặt hồ, sương mờ lượn lờ phất phơ như có như không, tô điểm cho đôi mắt ấy càng thêm lung linh hấp dẫn, thú vị mê người.
Vẻ đẹp có mọt không hai này là làn đầu tiên trong cuộc đời Jiyeon được nhìn thấy!
Quyến rũ như thế, gợi cho toàn thân cô cháy sáng như bị lửa thiêu đốt, từng luồng nhiệt nóng va chạm ầm ầm khắp nơi trong cơ thể, tình cảm cuồn cuộn kéo tới như ngọn sóng triều mãnh liệt, cuốn trôi đi tất cả lý trí của cô.
“ Irene! Em thật là đẹp! Yeonnie thật sự thích em lắm! Yeonnie thích em đã rất lâu rồi!”
Cô không dằn được lần nữa siết chặt cơ thể nàng, rên rỉ nói ra lời yêu thương đã chôn giấu bấy lâu trong đáy lòng.
Cô rất muốn có nàng! Mỗi một tế bào trong người cô đều đang điên cuồng mà réo gọi tên nàng!
Bị cô bất thình lình tấn công đè ngã trên sofa mềm mại, đôi môi lần nữa bị đầu lưỡi người kia điên cuồng cuốn lấy, Irene chỉ kịp phát ra tiếng “ Ưmm…. Ưm.” Thì đã bị cô tấn công vào…..
Nàng cũng vô thức đưa lưỡi ra nghênh đón đợt tấn công của người kia.
Cảm xúc mạnh mẽ xa lạ nhưng mãnh liệt ấy tựa như luồng lốc xoáy không đáy, hút mạnh nàng vào trong đó hơn, hơn nữa càng cuốn càng sâu, nhưng chẳng những nàng không ngăn cản được, ngược lại còn mê mẩn đắm chìm mặc cho mình bị cơn sóng triều đó mang tới một nơi thật xa không hề quen biết.
“ Irene…. Irene……”
Jiyeon xúc động gọi tên người thương, nụ hôn nóng bỏng như mưa rơi xuống trán, sống mũi, mí mắt của nàng….
Nàng vừa tắm xong, chỉ mặc một chiếc áo tắm mỏng dính, cơ thể mềm mại thơm tho còn lưu lại mùi sữa tắm. Đèn của phòng khách chiếu sáng lên gương mặt xinh đẹp, soi rõ từng đường cong quyến rũ trên cơ thể, càng làm tăng thểm vẻ liêu trai ảo mộng.
Giờ phút này, nàng gần như lọt thỏm vào trong lòng ghế sofa, suối tóc nâu vàng xõa tung như đám mây, có vài sợi rơi trên gò má trắng mịn, vàng trắng tương phản nhìn vô cùng bắt mắt.
Cô hôn nàng như thể sùng bái thần thánh, chậm rãi kéo mở dây choàng tắm của nàng, một tay luồn vào bên trong…
“ A!” Irene kinh ngạc thở gấp không thể tin được ‘ Trung Khuyển’ mình nhận về nuôi lại dám lớn mật như thế. Những nơi bị bàn tay cô chạm đến, tựa như ngọn lửa thiêu đốt mỗi tấc da thịt trên người nàng.
“ Irene, em đẹp quá…..xin lỗi, tôi thật sự không thể kiềm chế được nữa.”
Jiyeon giật dây buộc áo choàng xuống, thân hình trơn bóng trắng sáng như ngọc ngay tức thì mở rộng ra trước mắt cô.
Cô si dại nhìn nàng, ánh mắt nóng bỏng tưởng chừng như có thể đốt cháy người.
“ Không được nhìn….” Irene xấu hổ rụt chân lại, dùng hai tay che ngực để bảo vệ đồi núi đẫy đà trắng muốt của mình.
“ Irene….Em rất đẹp, thật đó, đừng xấu hổ.” Jiyeon kéo hai tay nàng ra, cũng nhẹ nhàng áp lên người nàng, đầu lưỡi nóng ướt một đường lướt từ cổ tay nàng hôn lần lần lên phía trên……
Từ bàn tay đến khuỷu tay, sau đó là bờ vai mảnh khảnh…. Kế tiếp lên đến chiếc cổ thon dài, cô gần như dùng sự sùng bái để hôn, không dám dùng sức sợ làm đau người mình yêu.
“Ưm… Đừng…mà…” Irene khẽ thở dốc, lắc lư đầu.
Cuối cùng, môi cô cũng di chuyển tới bộ ngực tuyệt đẹp để trần của nàng, hai đóa hoa anh đào nở rộ vươn cao run run thật sự đẹp đến khiến cho người ta mê mẩn.
Jiyeon ngậm lấy quả anh đào bên trái đã lặng lẽ đứng thẳng, bên còn lại thì bị tay phải phủ lên xoa nắn nhè nhẹ.
“ Ưmmm…uưm..aaaa…”
Irene liên tiếp thở gấp, đôi mắt xinh đẹp mở to lộ ra vẻ kinh hoàng nhưng đẹp đẽ động lòng người, hoàn toàn không còn hình tượng kiên cường của mọi ngày nữa, dáng vẻ thật khiến cho người ta càng thêm yêu thương.
Đầu lưỡi nóng như lửa của cô nâng niu hai đóa hoa hồng nho nhỏ, vừa bú mút, vờn quanh qua lại gợi lên chỗ mẫn cảm nhất trong nàng.
Thân thể tươi trẻ chưa bao giờ được khai phá sao có thể chịu nổi sự trêu chọc trực tiếp như thế? Toàn thân Irene không kiềm chế được run lên bần bật
“ Ừmm…ưm…. Đừng…….mà…….”
Hai nụ hồng nho nhỏ trên hai bầu ngực trắng mịn bắt đầu san lại dựng đứng, no đủ như trái cây đến thời kỳ chín mộng.
“ Có thích Yeonnie làm vậy với em không?”
“ Không…. Đừng …..mà….ưmmm…”
Cho dù bịt miệng lại cũng không ngăn được tiếng rên rỉ được phát ra từ trong cổ họng, mỗi một tiếng ngâm nga không hề che giấu được vẻ kiều mị của lửa lòng, Irene mắc cỡ đến toàn thân đỏ ửng lên.
“ Irene….tiếng của em kêu lên nghe rất dễ thương…. Em hãy kêu lên vài tiếng nữa đi…..”
Đường cong duyên dáng của nàng thực sự làm cho cô say mê, men theo đường cong lung linh hấp dẫn, Jiyeon hôn từ ngực xuống tới chiếc bụng bằng phẳng, sau đó lại trượt dọc xuống tiếp phía dưới, dọc theo bắp đùi trắng ngần đến đôi chân thon thả…..
“ Cô muốn làm gì?” Irene thở hổn hển hỏi.
“ Yeonnie muốn làm chuyện khiến cho em vui sướng.”
Jiyeon thâm tình trả lời, nâng mủi chân chưa đầy một nắm tay của nàng, liếm láp nhẹ lên mắt cá chân, sau đó hé miệng ngậm lấy ngón chân nhỏ nhắn xinh xinh, cẩn thận nâng niu liếm hết ngón này đến ngón khác….
“ Á… Đừng...... đừng vậy mà….”
Irene chưa bao giờ biết, thì ra ngón chân của mình cũng là một trong những vùng mẫn cảm, cô liếm láp khiến cho nàng có cảm giác tê tê, có loại ấm áp rất dễ chịu, xao động từ ngón chân rồi lan tỏa khắp toàn thân, giống như vào mùa đông mà được phơi nắng dưới ánh mặt trời ấm áp, thoải mái không có gì so sánh được.
“ Đừng mà…… nhột quá…..”
Nàng bật cười khúc khích, cô đang liếm giữa lòng bàn chân làm nàng không nhịn được muốn chốn chạy, chân vừa định rút lại thì đã bị cánh tay cô dùng sức giữ chặt không thể nhúc nhích
“ Park Jiyeon…..”
Cô nhìn nàng chằm chằm không chớp mắt, khiến nàng cảm thấy mình giống như con mồi bị con sói một tay tóm lấy, ngoài núp vào trong ngực cô ra nàng đã không còn đường để trốn.
“ Thật đáng ghét…… buông tôi ra…..” tuy ngoài miệng nói thế, nhưng lực bất tòng tâm để giãy giụa.
“ Yeonnie luôn khao khát được yêu em như lúc này….”
Jiyeon gần như dùng ánh mắt say mê và sùng bái để chiêm ngưỡng cơ thể trắng mịn thuần khiết bên dưới thân mình.
Cô đã khát vọng nàng từ bấy lâu nay! Lâu đến mức luôn ao ước rằng sẽ có ngày ao ước ấy sẽ trở thành hiện thực, nhưng điều hiện thực lúc này cũng làm cho cô không dám tin, lo sợ chỉ cần thở mạnh một cái thôi giấc mộng đẹp ấy sẽ tan biến mất trong vô hình.
End chương 8.2
Hi guys!
Xin lỗi vì up chap này hơi muộn nha!
Đúng ra hai hôm trước tui định up mà vừa học về mệt hôm qua lại té xe nên tui không ngồi edit nổi.
Chân tui giờ vừa nhức vừa bầm tím nhưng tui sẽ cố gắng up chap cho readers nha.
Thank you❤❤
Bye! See you later👋👋
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro